Sau khi dùng một kiếm đẩy ra móng vuốt của Thực Hủ Lang, Lôi Lâm cũng phải lắp bắp kinh hãi vì lực lượng của Thực Hủ Lang.
Thập Tự kiếm lập tức xẹt qua một đường vòng cung, dựa vào quỹ đạo mà Chip tính ra, đâm tới Thực Hủ Lang đối diện.
Đâm thẳng! ! !
Thập Tự kiếm thuật là chiêu số kỵ sĩ bí truyền của gia tộc Pháp Lôi Nhĩ tử tước, ý nghĩa chính là lấy lực lượng cường đại vòng qua vòng lại công kích địch nhân.
Mà hiện tại, bên hông Lôi Lâm phát lực, Thập Tự kiếm trong tay đâm rách không khí, mang theo tiếng gió đánh tới Thực Hủ Lang.
Phốc! ! !
Cảm giác Trường kiếm đâm vào máu thịt truyền đến, Lôi Lâm cảm thấy Thập Tự kiếm trong tay giống như bị kẹp mạnh, lực lượng khổng lồ kèm theo run rẩy, càng muốn kéo đi Thập Tự kiếm.
"Này! ! !" Hai tay Lôi Lâm giật về sau, hung hăng rút Thập Tự kiếm ra, máu tươi cũng theo đó phun mạnh! ! !
Thực Hủ Lang đối diện kêu lên thảm thiết, thì ra vừa rồi kiếm của Lôi Lâm vừa vặn đâm vào chân trước Thực Hủ Lang, vị trí này luôn luôn là nhược điểm của Thực Hủ Lang, hiện tại Thực Hủ Lang nhảy dựng lui về sau, xem ra một móng vuốt sói đã bị phế đi.
Nhìn Thực Hủ Lang chạy trốn, trong mắt Lôi Lâm lóe lên tinh quang, nhưng không tiến lên truy kích.
"Hiện tại phần lớn áp lực của mình đều có kỵ sĩ áo đen ở bên cạnh đã nhận lấy, nếu như mình chạy ra khỏi vòng phòng ngự thì mới là tự tìm đường chết, lại nói, một Thực Hủ Lang bị thương, đã không có khả năng tấn công lần nữa, không tốn thời gian dài, nó sẽ trở thành một thi thể, hoặc là... Đồ ăn của đồng bạn!"
"Làm tốt lắm!" Kiều Trị cách đó không xa tán dương, lúc này trên người hắn cũng dính đầy vết máu, tư thế xuất kiếm tiêu sái phiêu dật, nhìn giống như biểu diễn chém gϊếŧ quá nhiều, nhưng lại có uy lực không thể địch nổi! Rõ ràng một người đang chống lại hai con Thực Hủ Lang mà vẫn không rơi vào thế hạ phong.
" Kiếm thuật bí truyền của đại quý tộc, quả nhiên có uy lực bất phàm!" Lôi Lâm chỉ thầm nghĩ một chút rồi lại đem ánh mắt tập trung tới đàn sói đối diện.
Một trận chém gϊếŧ giữa người và sói thảm thiết giằng co nửa giờ, mặt trời dần dần rơi xuống, trên thảo nguyên rơi vào bóng tối.
Mà lúc này, trong mắt Thực Hủ Lang đều phát ra ánh sáng màu xanh biếc, chung quanh nơi trú quân giống bị một đám mắt xanh lè vây quanh, rất âm trầm khủng bố.
"Vù vù..." Lôi Lâm há miệng lớn thở hổn hển, hiện tại cả người hắn giống như vừa từ trong ao máu đi ra, trên mặt cũng dính đầy vết máu, nhưng thời gian để lau đi cũng không có.
Dù cho có Chip, có thể dùng phương thức tốn ít sức để sát thương đàn sói, thể lực của hắn cũng sắp hao hết.
"Mình đều đã như vậy rồi, càng không cần phải nói tới những học đồ khác, chỉ có các kỵ sĩ áo đen vẫn còn dư lực, chẳng qua cũng không chống được bao lâu, dưới loại tình huống này, đám Phù Thủy áo trắng còn không ra tay sao?"
