Thể loại: Mưu đấu, quyền đấu, ngạo kiều mưu mô cừu non thích bám người Phong Cẩn Du x lãnh tĩnh trọng tình thích sát phạt Dương Ngọc Thấu, có một cặp bách, niên hạ, truy thê, sủng, một chút ngược, HE hay không tùy tâm trạng tác giả là tui nà.
Dương Dạ Lan chỉ muốn sống nửa đời còn lại đếm tiền hưởng lạc, ai ngờ đang chơi với mỹ nhân liền bị hốt vào cung, sau một hồi vật vã còn ngang nhiên lên làm thừa tướng.
Ngươi chỉ nữ nhân hiểu biết nông cạn có tư cách gì chứ?! _ Là hoàng đế các người tam quỳ cửu khấu xin ta làm thừa tướng có được không?
Ngươi sống còn được bao lâu, rãnh rỗi lo chuyện bao đồng như vậy? Chống đối với bệ hạ, ngươi thật sự chê mạng mình quá dài sao? _ Chuyện của hắn ta không lo không được.
Ngươi thật sự vì một nam nhân không tiếc đối đầu với trẫm sao? _ Bệ hạ, những chuyện người đã làm với ta, thật sự cho rằng là người khoan hồng tha cho ta một mạng ta mới có được ngày hôm sao?
Ta chẳng qua chỉ là một bông tuyết, vốn dĩ sinh mạng đã không dài lại cứ ham chơi bay mãi không chịu dừng, thật lâu mới tìm được một chốn về non xanh nước biếc, có người trong lòng, thật tâm đối đãi với ta, yêu thương ta, chấp nhận hi sinh vì ta. Nhưng còn chưa tận hưởng được bao lâu đã phải vội vã tan đi. Chàng sẽ không vì một bông tuyết ham chơi định sẵn sẽ tan biến như ta mà đau buồn chứ? _ Ta không buồn, cũng sẽ không đau. Nếu nàng không trở về, ta cùng nàng tuẫn táng.
Nàng ấy bây giờ hận ta như vậy, ta đi rồi nàng ấy cũng có thể vui vẻ sống thêm hai ba mươi năm. Kiếp này của ta, không phụ thiên hạ, chỉ phụ lòng nàng ấy. Ta không muốn nàng ấy vì ta mà đau lòng, cũng không muốn nàng cùng ta tuẫn táng gì đó.
Ngươi rốt cuộc cũng làm phản rồi sao? _ Thế cục này vẫn là để ta tự mình đạp nát.