Chương 140: MỘT NỤ HÔN BIẾN THÀNH CONG

CHƯƠNG 140: MỘT NỤ HÔN BIẾN THÀNH CONG

Cách Ngôn trở lại chỗ ở với thể xác và tinh thần bị đả kích, đi tới cửa chợt nhớ ra bên trong còn có một ma đầu có khả năng hắc hóa bất cứ lúc nào đang đợi mình, cậu tức khắc lại có cảm giác sống không còn gì luyến tiếc.

Rex khó đối phó hơn Isaac nhiều, đặc biệt là lúc y nói ra câu "Ngươi nhất định phải chết" hôm nay, cảm giác duy nhất của cậu lúc đó chính là sởn tóc gáy. Không phải cậu nghĩ nhiều, cậu quả thực cảm thấy mình là thành phần then chốt có thể làm vận mệnh chi tử hắc hóa. Trong nháy mắt kia cậu đã thật sự tin nếu cậu dám đồng ý với Isaac, Rex chắc chắn sẽ làm thịt cậu.

"Nếu đã trở lại thì sao không vào?"

Thanh âm không có chút cảm xúc nào của Rex truyền ra từ bên trong, Cách Ngôn nghe ra ngữ điệu âm trầm lạnh lẽo kia, biết y khẳng định lại đang não bổ, để tránh biến thành người chịu khổ cuối cùng, cậu lập tức đi vào, dù sao cậu cũng đâu làm chuyện gì đuối lý... Không đúng, vì sao cậu lại nghĩ mình có lỗi với Rex thế này?

Cách Ngôn rối tung lên, sau khi đi vào liền nhìn thấy Rex đang đưa lưng về phía ánh nến, khuôn mặt anh tuấn như đao tước kia bị bao phủ trong bóng đêm, đôi mắt màu lam phảng phất như hai ngọn lửa xanh biếc, trên người tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, tất cả đều tỏ rõ hiện tại người này đang rất không vui.

Anh không vui, lão tử cũng có vui đâu, người khác tỏ tình với tôi thì liên quan gì đến anh, về còn để tôi nhìn thấy vẻ mặt này, lão tử tuyệt đối không hầu hạ anh nhá.

banhmidaudo.wordpress.com

Hoạt động tâm lý của Cách Ngôn không biểu hiện trên mặt, nhưng lại biểu hiện trên hành động. Cậu không nhìn Rex nữa mà nhấc cái bình trên bàn lên rót cho mình một chén nước, một ngụm uống hết còn cảm thấy hôm nay đặc biệt khát nước, cậu làm như không thấy sắc mặt Rex, nói: "Đã trễ thế này sao còn chưa ngủ?"

Rex nhìn cậu thật sâu, không nói gì.

Cách Ngôn bị y nhìn đến căng thẳng, vẫn nhịn không được hỏi, "Sao anh lại biết Isaac muốn làm với tôi, ách, chuyện kia?"

"Chuyện nào?" Rex nhìn chằm chằm cậu, ngọn lửa xanh trong mắt phảng phất nhảy lên một chút.

"Tỏ tình ấy, anh biết Isaac thích tôi từ bao giờ?" Cách Ngôn bất chấp tất cả nói, cứ phải bắt cậu nói rõ ràng đúng không?

Một ánh mắt sắc bén bắn ra từ mắt Rex, "Ngươi đã đồng ý?"

Cách Ngôn vừa muốn lớn tiếng nói 'tất nhiên là không', nhưng nghĩ đến Rex cũng là gay, tuy cậu không cảm thấy Rex sẽ coi trọng mình, nhưng biểu hiện trước kia của y lại làm cậu không thể không đề phòng, cậu đáp: "Tôi nói tôi muốn suy xét một chút."

Rex không nổi điên như trong tưởng tượng của Cách Ngôn, y thực bình tĩnh hỏi: "Suy xét thế nào rồi?"

