Cố Hàn Đình tuỳ tiện hất tay một cái, mâm cơm phịch một tiếng, đồ ăn đều đổ xuống đất, cô nhìn chằm chằm đồ ăn, một lúc lâu sau mới nói: “Anh thật là không biết quý trọng!”
Có vài người, không thể dung túng lần thứ hai!
“Tôi đây không phải thương lượng với cô, tôi…”
“Có bản lĩnh thì bảo Chu Y Nhược đến đây thuyết phục tôi, nếu không, tôi không đi, Chu tiểu thư lương thiện như thế, nếu tôi không tham gia lễ đính hôn của hai người, với thân thể kia của cô ta, đêm đêm sẽ không ngủ ngon, đến lúc đó sức khỏe không tốt, cũng đừng có trách tôi!” Nhan Mộc Tâm vẫn không đồng ý.
“Vì cô, có rất nhiều người hiểu lầm Nhược Nhược, tôi hi vọng cô có thể làm sáng tỏ, nếu như tiền không đủ, tôi có thể cho thêm.” Lời của Cố Hàn Đình có thêm một tầng ý.
Cô lùi ra sau mấy bước, cho rằng bản thân nghe nhầm: “Anh nói cái gì? Muốn tôi làm sáng tỏ?”
“Đúng!”
“Sáng tỏ cái gì? Tôi là tiểu tam? Tôi phá hoại hôn nhân của hai người?” Nhan Mộc Tâm châm chọc.
“Cô, Nhan Mộc Tâm, đừng có chọc giận tôi, cô biết đấy, tôi có cách đối phó với cô!” Cố Hàn Đình đe doạ.
“Vậy anh thử xem!”
Nghe cô nói như vậy, Cố Hàn Đình cười lạnh, dựa gần vuốt cằm cô: “Có muốn thử không? Nhược Nhược là giới hạn của tôi, chỉ cần cô ấy muốn, cô phải làm, tiệc đính hôn này cô phải tham gia, nói cho rõ ràng, cô và tôi chỉ là quan hệ liên hôn, ngoài ra không có bất cứ tình cảm gì!”
“Không thể!” Nhan Mộc Tâm cự tuyệt.
Bàn tay to lớn của người đàn ông trượt từ bên tai cô xuống bóp lấy cổ cô: “Phần mộ của ba cô, bị tôi mua rồi!”
“Anh muốn làm cái gì?” Nhan Mộc Tâm có chút hoảng loạn.
“Tôi muốn cho cô biết, thái độ của cô có cứng rắn, cô có hận tôi hơn nữa, lúc tôi quyết định bắt cô làm việc gì đó, cô căn bản không có sự lựa chọn khác, tôi sẽ khiến cho ba mẹ cô không được an ổn đâu!” Ánh mắt khát máu của Cố Hàn Đình luôn làm cho người ta sợ hãi.
“Phải đối với tôi như vậy sao?”
“Đúng.”
“Tôi sẽ tham gia tiệc đính hôn của hai người!” Cô vẫn là đồng ý.
“Ngày mai Nhược Nhược sẽ đến cửa tiệm này thử váy cưới, cô đến hỏi cô ấy quá trình, chỉ cần cô ấy hài lòng, ba cô sẽ được an nghỉ.” Nói xong thì nện bước đi ra ngoài!
“Cố Hàn Đình, tôi hận anh!”
“Vô ích thôi, tôi chỉ cần Nhược Nhược vui vẻ! Nếu như có người khiến cô ấy không vui, tôi sẽ dùng mọi cách đối phó với người đó! Mạng của cô chỉ có một, đừng có quá đáng!” Nói xong thì đóng cửa.
Nhan Mộc Tâm nhăn mày, nước mắt cũng không chảy, bằng tốc độ nhanh nhất đến nhà bác sĩ Dương.
“Cái gì? Không được! Như vậy sẽ nguy hiểm đến tính mạng, lỡ như…
“Thân thể của anh ta khoẻ mạnh như vậy, làm sao có nguy hiểm được chứ? Bác sĩ Dương, bên cạnh anh ta có nhiều tinh anh như vậy, nhất định sẽ không để anh ta xảy ra chuyện, nửa năm, tôi nhất định phải đưa anh tôi rời đi, cô giúp tôi đi!” Nhan Mộc Tâm hối hận, hai năm là quá dài, cô chịu không nổi nữa! Cô chỉ hận không thể đi ngay bây giờ!