Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thực Ảo Song Hành

Chương 3: Mộng Ảo Toàn Phần Mở

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thanh Loan nhìn một cách chăm chú lên màn hình hiển thị, một loạt dãy số nối liền nhìn không ra điểm kết thúc, mi mắt nàng hơi rung nhẹ một cái bất chợt hệ thống trước mắt hiện hóa thành một cột số liệu lơ lửng trong không trung.

"Kết cấu thành phần không có gì phức tạp, nếu so ra thì cũng chỉ ngang công nghệ loại C của vũ trụ mà thôi."

Rốt cuộc thiếu gia mong chờ ở nó điều gì.

Thanh Loan hơi nhíu lại hai hàng lông mày, ánh mắt nàng đượm một chút phiền muộn khó có thể giải tỏa, tuy nhiên nàng không dám hỏi Lý Phù Trần, cứ như vậy chôn giấu điều này sâu trong thâm tâm mà chờ thời gian phai mờ đi.

Bất chợt cổ tay Thanh Loan rung lên nhè nhẹ, tại đó một dòng cổ ngữ dưới dạng sóng âm truyền vào tai nàng với ngôn ngữ rất phức tap, đại khái có thể hiểu tiến sĩ Đình Đức đã không còn tồn tại.

Nàng chỉ cười nhẹ một cái rồi xoay người tiến lên tầng cao hơn của con tàu, bóng người chẳng mấy chốc đã mất hút phía xa xa.

...

Trái đất sau một trăm năm dù cho địa hình thay đổi rất lớn nhưng hầu như các quốc gia vẫn còn tồn tại, chỉ có điều địa vị là không giống nhau.

Tiêu biểu như Hoa Hạ đại lục hay Mỹ đế quốc đều là những tên tuổi sừng sỏ lưu danh trong sử sách nhưng qua nhiều năm tháng như vậy cuối cùng cũng lụi tàn đi mất, không càn giữ được lãnh thổ, đến cả tên cũng phải đổi đi, Hoa Thủy tiểu lục và Mì liên bang.

Đứng đầu trái đất hiện giờ chính là quốc gia mà không một ai ngờ tới có thể đi đến ngày hôm nay, Việt Nam đại cường quốc, với lãnh thổ chiếm hơn phân nữa diện tích hành tinh, dân số phá năm tỉ nằm rải rác khắp nơi trên thế giới.

Đương nhiên đạt được tất cả những thứ này đều là công của chủ nhân đời thứ ba mươi năm của hệ mặt trời, và cũng chính là người cha quá cố của Lý Phù Trần, Lý Thường Vinh.

Tại nhà xanh ở thủ đô Kinh Lư của Việt Nam, Lý Mạnh Hùng tức giận đập mạnh tay lên bàn, hắn ta quát lớn:

"Vẫn không liên lạc được với tiến sĩ Đình Đức là sao, các ông làm việc kiểu gì vậy."

Đối diện là hai người tướng mạo phúc hậu, ăn mặc có quân hàm đều là đại tướng, một người trong số đó không nhịn được nữa mà nhanh chóng nói ra:

"Tổng thống, ngài bớt giận, thực sự chỗ ở của tiến sĩ đến bây giờ đối với chúng ta vẫn còn là một dấu hỏi lớn, nhưng chỉ cần cho tôi thời gian một tuần đảm bảo sẽ cho ngài kết quả như ý."

Lý Mạnh Hùng chỉ ừ nhẹ một cái, bàn tay to lớn giơ lên vuốt nhẹ hai mắt khiến cho thần sắc toát ra sự mỏi mệt không hề nhẹ:

"Tùy ý hai ông, sau một tuần nếu vẫn không tìm được thì đừng giữ chức đại tướng làm gì nữa cho phí phạm thời gian."

"Rõ thưa ngài."

Cả hai vị đều đồng thanh đáp lại, cuối cùng gấp rút mà li khai nơi này, dù gì thời gian một tuần không ít nhưng để lục tung cả trái đất để tìm một người thì không khác mò kim dưới đáy biển, độ khó vô cùng lớn.