Nhìn thấy phản ứng của y, Cách Ngôn đột nhiên cảm thấy có lẽ Rex nói câu kia chỉ để hù dọa mình, tâm tình cậu có chút thả lỏng nhưng ngoài miệng vẫn cứ không nhả ra, tự cho là đúng mà tiếp tục dò xét, thực ra là đang chạy như điên trên con đường tìm chết: "Giờ mới được bao lâu đâu, tôi bảo Isaac cho tôi ba ngày để suy xét. Kỳ thật tôi cũng đã nghĩ qua, điều kiện của Isaac tốt như vậy, là thiếu chủ của thương hội Monroe, sau này khẳng định sẽ kế thừa thương hội Monroe từ tay phụ thân hắn, lại còn là thiên tài số một số hai của đế quốc Arthurlanca. Từ chối đối tượng tốt như vậy cũng rất đáng tiếc."

"Cho nên ngươi muốn đáp ứng?" Giọng Rex chùng xuống.

"Nói vậy cũng không đúng, bảo tôi chấp nhận một người đàn ông thì cũng phải cho tôi chút thời gian để xây dựng tâm lý chứ... À, tất nhiên là khả năng cuối cùng sẽ từ chối là phi thường cao, chỉ là tôi có niềm yêu thích không từ bỏ được đồng vàng thôi." Cách Ngôn hết sức chột dạ, suýt nữa thì lỡ miệng rồi. Nếu cậu có thể chấp nhận Isaac, chẳng phải thuyết minh cậu cũng thích đàn ông sao, cái này mà làm Rex hiểu lầm thì cậu có nhảy vào sông Isis cũng không rửa được.

wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn lau sạch mồ hôi trên trán, trước mắt đột nhiên tối sầm, sau lưng đυ.ng mạnh vào một vật cứng, tốc độ nhanh đến mức cậu không nhìn rõ. Đến khi cậu phản ứng lại được thì nhận ra mình đang bị Rex đè dưới thân, vật cứng chính là ván giường, cái ót cũng bị va hơi mạnh, cậu lập tức chất vấn: "Anh muốn làm gì?"

Rex cúi đầu, chóp mũi hai người chỉ cách một centimet nữa thôi là chạm vào nhau, hô hấp của đối phương phả lên mặt cậu, có chút không được tự nhiên, mặt Cách Ngôn đỏ lên.

"Nhớ ta đã nói gì không?" Rex gỡ tóc giả của cậu xuống để lộ ra một đầu tóc đen nhánh, vài sợi tóc nhỏ vụn dán sau tai và gáy cậu, y lấy ngón tay xoa xoa gáy cậu.

Cảm xúc lòng bàn tay hơi thô ráp kia đem lại làm trực giác Cách Ngôn thấy việc lớn không tốt, cậu vội vàng giải thích: "Anh nói nếu tôi dám đồng ý, nhưng mà tôi có đồng ý đâu, tôi chỉ nói muốn suy xét một chút, cuối cùng cơ bản là sẽ từ chối."

"Vậy vì sao không lập tức từ chối đi, không phải ngươi nói ngươi không thích nam nhân sao?" Đôi mắt màu xanh đậm sâu thẳm nhìn thẳng vào mắt cậu, lại gỡ thấu kính của cậu xuống, đôi mắt màu đen xinh đẹp linh động như có thể nói vậy, chủ nhân của nó đang không ngừng truyền đạt cho y biết cậu đang nghĩ sắp xong đời rồi, mình nhất định phải tìm một cái cớ nào đó.

Rex lại không cho cậu cơ hội giải thích, y dùng thanh âm trầm thấp mê hoặc nhẹ nhàng nói bên tai cậu: "Bởi vì ngươi gạt ta, chỉ khi nào trong lòng đã dao động người ta mới nói muốn suy xét, chứ không phải trực tiếp từ chối."

"Tôi sai rồi." Cách Ngôn khóc, bị chính hành động tìm đường chết của mình làm khóc, "Tôi lừa anh đấy, tôi không nói với Isaac cần ba ngày suy xét, tôi đã trực tiếp từ chối hắn, thật mà, tôi thề."

Rex tin không, đương nhiên là y tin, nhưng y lại không định để Cách Ngôn biết. Lúc y nghe Cách Ngôn nói đã đồng ý sẽ suy xét với Isaac, cho dù biết có lẽ đó là giả nhưng trong lòng y vẫn cảm thấy phẫn nộ, như thể xiên thịt nướng mà mình chuẩn bị đã tẩm ướp đầy đủ chỉ cần cho lên giá để nướng nữa là xong thì đột nhiên bị người khác cướp mất.

