Chương 95

Ánh mắt của Nhan Mộc Tâm rơi xuống trên khuôn mặt của bà ta, do dự rất lâu, cô khẽ nói: "Rời khỏi nơi này, đừng tùy tiện xuất hiện nữa!"

"Đưa tao tiền!" Bà ta vẫn kiên trì.

"Cháu nói rồi, vấn đề dưỡng lão của bà…"

"Đưa tao tiền!" Bà ta gầm lên.

"Nhan Mộc Tâm, không phải đến lúc này rồi cô vẫn không nhìn ra bộ mặt thật của bà ta chứ?" Cố Hàn Đình có ý tốt nhắc nhở.

"Bà, cháu và Cố Hàn Đình đã ly hôn rồi, không có nhiều tiền như vậy để cho bà, bà hãy... á!"

Lời của cô còn chưa nói xong, bà ta liền đâm dao vào ngực mình. Nhan Mộc Tâm kinh sợ!

"Không có tiền thì tao sống không bằng chết! Tao biết Cố Hàn Đình sẽ không tha cho tao! Nhan Mộc Tâm, mày nhìn rõ bộ mặt thật của người đàn ông này, cậu ta là có mục đích dựng lên toàn bộ chuyện này, mày yếu đuối vô dụng như vậy, sau này càng đau khổ thôi. Mày phải nhớ, nhớ kỹ cho tao, tiền mới là tất cả!" Bà ta vẫn kiên trì.

Bà ta vốn có bệnh tim, bây giờ lại náo loạn như vậy, tình hình của bà ta càng tệ. Nhan Mộc Tâm muốn đưa bà ta đi bệnh viện, bà ta lại cự tuyệt: "Mày nhớ kỹ mày nợ tao một mạng, cậu mày là bảo bối của tao, nếu nó có chuyện gì, tao làm quỷ cũng sẽ không tha cho mày!"

Vậy mà lại uy hϊếp như vậy!



"Tư Đồ Cẩn và mày… có hôn ước từ nhỏ với mày!" Bà ta nói xong liền phun ra một ngụm máu, trước mắt tối đen, liền ngất đi.

Tất cả quá đột ngột, Nhan Mộc Tâm hoàn toàn kinh hãi. Lúc phản ứng lại, người trong lòng đã tắt hơi, chỉ trong chốc lát như vậy, bà đã qua đời rồi!

Là cô hại chết bà sao? Nếu đưa tiền cho bà, có khi nào... cuộc đời sao lại như vậy chứ?

Bàn tay lớn của Cố Hàn Đình đặt lên bờ vai cô: "Mấy năm nay bà ta làm không ít chuyện xấu, Nhan gia đã dọn dẹp rất nhiều tàn cuộc cho bà ta rồi. Bây giờ con đường này là bà ta tự chọn, đừng tự trách!"

"Tôi.. tôi chưa bao giờ nghĩ tới sẽ như thế này." Nước mắt của cô tuôn rơi, cả người đều hoảng loạn.

Bàn tay lớn ôm cô vào lòng, vô dùng dịu dàng mà nói vào bên tai cô: "Nhân tính sẽ không vì người thân mà thay đổi, thậm chí sẽ càng xấu xa hơn. Nhan Mộc Tâm, cô không nên trốn trong cái vỏ mãi."

Thì ra, tất cả đều sẽ thay đổi, không chỉ là Cố Hàn Đình, mà người từng nâng niu cô, đều có thể chỉ là lợi dụng cô mà thôi!

Nhan Mộc Tâm lúc này đối với những chuyện này càng tuyệt vọng hơn.

"Cậu của cô, bọn họ sẽ tới làm loạn một phen, có cần tôi…"

"Không cần đâu, anh đã trọn tình trọn nghĩa rồi, chuyện sau này của bà tôi sẽ xử lý tốt, tôi muốn yên tĩnh một mình!" Nhan Mộc Tâm từ chối.



Cuối cùng Cố Hàn Đình đứng dậy, Nhan Mộc Tâm nhìn bóng lưng của anh, không nhịn được mà hỏi: "Lúc đó anh nói đưa ba trăm triệu, anh nghiêm túc sao?"

"Đúng!"

"Vì anh muốn giữ lại mạng sống của tôi?"

"Nhan Mộc Tâm, cô biết Chu Y Nhược cần cơ thể của cô!" Lời này của anh lại lần nữa khiến một chút cảm động trong lòng cô hoàn toàn tiêu tan. Tất cả là vì người khác.

Sau khi Cố Hàn Đình rời đi, Nhan Mộc Tâm liền ngồi trên đất, ôm lấy xác bà mà khóc lóc đau đớn! Thế giới của cô sụp đổ từng chút một!

Trong xe.

"Ai cho phép anh xông vào?" Cố Hàn Đình đen mặt chất vấn.

"Tôi… Cố thiếu, xin lỗi!"

"Tôi chưa từng muốn lấy mạng bà ta, là ý của anh hay là Chu Y Nhược?" Anh luôn thẳng tanh như vậy.

Vương Siêu Quần giải thích: "Cố thiếu, đây chính là cái giá phải trả của việc anh dây dưa giữa hai người phụ nữ!"