- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Thú Y
- Chương 82
Thú Y
Chương 82
E&B: Strangers Ex
Triệu Thanh Hà cùng Hầu ca nhi bốn mắt nhìn nhau, quả đúng là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, bên này vừa mới nói thì người bên kia đã tới.
Nhưng mà như vậy cũng chẳng có gì ngạc nhiên, Trung nghĩa hầu thuộc phe phái Lục hoàng tử, hiện giờ tuy Lục hoàng tử chưa ngã nhưng thế lực cũng đã suy yếu. Trước giờ những người này trong triều phách lối nên đắc tội không ít người, bây giờ Lục hoàng tử bị phái đến vùng đất băng giá, mà hoàng hậu thì bị giam lỏng, trong lòng bọn họ không thể nào không hoảng sợ được.
Trung nghĩa hầu Chu Thiên Vinh là quang lộc Tự thiếu khanh, chức quan tứ phẩm, nói đơn giản một chút là chuyên môn quản ẩm thực, có vị trí ngày hôm nay phần lớn cũng là nhờ vào Lục hoàng tử. Nói như thế nào thì cũng là một Hầu gia, địa vị như vậy dĩ nhiên sẽ khinh thường việc đem con cháu hay cho dù là dòng thứ gả cho người khác làm nam thê, mà Trung nghĩa hầu lại không có kiêng kị, như vậy có thể phỏng đoán đây là nhân vật như thế nào. Hiện giờ Lục hoàng tử có biến, mà Thường Đình Chiêu trở thành nhân vật chạm có thể bỏng tay, đối với nghĩa tử như hắn không có tình cảm gì thì cũng là nằm trong dự liệu.
Theo lý thuyết thì phải là Triệu Thanh Hà đi bái kiến, không ngờ bọn họ lại phái người đến đây trước, có thể nói là cho đủ mặt mũi.
” Biết là người nào không?”
Đương Quy nói: ” Nói là đại quản gia phủ Trung nghĩa hầu.”
Triệu Thanh Hà gật gật đầu, vậy coi như là bình thường, ít nhất là Trung nghĩa hầu không có vội vàng, nếu người đến đây là người Chu gia, như thế thì Trung nghĩa hầu thật không có phong thái.
Đương Quy đưa Chu đại quản gia đi vào, Chu đại quản gia mặt mày to béo, ăn mặc rất có thể diện, vừa nhìn thấy là biết quản sự nhà giàu có.
Chu đại quản gia vừa vào cửa liền cung kính hành lễ với Triệu Thanh Hà, ” Tứ gia an, tiểu nhân sớm có nghe thấy tứ gia tướng mạo đường đường là nhân trung long phượng, hiện giờ vừa thấy quả nhiên là không giống người thường. Hầu gia vừa được thánh chỉ có thể nhận tứ gia làm nghĩa tử, trong lòng hết sức vui sướиɠ, đây chính là thiên đại vinh quang do hoàng thượng ban cho.”
Mí mắt Triệu Thanh Hà giựt giựt, hiện giờ đúng là cùng thứ hạng với Thường Đình Chiêu. [ Ex: anh Chiêu ở nhà là con thứ 4, nên được gọi là Tứ gia/ Tứ thiếu gia ]
” Theo lý thì phải là ta đi bái kiến nghĩa phụ nghĩa mẫu mới đúng, chẳng qua là tin tức bất ngờ, sợ lần đầu tới cừa không chuẩn bị đủ lễ nghi nên mới kéo dài đến bây giờ chưa đi, chỉ hy vọng trong lòng nghĩa phụ nghĩa mẫu chớ giận ta.”
Chu đại quản gia vội vàng nói: ” Hầu gia phu nhân thích ngài còn không kịp sao lại ghét được, nhưng mà vì quá mức vui mừng nên mới sốt ruột phái tiểu nhân lại đây để thỉnh an tứ gia ngài.”