"Ta không tin." Rex nói.

Cách Ngôn a một tiếng, vì sao lại không tin? Cậu vẫn luôn cho rằng Rex là người hiểu mình nhất mà, "Vậy anh muốn như thế nào mới tin?"

"Ta muốn kiểm tra một lần."

Thanh âm trầm thấp tràn ngập từ tính của Rex khiến Cách Ngôn hơi hoảng hốt, kiểm tra? Loại chuyện này muốn kiểm tra như thế nào? Còn đang nghĩ ngợi thì môi cậu bỗng nóng lên, cậu trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Rex gần trong gang tấc, khoảng cách với khuôn mặt anh tuấn của y biến thành âm, hô hấp đan xen, một hơi thở xa lạ mạnh mẽ xâm nhập, đó là hơi thở tràn đầy hormone nam tính trưởng thành, giống như có cả hiệu quả thúc tình, làm nhiệt độ cơ thể cậu dần dần tăng lên.

Cách Ngôn bị dọa choáng váng nên không chống cự ngay lập tức, miệng bị Rex xâm phạm đến mức chỗ nào cũng có nước bọt của y, chờ đến khi cậu phản ứng lại muốn trốn tránh thì đầu lưỡi đã bị Rex hút lấy, tư thế kia cứ như thể muốn ăn luôn cả cậu vậy, y còn mυ"ŧ nó vào sâu trong cổ họng. Cách Ngôn sợ tới mức cứng đờ cả người.

Vốn dĩ cậu cho rằng mình sẽ rất ghê tởm chuyện này, hai thằng con trai hôn nhau, nghĩ đến việc nước bọt của đối phương sẽ ở trong miệng mình thì cậu cảm thấy đến cơm cũng không ăn nổi. Nhưng khi Rex thật sự hôn cậu, cậu vậy mà lại không có cảm giác đó. Hai thân thể tuổi trẻ khí thịnh cọ xát với nhau dần dần nóng lên, một cỗ khí nóng nảy lên từ dưới bụng, xong rồi, xong rồi, Cách Ngôn biết mình xong rồi.

Hai đầu lưỡi màu đỏ tươi giao triền trong miệng Cách Ngôn, mỗi khi có nước miếng muốn chảy ra khỏi miệng là cậu lại có cảm giác nó đã bị nuốt mất, rõ ràng chỉ là hôn môi, cậu lại cảm thấy không khí sắc tình đến mức có thể ngửi được một cỗ hương vị da^ʍ mĩ.

Nụ hôn này kéo dài gần nửa giờ, chờ đến khi Rex buông miệng cậu ra thì Cách Ngôn cảm thấy đầu lưỡi và môi đã bị ma sát đến mức không thể cảm nhận được gì nữa, không cần nhìn gương cũng biết nhất định là nó đã sưng lên. Cậu bày ra bộ dáng sống không còn gì nuối tiếc, mắt nhìn vào khoảng không. Không phải bởi vì Rex không màng đến ý nguyện của cậu, mà là việc cậu chỉ vì bị Rex hôn mà dao động, thậm chí còn cảm thấy rất thoải mái, thân thể còn có phản ứng, giây phút kia cậu cũng sinh ra cảm giác hận không thể ăn luôn Rex vào bụng. Cậu vẫn luôn cho rằng mình yêu người khác giới, không ngờ mình lại là một người song tính luyến ái ngầm?

Rex cũng mặc kệ cậu đang suy nghĩ cái gì, y chỉ biết y rất vừa lòng với nụ hôn này, nhìn chằm chằm đôi môi sưng đỏ của người dưới thân, trong mắt y hiện lên du͙© vọиɠ thật sâu, rất muốn hôn tiếp, sau đó y thật sự làm như vậy.

Vừa bị ăn đau một chút nên Cách Ngôn theo bản năng mở miệng, tuy miệng cậu đã bị hôn đến sưng lên nhưng cậu vẫn có cảm giác thì phải làm sao bây giờ, ý thức trở lại, ánh mắt bắt đầu giãy giụa.

