Chương 148: BÌNH NGUYÊN HOANG VU

CHƯƠNG 148: BÌNH NGUYÊN HOANG VU

Chờ bọn họ ăn xong chuẩn bị tính tiền, người ở bàn bên cạnh đang chờ bà chủ mang đồ ăn lên nhịn không được nhìn về phía hai người, bởi vì trước mặt bọn họ là hơn chục cái bát trống không, trong đó tám cái là của Rex, trước mặt Cách Ngôn chỉ có ba cái, cậu còn đang nỗ lực ăn hết bát thứ tư, nhưng vẫn không so được với người có lượng ăn khủng như Rex.

Giá cả nơi này cũng không cao, thậm chí có thể nói là rất thấp, hai người ăn mười hai chén mì tốn không đến ba đồng vàng, bà chủ còn muốn tìm mười đồng bạc thối lại cho họ nhưng Cách Ngôn không nhận, trả tiền xong liền rời đi.

Trên đường, Rex vừa đi vừa phổ cập kiến thức địa lý của trấn nhỏ Adela cho Cách Ngôn.

Trấn nhỏ Adela là nơi có xu hướng biệt lập với thế giới bên ngoài, người dân ở đây cơ bản đều là tự cấp tự túc nên rất ít khi qua lại với người bên ngoài, nhưng đây chỉ là nguyên nhân thứ nhất, còn một nguyên nhân khác là do thành trấn gần nhất của đế quốc Kayla cách đây khá xa, lúc trước bọn họ ngồi xe ngựa cũng phải mất năm ngày năm đêm mới đến nơi.

Ở bên ngoài tường thành khổng lồ bao quanh trấn là núi non hoang vu mênh mông vô bờ, không cẩn thận tiến vào đó thì rất có khả năng sẽ lạc ở bên trong, không có người quen đường dẫn đi thì có khi đi một năm cũng chưa tìm được đường ra.

Trước kia có rất nhiều người không tin, sau đó xảy ra một chuyện, có một đám người từ bên ngoài đến cả gan làm loạn, không màng khuyên can của một người địa phương khá tốt bụng mà cứ khăng khăng tiến vào núi hoang, kết quả không ai nhìn thấy bọn họ trở về nữa, đến tận hai năm sau mới có người gặp được bọn họ, chính xác mà nói là gã, lúc tiến vào núi hoang thì có tới mười mấy người, cuối cùng chỉ còn một người sống sót trở về.

Tiện thể nói luôn, người tốt bụng kia chính là lão bản quán rượu - Maum.

Câu chuyện này vẫn còn có diễn biến tiếp với một tình tiết tàn nhẫn mà ghê tởm, người sống sót kia sau khi trở về thì lại thích ăn thịt người, đến khi bị người khác phát hiện, chân tướng mới được vạch trần.

Sở dĩ chỉ có một mình gã trở về là vì những người khác đều đã bị gã ăn thịt. Sau khi bọn họ lạc trong núi hoang, vì không mang nhiều đồ ăn, mà đồ có thể ăn trong núi hoang cũng ít, cuối cùng có người đói không chịu nổi bắt đầu ăn thịt những người làm gánh nặng hoặc thực lực không cao, người sống sót cuối cùng chính là người có thực lực cao nhất trong số đó.

Mục tiêu của đám người trong trấn Adela sắp xuất phát kia đúng là một khu trong núi hoang, bởi vì cơ bản đều là dân bản xứ nên sẽ không tồn tại tình huống lạc đường.

Nơi Rex và Cách Ngôn muốn đến lại không phải là núi hoang mà là Bình Nguyên* Hoang Vu ở hướng khác, muốn đi phải ra khỏi trấn bằng cổng lớn khác.

