Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 150: HẮC VU SƯ

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 150: HẮC VU SƯ

Người này gầy đến mức chỉ còn lại một tầng da, bộ dạng không khác những người bị gã hút sinh khí kia là bao, như thể không có da thịt, chỉ còn lại một bộ xương khô.

Ẩn ẩn có thể nhìn ra gã là một người trung niên, vì sao gã lại biến thành bộ dạng này thì đến Cách Ngôn cũng có thể đoán được một chút.

Sức mạnh của gã là cướp từ những người khác nên sức mạnh sẽ đại biểu cho máu thịt trên người gã, nhưng không may cho gã khi gặp phải tiểu hắc xà cũng có thể hút sức mạnh của người khác, năng lượng của gã bị tiểu hắc xà hút đi gần một nửa, lại bị ma pháp thuật của Rex tinh lọc, vì thế mới biến thành bộ dạng da bọc xương này.

Phong thuỷ luân chuyển, báo ứng đúng người, kẻ áo đen đại khái cũng không ngờ sẽ có ngày gã mất đi huyết nhục bằng chính phương pháp giống với loại ma pháp thuật gã dùng để đoạt huyết nhục người khác.

"Mấy ký hiệu trên trán gã là gì thế?" Cách Ngôn chú ý đến mấy hoa văn đen đỏ đan xen trên trán người áo đen.

Rex liếc một cái liền sáng tỏ, "Gã là một vu sư."

"Những hoa văn đó dùng để chứng minh thân phận vu sư?"

"Không khác là bao. Vu sư cũng chia thành hắc vu sư và bạch vu sư, vu sư sa đọa một khi bị nhân loại bắt được thì sẽ bị họ khắc con dấu sa đọa cả đời không thể xóa lên mặt. Người này hẳn là trước khi sa đọa đã làm một vài chuyện nhân thần cộng phẫn nên mới bị khắc dấu, loại vu sư sa đọa này một khi bị phát hiện thì sẽ giống như chuột chạy qua đường, bị người người đuổi đánh, ma pháp thuật gã dùng đều là hắc ma pháp, có lẽ trước khi sa đọa gã là một hắc vu sư, hắc vu sư so với bạch vu sư thì dễ sa đọa hơn."

Trước kia Rex từng du lịch qua một thôn xóm tương đối lạc hậu, thôn xóm đó cung phụng vu sư như thần sử*, đương nhiên, thần sử chỉ có thể có một nên giữa các vu sư cũng có cạnh tranh, nếu vu sư cạnh tranh thất bại có tâm tính không đủ kiên định thì sẽ có khả năng sa đọa, sau đó làm ra những chuyện không tốt.

*Thần sử (神使): Sứ giả của thần.

"Thì ra là thế. Mau trói gã lại, chúng ta còn chưa tìm được Gustav đâu." Cách Ngôn lập tức nói.

Rex không thẳng tay lấy mạng gã chính là vì muốn hỏi tung tích của Gustav, y đi về phía tên hắc vu sư kia.

Hắc vu sư nghe được đoạn đối thoại của bọn họ, gã tức khắc phát ra tiếng cười khằng khặc, "Muốn bắt ta, nằm mơ."

Dứt lời gã đột nhiên ném một thứ gì đó màu đen ra trước mặt, thứ này vừa chạm đất liền nổ tung, sau đó tạo thành một làn sương đen dày đặc, chờ sương đen tan đi hắc vu sư cũng biến mất

"Gã chạy rồi, làm sao bây giờ?" Cách Ngôn lập tức đi tới.

"Giờ không cần để ý đến gã, chúng ta đi tìm người trước." Rex bình tĩnh thong dong nói.

"Gã chạy rồi, chúng ta đi đâu tìm người bây giờ?" Cách Ngôn cạn lời, xung quanh cũng không có chỗ nào giống nơi có thể giấu người.

