Chương 37: Ngô Thu Yến Ước Hẹn

Bạch Tiểu Thăng đúng hẹn mà tới, đi đến đường cái Thiên Bắc, rất dễ dàng tìm được quán cà phê Hải Đảo.

Đây là một chuỗi cửa tiệm, lúc sửa sang lại lấy phong cách nhiệt đới làm chủ, những đôi tình nhận hoặc những người cô đơn đều rất thích đến nơi này nên không khó tìm.

Bạch Tiểu Thăng dạo bước vào cửa hàng, liếc nhìn Ngô Thu Yến đang ngồi vị trí gần cửa sổ.

Ngô Thu Yến cũng nhìn thấy hắn, phất tay ra hiệu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đi qua, ngạc nhiên phát hiện hôm nay Ngô Thu Yến có chút khác biệt.

Nàng không có mặc đồ công sở, mà là một thân đồ thể thao. Áo màu trắng làm nền, màu đỏ trang trí, phía dưới là quần thể thao màu đỏ, chân mang một đôi giày chạy đua màu trắng.

Tư thế ngồi rất ưu nhã.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy áo khóa của Ngô Thu Yến kéo ép tại vị trí ngực, quả cầu tuyết trắng lúc ẩn lúc hiện. Lại thêm nàng mới vừa vận động nên có loại khí chất khỏe mạnh, so với Ngô Thu Yến trước kia thì mị lực tăng thêm rất nhiều.

Ngô Thu Yến cảm giác được Bạch Tiểu Thăng đang nhìn trộm mình thì trong lòng rất vui vẻ.

- Uống chút gì không, Moka ở nơi này rất nổi tiếng đấy.

Ngô Thu Yến mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng ngồi xuống, đề nghị thức uống cho hắn.

Có lẽ là do cường thế đã quen nên đề nghị của nàng có vẻ như làm nữ cường nhân ngang ngạnh. Nhưng mà kết hợp với khí chất thành thục của nàng lúc này, ngược lại làm cho đàn ông có một loại du͙© vọиɠ muốn chinh phục.

- Tôi sao cũng được, lãnh đạo đã đề cử, vậy thì cho tôi một ly Moka. Còn nữa, cho tôi thêm một phần. . . Tiramisu, à còn có một phần bánh phô mai đi.

Bạch Tiểu Thăng nói với nhân viên phục vụ.

Hắn cảm thấy hơi đói bụng.

- Cô có muốn ăn một phần không?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

- Không cần.

Ngô Thu Yến cũng cười đáp lại một tiếng.

Hôm nay thái độ của Ngô Thu Yến hiền hoà, mặt lúc nào cũng nở nụ cười, không giống với bộ dáng lãnh nhược băng sương khi ở trong công ty.

Ghi xong menu, phục vụ nhanh chóng rời đi.

- Lãnh đạo, hôm nay sao lại mời tôi uống cà phê vậy, có phải là để khen ngợi tôi tại đại hội đã làm vẻ vang cho phòng của chúng ta.

Bạch Tiểu Thăng rất không biết xấu hổ nói.

Ngô Thu Yến hiền hoà, Bạch Tiểu Thăng tự nhiên cũng sẽ không nghiêm túc câu nệ, thần thái ngữ khí đều nhẹ nhõm tùy ý.

Xem ra, song phương, đều hi vọng có thể hòa hợp nói chuyện.

Những người thông minh nói chuyện với nhau thật là nhẹ nhõm.

Ngô Thu Yến hiểu ý cười một tiếng.

- Đừng gọi tôi là lãnh đạo, nơi này lại không phải là công ty, chúng ta lại không nói chuyện công việc, xưng hô tùy ý một chút không tốt sao?

Ngô Thu Yến nói.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng cười.

- Vậy tôi gọi cô là chị Yến nhé!

So sánh với Ngô Thu Yến, Bạch Tiểu Thăng nhỏ một chút.