Lôi Lâm thoáng nhìn, chỉ thấy ở trong doanh địa, chính giữa các học đồ nữ, có một mảnh đất trống, ba người áo trắng ngồi ở đằng kia, tản ra khí tức âm lãnh, học đồ chung quanh không có ai dám tới gần trong phạm vi ba mét.
Mà đàn Thực Hủ Lang vây công chung quanh đã biến mất một phần ba. Học đồ giống như hắn còn ở tiền tuyến ngăn cản đã rất ít, đại đa số đều đã bị thương, do nữ sinh lưu ở phía sau chăm sóc.
"Nếu mình là Lang Vương, tổn thất hiện tại đã đủ để từ bỏ! Cuối cùng nhất định sẽ có một lần công kích mãnh liệt nhất!"
Lôi Lâm vung kiếm chém lui một con Thực Hủ Lang, thừa cơ rút từ trong lòng ngực ra mấy trái cây chín mọng ném vào trong miệng, nhai hai cái rồi nuốt xuống.
Đây là thực vật hữu dụng đối với hắn mà hắn thu thập dọc đường, có thể bổ sung thể lực rất nhanh, nhưng hiện tại cũng sắp tiêu hao hết rồi.
"NGAO A...! ! !" Tiếng sói tru thê lương truyền đến, chỉ là lần này dường như còn mang theo ý tứ hàm xúc.
Đàn Thực Hủ Lang nghe được tiếng sói tru này lại càng điên cuống, công kích như không muốn sống.
"Đến rồi, một lần cuối cùng! ! !" Trong mắt Lôi Lâm khẽ lóe lên, múa Thập Tự kiếm trong tay xông tới.
Ầm! ! ! Lực lượng khổng lồ từ trên tay truyền đến, Thập Tự kiếm trong tay Lôi Lâm gần như rời tay bay ra.
" Thực Hủ Lang trước mắt dường như lớn hơn đám lúc trước!" Lôi Lâm khẽ lắc cánh tay hơi tê t: "Chip, quét qua Thực Hủ Lang trước mặt!"
"Thực Hủ Lang có lực lượng: 2. , nhanh nhẹn: 4. 1, thể chất 3. 1, thuyết minh: Trong đàn Thực Hủ Lang luôn có một số con có hình thể rõ ràng lớn hơn đồng loại, được tuyển làm hộ vệ Sói đầu đàn, chúng nó thường thường có sức mạnh cường đại hơn đồng loại, đồng thời cũng trung thành và tận tâm với con Sói đầu đàn!"
Đây là một đoạn tư liệu không biết công tử bột Lôi Lâm trước kia tìm thấy từ chỗ nào, hiện tại bị Chip dùng.
"Thật là lợi hại, xem ra lần này Sói đầu đàn cũng dốc cả tiền vốn!" Lôi Lâm thầm nghĩ, lại bắt đầu liều mạng với con Thực Hủ Lang cực lớn kia.
Kiếp trước hắn là nhân viên nghiên cứu khoa học, vốn tưởng rằng nhiệt huyết của bản thân đều đã bị mài mòn hết hầu như không còn rồi, nhưng hiện tại, ở trong xã hội nguyên thủy này lại chém gϊếŧ cùng đàn sói, Lôi Lâm đột nhiên cảm thấy, trong cơ thể mình dường như có vật gì đó bị kích phát ra, khiến hắn nhiệt huyết sôi trào.
"Khác với an nhàn kiếp trước, đây là sinh vật vì sinh tồn mà kích phát ra thú tính! ! !" Trong lòng Lôi Lâm hiểu ra.
"Ha ha! ! Đến đây đi! ! Đến đây đi! ! !" Lôi Lâm đã luyện phương pháp hô hấp gia truyền đến cảnh giới cao thâm, hiện tại chính là cần chém gϊếŧ huyết tinh để lĩnh ngộ, từ đó kích phát ra năng lượng sinh mệnh của bản thân, trở thành một kỵ sĩ chính thức! ! !