” Nghĩa phụ nghĩa mẫu thật sự hiền từ, ngược lại làm ta không biết nên thế nào, không biết ba ngày sao nghĩa phụ nghĩa mẫu có thời gian không? Ngày hôm đó ta có thể đăng môn bái phỏng không?”
Chu đại quản gia cười híp mắt nói: ” Thật là trùng hợp, ba ngày sau là ngày hưu mộc của Hầu gia, cho nên phái tiểu nhân đến đây hỏi ngài có muốn gặp nhau không”
Triệu Thanh Hà mặt ngượng ngùng nói: ” Nói đến có chút lo sợ, ta vốn là người ở quê, trước giờ cũng không nghe biết gì về Trung nghĩa hầu, Chu đại quản gia có thể nói tỉ mỉ một phen không? Hiện giờ còn không biết nghĩa phụ nghĩa mẫu thích cái gì, các huynh đệ tỷ muội cũng vô cùng xa lạ, trong lòng ta rất bồn chồn.”
Chu đại quản gia nhìn thấy thái độ khiêm tốn của Triệu Thanh Hà trong lòng có chút cao hứng, nhìn rất dễ ở chung. Hiện giờ không dám nói là dựa vào Triệu Thanh Hà đáp lên được Thường Đình Chiêu, ít nhất trước mắt nhìn không phải là người ương ngạnh, về sau sẽ không mang đến tai vạ cho phủ Trung nghĩa hầu.
Chu đại quản gia nói đơn giản giới thiệu tình huống phủ Trung nghĩa hầu cho Triệu Thanh Hà, Trung nghĩa hầu có bốn nam ba nữ, lão đại với lão nhị cùng với tiểu thư đã gả cho Lục hoàng tử làm trắc phi đều là do Hầu phu nhân sinh ra, còn lại đều là của thϊếp thất.
Bởi vì trong lòng Chu quản gia có ý lấy lòng, nên tất nhiên đem tất cả mọi người ở phủ Trung nghĩa hầu cao thấy khen như hoa, có cái gì tốt đều gắn lên người bọn họ, nhất là đề cập đến phu nhân Trung nghĩa hầu, còn thiếu chút khen thành Bồ Tát sống.
Chu đại quản gia tuy là khoa trương nhưng Triệu Thanh Hà cũng từ trong lời nói của hắn biết được một ít tin tức hữu dụng, đối với sở thích của Trung nghĩa hầu với Hầu phu nhân cũng hiểu đại khái, mà cụ thể như thế nào còn phải chờ đến lúc bái kiến mới biết được. Tuy nói bái kiến nghĩa phụ nghĩa mẫu có chút diễn, chẳng qua vì là hoàng đế che đậy mà thôi, nhưng mà như vậy thì về sau hắn đã cùng Trung nghĩa hầu có liên hệ, ít nhất trên mặt cũng phải vậy, nếu không tổn hại chính là thể diện hoàng thượng.
Chu đại quản gia là người mồm miệng rất được việc, một bên miêu tả khen phủ Trung nghĩa hầu, cũng tìm hiểu được sở thích của Triệu Thanh Hà. Hai người nói chuyện qua lại rất vui vẻ, trước khi đi Triệu Thanh Hà còn nhét cho Chu đại quản gia một phong bì đỏ thẫm, khiến cặp mắt cho Chu đại quản gia cười híp lại thành đường chỉ.
Buổi tối Triệu Thanh Hà nói việc này với Thường Đình Chiêu, ” Ta cũng không biết nên chuẩn bị lễ vật gì, mà từ lúc ta tới kinh thành còn chưa tới nhà ai làm khách nghiêm túc cả.”
Thường Đình Chiêu chẳng thèm để tâm, ” Trung nghĩa hầu này không đủ gây lo sợ, chẳng qua là đại trù mà thôi, ngươi không cần khẩn trương. Lễ vật ta sẽ giúp ngươi chuẩn bị tốt, ngươi chỉ cần mang qua đó là được.”
