Portal hắc ám, tại chỗ ở của thuật sĩ và nơi dự định đi tới sẽ triệu hồi ra hai cổng portal, khiến cho bản thân mình có thể tự do qua lại ở trong đó, hơn nữa người có được sự đồng ý của bản thân Thuật Sĩ cũng có thể sử dụng nó.
Đánh giá của Evanson về loại pháp thuật này chính là... Đồ phá hoại!
Trừ phi địa điểm dự định đã triệu hồi ra tương đồng với portal thì mới tiến hành ăn ý được, còn nếu không thì khoảng cách di chuyển của pháp thuật này rất có hạn. Cho nên Evanson không chỉ một lần phàn nàn qua rằng cái khoảng cách ngắn ngủn như vậy, pháp sư chỉ cần sử dụng một cái thuật biến thân chớp nhoáng cơ bản là có thể hoàn thành rồi, nhưng mà Thuật Sĩ vẫn còn cần phải sử dụng dụng cụ pháp thuật để hiện ra hai cổng portal, ngươi không chê phiền a! Thật không hổ là người mở cửa chuyên nghiệp mà.
Cái này không thể không thừa nhận là khi Thuật Sĩ mở cổng lớn, tiến hành việc di chuyển vượt qua hệ thức tinh hệ cố định thường có ưu thế rất lớn, nhưng ở khoảng cách nhỏ tạm thời thì trên phương diện không gian di chuyển, xác thực là có tồn tại một chỗ thiếu hụt không nhỏ, pháp sư liền không có thuận tiện như vậy.
Nhưng mà ai bảo bản thân lại chỉ biết có một chiêu này a, trước tiên cứ đem ra sử dụng thôi chứ sao.
Evanson vừa từ trong cửa đi ra liền nhìn thấy Ghost Rider trông giống như Yamamura Sadako (1) đang bới cái cổng portal của Claire ra để chui vào. Hắn ta không nói hai lời liền trực tiếp bước nhanh về phía trước, nhéo một chút ở sau gáy tên kia.
Ghost Rider cảm thấy hành động của mình bị ngăn lại, liền theo bản năng nhìn lại, vừa vặn chống lại biểu tình đo đạc, in ấn của Evanson, hai cánh tay lập tức liền không ngừng phủi đi, còn nhanh hơn cả tốc độ trên mặt, ngay cả lớp da cũng đều bị bị cạo lên vài tầng rồi, thiếu một chút liền vượt qua được tốc độ phá phách của Husky.
"Hừ!" Evanson lạnh lẽo hừ một tiếng, cái tên Voldemort âm bắc nhà ngươi, còn muốn cẩu thả đến cuối cùng hay sao? Hắn ta duỗi tay trái tới trên đầu Ghost Rider rồi nhấn xuống một cái, lập tức liền tiến hành nghi thức xối tà năng lên đầu tên kia! Màu xanh lá nha... Tự nhiên phải là từ trên đầu bắt đầu trước rồi.
Năng lượng quen thuộc, cảm giác quen thuộc. Dưới sự chiếm đoạt ngầm của tà năng, toàn thân Ghost Rider không ngừng run rẩy. Ngọn lửa địa ngục dưới sự thúc giục của hắn ta cũng cố ý chống cự lại một cách khó khăn, nhưng đáng tiếc là cuối cùng hắn ta vẫn bị nhuộm thành rồi một mảnh thảo nguyên lớn màu xanh, toàn thân cứng ngắc không thể động đậy được.
Evanson cứ như vậy mà xách theo Ghost Rider vượt qua portal. Bởi vì cánh cổng portal này do Clare mở ra, về sau thì bị Ghost Rider thay thế, cho nên trong nháy mắt khi hắn ta chuẩn bị vượt qua thì cái portal vì thiếu năng lượng cung cấp mà đã đóng cửa rồi.
Phanh! Evan dày đặc trực tiếp vứt Ghost Rider xuống đất, bước đến trước mặt Claire: "Như thế nào đây? Hắn ta không có làm em bị thương chứ? Đến cùng là có bị thương hay không?" Hắn ta một bên khẩn trương hỏi thăm, một bên liền giở trò.