Lý Mạnh Hùng vẫn giữ nguyên vẻ mặt u ám cho đến khi căn phòng thực sự chìm vào yên lặng mới nhếch miệng cười lạnh lẽo:

"Mọi thứ đều theo ý cô, hi vọng đừng gây ra sự việc nào quá lớn ảnh hưởng tới trái đất là được, dù gì nơi này cũng là căn nguyên của ông nội, nhìn nó bị phá hủy ta cũng không đành lòng."

Lời này nói ra tưởng chừng như một câu buột miệng đối đáp với không khí thì bất nhờ đằng sau vang lên một giọng nói của nữ giới, là xuất phát từ linh hoa pháo.

"Không cần lo lắng, đều là nghe theo thiếu gia chỉ bảo ắt trái đất cũng không sao, dù gì ngài ấy yêu quý trái đất hơn bất cứ ai mà tôi biết."

"Hy vọng là như vậy..."

Lý Mạnh Hùng thốt ra một câu cuối cùng rồi cũng im lặng mà nhắm mắt định thần, trong phòng lúc này chỉ còn nghe thấy hơi thở phát ra đều đều từ l*иg ngực, không khí lãnh lẽo dần bao trùm.

Vào ngày 15 tháng 9 năm 2200, một loại hệ thống game thực tế ảo đầu tiên với độ chân thực một trăm phần trăm được chính phủ cấp phép cho ra mắt tại khắp nơi trên thế giới, số lượng bản được tuôn ra thị trường là tính bằng mười con số.

Nhất thời trong suốt năm đó đến tận mãi về sau này vẫn còn lưu lại cái tên không thể nào quên được, Mộng Ảo Toàn Phần, trò chơi thực tế ảo vĩ đại nhất mọi thời đại.



...

Tới khi Mộng Ảo Toàn Phần chính thức mở cửa còn cách mười phút nữa, hầu như ai ai trên khắp trái đất đều rất háo hức đến độ tim muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực, toàn bộ tinh cầu như trải qua hào quang chiếu rọi mà tỏa ra tinh thần mạnh mẽ cực kì.

Trái ngược với vẻ căng tràn sức sống bên ngoài thì bên trong phi thuyền cấu trúc xoắn óc đang tọa lạc tại sao hỏa lại trải qua khoảng thời gian u ám nhất từng có, không một ai ở bên trong hoàn toàn trống rỗng, có chăng chỉ còn một ý chí đã được lập trình bằng trí tuệ nhân tạo gắn chặt với trục chính, Lý Phù Trần.

"Bản thể đã tiến gần tới ước nguyện rồi, hi vọng ngươi thuận lợi đi tới cuối cùng."

Còn cách thời hạn một phút.

Ba mươi giây.

Mười giây.

Khi giây cuối cùng chính thức trôi qua, tất cả mọi thứ sau đó đều như lưu tinh bay loạn oanh tạc toàn bộ hệ mặt trời, người người ai ai cũng nhắc đến kèm theo sự vui sướиɠ tột độ.

Tuy nhiên vẫn có một người thỏa mãn hơn bất kì ai:

"Thanh Loan, nhanh hoàn thành nốt bước cuối cùng."

"Thanh Loan, nhanh hoàn thành bước cuối cùng."

Liên tục hai câu nói nhanh chóng vang lên một cách dồn đập về phía trước.

Không có ai đáp lại.

"Thanh Loan! Nhanh, cô có nghe ta nói không."

Thanh Loan ngẩng đầu lên nhìn bộ thân thể trong bình thủy tinh mà ngũ vị phức tạp, mặc cho giọng nói vẫn dồn dập đến mức hai tai không chịu nổi ngữ thanh mà chảy xuôi xuống dòng máu đỏ, cô vẫn yên lặng ngắm nhìn thân thể trước mặt.