Triệu Thanh Hà không khỏi trừng mắt liếc hắn một cái, ” Người ta là cai quản thiện thực [ ẩm thực ], đến miệng ngươi thì biến thành đầu bếp, đầu bếp mà làm được như vậy à.”
Thường Đình Chiêu nở nụ cười, ” Ta thật không có nói bậy, tổ tiên Chu gia quả thật chính là đầu bếp, thời điểm tiên đế còn tranh đấu giành thiên hạ chính do tổ tông Chu gia hầu hạ, một tay dược thiện được hoàng đế vô cùng yêu thích, sau khi lập quốc thì được ban cho tước vị. Năm đó cũng coi như là vinh sủng nhất thời, nhưng mà sau này thì từ từ nghèo túng chỉ bảo vệ được tước vị còn những chuyện khác thì suy sụp, cho đến khi Lục hoàng tử ban cho Trung nghĩa hầu chức Quang lộc tự thiếu khanh. Người Chu gia mặc kệ là nam hay nữ đều giỏi trù nghệ, trắc phi Lục hoàng tử nhờ vào một tay dược thiện này mà nâng cao địa vị, cũng bởi vậy Trung nghĩa hầu mới được Lục hoàng tử ưu ái thêm.”
Triệu Thanh Hà không ngờ còn có sự kiện này, Đại Hữu thật là ứng với câu ba trăm sáu mươi nghề đều có Trạng nguyên, chỉ cần làm tốt thì mặc kệ làm gì đều có thể nâng được.
” Nghe như vậy thì Chu gia coi như không tệ lắm, ít nhất cũng có kiên trì của mình.” Nói thế nào thì cái danh đầu bếp cũng không dễ nghe, nhất là ở kinh thành chú trọng thanh danh, mang cái danh như vậy thế nào cũng bị nhạo báng. Chớ nói nam tử mà ngay cả nữ tử cũng sẽ không tự mình xuống bếp, nhiều nhất là đứng ở một bên nhìn chế biến cũng coi như là tự mình nấu, tất nhiên là sẽ không tự tay mình làm, không nói bôi nhọ thân phận, mà chui rút trong bếp cũng sẽ bị dính vị dầu khói. Mà Chu gia có tước vị không hề quên gốc rễ, thật khó có được. Có không ít người có chút tước vị đã cảm thấy bản thân không phải người thường, sẽ không bao giờ đυ.ng vào ‘việc ti tiện’ này nọ, cuối cùng mất đi ưu thế cũng rách nát.
Phải xua nịnh, lấy lòng cấp trên mới có thể sống yên ở quan trường, điều này cũng khó mà trách được. Quan trường vốn là nơi tuyệt đối không phân trắng đen, bởi vậy càng dễ tan rã.
Thường Đình Chiêu nói: ” Ngươi là công thần Đại Hữu, tuy nói là thuận thế làm, nhưng hoàng thượng cũng sẽ suy xét một hai.,
Triệu Thanh Hà nghe vậy thì trong lòng yên ổn hơn, mặc dù ở chung không lâu nhưng hắn cũng không muốn trước khi kết hôn còn bị ghê tởm.
Ba ngày sau, Triệu Thanh Hà đến phủ Trung nghĩa hầu bái phỏng, không có cố ý ăn mặc quá mức, chỉ là so với bình thường nghiêm trang hơn mà thôi. Triệu Thanh Hà vừa mới tới cửa, Chu đại quản gian liền ra đón, cười nói vui vẻ dẫn hắn vào cửa.
Triệu Thanh Hà vừa nhìn thấy một nhà Trung nghĩa hầu, không khỏi vui vẻ, nhà này thật đúng là xuất thân đầu bếp, mặc kệ nam hay nữ đều vô cùng đầy đặn mượt mà. Trung nghĩa hầu với Hầu phu nhân càng béo, đôi mắt híp lại thành đường kẻ.
Triệu Thanh Hà cung kính quỳ trên mặt đất dập đầu, ” Nghĩa phụ nghĩa mẫu, xin nhận hài nhi một lạy.”
