Chương 79

Nhan Mộc Tâm cũng không hề gấp, từng bước một đi đến trước mặt khác, vòng tay ôm lấy cổ anh, dán lấy bên tay anh vừa nhẹ nhàng vừa ôn nhu nói: “Anh không nghe thấy tiếng bước chân sao? Chắc là Chu tiểu thư của anh, anh nói xem, nến như cô ta nhìn thấy tôi đang bám ở trên người của anh, cô ta kích động một cái..." Lời nói còn chưa dứt, nhìn vào dáng vẻ như ăn phải ruồi của anh, cảm giác trả thù thật là thoải mái!

Ai bảo Cố Hàn Đình mỗi lần đều dày vò cô như vậy!

Anh dùng sức đẩy cô ra, nhưng, cô lặp đi lặp lại cuốn lấy, giống như một con gấu vậy không thể nào kéo ra, cuối cùng người đàn ông đã tức giận: “Được, tôi đồng ý, tôi thả bà cô ra, hoàn toàn thả ra."

"Nếu như anh đổi ý thì sao?"

"Tôi sẽ không!"

"Anh sẽ, Cố Hàn Đình ở trước mặt tôi anh không có chữ tín, tôi muốn anh thề, nếu như anh hối hận, Chu tiểu thư sẽ không có cách nào mang thai nữa!" Nhan Mộc Tâm lấy người phụ nữ mà anh yêu thương nhất để làm lời thề, cho dù trong lòng anh muốn nuốt lời, nhưng bởi vì tình yêu cũng đều sẽ phải thỏa hiệp.

Chu Y Nhược là uy hϊếp duy nhất của anh! Cô nhất định phải luôn bắt lấy không buông!

"Được!" Anh mặc dù không bằng lòng nhưng vẫn là đồng ý.

Nhan Mộc Tâm buông anh ra lùi về sau mấy bước, quả nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Chu Y Nhược nhìn Cố Hàn Đình: “Em liền đoán được anh đang ở đây, nói với em, hai người đúng là không có quan hệ gì khác?"

"Nhược Nhược, em hiểu nhầm rồi."

"Hiểu lầm? Em sẽ hết lần này đến lần khác hiểu nhầm sao? Nhan tiểu thư, giữa hai người... thật sự là đường đường chính chính?" Cô ta nắm thật chặt đôi bàn tay thật sự muốn hỏi cho đến cùng!

Nhan Mộc Tâm trầm mặc!

"Cô ấy đang tra hỏi cô!" Cố Hàn Đình gầm nhẹ.



"Nhưng rõ ràng là Cố thiếu chủ động đến phòng bệnh của tôi, tôi bị động, tôi cũng không biết gì hết, anh đến đây để làm gì? Ồ, tôi nhớ ra rồi, cơ thể của tôi chắc là đã được kiểm tra, nên đi thử thuốc rồi đúng chứ? Chu tiểu thư, thế này được coi là đường đường chính chính không?" Cô lại một lần nữa nói dối, mấu chốt là càng ngày càng điêu luyện!

Điều này... Chu Y Nhược nhếch miệng: “Là tôi đa nghi, tôi mang theo một chút thức ăn, cô ăn đi, tôi..."

"Các ngươi thể hiện tình yêu thì quay trở về phòng đi, tôi muốn nghỉ ngơi rồi." Nhan Mộc Tâm từ chối.

"Thái độ đối với Chu Y Nhược tốt lên một chút."

"Dựa vào cái gì? Ai quy định tôi phải dùng thái độ tốt với cô ta? Cố Hàn Đình, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, anh không có quyền lợi càng không có tư cách yêu cầu tôi làm cái này làm cái kia, còn có, đừng có quên chuyện anh đã đồng ý với tôi." Nhan Mộc Tâm lập tức nhảy lên trên giường, nhắm mắt lại!

"Tôi sẽ." Cố Hàn Đình dắt tay Chu Y Nhược rời đi.

Giây phút cánh cửa đóng lại, Nhan Mộc Tâm nhanh chóng rời khỏi bệnh viện, đến viện dưỡng lão!

"Bà, cháu sẽ liên hệ với bà, 135, bà yên tâm cháu nhất định sẽ làm cho anh trai tỉnh lại, người nhà của mình đều ở bên đó, Cố Hàn Đình sẽ không động đến đâu." Nhan Mộc Tâm nắm lấy bàn tay già nua của bà mắt đỏ lên!

"Cháu không đấu lại được với cậu ta."

"Cháu có thể."

"Sau lưng của cậu ta là toàn bộ Cố gia cháu không thắng được cậu ta, nhưng mà Chu gia chính là một bước đột phá, những năm này Chu gia lợi dụng danh tiếng của Cố gia ở bên ngoài làm rất nhiều những chuyện hoang đường, cháu phải biết được là Tư Đồ gia, nghe nói gia tộc của bọn họ là gia tộc bảo vệ nhân chứng!" Bà nhẹ giọng nói.

Tư Đồ gia? Tư Đồ Cẩn sao? Chẳng lẽ ân oán giữa bọn họ, cũng bởi vì cái này?