"Yên tâm, anh cũng không nhìn một chút xem em là ai, hắn ta vẫn chưa có đả thương được em."
Claire kiêu ngạo ưỡn ngực một cái, hoàn toàn không có dáng vẻ khẩn trương vừa rồi. Ngay cả việc Evanson không ngừng sờ loạn tay chân trên người mình cũng không thèm để ý, cô ta cảm thấy đây chẳng qua là do đối phương quá quan tâm đến mình thôi, đều là muốn xác nhận mình rốt cuộc là có bị thương không. Thế nhưng là đến cuối cùng cô ta liền phát hiện, tên gia hỏa này rõ ràng là sờ soạn không biết dừng mà: "Em nói nè, anh đủ chưa vậy hả? Hừ!" Trực tiếp nhấc mạnh chân đá một cước, hung hăng thăm dò trên mũi chân của Evanson.
"A!" Evanson lập tức phát ra một tiếng kêu đau đớn, vẻ mặt nhăn nhó thu hồi hai tay lại. Hăng quá hoá dở. Có chừng có mực. Cổ nhân thật sự không có lừa ta a.
Thấy Clare bởi vì hắn quá sỗ sàng, mà liền đem đầu quay qua một bên, cái miệng dẩu lên không thêm để ý đến hắn, Evanson đành phải khập khiễng tiêu sái đến bên người Ghost Rider đang nằm ngay đơ trên mặt đất, sau đó duỗi tay ra giống như lúc trước, cái ngọn lửa trên người Rider đã hoàn toàn bị tà năng chiếm đoạt kia đều bị hắn hút sạch rồi. Đã không còn những ngọn lửa này, biến thân của Ghost Rider cũng bị giải trừ, lại lần nữa biến trở về thành Johnny Blazer.
"Tôi nói..." Lúc này Melinda đi tới bên người Evanson.
"Cô muốn yêu cầu quan tâm thì quên đi, tôi cũng không nghĩ rằng cô lại dễ dàng bị kinh hách như vậy." Melinda còn chưa nói kịp nói rõ ý đồ đến đây, Evanson đã đoạt lời trước rồi.
"Ừm..." Mặt của Melinda thoáng cái trầm xuống, nắm chặt lấy nắm đấm, thật sự muốn đấm vào cái miệng đặc biệt thiếu nợ này của hắn ta mà, hung hăng cũng đã trở lại, nhưng nhịn rồi lại nhịn một lúc vẫn là quyết định thôi đi: "Đây chính là cách anh thu thập ngọn lửa của Ghost Rider sao? Năng lượng mà anh đưa cho tôi là lấy như vậy sao?"
"Không sai." Evanson không sao cả trả lời.
"Nguồn năng lượng hấp thụ được kia truyền vào cơ thể tôi như thế nào? Chính là bây giờ sao?" Sau khi Melinda trải qua quá trình sửa đổi đầu tiên, lúc biết được mình có thể sánh vai cùng với Captain America thì lòng liền tràn đầy tự tin. Nhưng khi nàng cô ta chính thức hành động lần đầu tiên, tập kích nhóm người Carrigan, thì lại bị một cỗ hỏa lực dày đặc áp chế ở đằng sau một chiếc xe hơi không thể động đậy được.
Điều này khiến cho người tràn đầy tự tin như cô ta, trong nội tâm không biết là có dư vị gì nữa. Lúc nhìn thấy Ghost Rider sát nhập vào bên trong đám người, cái dáng người đao thương bất nhập kia trong nháy mắt đã khiến cho kẻ địch tan thành mây khói, đặc biệt là việc điều khiển lấy cái máy khái thác đá cực lớn kia, mạnh mẽ hung hăng chà đạp kẻ địch, trong lòng của cô ta đều tràn đầy khϊếp sợ, nhất là khi cô ta biết mình cũng sẽ có được loại lực lượng này, thì không khỏi có chút nóng nảy.
