- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Nguyên Sang
- Thuật Sĩ Không Chính Hiệu
- Chương 11
Thuật Sĩ Không Chính Hiệu
Chương 11
Quý Huyền Nhất nắm lấy hai cánh tay Thích Tần, động tác cứng đờ siết chặt bờ vai của anh, đối mặt nói: “Này! Cái anh này…… Bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút, đến đây, tập hít sâu theo tôi nào, hít —— thở —— hít —— thở——”.
Thích Tần cả người đều cứng đờ, anh muốn bỏ lại hết thảy, chạy khỏi nơi này, nhưng anh cũng hiểu rằng, làm thế không giải quyết được bất cứ vấn đề gì, giờ chỉ có Quý Huyền Nhất mới có thể giúp mình.
Thích Tần giống như chết đuối vớ được cọc, theo bản năng mà nắm chặt hai bên người Quý Huyền Nhất, học theo tiết tấu hô hấp hắn dạy, chỉ chốc lát sau, thế mà thật sự đã từ từ bình tĩnh lại.
Quý Huyền Nhất gắt gao nhìn chằm chằm Thích Tần, mãi đến khi đối phương không còn mờ mờ ảo ảo như sắp biến mất, mới nhẹ nhàng thở ra, hậu tri hậu giác lại phát hiện Thích Tần trong lúc khẩn trương, đã ôm chặt eo của hắn không buông.
Quý Huyền Nhất cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng ngẫm lại sự việc anh ấy vừa mới phải trải qua, cũng không so đo nữa, nhàn nhạt hỏi: “Bình tĩnh lại rồi sao?”
Thích Tần đột ngột gặp phải chuyện quá sức tưởng tượng, hơn nửa ngày mới gật gật đầu.
Trông bộ dạng của Thích Tần thật không giống đang giả vờ, huống hồ, kể cả diễn viên giỏi đến mấy cũng không thể lừa được cả hệ thống cảm ứng an toàn của trò chơi. Tuy rằng khó tin, nhưng Quý Huyền Nhất vẫn khẳng định suy đoán của bản thân, trực tiếp hỏi: “Anh tới đây bằng cách nào? Trước khi tới đây đã gặp phải chuyện gì?”
Thích Tần vẫn đang ôm Quý Huyền Nhất, cũng không nhớ cần phải buông tay, nỗ lực nhớ lại, nói: “Tôi, tôi cũng chưa làm gì cả, chỉ nhớ rõ lúc vừa lên núi đã xảy ra động đất, tôi đành phải ngủ qua một đêm ở cái nhà cỏ bỏ hoang, vừa mở mắt, đã đứng ở chỗ này rồi.”
Quý Huyền Nhất: “…… Ngủ một giấc?”
Nếu Thích Tần này nói rằng ở thế giới cũ anh chưa làm gì, chẳng lẽ vấn đề là do khoang trò chơi? Nhưng 《Vực》đã ra mắt ở nước ngoài hơn nửa năm, hình như chưa từng nghe qua có sự việc giống thế này xảy ra.
Có điều hiện tại, ngoài việc công ty game sắp phải đối mặt với một phiền toái lớn, còn có một vấn đề khác.
Cái tên nguyên chủ Thích Tần kia còn sống không? Bởi vì Thích Tần kia t·ử v·ong mới đưa Thích Tần này đến đây, hay là hai người trao đổi linh hồn với nhau?
Khả năng chuyện xảy ra có liên quan đến mạng người, phản ứng đầu tiên của Quý Huyền Nhất là có nên báo cảnh sát trước rồi tính tiếp không, những loại chuyện thế này, báo cảnh sát có vẻ cũng không thể giải quyết vấn đề.
Quý Huyền Nhất ngẩng đầu, phát hiện Thích Tần sắc mặt tái nhợt nhìn hắn, trong đôi mắt đen nhánh dường như có ánh nước.
Gương mặt của Thích Tần thực ra cũng dễ nhìn, kết hợp với b·iểu t·ình như vậy có hơi kì lạ, Quý Huyền Nhất nghĩ, cảm thấy trong lòng giống như có thứ gì ở ngo ngoe rục rịch.
Bất quá rất nhanh, hắn đã tỉnh táo lại, nghĩ một chút, đối Thích Tần nói: “Tôi đại khái hiểu được chuyện gì xảy ra rồi, anh trước tiên ở nơi này chờ một chút, tôi suy nghĩ cách, sẽ quay lại ngay.”
Thích Tần sửng sốt một chút, còn chưa kịp nói gì, Quý Huyền Nhất đã biến mất ở trước mắt hắn.
Quý Huyền Nhất offline, gọi một cuộc điện thoại, nửa giờ sau, lại bò trở lại khoang trò chơi.
Sau khi online, Thích Tần quả thực vẫn ở chỗ đó chờ hắn, có điều nhìn dáng vẻ, hẳn là anh đã tiếp thu xong việc vừa xảy ra rồi, Quý Huyền Nhất cũng không suy xét nhiều, đi tới phía trước nói thẳng: “Nơi này là một thế giới khác, anh hẳn là có thể cảm nhận được chứ?”
