Chương 138: NẾU NGƯƠI DÁM ĐỒNG Ý

CHƯƠNG 138: NẾU NGƯƠI DÁM ĐỒNG Ý

Một cỗ tinh thần lực còn mạnh hơn lúc nãy tạo thành một bàn tay to trên không trung, tinh thần lực vô hình nhưng cỗ áp lực làm người ta hít thở không thông kia thì thực sự tồn tại, yết hầu phảng phất như bị tinh thần lực bóp chặt khiến bọn chúng không thở nổi, trong mắt lộ ra kinh hãi nồng đậm.

Chẳng lẽ vừa rồi người này còn chưa xuất hết toàn lực, tinh thần lực hình bàn tay khổng lồ kia mới là thực lực chân chính của hắn? Cảm nhận được cỗ uy áp khiến người ta sợ hãi, bọn chúng chưa bao giờ biết tinh thần lực lại có uy lực to lớn như vậy.

Người khϊếp sợ nhất chính là Joseph, ông ta biết tinh thần lực có thể công kích, nhưng để tạo thành thực thể thì rất khó khăn, trừ phi có phương pháp luyện tập đặc biệt, nhưng cũng yêu cầu tinh thần lực phải mài giũa đến cường độ nhất định, nếu không dù có miễn cưỡng ngưng tụ thì cũng không sinh ra lực sát thương quá lớn.

Chính Joseph cũng có tu luyện, nhưng cho tới nay ông ta cũng chỉ có thể ngưng tụ ra bàn tay lớn hơn tay bình thường hai mươi lần, bàn tay trước mắt này lại to gấp trăm lần.

"Cẩn thận." Nhìn thấy bàn tay to sắp vỗ xuống, Judge biến sắc, hắn bảo hộ đám người Joseph ở phía sau, đồng thời rút vũ khí bên hông ra chém một nhát.

Một đạo kiếm khí bay tới bổ trúng kiếm khí của Judge, triệt tiêu hơn phân nửa uy lực của nó, lúc kiếm khí hoàn toàn va chạm với bàn tay to được tạo thành từ tinh thần lực kia thì chỉ nhấc lên được chút bọt sóng rồi biến mất.

Lúc này trong lòng Judge mới thấy khϊếp sợ, đột nhiên ở đại đường phát ra tiếng 'lạch tạch', vô số tia sét tràn ra trên trần nhà, trong tay đồng bạn của người áo đen nhỏ kia thình lình xuất hiện một quả lôi cầu được tạo thành từ muôn vàn tia sét, sét ở trên trần đúng là được kích phát từ lôi cầu mà ra.

"Ma pháp tối thượng Địa Ngục Lôi Quang?" Nhìn thấy cảnh này, Judge rốt cuộc không trấn định nổi nữa, hắn thất thanh hô lên.

Chỉ có Đại Ma Đạo Sư trở lên mới có thể thi triển ma pháp tối thượng, không còn nghi ngờ gì nữa, đồng bạn của người áo đen kia là ma võ giả, hơn nữa còn lấy ma pháp làm chủ, nếu là kiếm sĩ còn đỡ, Judge tin tưởng hắn có thể đánh bại đối phương.

banhmidaudo.wordpress.com

Tuy ma pháp sư bị nói là yếu đuối nhưng lúc thực lực bọn họ mạnh hơn thì thể chất ngược lại không còn quan trọng nữa. Mà ma pháp người này thông thạo còn là ma pháp hệ lôi được xưng là ma pháp có lực công kích mạnh nhất, ma pháp sư có loại thiên phú này có thể nói là khắc tinh của kiếm sĩ, bởi vì kiếm có thể dẫn điện, rất nhiều ma pháp thuật hệ lôi có thể công kích phạm vi lớn, quả thực chính là khắc tinh trong khắc tinh.

"Rút lui!" Judge nhanh chóng quyết định.

Ý định của người áo đen là giáo huấn Joseph nên mục tiêu đầu tiên chính là Joseph đang được Judge che chở, thấy bọn chúng muốn đào tẩu, bàn tay to trên không trung lập tức đánh qua đi, một đám người chạy chậm hơn bị đánh bay.

