Edit by: Thuymac9420
Tiểu U khom người ba trăm sáu mươi độ trước sau trái phải, dị vật bị đè ép trong tử ©υиɠ hiện tại không có cảm nhận được.
Nhìn Tiểu U đứng trước gương làm các động tác thể dục, dây leo ở bên nhìn rất thú vị. Những xúc tu thật dài thỉnh thoảng duỗi ra sờ sờ xuống eo nhỏ, thỉnh thoảng chùi chùi vào bắp đùi của Tiểu U.
Tiểu U vỗ vỗ nó, cầm lên quần áo chưa mặc, tiến vào phòng tắm chỉ có một mét vuông chuẩn bị tắm.
Vốn là cô định đi vào sẽ khóa cửa nhốt dây leo ở ngoài, nhưng mà dây leo chặn lại cửa làm cửa không thể khép lại, nó trực tiếp đẩy cửa xông vào.
Tiểu U lặng người câm nín, nhưng mà dây leo vô cùng thông minh, nó quấn lấy vòi sen điều chỉnh nước ấm, một bên lưu loát cởi bỏ nội y Tiểu U vừa mặc.
Phòng tắm chật hẹp không có ghế dựa dây leo trực tiếp thay thế. Nắm lấy phần đùi có chút đau xót của Tiểu U, kéo xuống ngồi lên, giúp Tiểu U xả nước, gội đầu, xoa bóp___ như một nhân viên phục vụ.
Tiểu U:...
Kỳ thực, rất là hưởng thụ.
Cảm thấy mình bị chiều hư, Tiểu U ngoan ngoãn ngồi trên dây leo, thoải mái cho nước ấm xả xuống, măch cho dây leo tự ý xoa bóp.
Tiểu U một bên hưởng thụ được phục vụ, một bên nắn nắn cánh tay trắng nõn của mình. Hai ngày nay không có tắm rửa, vậy mà da thịt vẫn trắng nõn mịn màng. Tóc cô dài đen óng, thường ngày gội đầu phải vật lộn khổ sở, bây giờ ngồi dưới cho nước chảy xuống tóc mặc cho dây leo gội đầu cho mình.
Tắm mãi tắm mãi, đến khi Tiểu U sắp ngủ đến nơi, dây leo đột nhiên nâng một chân của Tiểu U lên, dùng vòi hoa sen phun vào hoa huy*t của cô.
Hai chân trên dưới tách ra một trăm năm mươi độ, hoa tâm Tiểu U mở hết mức, nhưng huyệt khẩu lại kẹp rất chặt. Nước phun đến ngoài hoa huy*t liền không vào được, tích thành một vũng nhỏ bên ngoài hoa huy*t.
Dây leo thấy thế, nâng lên phần đùi Tiểu U, kéo hai chân Tiểu U rộng thêm, để nước đọng ngoài hoa huy*t càng nhiều hơn.
Dây leo liếʍ liếʍ hoa huy*t Tiểu U, sau đó tại nơi nước ấm đọng lại ấn xuống, đẩy nước bên ngoài vào trong hết.
"Đừng... A ưm ~" Lời cự tuyệt còn chưa nói ra, Tiểu U đã bị xúc cảm kia kí©h thí©ɧ đến rêи ɾỉ ra tiếng.
hoa huy*t Tiểu U vô cùng nhạy cảm, dây leo đang kéo bắp đùi Tiểu U chỉ làm vài động tác nhỏ, bên trong đã ngứa ngáy khó nhịn. Bây giờ dây leo tiến vào, mị thịt trong hoa kính như sống lại, bám lên người dây leo tráng kiện, mở ra vô số miệng nhỏ mấp máy hoan nghênh.
Dây leo nhẹ nhàng chậm rãi rút ra cắm vào, đem nước sạch đi vào sâu hoa huy*t Tiểu U, sau đó lại đem nước bẩn ra, từng chút từng chút như đang chăm chú giúp Tiểu U thanh tẩy.