Ngô Thu Yến nghe xưng hô thế này thì gật gật đầu, xem như là tán thành.

- Chỗ này nhìn không tệ a, chị Yến thường đến đây sao?

- Thời gian rảnh tôi thường hay chạy bộ, chạy xong mệt mỏi liền đến ngồi một chút.

- Ha ha, đúng là lối sống lành mạnh.

Hai người rất tùy ý tán gẫu, không hề đề cập tới chuyện xung đột không lâu trước đây.

Kỳ thật, lúc Bạch Tiểu Thăng cùng Thượng Văn Thư đưa đến hạng mục lên cho bên trên xem xét, thân là người bề trên nên khó tránh khỏi việc bên nặng bên nhẹ. Ngô Thu Yến là người củng phe phái với Lý Minh Đồng, Vương Duệ. Ngô Thu Yến ban đầu làm khó dễ, kỳ thật là nhìn việc không nhìn người. Dù sao, hai người trước đây cũng không nhận thức nhau, càng không có thù oán gì.

Ngô Thu Yến cố gắng thể hiện thiện ý, muốn cho Bạch Tiểu Thăng hiểu được ý tứ này.

Bất quá nàng sau đó phát hiện, Bạch Tiểu Thăng tựa hồ đối với nàng trước đây làm khó dễ căn bản không để ý.

Người đàn ông này tuy tuổi không lớn lắm nhưng lòng dạ lại rất là rộng lớn nha.

Ngô Thu Yến nhịn không được thầm khen, hảo cảm đối với Bạch Tiểu Thăng lại tăng lên.

Bạch Tiểu Thăng đương nhiên không quan tâm, hắn thậm chí cảm kích khi Ngô Thu Yến làm khó dễ mình. Những lúc làm khó dễ của Ngô Thu Yến đã giúp hắn kiếm được rất nhiều điểm, khiến cho hắn liền có thêm 200 ngàn tiền mặt!

Hai người trò chuyện một lúc.

Phục vụ bưng tới cà phê, còn có chứa Tiramisu, Bánh phô mai hai cái đĩa.

Tôi không khách khí ăn trước nhé.

Bạch Tiểu Thăng bưng đĩa qua, bắt đầu ăn ngồm ngoàm. Hắn là thật có chút đói bụng, không cần nhắc đến cơm trưa, hắn ngay cả điểm tâm sáng cũng chưa ăn, lại còn làm nhiều việc nặng nhọc tốn thể lực.

- Cậu ăn chậm một chút.

- Không đủ lại kêu thêm.

Ngô Thu Yến nhìn Bạch Tiểu Thăng ăn như hổ đói, có chút buồn cười, thiện ý nhắc nhở.

Dáng vẻ rõ ràng là một đứa trẻ.

Ngô Thu Yến mỉm cười nhìn, hơi xúc động.

Rất khó tưởng tượng, lúc trên đại hội nói chuyện cứng cõi, trật tự rõ ràng, ngôn ngữ kín đáo, mang theo một cỗ tự tin, Bạch Tiểu Thăng còn có một mặt như thế này.

Ngô Thu Yến nhìn hắn một lúc lâu.

Con người Bạch Tiểu Thăng kỳ thật rất khó làm cho người ta chán ghét.

Ngô Thu Yến đối với Bạch Tiểu Thăng, vốn là không xung đột cá nhân nào hết. Nàng là tiếp người điên cuồng vì công việc, lúc Bạch Tiểu Thăng khiến toàn trường kinh diễm, thậm chí ở trong lòng nàng rất là yêu thích. Nhìn hắn hiện tại, cũng cảm giác rất thú vị.

- Tôi lần này bảo cậu tới đây, kỳ thật chỉ là tùy tiện trò chuyện một chút, cậu đã làm việc mấy ngày, cảm giác thế nào, cùng lão Vương bọn hắn ở chung được không?