Rex giải thích: "Gã thiết lập một ma pháp trận lớn như vậy ở chỗ này, dùng một lần hút đã có thể hút sinh cơ nhiều người như thế thì gã đâu thể cố ý mang những người mình bắt được từ một nơi khác đến đây, chỉ có một khả năng, hang ổ của gã ở gần đây. Chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ, nếu gã trở lại hang ổ thì nhất định gã sẽ hút sinh cơ của những người còn dư lại trong hang ổ để khôi phục thương thế."

"Vậy nhanh lên." Cách Ngôn thoáng chốc cũng bối rối.

banhmidaudo.wordpress.com

Cũng may hang ổ của tên hắc vu sư này không khó tìm, phụ cận có sơn động hay không vừa nhìn là biết, hai người không tốn bao nhiêu sức đã tìm được sơn động. Sơn động hình thành tự nhiên, cửa động bị hắc vu sư bày kết giới, chẳng qua nó không làm khó được Rex.

Hắc vu sư hiển nhiên cũng biết sơn động bị phát hiện chỉ là chuyện sớm muộn, cho nên sau khi đào tẩu gã cũng không trở lại sơn động, kết giới vẫn hoàn hảo không tổn hao gì như cũ.

Ngay khi Rex phá hư kết giới thì hắc vu sư cách đó trăm dặm cũng phun ra một ngụm máu đặc sệt đen sì.

"Đáng chết, quả nhiên bị bọn chúng phát hiện!" Hắc vu sư đấm một quyền lên mặt đất, biểu tình phẫn nộ đến cực điểm.

Trong sơn động kia xác thật có người, lại còn không phải người bình thường, là người gã cố ý lưu lại làm lá bài lớn nhất. Theo kế hoạch thì gã sẽ làm người bên trong phát huy giá trị lớn hơn nữa, vì vậy lúc bố trí kết giới gã khá dụng tâm, một khi có người phá hư gã lập tức có thể cảm nhận được. Nhưng hai kẻ đột nhiên xuất hiện này lại làm kế hoạch của gã bị hủy chỉ trong một nốt nhạc, gã không khỏi hoài nghi Rex và Cách Ngôn có phải có một thân phận đặc biệt nào khác hay không, nếu không vì sao lại phá vỡ kế hoạch của gã đúng lúc như vậy.

Sơn động cũng không sâu, Rex và Cách Ngôn đi một lát đã đến đáy, ở đó có một người nằm trên mặt đất, vì cúi mặt xuống nên không thấy rõ diện mạo.

Cách Ngôn đang định đi qua thì đột nhiên bị Rex giữ chặt.

"Để ta."

Rex đi đến bên cạnh người nọ, ngồi xổm xuống đang định lật hắn lại thì một đạo hàn quang lóe lên, y tay mắt lanh lẹ bắt lấy tay đối phương, ngược sáng nên đối phương vẫn chưa thấy rõ diện mạo của Rex.

"Gustav, là ta."

Thanh âm của Rex làm Gustav đang muốn ra tay lần nữa giật mình, thanh âm này có chút quen tai, nhưng mà ông nghĩ không ra, đến tận khi Rex nghiêng người, ánh sáng chiếu vào mặt y, Gustav mới nhận ra y là ai.

Hai năm trước ông đã từng chế tạo cho Rex một thanh kiếm, vì ngoại hình của y tương đối nổi bật, ấn tượng lại sâu nên Gustav mới có thể liếc mắt một cái đã nhận ra y.

"Ngươi là Rex? Sao ngươi lại ở đây, chẳng lẽ ngươi cũng bị tên hắc vu sư chộp tới?" Gustav biến sắc.

"Không phải, ta tới cứu ông, hắc vu sư bị thương nặng đã chạy thoát, hiện tại ông đã an toàn." Rex không nói hắc vu sư là do y đả thương.

Hai năm trước thực lực của y vẫn còn khá thấp, Gustav chỉ biết người thanh niên này thiên phú rất cao, nhưng ông không nghĩ lại cao đến thái quá như vậy nên ông vẫn chưa liên tưởng đến việc y đả thương hắc vu sư, còn tưởng y và người trong trấn nhỏ cùng tới.