"Không cần ~ a.... Đừng, đừng như vậy." Tiểu U cắn môi dưới thấp giọng kêu lên, nhưng dây leo vẫn không ngừng lấy ra cắm vào khiến Tiểu U phát ra những thanh âm kiều mị.
hoa huy*t đầy nước cảm giác thật không dễ chịu. Khi dây leo rút ra cắm vào có chút đau nhức, nhưng loại đau đớn này lại xen lẫn ngứa ngáy, khiến cô càng thêm mẫn cảm, thân thể càng khát khao.
Xuân thủy càng thêm nhiều, dây leo càng ra sức, không biết mệt mà tẩy rửa địa phương đó.
Gội đầu tắm rửa lẽ ra chỉ cần mười phút, nhưng bị đè rút ra cắm vào đã hơn nửa canh giờ (một tiếng).
Ánh mặt trời từ cửa thông gió phòng tắm chiếu lên người Tiểu U, Tiểu U cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều mở ra, dưới thân đang bị rút ra cắm vào cũng thấy thoải mái hẳn.
___________________
Chân run.
Hoàn toàn không thể đứng thẳng được.
Tiểu U đi vào phòng học, trên đường đều phải nhờ dây leo ôm lấy dìu đi.
Mặt không biến sắc nhìn lên người dây leo.
Dây leo không quan tâm là Tiểu U có phải muốn học hay không, chỉ là nó rất thích cùng Tiểu U phơi nắng.
Buổi chiều ánh mặt trời không thể chiếu vào phòng ngủ được nữa, nhưng Tiểu ngồi ở gần cửa sổ vẫn nhận được ánh nắng rất nhiều.
Tiểu U ngồi đó nhận ánh nắng, cảm thấy tế bào toàn thân đang hít thở sâu một cái. Loại cảm giác này thật tốt đẹp, Tiểu U suýt nữa nghĩ rằng mình đang quang hợp giống như thực vật.
Nhưng có một điểm không tốt chút nào...
Ánh mặt trời chiếu lên trên người, không chỉ da dẻ lỗ chân lông mở ra, Tiểu U cảm thấy mị thịt trong hoa huy*t giống như xấu hổ hé miệng bắt đầu hít thở.
Đáng chết!
Thịt non trong hoa kính nhúc nhích, một cỗ ngứa ngáy kí©h thí©ɧ lên trên.
Tiểu U cảm thấy hoa huy*t mình lần thứ hai chảy ra xuân thủy.
Ngày hôm qua hoa huy*t cô vì không ngừng hoan ái mà có chút sưng lên, ngay cả đầu nụ hoa cũng bị sưng đỏ cả lên vì bị các xúc tu hút. Sau khi tắm và mặc đồ lót, Tiểu U cảm thấy vải vóc quá thô ráp khiến đài hoa và âʍ ɦộ bị ma sát đến không thoải mái.
Đương nhiên, đây không phải là trọng yếu. Quan trọng là... Cô chưa kịp thích ứng với đồ lót ma sát, những xúc tu đáng chết đã cởi đồ lót cô ra, không cho cô mặc nữa.
Tiểu U hiện tại phía dưới trống rỗng, chỉ mặc một cái váy dài đến đầu gối ngồi trong phòng học.
Aiiii.
Tiểu U thở dài, vò đã mẻ lại còn sứt mở chân ra, mặc cho dây leo tiến vào chân cô mà đi đi vào vào.
Đầu lưỡi dây leo liếʍ lên hoa tâm đang chảy ra xuân thủy của Tiểu U, đầu lưỡi phác họa đẩy ra huyệt khẩu non mềm của Tiểu U, đẩy ra từng tấc từng tấc mị thịt rồi xâm nhập vào...
Bên trong hoa huy*t nháy mắt như có vô số dòng điện chạy loạn, ngón chân Tiểu U cong lên, tay nắm chặt mép bàn.