"Gϊếŧ! ! !" Hai mắt Lôi Lâm đỏ bừng, điên cuồng chém gϊếŧ cùng Thực Hủ Lang.
Giờ khắc này, hắn rốt cục đã hoàn toàn buông lỏng, mỗi một lần vung kiếm lên, đều phát tiết ra sự sợ hãi đối với tử vong ở kiếp trước, và cả sự xa lạ thấp thỏm không yên không khi hàng lâm thế giới này.
"A! !" Lôi Lâm đang chém gϊếŧ cùng Thực Hủ Lang đột nhiên thấy trước mắt sáng ngời, dường như lĩnh ngộ được cái gì.
Thập Tự kiếm trong tay từ trên không đánh xuống, mang theo một tia sáng bạc.
Mà sau khi chém xuống, thân thể Lôi Lâm uốn éo, cơ bắp bên hông phát huy toàn bộ ra lực lượng cường đại, Thập Tự kiếm mang theo lực lượng cực lớn vòng qua vòng lại, lại chém ngang một cái! ! !
Trên Thập Tự kiếm dường như cũng phát ra một ánh sáng hơi mỏng, hai vết kiếm quang hợp lại cùng nhau, tạo thành một ánh sáng hình chữ"Thập"!
Sát chiêu bí truyền trong Thập Tự kiếm thuật —— "Thập Tự Trảm! ! !"
Sát chiêu chính là tinh hoa trong thuật chém gϊếŧ, dùng kỹ xảo cao thâm để lực sát thương tăng lên.
Tuy còn kém bí kỹ kỵ sĩ có thể tăng trưởng toàn diện thuộc tính bản thân, nhưng kỵ sĩ dự bị có sát chiêu, đã có thể tạo thành uy hϊếp đối với kỵ sĩ chính thức có sinh mệnh năng lượng! ! !
Thập Tự Trảm hung hăng chém trên người Thực Hủ Lang, chém xuống bả vai nó tạo thành một vết thương hình chữ thập, Thực Hủ Lang nức nở, máu tươi không ngừng phun ra! ! !
"Chính là hiện tại! !"T mắt Lôi Lâm bùng lên tinh quang, công kích từ trên xuống.
Bước lên! ! ! Nhảy chém! ! ! !
Thập Tự kiếm xẹt qua, đầu lâu cực lớn của Thực Hủ Lang bay lên! ! !
Đàn sói chung quanh bị lại càng hoảng sợ, xu thế tấn công chậm dần, mà ngay cả kỵ sĩ áo đen chung quanh cũng khϊếp sợ nhìn qua.
Dẫm lên cái đầu cực lớn của Thực Hủ Lang, Lôi Lâm chỉ cảm thấy nhẹ nhàng vui vẻ, không khỏi ngửa mặt lên trời hét lên.
"Hô... Vừa rồi đã phát tiết xong, nên lui lại rồi! ! !"
Gào thét xong, Lôi Lâm không tiến lên gϊếŧ nữa, mà lại quay người trở về vòng phòng ngự, để cho một người trong đội hộ vệ đã nghỉ ngơi tốt tiếp nhận vị trí của hắn.
"Mình lại không phải người ngu, sát chiêu vừa rồi rất tốn thể lực, hơn nữa, hôm nay mình đã phát tiết hết tâm tình tiêu cực trong nội tâm ra, nên lưu lại chút thể lực để tự bảo vệ mình..."
Lôi Lâm nhận lấy ấm nước do một nữ sinh đang run rẩy đưa tới, uống từng ngụm lớn lên.
Mượn việc uống nước để che kín con ngươi tản ra hào quang trí tuệ: "Hôm nay mình gϊếŧ đàn sói, ngoài người áo đen ra, đã có việc này chứng minh, không aicó thể lại buộc ta trên chiến trường, tiếp đó chính là bảo tồn thực lực, đồng thời đợi Phù Thủy ra tay!"