"Sẽ được truyền vào trong cơ thể của cô, nhưng không phải là bây giờ." Evanson xoay người lại, ý vị sâu xa nói với Melinda:
"Tiến hành theo chất lượng, dục tốc bất đạt, tôi quyết định sẽ đem năng lượng này phân thành từng giai đoạn cho cô không phải là không có đạo lý đâu." Evanson hoạt động một chút, vừa vặn tìm lại được cảm giác của đầu ngón chân, nói ra những gì bản thân vừa nhận thức được.
"Ừm!" Melinda cúi đầu xuống, nghe được đáp án như vậy khiến cho cô ta có chút thất vọng. Nhưng lúc này cô ta lại chú ý tới cái thân thể bị đào bới đang nằm trên mặt đất sống dở chết dở, Johnny: "Tôi thật vất vả mới tha thứ được cho hắn, nhưng lần này lại kết thành kẻ thù rồi."
"Đừng có gấp, tôi đã nghĩ đến cách cải tạo hắn ta rồi." Evanson cười nhạt một chút, quay người đi về hướng bên trong máy bay.
"Mauroux, đem vị trí Thánh Điện của ngươi nói ra đi, chúng ta liền đưa đứa bé này qua đó." Lúc này, Nadina đang gắt gao ôm chặt Danny trong lòng, đây là lần đầu tiên trải qua chuyện này khiến cho người mẹ suýt nữa thì sụp đổ luôn rồi, mà Mauroux thì đang canh giữ ở bên cạnh cô ta.
Lần này, ngược lại thì hắn ta rất thành thật, không có nói ra yêu cầu muốn cùng nhau xuất kích với đội hành động. Dù sao hắn ta vẫn tự mình biết rõ, biết thực lực bản mình mình đơn thuần, có thể là so với đoàn người hành động này mạnh hơn một chút, nhưng mà cái kỹ năng bí mật lẻn vào bản doanh cứu con tin này thì khẳng định không thể nào vượt qua được cái đám người đã qua huấn luyện chuyên nghiệp.
Sau khi hắn ta nghe thấy lời của Evanson thì quả thực có sửng sốt một chút, bởi vì hắn ta thật sự là không có nghĩ đến cái tên Hắc Vu Sư này sẽ sảng khoái thực hiện ước định như vậy. Nhưng mà, cuối cùng thì hắn ta vẫn đem vị trí của Thánh Điện nói ra, bởi vì hắn ta thật sự không thể chờ được muốn trở về bên cạnh anh em của mình, bầu không khí ở Thánh Điện tuy rằng rất nặng nề, nhưng so với việc chịu uất ức ở chỗ này mạnh thì tốt hơn.
Cứ như vậy máy bay lập tức điều chỉnh hướng đi, bay về phía tổng bộ của cái giáo hội thần bí kia. Nhưng mà...
Phía trên đuôi cánh máy bay có treo một đầu khóa sắt dài, Johnny đã đông thành băng bị trói chặt hai tay treo ở phía trên đón gió phấp phới.
Sau khi trải qua hành trình bay dài năm tiếng đồng hồ, mọi người đã tới được mặt đất của Thánh Điện trên, đó là một địa phương cằn cỗi, lộ ra bên trên mảnh đất vàng chỉ có một chút thực vật dài, thấp bé thưa thớt ở phía trên. Cũng không có cái kiến trúc khí thế, rộng rãi, cái được gọi là Thánh Điện này giống như là một cái nhà hầm bằng đất vàng chồng lên nhau, đơn giản đây nhìn lại, cái giáo phái này đúng là đang theo đuổi chính sách khắc khổ, không có làm bừa làm loạn.
"Tôi có chút... không thoải mái." Evanson vừa xuống phi cơ, sau khi bước vào lãnh địa của cái Thánh Điện này, liền cảm giác hô hấp của mình có chút không thông, trên trán còn không tự giác mà tràn ra một ít mồ hôi.
***
(1) Yamamura Sadako: Nhân vật trong series “The Ring”.