*Bình nguyên = đồng bằng

Cổng lớn có người trông coi, tuy Bình Nguyên Hoang Vu nguy hiểm nhưng cũng có kỳ ngộ, vì thế tháng nào cũng có không ít người đi vào đó, lúc bọn họ tới cũng thấy có mấy người đang muốn ra ngoài. Trấn nhỏ Adela không hạn chế người ra vào nhưng cái cổng lớn này sẽ đóng cửa vào 5 giờ chiều mỗi ngày, mùa hè là 6 giờ, cho nên nếu không muốn qua đêm ở bên ngoài, hoặc ai đó muốn trở về thì tốt nhất là đến trước 5 giờ, nếu không cho dù chỉ chậm hơn một giây cổng trấn đã đóng rồi thì chắc chắn sẽ không mở ra.

banhmidaudo.wordpress.com

Hai người vừa ra khỏi cổng đã thấy phía trước có vài bóng người lao nhanh vào trong Bình Nguyên Hoang Vu, không lâu sau thân ảnh của họ đã bị sương khói bao phủ.

Thủ vệ lười biếng liếc hai người một cái, cũng không nhắc nhở họ cần chú ý những gì, chờ thân ảnh của họ cũng biến mất thì mới nhìn lên mặt trời bị mây mù che khuất một nửa trên đỉnh đầu, thầm nghĩ không biết lần này lại có mấy người chết ở trong đó đây.

Bình Nguyên Hoang Vu cũng không phải một bình nguyên hoàn chỉnh mà được gộp lại từ nhiều bình nguyên khác nhau, nhưng sương khói nhiều nên người bình thường chỉ có thể nhìn tình hình một trăm mét vuông xung quanh.

Đây không phải lần đầu tiên Rex tới Bình Nguyên Hoang Vu, sau khi dẫn Cách Ngôn vào bình nguyên thì y đi thẳng về một hướng. Bình Nguyên Hoang Vu rất lớn, lớn đến nỗi có rất ít người đi được hết bình nguyên, nếu ai muốn che giấu một thứ gì đó thì Bình Nguyên Hoang Vu sẽ là một lựa chọn không tồi.

Sau một ngày một đêm bọn họ đã đi sâu vào trong bình nguyên, sáng sớm khi mặt trời mọc lên từ đằng đông, sương mù xám xịt tràn ngập khắp không trung vẫn không bị ánh nắng xua tan, Cách Ngôn ngẩng đầu chỉ có thể nhìn thấy một mảng sương mù, lại đi về phía trước thêm mấy trăm mét, một vùng đồi núi gập ghềnh rốt cuộc cũng xuất hiện trong tầm mắt họ.

Trong khoảng thời gian này bọn họ không gặp được người nào, nhưng thường thường lại nhìn thấy trên mặt đất có một đống hài cốt trắng bệch, cả vùng bình nguyên dường như chỉ có sự im lặng chết chóc, ngay cả ma thú cũng rất ít khi nhìn thấy, bảo sao lại có người chết đói.

"Đến rồi." Sau khi bị Cách Ngôn hỏi mấy trăm lần câu "Đã đến chưa", cuối cùng Rex cũng đưa ra một đáp án khẳng định.

"Chính là nơi này, địa hình không tồi, có thể giấu tai mắt người khác." Cách Ngôn lau lau mồ hôi trên trán, sắc mặt vì không khí áp lực ở đây mà có chút khó coi, cũng may thể lực của cậu khá tốt.

"Cần nghỉ ngơi không?" Rex lo lắng nhìn sắc mặt nhợt nhạt của cậu.

Cách Ngôn lắc đầu, "Không cần, tôi không yếu như vậy."

Rex quan sát cậu một lát mới có chút yên tâm.

Hai người càng tới gần vùng đồi núi kia thì cảm giác âm lãnh cảm giác càng nặng, khí hậu ở Bình Nguyên Hoang Vu tuy lạnh nhưng chỉ cần ăn mặc kín là sẽ không có việc gì, còn cái lạnh ở đây là loại lạnh đến tận xương tủy, có mặc nhiều quần áo hơn cũng không ngăn được, khó trách người trấn nhỏ Adela hoài nghi nơi này có vấn đề.

Một tiếng hét chói tai đột nhiên như có như không truyền ra từ bên trong, nếu không phải nơi này quá mức an tĩnh lại trống trải thì người bình thường chưa chắc đã có thể nghe được thanh âm vọng trong không khí này.

