Chương 149: KHẮC TINH CỦA HẮC MA PHÁP

CHƯƠNG 149: KHẮC TINH CỦA HẮC MA PHÁP

"Kiếm Sĩ Cao Cấp cửu giai, Kiếm Sư trung giai? Tới đúng lúc lắm!" Khi người áo đen nhận ra thực lực của bọn họ, đặc biệt là thực lực của người phía sau thì lập tức sáng mắt, hiện tại Kiếm Sư trung giai đối với gã chính là vật đại bổ, có thể bằng ba tháng nỗ lực vừa qua của gã. Còn uy hϊếp bọn họ mang lại? Người áo đen không để vào mắt.

Người áo đen không phải Đại Kiếm Sư nhưng lại có thực lực Đại Kiếm Sư, ma pháp sư tu luyện cấm thuật hắc ma pháp như gã thì thực lực đều mạnh hơn cường giả cùng giai không ít. Vả lại hắc ma pháp cũng rất độc, nếu như không phải người chuyên môn tu luyện bạch ma pháp có thể đối kháng với hắc ma pháp thì sẽ rất dễ trúng chiêu.

"Ngươi chính là người bắt thôn dân ở trấn nhỏ Adela ba tháng nay đúng không? Hiện tại đã bị chúng ta phát hiện thì mau thúc thủ chịu trói đi, nếu không chúng ta làm ngươi khóc thì khó coi lắm." Cách Ngôn lớn tiếng quát người áo đen.

Bị một tên Kiếm Sĩ Cao Cấp khıêυ khí©h, người áo đen chỉ lạnh lùng liếc qua một cái, "Chỉ là một tên Kiếm Sĩ Cao Cấp, cút, đây không phải chỗ cho ngươi nói chuyện."

"Kiếm Sĩ Cao Cấp thì làm sao, ai mà không đi lên từ Kiếm Sĩ Cao Cấp? Ngươi dám coi rẻ ta, tin ta làm ngươi đẹp mặt ngay bây giờ không?" Cách Ngôn nghe thấy lời gã nói thì nổi giận, cậu còn lâu mới cút.

"Đồ không biết sống chết, nếu ngươi đã muốn chết như vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi." Người áo đen vốn định để cậu đến cuối, không ngờ cậu lại vội vàng đi lên chịu chết, tay áo to rộng vung lên, một làn sương đen toát ra hóa thành một gương mặt quỷ, nó giương nanh múa vuốt lao về phía Cách Ngôn, nhưng không chờ mặt quỷ tới gần Cách Ngôn, người áo đen đã tự mình phát ra một tiếng hét thảm.

Thì ra tiểu hắc xà dẫn gã rời đi lúc nãy đã lén quay lại, nhân lúc Cách Ngôn hấp dẫn lực chú ý của người áo đen mà bò đến chân gã, lúc gã phát động công kích thì cắn gã một cái, sức mạnh trong cơ thể người áo đen bị tiểu hắc xà hút đi một ít lần thứ hai.

"Thì ra các ngươi là một bọn." Sau khi phát hiện tiểu hắc xà người áo đen rốt cuộc cũng biết được chân tướng, ban đầu gã chỉ cho rằng tiểu hắc xà là ma thú ở Bình Nguyên Hoang Vu xuất hiện ở đây ngoài ý muốn mà thôi.

"Giờ ngươi mới biết sao? Ta đã nói rồi mà, dám coi rẻ ta thì ta sẽ làm ngươi đẹp mặt. Hiện tại đã biết sự lợi hại của ta rồi chứ? Tiểu Hắc, trở về." Cách Ngôn nói xong liền vẫy tay với tiểu hắc xà.

