Chương 4: Giam cầm, lột sạch quần áo em trai trói trên giường.

Rạng sáng, trong phòng vẫn vang vọng âm thanh của thể đang va chạm, dươиɠ ѵậŧ cùng l*и da^ʍ vẫn còn dính với nhau phát ra đầy tiếng nước, hai người trên giường cùng thở dốc.

Anh trai thoải mái đến híp mắt lại, tiếp tục ra sức phát tiết du͙© vọиɠ cảm nhân được dươиɠ ѵậŧ ở trong l*и nhỏ dầm dề, nhanh chóng nhận có được kɧoáı ©ảʍ, lại hung hăng vào ra làm lần đầu tiên của em trai bị chơi đến hôn mê bất tỉnh.

Bình tĩnh suy nghĩ anh sợ em trai đi mách ba mẹ, nếu đã vậy anh hoặc không làm nếu đã làm thì đã làm cho đến cùng, liền trực tiếp mang em trai ra khách sạn rồi giam câm lại.

Sáng hôm sau cậu trai trên giường chậm rã mở đôi mắt sưng đỏ vì khóc ra! Tay chân rả rời, bên dưới đau nhất không thôi, đương lúc cậu đang cảm nhận thân thể, thì phát hiện mình đang nằm ở một nơi xa la, nhìn hoàn cảnh nơi này thật giống như là một khách sạn lại mang phong cách cổ xưa, chính mình không phải tối qua bị ca ca cưỡиɠ ɧϊếp sao? Như thế nào lại ở chổ này? Chẳng lẽ tất cả chỉ là giấc mơ?

Vừa mới cho rằng đây là một hồi ác mộng, vui vẻ chưa kip ba giây, liền nhìn thấy anh trai từ bên ngoài mở khóa bước vào, khuôn mặt kia của anh âm u vặn vẹo giống như hôm qua, trong tay cầm đủ loại kiểu dáng đồ chơi cùng dây thừng làm cho cậu hít một hơi khí lạnh, ca ca đây là tính toán muốn giam cầm cậu sao?

“Tiểu Dương, em tỉnh rồi nha? Trên bàn là bữa sáng anh mua cho em, em nhanh ăn đi!” Trên mặt anh xuất hiện sự ôn nhu mỉm cười nhìn cậu giống như là anh trai thườn ngày liền cùng ngày ôn nhu với cậu, lam mất đi khuôn mặt ở vặn vẹo hôm qua.

Tiểu Dương dùng dư quang liếc mắt bữa sáng trên bàn, đều mua đồ ăn mà cậu yêu thích, nhưng cậu lại không có ý nghĩ muốn ăn cái gì cả, mà hướng mắt nhìn về anh trai trong mắt tràn đầy sợ hãi, cùng với không tự tin chất vấn nói: “Vì sao? Vì sao muốn đối với em như vậy? em chính là em trai ruột của anh mà!”

Trên mặt ôn nhu của anh hiện lên một nụ cười nhẹ, biểu hiện trên mặt đều là ôn nhu không đáp, sau đó liền ném mớ dây thừng lên trên giường, liền cười với cậu: “Nguyên nhân chính là vì em là em trai của anh, cho nên anh mới làm như vậy, như vậy càng ngày anh càng sẽ luôn yêu thương em! Lúc còn nhỏ em vân luôn dính lấy anh, anh liền biết sớm hay muộn gì sẽ biến thành giống như bây giờ, anh vân luôn chờ em lớn mới muốn động vào em, sẽ không có người nào yêu em hơn anh đâu!”

“Ca ca, anh hiện tại làm cho em cảm thấy thật sự rất ghê tởm! anh như vậy liền cưỡиɠ ɧϊếp em trai mình, nói anh yêu em trai mình, chính anh cũng không biết những lời này không nên nói sao, những việc anh đã làm tới hiện tại không cảm thấy ghê tởm một chút nào hay sao?”

“Em nói anh ghê tởm? A!” Anh nhìn vẻ mặt khinh thường của em trai, tâm như bị con dao đâm vào, chỉ có thể cười lạnh tiếp tục nói: “Ngày hôm qua anh nhớ rõ em bị cái người ghê tởm này chơi đến sướиɠ le lưỡi ra, lại còn nghĩ bản thân có bao nhiêu cao thượng, cũng chỉ là đỉ da^ʍ mà thôi!”

“Anh? Em về sau không bao giờ nhận anh là anh trai nữa! anh đi ta ngoài!” Tiểu Dương tức giận đến mức trực tiếp bò trên giường khóc nấc lên, không nghĩ tình cảm anh em tốt như vậy hiện tại lại dùng những từ ngữ độc ác nói với mình như vậy.

Anh trai nói xong những lời này, liền hối hận! Nhưng nói cũng đã nói như bát nước đã đổ đi, không thu lại được, cho nên anh chỉ có thể bất chấp tất cả, trước tiếp lộ ra khuôn mặt hung ác hôm qua, thô bạo cưỡng em kéo em trai từ trên giường xuống, hung hăng cưỡng chế ra lệnh cho cậu ăn bữa sáng, bằng không buổi trưa với buổi tối đừng nghĩ được ăn cơm.

Em trai phản xạ có điều kiện thân mình run lên, đối mặt với gương mặt hung ác của anh trai, liền giảm đi khí tức Ngoan ngoãn ăn bữa sáng, sau khi ăn xong bởi vì phải xin nghỉ ở trường học cho hai người liền tạm thời đi ra ngoài một chút, trước khi đi liền dùng day thừng đem em trai trói lại thật chặt, làm cho cậu muốn chạy chốn cũng không được .

Chờ đến buổi chiều, Anh từ bên ngoài không chỉ có mang theo cơm của hai, còn mua một đống đồ dung tình thú, cơm nước xong xui, liền lại đem em trai trói lại! Bất quá, lần này lột toàn bộ quần áo ròi mới trói lại, hơn nữa dung dây thừng trói với phương pháp đặc biệt dâʍ đãиɠ, đặt cậu nằm trên mặt bàn, hai tay cột cùng với nhau kéo qua đỉnh đầu, đem hai chân nhất tách ra hai bên theo thứ tự mà dung dây thừng trói lại, không thể chạy thoát.

Toàn thân cậu trần trụi như nhộng , cặρ √υ" no đủ vùng với l*и da^ʍ đều hiện lên trước mặt anh trai. Không biết có phải hôm qua vừa bị khai bao xong hay sao mà cảm giác được hơi gió trong không khí chui vào cái l*и nhỏ tiếp đo anh liền dung đầu ngón tay khıêυ khí©h nơi mẫn cảm nhất của thân dưới cậu.

Ca ca lấy tay đè lên hạt đậu nho nhỏ đỏ tươi kia xoa nắn một phen, sau đó hơi tham nhập lổ nhỏ, dung ngón tay kí©h thí©ɧ bên trong l*и, cậu cảm giác thân dưới như bị một dòng điện lướt qua ,làm toàn thân cậu đột ngột run rẩy

“A…… Không cần…… anh tránh ra nha!” Cậu cảm thấy rất thẹn thùng, buột miệng thốt ra một câu, ý đồ văn vẹo cái mông thoát khỏi ngón tay của anh trai, nhưng càng chống cự càng làm cho anh càng them hung phấn đem ngón tay đẩy ngón tay vào càng sâu.