Cách Ngôn và Rex nhanh chóng liếc nhau, lập tức tăng tốc chạy về phía thanh âm truyền đến. Sau khi lướt qua một đám đồi núi cuối cùng hai người cũng tiếp cận nơi truyền ra âm thanh, thứ đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt họ không phải người, mà là một vùng biển xác, phần lớn đều đã biến thành những bộ xương khô trắng bệch nằm xiêu xiêu vẹo vẹo trên mặt đất, phía trước chỗ xương xẩu này là mười đến hai mươi người, những người này quỳ trên mặt đất, hình thể tiều tụy chỉ còn lại một tầng da, có thể nhìn rõ ràng xương cốt lạnh lẽo dưới lớp da đó.

Tiếng hét chói tai biến mất rất nhanh mà hai người nghe thấy lúc trước hẳn là do một trong những người này phát ra, nhìn dáng vẻ như bị hút hết sinh khí này của họ chỉ sợ muốn kêu tiếp cũng không được. Nếu có người của trấn nhỏ Adela ở đây thì sẽ nhận ra những người này đúng là một bộ phận người đã mất tích trong trấn.

Trước mặt những người cơ hồ không thể gọi là người kia là một người toàn thân bao phủ bởi áo đen, mà có lẽ đó không phải người.

Người này chính là đầu sỏ tạo nên cảnh tượng trước mắt. Trong tay gã là một cây trượng ma pháp, bảo thạch màu đỏ nạm ở chuôi trượng đang phát ra ánh sáng đỏ tươi, dưới chân gã có một ma pháp trận phát sáng, ma pháp trận này bao phủ lấy mọi người, tựa hồ đang không ngừng hấp thu sinh cơ của những người quỳ trước mặt gã, mà chỗ sinh cơ đó cuối cùng sẽ chảy về phía người áo đen.

"Đây là cái gì?" Cách Ngôn ngẩn người.

"Đây là một loại hắc ma pháp cực kỳ ác độc, nó có thể hút sinh khí và thực lực của người khác để bổ sung cho chính mình, nó đã bị cấm sử dụng ở đại lục Azeroth từ lâu, một khi bị phát hiện thì sẽ bị toàn bộ đại lục truy nã. Trấn nhỏ Adela không nằm dưới sự thống trị của đế quốc nào cả, khó trách người này lại chạy đến đây làm chuyện ác, hẳn là gã nghĩ dù có bị phát hiện cũng sẽ tạm thời không gặp nguy hiểm đến tính mạng." Rex liếc mắt một cái đã nhận ra, trong mắt lộ vẻ nghiêm trọng.

Hắc ma pháp không phải chỉ người có thiên phú ma pháp hệ ám mới có thể tu luyện, chỉ cần có chút thiên phú thôi là đã có thể học được rồi, nhưng không phải ma pháp sư nào tu luyện hắc ma pháp cũng không tốt, ma pháp sư tốt sẽ ứng dụng hắc ma pháp theo chiều hướng tốt, còn người không tốt, tất nhiên là dùng để làm chuyện ác.

"Những người này nhìn qua đều có vẻ không tốt lắm, nếu còn không cứu thì họ sẽ chết mất, anh mau nghĩ cách cứu bọn họ đi." Cách Ngôn nhìn thấy có người ngã xuống thì hơi sốt ruột.

"Thực lực người này có khả năng cao hơn ta, em thả Ám Dạ và tiểu hắc xà ra, chúng nó đều có ma pháp hệ ám, sẽ có miễn dịch nhất định với hắc ma pháp." Rex muốn cứu Gustav nên tất nhiên sẽ không ngồi xem mặc kệ, hơn nữa y còn có một tính toán khác.

Cách Ngôn không nói hai lời thả Ám Dạ và tiểu hắc xà ra, hai nhóc không giống ngày thường vừa ra đã làm loạn với Cách Ngôn, ngược lại chúng vô cùng nhạy bén nhận thấy tình hình không đúng, đặc biệt là tiểu hắc xà, nó gần như lập tức phát hiện sự tồn tại của người áo đen, đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh hiện lên một tia xảo quyệt.

