Cô lật vài trang, rất nhiều người trả lời đều tỏ vẻ không tin, ở trang 4, còn có câu trả lời mới nhất của chính chủ.
[Tầng 98: Học sinh chuyển trường thật sự thi đạt được điểm tối đa, tôi đến phòng giáo vụ nhờ giáo viên lấy tài liệu, tận mắt nhìn thấy điểm của học sinh chuyển trường, chủ nhiệm khoa và mấy giáo viên có mặt tại đó bị điểm số làm cho sửng sốt, giáo viên chạy tới đều tranh nhau muốn giành người. (P/s: Học sinh mới chuyển đến cũng rất xinh đẹp!!!) ]
Triệu Tĩnh Vi lật vài trang cho đến khi đọc xong câu trả lời cuối cùng, nghẹn họng trân trối cầm điện thoại di động hỏi Kiều Sân.
"Sân Sân, chị của cậu hôm nay cũng tới trường học báo danh à?"
Kiều Sân đã sớm ném Kiều Niệm ra phía sau đầu, một lòng chỉ nghĩ đến chuyện mình được cử đi học, ước gì nhanh chóng đến lớp, nghe vậy không yên lòng: "Hình như là đúng, sao vậy?"
Triệu Tĩnh Vi: "Không phải cậu nói chị cậu thành tích không tốt sao? Trên trang của trường có một bài post, nói học sinh chuyển trường thi đạt điểm tối đa, không phải là chị ấy chứ!"
Kiều Sân dừng lại, xoay người vẻ mặt không khống chế được, đoạt lấy di động của cô: "Cho tớ xem."
Triệu Tĩnh Vi thấy cô càng nhìn sắc mặt càng khó coi, ngượng ngùng nói: "Hẳn không phải là chị ta, thành tích học tập của chị ta vẫn luôn không tốt, nếu là chị ta, lúc trước đã sớm thi đậu vào trường trung học số 1 này rồi, làm sao có thể chuyển trường được. Có thể trường học nơi khác đào tạo ra được một học sinh ưu tú..."
Sắc mặt Kiều Sân tím tái, ngón tay cô ta nắm chặt di động, hận không thể bóp nát di động của Triệu Tĩnh Vi.
Triệu Tĩnh Vi nhìn mà đau lòng, lại không dám hỏi cô đòi lại.
Đúng lúc đó, có một người đang đi tới trước mặt họ.
Người đàn ông mặc một chiếc áo hoodie, chiều dài vừa đến đùi, mặc quần short bên dưới, để lộ hai cặp đùi đẹp vừa mịn vừa trắng. Một khuôn mặt xinh đẹp trông tinh xảo hơn nhiều so với Kiều Sân, toàn thân bao phủ một loại khí chất có ba phần ngỗ ngược, vừa đẹp vừa hiên ngang.
"Kiều Niệm." Triệu Tĩnh Vi vội vàng kéo tay Kiều Sân.
Kiều Sân đương nhiên nhìn thấy Kiều Niệm đi về phía các cô, cô ta miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, gọi người đi tới một tiếng: "Chị."
Kiều Niệm cũng không nhìn hai người chắn ở hành lang, trực tiếp nói: "Cho qua!"
Khuôn mặt Kiều Sân trong phút chốc tăng thành màu tím thẫm, nghiêng người, trơ mắt nhìn thân ảnh kiêu ngạo kia đi vào phòng học lớp A bên cạnh lớp B!
Ánh mắt Triệu Tĩnh Vi đều nhìn thẳng, há to miệng, thì thào tự nói: "Người trên bài post thật sự là Kiều Niệm... Sao thành tích của chị ta lại tốt như vậy..."
"……"
Kiều Sân buồn bã không muốn trả lời cô ta chút nào.
Đúng rồi, cô ta nhớ lúc học tiểu học thành tích của Kiều Niệm cũng rất tốt, nhiều lần đứng đầu lớp, lên trung học cơ sở thành tích mới bắt đầu trở nên bình thường, nhưng mỗi lần cuối kỳ cô ta đều tìm Kiều Niệm giúp cô ta đoán đề và đều trúng......
Trong lớp A tất cả mọi người đang thảo luận chuyện bạn học mới trong lớp, hiếm khi học sinh trong lớp cũng không chịu học tập, líu ríu vây thành từng đám nhỏ.
Mãi cho đến khi Kiều Niệm đẩy cửa đi vào.
Các nam sinh trong lớp kinh ngạc đến mức không thể rời mắt.
"Đậu má, bạn học mới xinh quá, Kiều Sân lớp B còn không bằng!!"
Nữ sinh cũng tò mò nhìn Kiều Niệm.
Kiều Niệm nhìn quanh tìm chỗ ngồi, lớp phó học tập Thẩm Thanh Thanh thấy vậy, chủ động đứng lên vẫy tay với cô: "Bạn học mới, cậu ngồi vị trí bên cạnh tớ đi, bên cạnh tớ không có ai."
Kiều Niệm xách cặp đi tới, đặt cặp lên bàn bên cạnh Thẩm Thanh Thanh, kéo ghế ngồi xuống.
"Xin chào, tớ tên Thẩm Thanh Thanh."
Trước mặt Kiều Niệm xuất hiện một bàn tay, móng tay mập mạp xanh um cắt ngay ngắn chỉnh tề, mượt mà đáng yêu. Phối hợp với khuôn mặt tròn trịa kia, còn có lúm đồng tiền nhỏ như quả lê ở khóe miệng, trong sáng và đáng yêu không thể tả, với ánh mắt ngưỡng mộ cô.
"Cậu là Kiều Niệm đúng không, tớ thấy bài post của cậu ở trường, cậu giỏi quá."