"Vị này chính là?" Gustav cuối cùng cũng chú ý tới sự tồn tại của Cách Ngôn.

"Hắn là đồng bạn của ta, tên Cách Ngôn." Rex nâng ông dậy, giới thiệu ngắn gọn.

Gustav gật đầu, vẫn chưa chú ý nhiều tới Cách Ngôn. Ông bị chộp tới này hơn nửa tháng, hiện tại ông chỉ muốn tìm một nơi an toàn có thể nghỉ ngơi cho tốt một chút.

Ba người ra khỏi sơn động, bên ngoài không có người giống như Gustav nghĩ, lúc này ông mới phát hiện thì ra chỉ có bọn họ tới cứu mình, giờ mới cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Tên hắc vu sư độc ác kia có thực lực thế nào ông biết, gã có thể so với Đại Kiếm Sư đấy, thế nhưng gã không chỉ bị bọn họ đánh bại mà còn trọng thương chạy trốn? Chẳng lẽ ông nhớ lầm sao? Ông nhớ rõ hai năm trước Rex chỉ có thực lực Kiếm Sĩ Cao Cấp, mới qua có bao lâu đâu, thế mà giờ y đã có thực lực đủ để địch lại Đại Kiếm Sư rồi, tiềm lực này cũng quá khủng bố.

Khϊếp sợ qua đi, ánh mắt Gustav nhìn về phía Rex lại nhiều thêm vài suy nghĩ sâu xa.

Bọn họ mang những người chưa chết chạy về trấn nhỏ Adela, thủ vệ nhìn thấy Gustav và những người phía sau bọn họ thì đều khϊếp sợ đến mức cằm suýt rơi xuống đất.

Chờ người gác cửa phục hồi tinh thần lại, hắn lập tức chạy đi thông tri cho những người làm chủ trong thị trấn.

Lúc này đã qua bốn ngày kể từ khi thị trấn phái người đi tiêu diệt hang ổ giả do hắc ma pháp sư thiết lập, đội ngũ đã trở về từ ba ngày trước, không chỉ không thu được gì mà còn tổn thất một ít nhân thủ. Hôm trước bọn họ lại tổ chức nhân thủ lần nữa, sau khi phá được bẫy rập đối phương thiết lập phát hiện nơi đó căn bản không có người, lúc này họ mới biết mình bị lừa. Hai ngày nay họ đang định tổ chức thám hiểm lần thứ ba, địa điểm cũng chính là chỗ Rex và Cách Ngôn đi, không ngờ Gustav hoàn hảo không thương tổn gì cùng những người mất tích khác đột nhiên trở lại.

Biết được tin này, ngày hôm sau người ở trấn nhỏ dồn dập đến hỏi thăm Gustav, phần lớn đều muốn cảm tạ Cách Ngôn và Rex, nếu không nhờ hai người thì thân nhân của họ sẽ không về được. Chờ trấn an những người đang kích động đó để họ rời đi xong, đám người trưởng thôn mới từ trong miệng Gustav biết được mọi chuyện là do một tên hắc vu sư giở trò quỷ trong bóng tối, họ tức khắc tức giận không thôi, lại biết được tên hắc vu sư đó đã bị người cứu ông đánh trọng thương, họ đều tỏ vẻ muốn đi tìm tên hắc vu sư đó tính sổ.

"Hắc vu sư thập phần ác độc, thực lực lại tương đương với Đại Ma Đạo Sư, các ngươi không phải đối thủ của gã, dù sao gã cũng đã bị thương, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là không làm chuyện ác được. Mọi người chỉ cần cẩn thận, canh chừng cửa nẻo, gần đây có thể nghiêm khắc hơn một chút với những người vào trấn, đừng để gã có cơ hội vào trấn nhỏ Adela là được. Còn việc tìm người này báo thù, Bình Nguyên Hoang Vu lớn như vậy, chỉ có thể từ từ thôi."

