Chương 1

Ngày mẹ tôi bảo tôi đi đón Trần Nam ở cổng thôn, tôi đã bị người đàn ông đẹp trai này hớp hồn mất rồi.

Vai rộng chân dài, khí chất bụi bặm, ngoại trừ tính cách hơi lạnh lùng ra thì có thể nói là báu vật của nhân gian.

Tôi khá là hồi hộp, "Anh là cháu nội của bạn ông nội tôi phải không? Mẹ tôi bảo tôi tới đón anh."

"Ừ." Giọng nói Trần Nam khá lạnh, nhưng có lẽ là vì chất giọng dễ nghe nên luôn có cảm giác nghe chưa đã thèm.

Tôi vừa gào thét trong lòng vừa dẫn anh đi về nhà.

Đi được nửa đường, từ xa tôi đã thấy mẹ tôi đang đứng cạnh thím Trần, người được mệnh danh là "loa phát thanh" của thôn.

Giọng thím Trần rất to, cách mười mét cũng có thể xuyên thủng màng nhĩ:

"Thiên Thiên lớn tướng rồi mà sao vẫn chưa có bạn trai? Lộ Lộ ở nhà bên đã có con rồi đấy, Quyên Tử của nhà thím Quý năm ngoái cũng có bạn trai rồi, chắc mấy hôm nữa là quyết định cưới thôi."

"Này, Thiên Thiên nhà chị xinh xắn như thế, lại học cao, sao chẳng có ai vậy?"

Mặt mẹ tôi xanh mét tức giận.

Vốn dĩ mẹ tôi rất thoáng, cảm thấy tôi còn trẻ nên cũng không lo lắng chuyện này.

Nhưng cứ liên tục bị người ta nói ra nói vào.

Mẹ tôi cau mày:

"Ai nói Thiên Thiên nhà tôi không có bạn trai?"

Bà vung tay lên chỉ vào Trần Nam:

"Thằng bé này không phải à? Ngày mùng bốn Tết đã vội vã chạy từ Thượng Hải qua đây chúc Tết, có lòng như thế đấy!"

"Thiên Thiên à, còn không mau dẫn Trần Nam qua đây cho thím Trần gặp."

Tôi nhìn vào đôi mắt sáng kia, trong lòng sởn lạnh.

Con người của mẹ tôi ấy à, có thể làm bất cứ điều gì.

Nhưng nếu làm cho bà mất mặt, bà có thể đánh gãy chân tôi luôn.

Tôi lập tức nắm lấy tay Trần Nam, mỉm cười ngọt ngào với anh rồi nói những lời uy hϊếp trắng trợn bằng giọng nhỏ nhẹ nhất:

"Làm bạn trai của tôi nửa tiếng, nếu hôm nay anh không phối hợp thì cái chân bị đánh gãy của tôi sẽ tính lên đầu anh."

Con người Trần Nam rất biết cách cư xử, khi có chuyện, anh thật sự giả vờ làm bạn trai của tôi.

Anh rất chi là hợp tác ôm eo tôi đi tới trước mặt thím Trần.

"Chào thím Trần, cháu là bạn trai của Thiên Thiên. Cháu tốt nghiệp Học viện Y học ở trường đại học Stanford, hiện đang làm bác sĩ tại bệnh viện Trung Sơn trực thuộc đại học Phúc Đán."

Tôi nhìn khóe miệng thím Trần mở ra một centimet mỗi khi Trần Nam nhắc đến một cái tên trường nào đó, cuối cùng biến thành hình chữ "O" tròn trịa.

Lòng tôi vui sướиɠ vô cùng, mẹ ơi! Chọn bừa một vị cứu tinh cũng có thể trát vàng ròng 24K lên người!