Bên trong hoa huy*t ngày càng ngứa, nhưng mà ngứa rata thoải mái.
Dây leo cắm trong hoa huy*t của Tiểu U
nhẹ nhàng chuyển động, mài mài, mài đến cả người Tiểu U lâng lâng. Đến khi nó tìm thấy địa phương thích hợp, nó bắt đầu rút ra cắm vào.
Có lẽ biết Tiểu U sợ bị phát hiện trước mặt mọi người, dây leo rút ra cắm vào rất đều đặn, rất ôn nhu. Động tác nhẹ nhàng, lực đạo không lớn, để Tiểu U dễ dàng thích ứng, chỉ là có chút khó chịu.
Ngoại trừ hoa huy*t căng ra không ngừng căng ra, thân thể cũng không có cảm giác khác. Vậy nên Tiểu U mở sách ra xem, đương nhiên không tránh khỏi có chút phân tâm.
___________________
Tiểu U ngồi dưới ánh mặt trời giống như đang tỏa ra hào quang rực rỡ, dù ai nhìn vào cô cũng không thể dời mắt. Ai cũng không nghĩ tới Tiểu U đang bị dị vật trêu trọc.
Lâm Hạ nhẹ nhàng tiến vào phòng học, hướng tới Tiểu U đang ngồi đằng xa chào hỏi. Nhưng khi cô tới gần thì đột nhiên trợn to mắt, cô đưa tay muốn nắm cánh tay của Tiểu U.
Bỗng tay bị một vật gì đó không thể nhìn thấy đẩy một cái, Lâm Hạ sững sờ.
Tiểu U ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Hạ: "Sao vậy, Tiểu Hạ?"
Lâm Hạ hoàn hồn, nhìn kỹ, phát hiện hình xăm Thanh Đằng từ xương quai xanh kéo đến cánh tay của Tiểu U vừa thấy lúc nãy giờ đã biến mất.
"A, Tiểu U, trên người cậu có phải có hình xăm gì đó không?" Lâm Hạ không chắc lắm hỏi, sau đó nhìn da dẻ hoàn mỹ của Tiểu U lại chần chừ tự mình phủ định nói: "Có lẽ là mình nhìn lầm?"
Hình xăm... Quả thật có.
Tiểu U cúi đầu nhìn trước ngực mình.
Sáng sớm tại vị trí hình xăm Thanh Đằng xuất hiện, sau khi bị dây leo không ngừng xâm phạm bắn vào, hình xăm giống như đang ngày càng trưởng thành, không ngừng lan ra khắp người.
Bây giờ, hình xăm từ cổ kéo dài cánh tay trái. Nhưng mà hình xăm lại lộn xộn, giống như dán giấy trên tường. Ngoại trừ bản thân cô, Lâm Hạ là người đầu tiên thấy hình xăm trên người cô.
Bất quá, hình xăm này có chút kỳ quái, lúc nhìn thấy lúc không, lúc như tồn tại khi lại biến mất.
Tiểu U cảm thấy dây leo quấn quýt lấy cô rất nhiều, hơn nữa dưới ánh mặt trời nó giống như đến thời kỳ động dục, hiện tại còn ở bên trong cô liên tục ra vào ma sát....
Dường như nó muốn thúc đẩy hình xăm trưởng thành.
Lâm Hạ trở về chỗ mình vẫn còn để ý, lẩm bẩm nói: "Sao lại cảm thấy..." khá quen.
Lâm Hạ còn chưa dứt lời, Tiểu U cũng không để ý. Tiểu U đỏ mặt, thần trí có chút mơ hồ, hơn nửa sự chú ý đều đặt ở miệng tử ©υиɠ, dây leo ở trong hoa huy*t cô đang từ từ rút ra cắm vào mài qua mài lại ở đó.
_______________________
P/s: Oa oa, chương này dài quá đi. Chương sau lại một Play mới rồi. Truyện này bản gốc có hơn 70 chương a, không biết có kiên trì được không aaaa.