Coi như đối Bạch Tiểu Thăng cảm giác cũng không tệ lắm, Ngô Thu Yến vẫn không có quên mục đích chuyến đi này, thử thăm dò bắt đầu hướng chủ đề trên tiếp tục nói.

- Đúng vậy, bọn họ đều là người rất tốt.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Ngô Thu Yến cười một tiếng.

- Chị Yến cũng tốt, với lại rất xinh đẹp.

- Miệng lưỡi trơn tru.

Ngô Thu Yến nhịn không được cười mắng.

Nghe được một nam nhân đẹp trai khen mình, Ngô Thu Yến kỳ thật cảm giác rất tốt.

Nói ra chắc không ai tin, Ngô Thu Yến đã thật lâu rồi chưa từng nghe người khác khen nàng.

Lý Minh Đồng mưu cầu danh lợi quyền lực, lại sợ hãi ảnh hưởng, hiện tại đối với nàng càng ngày càng xa lánh, lãnh đạm, trong công ty mọi người chỉ thấy một nữ cường nhân bá đạo, lúc nào cũng làm việc, lại thêm có quan hệ Lý Minh Đồng nên ngay cả nói đùa cũng không đám nói cùng nàng.

Ngô Thu Yến cũng là nữ nhân, cũng thích được khen ngợi thật lòng, mà không là mèo khen mèo dài đuôi.

Bạch Tiểu Thăng khác biệt, cậu ta từ lúc đến đây, ánh mắt không hề che dấu thưởng thức nàng.

Ngô Thu Yến thật rất ưa thích cảm giác này, đối Bạch Tiểu Thăng hảo cảm cũng theo đó tăng lên.

- Gần đây việc sinh hoạt có gặp khó khăn gì không?

Ngô Thu Yến cười nói.

- Cậu vừa tới, có lẽ chỉ có sự hiểu biết nhật định về dự án lần này của chúng ta ...

- Chị Yến, chị có phải hay không muốn bàn công việc?

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, cắt ngang lời của Ngô Thu Yến, cười hỏi.

- Tôi cho là chị sẽ từ những phương diện khác ‘đào hố’ tôi chứ?

Ngô Thu Yến sững sờ.

Thật ra, nàng bị bệnh cuồng công việc, vô ý thức liền nói đến tới làm việc.

- Phương diện khác?

Ngô Thu Yến bỗng nhiên phát giác, mình vậy mà không am hiểu những những đề tài khác.

Còn có, Bạch Tiểu Thăng dùng từ rất cổ quái, ‘đào hố’?

Thật giống như, hắn một mực đang chờ Ngô Thu Yến ra chiêu.

Ngô Thu Yến chợt phát hiện, chàng trai trước mắt này kỳ thật rất là giảo hoạt!

- Trò chuyện một chút cùng cậu, sinh hoạt hàng ngày như thế nào, yêu thích gì, cậu ưa thích loại người nào.

Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu, ánh mắt nghiền ngẫm.

- Trò chuyện một chút chuyện của Lý tổng.

Ngô Thu Yến bổng nhiên dừng lại.

Bạch Tiểu Thăng đột nhiên nói đến chuyện khiến cho người khác không kịp đề phòng, ngay thẳng đâm một đao, nói hai ba câu liền làm cho tâm tình Ngô Thu Yến rối loạn.

Chân mày Ngô Thu Yến hơi nhíu lại, chén cà phê trên tay chậm rãi buông xuống.

- Nếu không, chúng ta liền trò chuyện một chút chuyện của tôi.

Bạch Tiểu Thăng tựa hồ không có chú ý tới biểu lộ Ngô Thu Yến, vẫn như cũ mỉm cười nói.

- Tỉ như trò chuyện một chút quan hệ của tôi và Thượng Văn Thư, trò chuyện một chút tôi đến hạng mục đến này, đến tột cùng là có mục đích gì!