Tiểu hắc xà liếc cậu, bình tĩnh trở lại bên người cậu, vì đã được ăn uống no đủ nên nó quyết định tạm thời không so đo cái tên 'tiểu Hắc' này với Cách Ngôn.

banhmidaudo.wordpress.com

"Đáng giận, ta muốn các ngươi chết không toàn thây!" Người áo đen phẫn nộ, trượng ma pháp trong tay gã phát ra quang mang càng mãnh liệt, một lượng sương đen lớn phả ra từ phía dưới áo choàng của gã. Chỗ sương đen đó bao trùm lên những bộ xương sớm đã bị hắn hút đến không còn gì ở xung quanh, mấy bộ xương rách nát đột ngột rung lên, chúng lấy sương đen làm trung tâm chậm rãi tụ lại thành một bộ xương khô thật lớn. Sương đen nhập vào trong xương cốt làm bộ xương khô khổng lồ kia phảng phất như sống lại, hai lỗ trống đen sì chỗ đôi mắt bùng lên hai ngọn lửa màu trắng.

"Gϊếŧ bọn chúng cho ta." Người áo đen chỉ vào Rex và Cách Ngôn, ra lệnh cho bộ xương khô.

Rex lập tức đưa Cách Ngôn ra sau lưng.

Hai con mắt của bộ xương khô tỏa định trên người họ, tiếp theo thân hình khổng lồ di chuyển từng bước về phía họ, đồng thời một bàn tay to được hình hình từ vô số hài cốt chụp lêи đỉиɦ đầu bọn họ.

Rex nhanh chóng túm lấy Cách Ngôn nhảy đi, bàn tay to kia đánh mạnh lên nơi hai người vừa đứng, một tiếng 'đùng' lớn vang lên, cát đá bay ra.

"Đi chết đi!" Người áo đen thấy bộ dáng chạy trốn gian nan của bọn họ thì đắc ý cười ha hả.

Rex nheo mắt nhìn chằm chằm bộ xương khô lớn kia, đẩy Cách Ngôn về phía sau, "Ta đi giải quyết bộ xương khô kia, bảo vệ hắn cho tốt."

Bảo vệ hắn? Cách Ngôn còn chưa kịp phản ứng câu sau y đang nói với ai thì Rex đã lao đi, chỉ thấy y nhanh chóng rút kiếm, một ánh kiếm sắc bén phá vỡ sương đen tràn ra ở mặt ngoài bộ xương khô kia rồi bổ lên cánh tay nó, xương cốt trên cánh tay tức khắc rơi xuống ào ào.

"Xong rồi?" Cách Ngôn vừa hỏi ra tiếng thì giây tiếp theo lại thấy những mảnh xương đó quay về bộ xương khô to lớn kia, cánh tay nó lại hoàn hảo không tổn hao gì, như thể một màn vừa rồi chỉ là ảo giác, "Sao lại thế này, chẳng lẽ bộ xương khô này bất tử sao?"

"Giờ mới biết sợ sao, tiếc là trễ rồi, hôm nay hai người các ngươi đều phải chết ở đây, máu thịt của các ngươi sẽ trở thành sức mạnh của ta!" Người áo đen ngửa đầu cười to. Gã thích nhất chính là nhìn hình ảnh sợ hãi của người khác, càng sợ thì gã càng cao hứng, mà những mặt trái cảm xúc đó cuối cùng cũng sẽ trở thành sức mạnh của gã.

Cách Ngôn mặc kệ gã, cậu có chút lo lắng nhìn Rex, phát hiện biểu tình của Rex vẫn không có lấy một tia biến hóa, trước sau vẫn là bộ dáng lãnh khốc trấn định kia, cứ như trời sinh đã khuyết thiếu thất tình lục dục, nếu không phải đã nhìn thấy biểu tình tràn ngập du͙© vọиɠ của y ở trên giường thì cậu chắc chắn sẽ cho là như vậy.

Người áo đen cũng chú ý tới điểm này nhưng lại không để trong lòng, gã quyết định tốc chiến tốc thắng nên hạ lệnh cho bộ xương khô: "Bóp nát bọn chúng cho ta, ta phải dùng máu của chúng để vẽ lại ma pháp trận."

Bộ xương khô tuân lệnh, hai bàn tay to đồng thời chuyển động, mục tiêu là Rex ở gần nó nhất. Lúc sắp bị bàn tay to kia bắt lấy, Rex nhảy lên trên, mà vũ khí trong tay y không biết đã biến mất từ bao giờ.

Người áo đen còn tưởng rằng vũ khí của y đã bị phá hủy, vẻ đắc ý trên mặt lại càng thêm rõ ràng, nhưng động tác tiếp theo của Rex lại khiến gã không cười nổi nữa.

