Nhất định phải báo cảnh sát!
Phản ứng đầu tiên của Bạch Tiểu Thăng chính là báo cảnh sát.
Hắn lấy ra điện thoại di động, dãy số đều đã bấm xong, nhưng cuối cũng vẫn không gọi đi.
Báo cảnh sát. . . Nói như thế nào?
Nói là tận mắt thấy có người bắt cóc một phụ nữ, cảnh sát liền sẽ tới sao. Coi như cảnh sát đi điều tra, đối phương cũng sẽ không thừa nhận, đem người giấu đi, lúc đó làm sao bây giờ!
Ngô Thu Yến, còn chờ được đến lúc đó sao? Những người kia sẽ làm cái gì đối với cô ấy!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng sắc lạnh.
Chuyện này xảy ra ngay dưới mắt hắn, hắn không thể không quản!
- Hồng Liên, tìm địa chỉ của vợ Phó quản lý quảng trường Outlets Lý Minh Đồng và mấy người anh em kia của cô ta.
Bạch Tiểu Thăng nghĩ,
- Mặt khác, tìm kiếm tất cả đăng ký phòng cho thuê, ghi chép thuê phòng, thông tin nhà đất của bọn họ tại thành phố!
- Đã rõ, đang tiến hành tìm kiếm. . . Đã tìm kiếm xong!
Hồng Liên nhanh chóng trả lời, đưa tin tức vào trong đầu Bạch Tiểu Thăng, nhanh chóng loại bỏ tin tức trùng lặp và quá hạn.
- Có đến năm nơi!
Bạch Tiểu Thăng cau mày.
Năm địa điểm này, phân bố cũng không cùng một chỗ ở Thiên Nam, hắn đi tới từng chỗ từng chỗ thì chắc chắn không kịp!
Bạch Tiểu Thăng nhịn không được nắm chặt tay.
Cảm giác nôn nóng, lan ra từng chút một.
Hắn không đi thang máy, mà chạy xuống dưới từ thang bộ.
Lúc này có gấp cũng không giải quyết được vấn đề gì, hắn cần mình tỉnh táo lại.
Bạch Tiểu Thăng một bên máy móc xuống dưới nhà, một bên tỉ mỉ suy nghĩ lại tất cả sự việc.
Những người kia dám bắt cóc người, nhưng nhất định không dám đi nơi đông người, đặc biệt là khu vực cảnh sát giao thông kiểm tra nghiêm, thậm chí không dám đi ra khu vực này!
Như vậy, hai cái địa điểm có thể bài trừ, chỉ còn lại có ba địa điểm.
Nhưng dù là như thế, hắn chỉ có một người, cũng không thể làm được gì!
- Mình cần giúp đỡ, cần rất nhiều người giúp đỡ!
Trong thời gian Bạch Tiểu Thăng chạy xuống dưới nhà, đã có ý tưởng.
Tại dưới nhà, hắn thở dài một hơi, bình ổn lại hô hấp.
- Hồng Liên, tìm cho tôi số điện thoại của công ty bảo an cách nơi này gần nhất!
Bạch Tiểu Thăng lấy ra điện thoại di động.
- Được, chủ nhân.
Hồng Liên đồng ý nói, một số điện thoại trong nháy mắt hiện ra tại trong đầu của Bạch Tiểu Thăng.
Bạch Tiểu Thăng gọi đến số điện thoại này, yên lặng chờ đợi.
Mấy giây sau, một cái giọng nữ dễ nghe truyền tới, giọng nói thanh thúy êm tai.
- Chào ngài, Đây là Công Ty Bảo An Tử Thuẫn, tôi là nhân viên phục vụ khách hàng số chín, xin hỏi có gì có thể trợ giúp ngài không ạ?
- Tôi muốn một trăm bảo an có trang bị đầy đủ và xe, ngay bây giờ đi đến vị trí của tôi, có thể làm được không!
Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói.
Thời gian gấp gáp, một câu dư thừa hắn cũng không nói!
Nữ phục vụ khách hàng số chín phía đối diện vừa mới tranh thủ thời gian uống một ngụm sữa chua, liền phun ra hơn một nửa.
Một trăm bảo an, còn có xe?