Nâng lên hai ngón tay chạm nhẹ vào thành kính, cô chỉ có thể nói câu cuối cùng với ảnh mắt không đành lòng:

"Thiếu gia, chúc ngài bình an, đừng quên ở nơi này tôi vẫn luôn đợi ngài trở về."

...

[Chào mừng ngài đăng nhập vào Mộng Ảo Toàn Phần, mời ngài chọn tên.]

"Lý Phù Trần."

[Khởi tạo thành công, hoan nghênh người chơi Lý Phù Trần trở thành một phần của nơi này.]

[Hệ thống bắt đầu xây dựng thân thể phù hợp với người chơi, vui lòng đợi trong ít phút.]

[Tinh hoa đang tái tổ hợp cấu trúc thân thể, tiến trình diễn ra một phút.]

Bảng trạng thái.

Tên: Lý Phù Trần

Tuổi: Không rõ

Cấp độ: 0 (Lên cấp cần 75 EXP)

Hp: 100/100



Mn: 0/0

Sức tấn công: 5 (Người trưởng thành là 10)

Độ nhanh nhẹn: 5 (Người trưởng thành là 10)

Sức bền: 5 (Người trưởng thành là 10)

Phòng thủ: 5 (Người trưởng thành là 10)

Chức nghiệp: Chưa có

Kĩ năng: Chưa có

Tiền tệ: 0$

Đây là, cơ thể sống.

Thực sự là cơ thể sống.

Lý Phù Trần liên tục cười lớn, quyền đầu nắm chặt quét ngang, toàn thân ngũ quan nhan sắc lộ ra rõ mồn một.

Không đẹp trai soái khí ngời ngời, không nham hiểm, ác độc, xảo trá, một vẻ mặt hết sức bình thường, có chăng cấu trúc thân thể vừa phải mà đạt đến chiều cao mét bảy năm mới là thu hút sự chú ý.

Lý Phù Trần nhếch miệng lên mà cười một cái:

"Tố chất thân thể này không đến nỗi tệ lắm, xem ra ta không gặp may rồi. Tiếp đến chính là..."

Câu nói chưa kịp thoát hết ra khỏi cổ họng thì thanh âm hệ thống vang lên chém đứt mạch suy nghĩ của Lý Phù Trần đưa hắn về thực tại.

[Chuẩn bị truyền tống tới tân thủ thôn, người chơi Lý Phù Trần chú ý chuẩn bị tinh thần.]

Chỉ nghe thấy một tiếng rít chói tai kéo dài vang lên khiến cho đầu óc Lý Phù Trần lâm một trận mê muội, tầm nhìn trước mặt một mảnh tăm tối vô cùng, cơ thể mỗi tấc tế bào đều có thể cảm nhận thấy không gian thực ảo hóa thực thể cọ xát nhẹ trong thoáng chốc rồi biến mất.

[Đã truyền tống đến mục tiêu.]

[Xuất hiện nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên: Tìm đường tới tân thủ thôn phía dưới chân núi.]

Hai mắt nhắm chặt dưới ánh nắng gay gắt chiếu đến khiến cho Lý Phù Trần trải qua một cảm giác xa lạ.

Trước đây hắn chỉ có ẩn trong mạng lưới hệ thống dưới dạng dữ liệu, ánh mặt trời có lẽ là thứ gì đó vô cùng xa xỉ.

Có lẽ là rung động đi.

"Đã bao lâu ta không được thấy ánh mặt trời thế này."

Lý Phù Trần mở to hai mắt nhìn thẳng lên bầu trời mặc cho ánh sáng chói lóa ảnh hưởng xấu tới thị lực.

Mây trắng tụ thành từng đám trôi nổi bồng bềnh giữa các khe núi, gió lạnh thổi lá cây xanh đậm đung đưa phát ra âm thanh xào xạo vang vọng khắp đinh núi.

Nhẹ nhàng bắt lấy một chiếc lá đã úa màu bay qua, Lý Phù Trần quyền đầu siết chặt, miệng gằn từng chữ:

"Cuộc sống mới ta sẽ không để mất một lần nữa."
« Chương TrướcChương Tiếp »