Gustav vừa mở miệng đã khiến tất cả mọi người bình tĩnh lại, có vẻ ông có uy vọng rất cao với nhóm người này, nhưng cũng không có gì lạ, ông vừa xảy ra chuyện người trấn nhỏ đã đoàn kết đi tìm ông, chỉ cái này cũng đã đủ để thuyết minh rồi.

wattpad.com/user/daudo0902

Ra khỏi nơi ở của Gustav, mấy trưởng xóm trưởng thôn đều chạy đi an bài công việc kế tiếp, nếu đã biết tên hắc vu sư kia đang ở Bình Nguyên Hoang Vu thì chuyện tiếp theo sẽ dễ làm hơn nhiều.

Cùng ngày bọn họ tăng thêm nhân thủ trông coi người ra vào từ Bình Nguyên Hoang Vu, đồng thời tản tin tức này ra ngoài để những người muốn tiến vào Bình Nguyên Hoang Vu đều biết, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có ai vào đó nữa, hắc vu sư cũng sẽ không có cơ hội hút máu thịt người khác để khôi phục thương thế và sức mạnh của gã.

Hành động này đúng là tạo thành ảnh hưởng rất lớn với hắc vu sư, đến khi hắc vu sư lại bị người ta phát hiện lần nữa, thương thế của gã vẫn chưa thể khôi phục, đây là chuyện phía sau.

Người trấn nhỏ đi rồi, chỗ của Gustav cuối cùng chỉ còn lại ba người bọn họ.

"Ngươi cố ý chạy tới cứu ta hẳn là do có việc cầu ta, có chuyện gì cứ việc nói thẳng." Gustav không phải người thích loanh quanh lòng vòng, không đợi Rex mở miệng đã đi thẳng vào vấn đề.

Rex trực tiếp ném kiếm của mình ra trước mặt ông.

Gustav cầm lấy rút ra, chỉ nhìn một đoạn đã biết vấn đề là gì, trên mặt không có chút bất ngờ nào. Lúc chế tạo thanh kiếm này nguyên liệu ông dùng vốn cũng không quá tốt, chỉ là không nghĩ nó sẽ hỏng nhanh như vậy.

"Chỉ muốn ta sửa thanh kiếm này?"

"Ân cứu mạng đâu thể trả dễ dàng như vậy." Rex liếc ông một cái, chỉ vào Cách Ngôn nói: "Giúp hắn chế tạo một thanh kiếm tốt."

Gustav tức giận bật cười, người này đúng là không khách khí, cho dù y không nói thì ông chắc chắn cũng sẽ dùng hết khả năng để báo đáp y, nhưng mà nghe được lời này sao ông cứ cảm thấy khó chịu ấy nhỉ.

"Gia hỏa này, tính cách đúng là không thay đổi chút nào, không đáng yêu gì cả."

Cách Ngôn 'phụt' cười, đáng yêu? Cậu chưa bao giờ nghĩ một người đàn ông lạnh lẽo cứng rắn như Rex lại có thể liên hệ được với từ 'đáng yêu' đấy.

Rex nhăn mày, ánh mắt nhìn cậu còn mang theo một tia uy hϊếp.

"Nhìn cái gì mà nhìn, lão tiên sinh nói có sai đâu, anh thật sự không đáng yêu chút nào." Cách Ngôn cũng không sợ y, phản kích lại.

Gustav nghe vậy, ánh mắt nhìn Cách Ngôn càng thêm ôn hòa, "Không cần gọi ta là lão tiên sinh, trực tiếp gọi Gustav là được, nơi này của ta không thịnh hành tôn xưng, ta cũng không già như vậy."

Cách Ngôn lập tức đắc ý nhìn về phía Rex.

Rex nhướng mày, lá gan người này càng ngày càng lớn rồi.

_Hết chương 150_
« Chương TrướcChương Tiếp »