Công ty hoặc là cá nhân mời vệ sĩ bảo vệ, đều là bốn năm người, có hoạt động thì cần mười mấy người đã không phải ít.
Tại Thiên Nam nơi cả nước nghe tiếng là trị an tốt. Thành phố an ninh tốt đẹp, lập tức muốn một trăm người! Người này điên rồi phải không!
- Trước đó, quý khách, ngài có thể lặp lại lần nữa không ạ, ngài cần bao nhiêu người?
Nữ phục vụ khách hàng số chín coi như được nghiêm chỉnh huấn luyện, cũng không nhịn được có chút lắp bắp.
- Một trăm người, còn có xe, trong vòng mười phút đến đây, nghe theo sự chỉ huy của tôi!
Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói,
- Tiền, không phải vấn đề!
- A, a! Xin ngài chờ một chút một chút, tôi hiện tại cần hướng lên phía trên báo cáo một chút!
Nữ phục vụ khách hàng số chín luống cuống, trái tim đều phanh phanh nhảy dựng lên, tiền thưởng và công lao của các nàng đều liên quan đến nhau.
Đơn hàng lớn một trăm người!
Nữ phục vụ khách hàng số chín muốn tỉnh táo cũng không được, trực tiếp nhanh chân chạy tới văn phòng tổng giám đốc.
Những phục vụ khách hàng khác cũng bị giật mình, tò mò nhìn sang.
Cô bé này, hôm nay điên rồi sao?
Tổng giám đốc Tử thuẫn lão Mạc đang đi ra từ trong văn phòng, trên người hắn mặc một bộ quần áo đặc công màu đen, giày chiến đấu được đặt trước, đi đường đều cảm thấy mình đẹp trai uy mãnh, giống như trẻ ra mười mấy tuổi.
Hắn vừa mới đi ra thì nữ phục vụ khách hàng giống như một viên đạn pháo va tới, suýt chút nữa làm cho hắn bay chở lại.
- Ôi! Cái con bé nhà cô, điên rồi sao! Còn có phép tắc hay không!
Lão Mạc chật vật không chịu nổi, bị sợ đến mức quát to một tiếng.
- Ông chủ, ông chủ, chuyện lớn, có chuyện lớn!
- Cô mới có chuyện đó, có biết nói chuyện không!
Lão Mạc trừng cô ta một chút.
Tố chất đâu!
Xây dựng tố chất cho đoàn đội, rất là gấp gáp rồi!
Cô gái phục vụ khách hàng số chín liều mạng hít sâu, để cho bản thân tỉnh táo lại, vội vã nói,
- Tôi vừa nhận được một cú điện thoại, đối phương muốn mời một trăm bảo an, cùng với trang bị và xe!
Một trăm bảo an!
Lão Mạc vừa bưng lên giá đỡ đã sụp đổ trong nháy mắt.
Đối với công ty bọn họ mà nói, đây tuyệt đối là đơn hàng lớn trong một năm!
- Là siêu sao Thiên Vương nào muốn tới chỗ này của chúng ta mở buổi hòa nhạc? !
Lão Mạc không thể tin nói.
Không phải siêu sao, thì ai tìm bọn họ.
Lão Mạc cảm giác được không đúng, nghi ngờ nhìn xem cô gái phục vụ khách hàng số chín,
- Là gọi điện thoại tới, đối phương làm sao không tới công ty gặp mặt nói chuyện, có thể. . . có người muốn gây chuyện hay không!
Cô gái phục vụ khách hàng dố chín ngẩn ngơ, vấn đề này, cô ta đúng là không có nghĩ đến.
- Đi, để tôi đi xem một chút!
Lão Mạc chờ mong đồng thời sợ thất vọng, chạy chậm về phía bàn làm việc phục vụ khách hàng số chín.
Bạch Tiểu Thăng trong thời gian chờ đợi, suy đoán lại một lần nữa.
- Những người kia hôm nay trắng trợn đến gây chuyện, quá lộ liễu, nếu là có kế hoạch trước thì sẽ không lỗ mãng như thế, nhất định là nhất thời nảy ra ý tưởng.