Cảm nhận được uy hϊếp ở phía sau, Judge không thể không xoay người giúp Joseph tranh thủ chút thời gian, Địa Ngục Lôi Quang mà người áo đen còn lại ấp ủ đã lâu rốt cuộc cũng rơi xuống, Judge muốn trốn đã không kịp nữa, tia sét của Địa Ngục Lôi Quang theo mũi kiếm bao bọc lấy hắn, vải dệt ở cánh tay cầm kiếm bắt đầu nát vụn lộ ra cánh tay cháy đen.

Joseph mặc kệ Judge, ông ta chỉ biết mạng mình là tôn quý nhất, không thể mắc chút sai lầm nào, bởi vậy ông ta không thèm quay đầu, định ném những người khác lại để đào tẩu trước. Nhưng ông ta không biết hai người áo đen đã sớm phân công hợp tác, Judge bị kìm chân, bàn tay tinh thần lực to lớn kia không bị ngăn cản đánh về phía lưng Joseph.

Joseph bỗng thấy tim đập nhanh hơn, không nói hai lời giải phóng tinh thần lực của mình ra cản, vì quá vội vàng nên không chỉ không ngăn cản được mà còn khiến đầu ông ta lên cơn đau. Joseph bị đánh bay ngã ra đường, người đi ngang qua sợ tới mức sôi nổi chạy đến một chỗ xa rất xa mới quay lại xem tiếp.

Không bao lâu sau Judge đường đường là một Đại Kiếm Sư cũng bị quăng ra khỏi lữ quán, làn da trên người hắn đã bị đốt trụi hơn phân nửa, nhìn như thể nguy hiểm đến tính mạng nhưng thực ra chỉ làm hắn mất đi hơn nửa năng lực hành động mà thôi. Dù sao người này cũng là Đại Kiếm Sư của vương thất Kayla, Rex sở dĩ có thể lấy thực lực Kiếm Sư chống lại hắn là vì y đánh bất ngờ, nếu đánh đúng thực lực thì sẽ không thể nào ôn hòa như vậy.

Hai người áo đen đúng là do Cách Ngôn và Rex giả trang, vì giấu giếm thân phận của mình nên Rex chỉ thi triển mỗi thiên phú ma pháp, thực ra nguyên nhân chân chính là do chỉ có ma pháp hệ lôi mới có thể đối phó với Judge, thêm tình huống bất ngờ mới đạt được hiệu quả hiện tại, cho nên thế này đã thuận lợi hơn rất nhiều so với tưởng tượng rồi.

"Hôm nay tạm tha cho các ngươi một mạng, nếu còn có lần sau, ta sẽ khiến các ngươi không bao giờ mở miệng được nữa." Cách Ngôn đứng ở cửa từ trên cao nhìn xuống Joseph chật vật ngoài đường, ngữ khí lạnh băng, khác một trời một vực với sự ôn hòa ngày thường.

Mấy tên thị vệ bị thương không quá nghiêm trọng ngã trái ngã phải chạy ra từ lữ quán nâng Judge và Joseph dậy, sau đó chúng như chạy trốn rời khỏi trấn, không dám dừng chân nữa.

Tận mắt nhìn thấy bọn chúng rời đi Cách Ngôn và Rex mới trở lại lữ điếm. Lão bản lữ điếm bò ra từ dưới gầm bàn, nhìn thấy bọn họ thì lại rụt về, Cách Ngôn ném ít đồng vàng cho hắn để bồi thường cho những thứ bị phá hư của lữ điếm rồi rời đi cùng Rex.

Lão bản lữ điếm còn tưởng bọn họ muốn đuổi tận gϊếŧ tuyệt, sợ tới mức bắt đầu tự hỏi có nên đóng cửa lữ điếm đến nơi khác mưu sinh để tránh bị liên lụy hay không.