Không đợi Rex phân phó tiểu hắc xà đã ỷ vào hình thể nhỏ bé của mình lặng yên không một tiếng động bò qua, tiểu hắc xà là Thần Thú có huyết mạch cấp bậc đế vương, Cách Ngôn cũng không lo nó sẽ xảy ra chuyện.

Người áo đen vẫn chưa phát hiện tiểu hắc xà đang tới gần, việc đã sắp xong thì dưới chân đột nhiên cảm thấy đau nhức, sau đó gã cảm giác sức mạnh của mình bị xói mòn nhanh chóng. Tiểu hắc xà trực tiếp quấn lên chân gã, người áo đen còn đang thi pháp nên trong lúc nhất thời không có thể ném nó xuống, gã phát hiện chỉ mới một lát thế mà sức mạnh của gã đã bị xói mòn mất một phần ba, điều này khiến người áo đen luống cuống, không thể không gián đoạn ma pháp trận, tiểu hắc xà đúng lúc bò đi như bay.

Người áo đen không nhận ra tiểu hắc xà là Địa Ngục Xà, thấy mình bị một con súc sinh phá hủy kế hoạch, gã giận dữ, lập tức không quan tâm gì đuổi theo, trượng ma pháp trong tay phát ra một đạo quang mang đánh vào con đường chạy trốn của tiểu hắc xà, 'ầm' một tiếng, cát đá văng ra nhưng vẫn không thể ngăn trở hành động linh hoạt của tiểu hắc xà.

Chờ đến khi một thú một người biến mất, Rex và Cách Ngôn mới đi ra từ phía sau cồn cát, những người bị hút gần hết hầu như sắp mất mạng, bọn họ vốn dĩ cũng đã là nỏ mạnh hết đà, mà những người còn chống đỡ được đều là những người có thực lực tương đối cao.

Rex phá hư ma pháp trận rồi tìm kiếm trong số những người này một lần, ngoài ý muốn chính là Gustav không có ở đây, điều này chứng minh Gustav đã chết, hoặc là người áo đen vẫn còn hang ổ khác, đương nhiên kết quả tốt nhất chính là Gustav đã đào tẩu. Rex biết thực lực của Gustav, xác suất đào tẩu hẳn là tương đối thấp, nếu không làm gì có chuyện đến bây giờ ông vẫn chưa quay lại trấn nhỏ Adela.

wattpad.com/user/daudo0902

"Là ai?" Người áo đen không đuổi kịp tiểu hắc xà nên trở về thì phát hiện nơi này nhiều thêm hai người, sau đó gã chú ý tới ma pháp trận đã bị phá hư, tức khắc nổi giận.

Cái ma pháp trận lớn kia đã khiến gã tốn không ít tâm huyết, thương thế của gã còn chưa khôi phục hoàn toàn nên còn định dựa vào ma pháp trận này để hồi phục, hiện tại bị bọn họ huỷ hoại, bố trí thêm một cái nữa sẽ phải tốn nhiều tinh lực và thời gian hơn, sao gã có thể không phẫn nộ được, nhưng càng làm cho gã bất ngờ chính là hai người kia lại có thể tìm được đại bản doanh của gã.

Người áo đen biết người trấn nhỏ Adela đã hoài nghi đến đây, nhưng gã cũng biết rõ hôm nay người trong trấn sẽ điều tra ở nơi khác, gã đã thiết kế sẵn bẫy rập ở đó, chờ người trấn nhỏ Adela phát hiện vấn đề thì sẽ nghĩ rằng đã tìm được rồi, đến lúc đó lực chú ý của bọn họ sẽ tạm thời đặt ở chỗ kia, gã sẽ có càng nhiều thời gian để hoàn thành kế hoạch, không ngờ lại có hai con cá nhỏ lọt lưới, cũng may chỉ có hai người phát hiện, chỉ cần gϊếŧ bọn họ thì nơi này cũng sẽ không bại lộ.

Nghĩ vậy ánh mắt người áo đen nhìn Rex và Cách Ngôn tức khắc tràn ngập sát ý.

_Hết chương 148_