Bạch Tiểu Thăng kết hợp với tin tức bản đồ Hồng Liên tìm được, bắt đầu từ nơi này tỏa ra các con đường, kiểm tra rất nhiều tình huống rồi tập hợp lại, hắn lần nữa loại trừ đi một khả năng, xác định còn có hai cái địa điểm.
- Alo, tiên sinh, có phải ngài muốn một trăm người bảo an sao?
Đối diện, điện thoại rốt cuộc đã đến.
Là giọng nói trầm ổn của một người đàn ông trung niên.
- Là tôi!
Bạch Tiểu Thăng trầm giọng đáp lại.
- Còn muốn xe và trang bị?
- Đúng!
- Loại trang bị này tính theo đầu người thì một người một ngày, cần một ngàn.
Đối phương cẩn thận báo giá, chắc chắn là giảm xuống trên mọi mặt.
- Người, tôi chỉ dùng một ngày, giá tiền tôi cho ông gấp đôi!
Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói,
- Tôi một yêu cầu, đó là các ông nhất định phải chuẩn bị hoàn tất trong vòng mười phút, rồi đến chỗ này của tôi!
Bạch Tiểu Thăng điều tra qua, bảo an tử thuẫn cách vị trí của hắn gần nhất, lái xe chỉ cần vài phút.
Gấp đôi! Lão Mạc giật mình.
Còn trả giá như vậy, đúng là giàu có mà!
- Ngài có phải là muốn đánh nhau với người ta không, sự tình phạm pháp chúng tôi không làm.
Lão Mạc nhắc nhở.
- Tôi có chừng mực! Bây giờ ông còn lại chín phút hai mươi giây, không được thì tôi sẽ đổi những công ty khác!
Bạch Tiểu Thăng lạnh giọng nói.
- Được, đơn hàng này chúng tôi nhận!
Lão Mạc cũng sợ mất đi cái khách hàng này, dồn dập đáp ứng, sau đó lại bổ sung một câu,
- Theo quy tắc, ngài phải gửi tới một chút tài liệu, nếu như không kịp thì có thể để sau này lại bổ sung, nhưng mà ngài nhất định phải đưa ra một chiếc thẻ ngân hàng có thể lấy hơn 200 ngàn bên trong.
Có thẻ ngân hàng là có thể tra được rất nhiều tin tức, cũng có thể xác định người này có đầy đủ tiền hay không, không có đùa nghịch bọn họ.
Bạch Tiểu Thăng ừ một tiếng, ngược lại có thể hiểu.
Hắn sờ qua chiếc thẻ của bản thân, trong này có hơn một triệu chưa hề dùng qua.
- Ông hãy nghe cho kỹ, tôi không biết được đây là thẻ của ngân hàng nào, tôi hiện tại báo cho ông số thẻ, ông bên đó hẳn là có thể tìm kiếm đối chiếu, tôi cho thêm ông một phút đồng hồ.
Bạch Tiểu Thăng đọc lên một dãy con số.
Lão Mạc vội vàng ghi lại dãy số, hướng hệ thống ngân hàng gửi đi xác thực, bọn hắn cũng có quan hệ hợp tác.
Chỉ một lát sau, một cuộc điện thoại gọi đến.
- Tôi là chủ tịch ngân hàng Thành phố Thiên Nam Âu Dương Phú, tấm thẻ này là thẻ của vị khách hàng nào nắm giữ? !
Vẻ mặt Lão Mạc cổ quái.
Chủ tịch ngân hàng Thành Phố Thiên Nam Âu Dương Phú tự mình gọi điện thoại tới!
- Tôi là lão Mạc của Bảo An Tử thuẫn, chủ tịch Âu Dương, chuyện là như thế này. . .
ông chủ Tử thuẫn nhanh chóng đem tình huống nói ra.
Trong cuộc trò chuyện, lão Mạc có thể cảm giác được hô hấp của chủ tịch Âu Dương dồn dập, hình như có chút nặng nề.
- Lão Mạc, thẻ này chính xác có thể dùng, tin tức người cầm thẻ thì tôi không có cách nào nói ra!
Giọng nói chủ tịch ngân hàng Âu Dương gấp rút,
- Bạn cũ lâu năm, tôi không lừa ông, ông lập tức dẫn người xuất phát! Số tiền kia nếu ông không yên lòng, ngân hàng thành phố có thể thay mặt lấy ra!