Lần này Rex không thô bạo hôn cậu nữa mà là liếʍ hôn càng thêm sắc tình, y giống như đang khai thác, để cậu cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi hôn môi. Cách Ngôn từ bỏ giãy giụa trong nháy mắt, đôi tay không tự chủ ôm lấy cổ Rex, giờ khắc này cậu chỉ muốn được thoải mái, hối hận gì đó cút hết đi, chờ khi nào cậu thanh tỉnh thì nói tiếp.

Động tác chủ động thỏa hiệp của cậu không thể nghi ngờ lại khiến Rex bị kí©h thí©ɧ, y lập tức gia tăng nụ hôn này, hai thân thể dính sát vào nhau cũng phát ra âm thanh cọ xát nho nhỏ.

Lúc Cách Ngôn nhận ra thứ nóng như lửa đang chống giữa hai chân mình là cái gì thì cậu rốt cuộc cũng thanh tỉnh. Cậu bất ngờ đẩy Rex ra, sức lực mạnh hơn bình thường nên thành công đẩy được nửa người trên của y ra...... một thước, kết quả thân thể vẫn kề sát, căn bản là vô dụng.

Rex lại áp xuống, bẻ đầu cậu ngửa ra rồi vùi đầu mình vào cổ cậu, y phát ra tiếng cười trầm thấp mà sung sướиɠ, lúc Cách Ngôn sắp thẹn quá thành giận y mới lên tiếng, "Ngươi có phản ứng."

Những lời này tựa như mở chiếc hộp Pandora, khiến cậu không thể trốn tránh hiện thực được nữa. Cách Ngôn xấu hổ buồn bực trừng mắt nhìn y một cái, gương mặt đỏ hồng lại không có chút sức thuyết phục nào, dù sao cũng khiến người khác cảm thấy đáng yêu.

"Nhận mệnh đi, ngươi cũng có cảm giác với ta."

Nghe thấy thanh âm mang theo một tia sung sướиɠ này thì Cách Ngôn không thể nhịn được nữa, cậu dùng sức đẩy Rex ra, sau đó ngồi dậy vội vàng che giấu vật giữa hai chân. Còn Rex không che đậy gì cả, chỗ đó của y đã tạo thành một cái lều, vừa mới tiếp xúc gần gũi nên cậu biết chỗ đó nóng bao nhiêu, lớn như thế nào.

Cách Ngôn nhanh chóng rời mắt đi, trong lòng cậu đã mắng ra vũ trụ luôn rồi, đang yên đang lành làm thẳng nam, tự nhiên lại bị y bẻ cong. Rex bị cậu đẩy ra lại thò qua, cậu lập tức bùng nổ, "Anh muốn làm gì?"

Du͙© vọиɠ như gió lốc ngưng tụ trong đôi mắt sâu thẳm của Rex chưa biến mất, giờ phút này nhìn nó vẫn khủng bố như cũ, y lẳng lặng chăm chú nhìn cậu một hồi rồi khàn khàn nói: "Hoặc để ta làm ngươi, hoặc là ngủ."

Cách Ngôn như thể nuốt phải ruồi, nghẹn đến mức đỏ bừng mặt, "Ngủ."

Nói xong thì định xuống giường quay về giường mình ngủ, nhưng cậu lại bị Rex kéo lên giường, vừa ngã xuống đã bị y ôm vào ngực, không thể động đậy, tránh cũng không tránh được, "Tôi phải về giường mình ngủ."

"Muốn ta đè ngươi ngay bây giờ thì cứ tiếp tục động đậy đi." Thanh âm uy hϊếp của Rex vang lên bên tai cậu.

Cách Ngôn lập tức nằm im, cậu chấp nhận sự uy hϊếp này, không nhận cũng không được, bởi vì chỗ đó của Rex hình như lại lớn hơn rồi.

Tối nay Rex đến nửa đêm mới buồn ngủ, còn người nào đó, sau khi du͙© vọиɠ của Rex bình ổn trở lại thì chưa đến nửa giờ cậu đã không coi ai ra gì mà ngủ mất.

_Hết chương 140_