Thông qua việc thu thập số liệu vừa rồi, Chip suy tính ra, các kỵ sĩ áo đen có 98% khả năng sẽ xuất hiện sơ hở, mà đàn sói có thể phá tan vây quanh, các học đồ sẽ xuất hiện tử thương, mà lúc này, đám Phù Thủy mặc áo trắng dù không đếm xỉa đến, cũng nên xuất thủ.
"NGAO A...! ! !" Sói đầu đang ẩn trong bầy sói không ngừng gào thét, đàn sói công kích càng thêm mãnh liệt, hơn nữa xuất hiện đều là cự lang vừa rồi hộ vệ, một học đồ hộ vệ ngăn ở phía trước bị cắn đứt yết hầu, té xuống.
"Không thể chờ rồi! Kích phát bí kỹ!" Áo đen kỵ sĩ An Cách Lôi hét.
Lập tức, trên người các kỵ sĩ áo đen đều phát ra tiếng đùng đùng, cơ bắp không ngừng nhô lên, trước kia nhìn bọn hắn tràn đầy cơ bắp, bây giờ nhìn lại tựa như nguyên một đám người khổng lồ.
"Xuất hiện! Bí kỹ kỵ sĩ!" Lôi Lâm không nháy mắt một cái "Chip, thu thập số liệu!"
"Tích! Nhiệm vụ thành lập, thu thập số liệu!"
"Kỵ sĩ bí kỹ ({hệ sức mạnh}? ): Sau khi kích phát có thể chất, lực lượng tăng mạnh, độ nhanh nhẹn hạ thấp! Lực phòng ngự gia tăng! Khí huyết vận hành thu thập ở bên trong, đã ghi chép 43. 3%, tư liệu chưa đủ, không thể phân tích!"
Nhìn màn ảnh trước mắt, Lôi Lâm có chút đáng tiếc, "Vẫn không thể lý giải năng lượng sinh mệnh của kỵ sĩ kích phát như thế nào đấy! Có điều, nếu có một vật thí nghiệm có thực lực kỵ sĩ, tiến hành giải phẫu, có lẽ có thể lý giải..."
Mà các kỵ sĩ áo đen sau khi kích phát bí kỹ, không chỉ lực lượng cơ thể tăng nhiều, dường như cả năng lực phòng ngự cũng tăng lên, ngoài phòng ngự móng vuốt của cự lang ra, đối với Thực Hủ Lang bình thường, rõ ràng bọn hắn mặc cho móng vuốt sói cào trên người, sau đó dùng Cự Kiếm chặt bỏ đầu lâu Thực Hủ Lang.
Có điều, khi số lượng cự lang hộ vệ tăng nhiều, rốt cục có một con Thực Hủ Lang thông qua khoảng cách, vọt vào trong nhóm học đồ.
"Ah! Cứu mạng! !" "Ba! ! Mẹ! ! !" "Tôi không muốn chết ah! ! !"
Đủ tiếng la khóc truyền đến, trong doanh địa loạn thành một đống.
"Rốt cuộc vẫn là một nhóm người mới mười ba mười bốn tuổi!" Lôi Lâm cảm thán.
"NGAO A...!" Dường như nổi lên phản ứng dây chuyền, lại có một con cự lang phá tan vòng vây, rơi vào vòng nhỏ hẹp liên minh Kim Tước Hoa.
"Lôi Lâm! Theo tôi lên, gϊếŧ nó!" Trên cánh tay Kiều Trị có băng gạc, cũng không biết là do vị tiểu thư quý tộc bao, chẳng những bọc dày đặc một tầng, còn thắt một nơ bướm, Lôi Lâm thấy mà không nhịn được cười.
"Không cần! Đưa Thập tự nỏ cho tôi!"
"Cái này?" Kiều Trị cởi Thập tự trên lưng xuống, đưa cho Lôi Lâm: "Chỉ sợ không có tác dụng! Bầy súc sinh này da dày thịt béo, nếu như không bắn trúng chỗ hiểm mà... Ah! Đáng chết! Ông trời...ơ...i!"