Thích Tần dừng một chút, gật gật đầu.
Anh xác thật đã cảm nhận được từ lâu, bất luận là dân cư địa phương chị biết nói lặp đi lặp lại, là Quý Huyền Nhất bị anh chém một kiếm, sau đó vẫn hoàn hoàn hảo hảo xuất hiện, hay đối phương vừa rồi đột nhiên biến mất, mỗi việc đều đang nhắc nhở rằng rõ ràng nơi này không chỉ là quốc gia khác như anh nghĩ lúc đầu mà là một cái khác thế giới.
“Có điều còn một tin tức muốn nói cho anh, đây không phải thế giới hiện thực, mà là thế giới trong game, tình hình ở thế giới hiện thực so với nơi này có lẽ đối với anh còn khó chấp nhận hơn”.
Nghe đến đó, Thích Tần giương mắt nhìn về phía Quý Huyền Nhất, miễn cưỡng cười cười, nói: “Xin lỗi, vừa rồi đã làm anh chê cười, nhưng giờ đã có chuẩn bị, tôi sẽ không thất thố như lúc nãy nữa.”
Quý Huyền Nhất nhìn hắn trong chốc lát, phát hiện tuy rằng mặt trông giống nhau, nhưng hắn lại khá thích Thích Tần này.
Thích Tần ngồi ở bậc thang bên cạnh quảng trường nhỏ, đại kiếm cao khoảng nửa người dựa vào đầu gối anh. Quý Huyền Nhất tìm chỗ cách xa một chút ngồi xuống rồi nói: “Tôi đoán nguyên nhân anh đến nơi này có thể nằm ở trò chơi, cho nên muốn thông báo cho công ty game một chút, nếu thật là do lỗi của bọn họ, họ sẽ nghĩ cách đưa anh trở về, nhưng không chắc chắn có thể thành công, điều này anh hiểu chứ?”
Thích Tần ánh mắt khẽ dao động, mãi sau một lúc lâu, nhẹ nhàng gật gật đầu.
Quý Huyền Nhất liền tiếp tục nói: “Chờ có kết quả, anh có thể trở về không, tên kia có thể trở về không, lúc đó rốt cuộc nên làm cái gì, đến khi ấy tính tiếp.”
Thích Tần nghĩ nghĩ, nói: “Tôi không có vướng bận gì, luận kiếm với tôi mà nói cũng chỉ là nhiệm vụ, khi nào đi đều được, nên thật ra có thể chờ, nhưng anh nói còn có thế giới hiện thực, vậy gia đình của cái người cùng tên với tôi thì sao?”
Quý Huyền Nhất ngẩn ra, hắn sống một mình lâu rồi, thế mà lại không nghĩ tới chuyện này, hơn nửa ngày mới cau mày nói: “Tôi nhớ rõ trong nhà anh ta hình như chỉ có cha mẹ?
Thích Tần không nói gì, Quý Huyền Nhất nghĩ chút, còn nói thêm: “Chuyện này vốn dĩ cùng tôi không liên quan, muốn làm thế nào với cha mẹ anh ta cũng là việc của anh.”
“Nếu muốn đem chân tướng nói cho họ, vậy nói thật rõ ràng vào, còn nếu sợ gặp phiền toái, muốn giấu diếm……”
Nói tới đây, Quý Huyền Nhất liếc mắt nhìn Thích Tần một cái, phát hiện đối phương vẻ mặt rối rắm, lông mày cũng nhăn thành một đoàn.
Quý Huyền Nhất nhịn không được nâng nâng mi, nói: “Nếu là muốn giấu, anh liền nói anh lại bị họ Quý đánh, đầu hỏng rồi, thái độ ngang ngược một chút càng tốt, ba mẹ từ nhỏ đã chiều anh ta đến hư, sẽ không truy hỏi.”
Thích Tần chần chờ lên tiếng, hậu tri hậu giác nói: “Lại?”
Quý Huyền Nhất: “Khụ…… Cái này không quan trọng, anh hiện tại chắc là rất lo lắng nhỉ? Tôi trước kia có quen một bác sĩ tâm lý, hơi phiền phức, nhưng phương pháp điều trị không tệ lắm, trước khi offline tôi cùng tâm sự giúp anh bình tĩnh lại một chút.”
Kỳ thật Thích Tần là người phiêu bạt giang hồ, tuy rằng tình huống có chút vượt quá hiểu biết của anh, nhưng năng lực thích ứng vẫn còn tốt, trong khoảng thời gian chờ Quý Huyền Nhất online lại, cảm xúc đã được điều chỉnh khá ổn, dù tiếp theo có chuyện gì xảy ra cũng đã chuẩn bị tâm lý trước. Song đối mặt với ý tốt của Quý Huyền Nhất, anh vẫn rất phối hợp mà cùng hắn nói chuyện tiếp.
Quý Huyền Nhất cũng rất ít khi đối xử với người khác cẩn thận như vậy, đến biện pháp học từ bác sĩ tâm lý cũng móc ra dùng, rốt cuộc là vì sao thì cũng không ai biết.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Nguyên Sang
- Thuật Sĩ Không Chính Hiệu
- Chương 11