Hai người đương nhiên không phải muốn đuổi tận gϊếŧ tuyệt, họ quay lại thành Besso, cái trấn kia cách thành Besso không quá xa, hai người chỉ mất nửa ngày đã đến. Thành Besso vẫn náo nhiệt như trước.

Biết tin bọn họ đã trở về Isaac liền tìm đến, thấy hai người không bị gì cả thì lập tức tò mò với phương pháp trả thù của họ.

Cách Ngôn không giấu giếm, nói cho hắn biết tinh thần lực của Joseph đã bị thương, nếu không tìm được dược vật trị liệu tinh thần lực thì trong khoảng thời gian ngắn Joseph sẽ không thể khôi phục được trạng thái trước kia, hơn nữa căn cơ của ông ta cũng sẽ bị tổn hại, nghiêm trọng thì có lẽ sau này không có khả năng đột phá thành Thuần Thú Sư Thần Cấp nữa.

Nghe xong Isaac không biết nói cái gì cho phải, hắn chỉ lộ ra biểu tình dở khóc dở cười, "Ngươi biết Joseph đại biểu cho cái gì với vương thất Kayla không?"

"Đại khái có thể đoán được, nhưng ngươi yên tâm, bọn chúng không biết là do chúng ta làm." Cách Ngôn cho rằng hắn đang lo lắng bị trả thù.

Isaac càng thêm dở khóc dở cười, người không biết chuyện mà nghe giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ đó của cậu chắc sẽ tưởng đây không phải là chuyện gì lớn, hắn dứt khoát nói sang chuyện khác, "Nơi bị phá hư của hồ Monali đã sửa xong rồi, các ngươi muốn đi lúc nào cũng được, chỉ cần báo tên của ta ra bọn họ sẽ để các ngươi vào."

Tuy Cách Ngôn nói rất nhẹ nhàng nhưng Isaac vẫn phái người đi điều tra, biết đám người Joseph đã hồi đế đô hắn cũng không gọi người trở về, còn định nhìn xem Cách Ngôn và Rex có để lại dấu vết gì hay không, phát hiện bọn họ cái gì cũng không lưu lại thì mới yên tâm, chẳng qua hắn vẫn sai người chú ý cẩn thận tình hình của vương thất Kayla.

Ngày hôm sau, Cách Ngôn tâm tình cực tốt lại đến hồ Monali cùng Rex. Sau khi nếm được ngon ngọt thì trong khoảng thời gian ngắn cậu tạm thời không muốn rời đi, đây cũng là nguyên nhân khiến Rex và cậu quay lại. Sở dĩ Isaac yên tâm để bọn họ đi tìm Joseph trả thù cũng vì nguyên nhân này, nếu không bọn họ cũng không còn lý do gì để lưu tại thành Besso sau khi đã giúp thương hội Monroe vượt qua nguy cơ.

Lần thứ hai đến lợi ích không rõ ràng như lần đầu tiên nữa, nhưng tích lũy từng ngày thì hiệu quả vẫn tăng lên với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.

Một tháng sau, thực lực kiếm sĩ Cách Ngôn vẫn tăng trưởng tương đối thong thả, khó khăn lắm mới thành Kiếm Sĩ Cao Cấp bát giai, nhưng thực lực ma pháp sư đã đạt tới Đại Ma Pháp Sư, có thể thi triển mấy ma pháp thuật cao cấp, đặc biệt là ma pháp thuật hệ mộc, cậu còn có thể thúc giục vài loại hạt giống nảy mầm, chỉ là lực công kích không cao lắm. Về phần tinh thần lực, trừ cậu ra thì không ai biết hiện tại tinh thần lực của cậu mạnh đến cỡ nào.

Thực lực của Rex tăng lên cũng là chuyện đáng mừng, thực lực ma pháp sư của y không phải Đại Ma Đạo Sư như suy nghĩ của Joseph, mà là Ma Đạo Sư, nhưng mới hôm trước y đã thành công trở thành Đại Ma Đạo Sư rồi. Lúc trước một lần thi triển ma pháp thuật tối thượng Địa Ngục Lôi Quang có thể rút hết bảy tám thành ma pháp lực trong thân thể y, sau khi thăng cấp thì tiết kiệm hơn rất nhiều. Tu luyện liên tục một tháng, tác dụng của hồ Monali với họ càng ngày càng thấp, từ hôm qua bọn họ đã bắt đầu không đến nữa.