Giữa hai bàn tay giơ lên cao của Rex nở rộ ra một luồng ánh sáng màu vàng thập phần chói mắt, phảng phất như một mặt trời nhỏ, sương đen đυ.ng vào ánh sáng như gặp phải khắc tinh, không kịp đào tẩu mà 'phụt' một tiếng, giây tiếp theo hóa thành một làn khói rồi biến mất.

Cánh tay đang vung đến của bộ xương khô không kịp dừng lại, lúc tiếp xúc với luồng ánh sáng kia thì xương cốt trên cánh tay lại lộp bộp rơi xuống lần thứ hai, đồng thời phát ra thanh âm 'phụt phụt', lần này chỗ xương cốt đó không có cách nào trở lại bộ xương khô được nữa.

"Thánh Ngôn Thuật! Chuyện này không có khả năng." Thấy một màn như vậy người áo đen đại kinh thất sắc, người này thế nhưng lại là một ma pháp sư hệ quang, hơn nữa cấp bậc còn không thấp, có thể khắc chế bộ xương khô của gã thì cái Thánh Ngôn Thuật này ít nhất cũng phải là ma pháp thuật cao cấp.

Ma pháp thuật hệ quang có tác dụng tinh lọc, vì thế nó cũng có tác dụng khắc chế khá lớn đối với loại hắc ma pháp tà ác này, nói là khắc tinh cũng không quá.

Người áo đen ngay từ đầu đã biết điều này, nhưng gã không nghĩ mình sẽ xui xẻo như vậy, trong hai người này thế mà lại có ma pháp sư hệ quang. Phải biết rằng ở đại lục Azeroth ai có thiên phú ma pháp hệ quang xuất hiện thì cơ bản rất nhanh đã bị Thần Điện Quang Minh chiêu đi, tuyệt đối không thể xuất hiện ở đây. Quan trọng nhất chính là, hai người này thoạt nhìn không giống người của Thần Điện Quang Minh chút nào.

Người áo đen nào biết mình có thể gặp được cái xác suất nhỏ như vậy, khuôn mặt dưới áo choàng giờ phút này cũng giống màu trên quần áo gã, âm trầm đến cực điểm, thuộc tính của người này có thể khắc chế gã, phần thắng của gã chỉ sợ không đến một nửa, gã không thể không tự hỏi nên từ bỏ, hay vẫn nên mạo hiểm xử lý bọn họ.

Nếu từ bỏ thì hậu quả rất nghiêm trọng, nơi này nhất định sẽ bị phát hiện, vết thương của gã còn chưa tốt, người trấn nhỏ Adela đã bắt đầu cảnh giác, muốn thần không biết quỷ không hay bắt người rất khó, một khi bị phát hiện kết cục của gã sẽ rất thảm, nhưng nếu mạo hiểm xử lý bọn họ thì gã cũng không nắm chắc.

Lúc người áo đen đang rối rắm thì bộ xương khô cuối cùng cũng tan rã dưới công kích của Thánh Ngôn Thuật, xương cốt rơi xuống từ bộ xương khổng lồ rất nhanh tạo thành một núi xương trên mặt đất, hình ảnh thập phần kinh người, mà tất cả chỗ đó đều là người kẻ áo đen đã gϊếŧ hại ba tháng nay, trừ người mất tích của trấn nhỏ Adela còn có những người khác bị gϊếŧ sau khi đi vào Bình Nguyên Hoang Vu .

Cách Ngôn nghĩ đến sự tuyệt vọng của những người này trước khi chết, cho dù không có quan hệ với cậu, nhưng trong lòng vẫn không thể nhịn được mà phẫn nộ, nhiều mạng người như vậy, kẻ áo đen này có chết một ngàn một vạn lần cũng không bù đắp được, cậu lập tức nhìn về phía Rex.

Thánh Ngôn Thuật là một loại ma pháp thuật có lực sát thương cao, tiêu hao một lượng ma pháp lực khá lớn, chẳng qua Rex không phải người thường, chỉ một chiêu Thánh Ngôn Thuật cũng không thể rút cạn ma pháp lực của y được.

