Chương 1

“Bùm…”

Một tiếng vang thật lớn, đầu bị đập mạnh vào tường, người đàn ông bóp lấy cổ cô, đôi mắt đỏ rực đầy hận thù: “Ai cho phép cô động vào cô ấy?”

“Em nói rồi, em không có làm.” Nhan Mộc Tâm giương mắt nhìn anh, chịu đựng đau đớn trả lời.

“Ngoại trừ cô, ai có thể làm cô ấy tổn thương như vậy được? Nhan Mộc Tâm, tôi nói cho cô biết, nếu cô ấy có chuyện gì, tôi sẽ làm cả nhà cô chôn cùng cô ấy.” Người đàn ông hung hăng đẩy ngã khiến cô nặng nề ngã xuống đất.

Chôn cả nhà cô? Người đàn ông điên cuồng và tàn nhẫn này chính là người cô yêu ba năm, chồng của cô… Cố Hàn Đình.

Hôm nay, vì lợi ích của người phụ nữ khác, nóng lòng muốn gϊếŧ cô.

Cô nhịn đau đớn đứng lên, cửa phòng vừa mở bác sĩ bước ra, Cố Hàn Đình lo lắng hỏi: "Nhược Nhược sao rồi?”

“Cố tiên sinh, thật xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi nhưng cuối cùng không giữ được đứa trẻ, cô ấy bị thương nghiêm trọng, sau này… chỉ sợ mất đi khả năng làm mẹ.”

Bác sĩ vừa nói xong, Cố Hàn Đình kích động thô bạo kéo cổ tay Nhan Mộc Tâm: “Cô có nghe thấy không? Cô ấy sau này không thể mang thai, Nhan Mộc Tâm, tại sao người nằm trên giường bệnh không phải là cô?”

Cô đỏ bừng đôi mắt, chịu đựng lửa giận trong lòng, nhỏ giọng nói: "Em sẽ giải thích lại lần nữa. Không phải em làm, muốn em nói thêm bao nhiêu lần nữa anh mới bằng lòng tin tưởng em. Khi em đến nơi cô ấy đã gặp chuyện bất trắc rồi, anh biết đó…” Cô sững lại một lúc lâu mới nói tiếp: “Anh biết đó, em đã cố gắng hết sức giúp cô ấy rồi.”



Cố Hàn Đình hoàn toàn không tin lời giải thích của cô, chế nhạo nói: “Cô nghĩ tôi sẽ tin lời cô sao?”

Nếu đã không tin, giải thích nhiều cũng vô dụng thôi, Nhan Mộc Tâm dãy dụa khỏi bàn tay anh, lúc quay người lại bị kéo lại, lôi vào phòng bệnh.

Người nằm trên giường bệnh là Chu Y Nhược, sắc mặt trắng bệch không có dấu hiệu tỉnh dậy. Cố Hàn Đình đau lòng vô cùng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhan Mộc Tâm: “Quỳ xuống, cho đến khi nào Nhược Nhược tỉnh thì thôi.”

Nhan Mộc Tâm bị sốc, lòng như thắt lại, chồng cô thực sự để cô quỳ xuống và chà đạp lên sự tự tôn của cô.

Cô nắm chặt hai tay, móng tay đâm vào thịt nhưng cô không cảm thấy đau đớn, cô nói: “Mặc kệ anh có tin hay không, em không có làm chuyện này.”

Câu nói này lại một lần nữa khiến Cố Hàn Đình tức giận, bàn tay to lớn đánh đè lên vai cô, dùng sức đì xuống ép Nhan Mộc Tâm quỳ trước mặt Chu Y Nhược.

“Cố Hàn Đình!” Cô kích động hét lên dùng sức giãy dụa, nhưng sức lực của cô không chống lại được.

Rốt cục, cô bị bắt quỳ gối không có chút tôn nghiêm.

Quỳ trước mặt Chu Y Nhược, cô không thể chấp nhận được!

“Đây là những gì cô nợ Nhược Nhược, quỳ đến khi cô ấy tha thứ cho cô mới thôi!” Lời nói của anh vô cùng lạnh lùng.