Vừa ăn xong bữa sáng Isaac đã tới tìm bọn họ, còn báo cho họ một tin tức.

"Dạo này các ngươi cẩn thận một chút, người của ta thu được tin vương thất Kayla đã biết chuyện tinh thần lực của Joseph bị thương, có khả năng không thể đặt chân vào cảnh giới Thuần Thú Sư Thần Cấp được nữa. Vương thất Kayla cực kỳ tức giận, quyết định tra rõ, mấy ngày tới sẽ phái người đến thị trấn kia để điều tra chuyện này."

"Bọn họ sẽ không biết là do chúng ta làm." Cách Ngôn nhướng mày, không để bụng.

Rex nhìn cậu một cái, "Nhưng sẽ hoài nghi có liên quan đến chúng ta. Isaac nói không sai, cẩn thận một chút chung quy cũng tốt."

Cách Ngôn gật đầu, "Nói cũng đúng."

Isaac nhìn nhìn hai người, trong khoảng thời gian ở chung này, hắn đã biết Cách Ngôn cực kỳ tin tưởng Rex, thậm chí có lúc cậu còn lấy ý kiến y làm chủ. Hắn biết mình không thể chờ được nữa, Cách Ngôn có vẻ không phải là người dễ dàng thông suốt, thời gian của hắn có lẽ cũng không còn nhiều, hắn nói: "Cách Ngôn, ta muốn nói với ngươi vài lời, tối nay ngươi có thể đến chỗ lần trước chúng ta uống rượu để tâm sự không?"

"Với ta?" Cách Ngôn kinh ngạc chỉ chỉ mình.

"Đúng vậy, ngươi và ta." Isaac cười nói.

Cách Ngôn nhịn không được nhìn về phía Rex, thấy y không có phản ứng gì, suy nghĩ rồi gật đầu, "Được, ta sẽ đến đúng giờ."

wattpad.com/user/daudo0902

Isaac vừa đi Cách Ngôn liền cảm thấy nhiệt độ xung quanh hơi giảm, "Anh có thấy thời tiết tự nhiên lại trở lạnh không, buổi sáng còn khá ấm mà."

"Ngươi không tò mò hắn muốn nói gì với ngươi sao?" Rex bỗng mở miệng.

Cách Ngôn 'hả' một tiếng, quay đầu nhìn y, không rõ vì sao y đột nhiên đề cập đến chuyện này, nhưng cậu vẫn bị dời lực chú ý, "Cũng khá tò mò, anh cảm thấy hắn muốn nói gì với tôi?"

Rex nhìn biểu tình nghiêm túc của cậu, hơi nheo mắt, tựa như đang suy tư phải trả lời cậu vấn đề này như thế nào, lại tựa như đang có chủ ý gì đó. Cách Ngôn đã có vài phần hiểu biết với y nên hơi lo lắng, cậu cứ cảm thấy chắc là cái đằng sau nên không nhịn được hỏi.

"Sao lại dùng biểu tình này nhìn tôi, chẳng lẽ anh thật sự biết?"

"Biết thì sao?" Rex thu ánh mắt sắc bén lại, đôi mắt hơi rũ xuống trở nên vô cùng thâm thúy, ngũ quan anh tuấn như đao tước toả ra mị lực nam tính lắng đọng.

Cách Ngôn nuốt nuốt nước miếng, "Vậy anh có thể nói cho tôi biết không?"

Rex bất ngờ lao đến trước mặt cậu, khoảng cách giữa hai khuôn mặt lập tức được kéo gần lại trong gang tấc, khóe miệng y hơi nhếch lên tạo thành một độ cung tà mị nguy hiểm, "Không thể, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám đồng ý với hắn, ngươi nhất định phải chết."

_Hết chương 138_