Một mũi tên ánh sáng thoáng hiện trên đầu ngón tay y, quang mang mãnh liệt như phá tan sương mù nơi đây, hết sức chói mắt.

Cách Ngôn ở bên cạnh bởi vì chói nên theo bản năng nhắm mắt lại, người áo đen ở phía đối diện tất nhiên càng không dễ chịu, nhìn ánh sáng phát ra từ mũi tên gã phát hiện hai mắt của mình như muốn nổ tung, không cần soi gương gã cũng biết đôi mắt gã bây giờ chắc chắn đã sung huyết.

Ma pháp thuật hệ quang là thứ khắc tinh nhất của hắc ma pháp, người áo đen không có khả năng không biết đây là ma pháp thuật gì, chính vì gã biết nên gã mới cảm thấy khϊếp sợ.

wattpad.com/user/daudo0902

Gã cho rằng cho dù Rex là ma pháp sư hệ quang thì một chiêu Thánh Ngôn Thuật cũng đã là tuyệt chiêu mạnh nhất, y hẳn là không thể thi triển được ma pháp thuật nào mạnh hơn, ai ngờ định luật của người bình thường lại không có chút tác dụng nào với người này. Cái ma pháp thuật này, từ hơi thở cũng đã cảm thấy không giống ma pháp thuật hệ quang bình thường, nếu gã bị ma pháp thuật này đánh trúng thì thương thế gã vất vả lắm mới khôi phục sẽ càng thêm nghiêm trọng.

Nghĩ vậy, người áo đen thoáng chốc trở nên dữ tợn, gần như đồng thời dưới áo choàng của gã lại toát ra vô số sương đen, chúng hóa thành một cái đầu lâu thật lớn rít gào lao về phía Rex, khí thế mười phần.

Lúc này mũi tên ở đầu ngón tay Rex vụt đi như sao băng, không có gì bất ngờ khi nó đâm xuyên qua đầu lâu, làn sương đen kia lập tức bị tinh lọc, thậm chí uy lực của nó còn không yếu đi bao nhiêu mà lao thẳng đến chỗ người áo đen, tốc độ vô cùng nhanh.

Người áo đen đại kinh thất sắc, trượng ma pháp trong tay lập tức đưa ra trước người, ma pháp lực tràn ra, đá quý phát ra ánh sáng mạnh mẽ, hình thành một cái kết giới màu đen kiên cố trước mặt gã.

Rex ở phía đối diện thấy một màn như vậy bỗng hơi cong khóe môi, độ cong kia thoáng chốc khiến khuôn mặt anh tuấn của y tràn đầy tà khí.

Mũi tên ánh sáng như sao băng bắn trúng kết giới, khi nó và kết giới va chạm tạo nên một dòng khí to lớn, dòng khí quét qua hai bên, cát đá trên mặt đất đều bị cuốn lên không trung, rơi xuống thành một trận mưa cát.

Nhận thấy uy lực của mũi tên ánh sáng đã yếu bớt, trên mặt người áo đen lộ ra một tia vui sướиɠ, nhưng một giây sau gã không cười nổi nữa.

Uy lực của mũi tên ánh sáng chậm rãi yếu đi, kết giới của gã lại hỏng với tốc độ cực nhanh, trên bề mặt xuất hiện vết nứt như một cái mạng nhện lan ra bốn phía rồi vỡ vụn, tiếp theo kết giới hóa thành những ánh sao đen, chậm rãi biến mất trong không trung, dưới ánh mắt kinh hãi của người áo đen mũi tên ánh sáng hoàn toàn đi vào thân thể gã, tiếng 'xì xì' như dầu sôi phát ra, dưới sự tinh lọc của mũi tên ánh sáng, sương đen tà ác trên thân người áo đen dần dần biến mất, một tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang vọng khắp núi rừng.

Cát bụi bị gió thổi đi để lộ ra người áo đen đang quỳ trên mặt đất, chỉ thấy tầng áo đen thần bí trên người gã giờ đây rách tung toé, gương mặt thật của người áo đen cứ như vậy bại lộ trước mắt Rex và Cách Ngôn.

Đây là một người cơ hồ không thể gọi là người.

_Hết chương 149_