Hành động này có thể nói là cho Trung nghĩa hầu đủ mặt mũi, tuy nói là nghĩa tử nhưng mọi người cũng biết là chuyện gì xảy ra.
Triệu Thanh Hà tuy chỉ là thú y, nhưng cũng biết tình hình hiện giờ của phủ Trung nghĩa hầu là cầu không hơn được. Mà Trung nghĩa hầu mặc dù có tước vị, Trung nghĩa hầu trong triều đã nhậm quan viên, nhưng mà trước mặt triều đình thì không có quyền lên tiếng, hiện giờ Lục hoàng tử đã như vậy, về sau phủ Trung nghĩa hầu là cũng để mặc người tính toán.
Trung nghĩa hầu vui mừng hớn hở nói: ” Mau mau đứng lên, đều là người một nhà không cần khách khí như vậy.”
Triệu Thanh Hà cũng không đa lễ, ” Lần đầu tiên gặp mặt nghĩa phu nghĩa mẫu cùng các huynh đệ tỷ muội, cũng không biết mọi người thích cái gì, mang theo một ít lễ mọn còn thỉnh xin vui lòng nhận lấy.”
Người Chu gia liên tục khách khí, vốn không trông cậy vào cái gì, kết quả lễ vật tới tay đều xôn xao nhìn chằm chằm. Lễ vật không nặng không nhẹ nhưng cực phù hợp, cũng là đặc biệt có tâm ý, nhìn thấy cũng biết tiêu không ít nỗ lực. Điều này đại biểu cho cái gì, đại biểu Triệu Thanh Hà coi trọng phủ Trung nghĩa hầu bọn họ!
Triệu Thanh Hà tuy rằng là thú y, xuất thân lại thấp kém. Nhưng hắn về sau là gả cho Thường Đình Chiêu, hơn nữa có thể nhìn thấy được Thường Đình Chiêu thập phần để tâm thê tử tương lai này. Về sau cho dù không thể trở thành trợ lực, ít nhất cũng không khiến cho Hầu phủ chịu khó khăn.
Triệu Thanh Hà cảm giác được một ánh mắt đánh giá, không khỏi thuận thế nhìn qua, nhìn thấy một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đang theo dõi hắn. Thiếu niên này bộ dáng trắng trắng mềm mềm, khuôn mặt nhỏ nhắn giống như cái bánh bột mì làm cho người ta muốn nhéo một cái, cũng nhận ra được điểm đặc sắc của Chu gia, từ mượt mà cho đến béo. Nếu như đoán không sai, đây mới chân chính là tứ thiếu gia phủ Trung nghĩa hầu, hiện giờ biến thành Chu ngũ thiếu.
Chu ngũ thiếu nhìn thấy Triệu Thanh Hà cũng đang nhìn hắn liền nhếch miệng cười, ” Ngươi cũng thật gầy.”
Một câu nói này làm cho toàn bộ người tại đây đều cứng đờ, tuy không phải là câu nói khó nghe gì, nhưng lần đầu tiên gặp mặt đã nói vậy không tránh được đường đột. Chu ngũ thiếu cũng ý thức được mình nói sai rồi, nháy mắt khuôn mặt đỏ bừng lên y hệt như quả cà chua.
Triệu Thanh Hà nhịn không được nở nụ cười, như thế làm cho Trung nghĩa hầu cùng Hầu phu nhân nhẹ nhàng thở ra.
Hầu phu nhân vội vàng giải thích: ” Đứa nhỏ này chính là vô tâm, may mắn là không có gả đi, nếu không… “
Trung nghĩa hầu vội đẩy Hầu phu nhân một cái, Hầu phu nhân nhất thời không hiểu vì sao, ánh mắt mơ mơ vẻ mặt mờ mịt.
Trung nghĩa hầu hung hăng trừng nàng, ” Nói nhăng gì đấy, Thanh Hà, đừng nóng giận nha, nghĩa mẫu ngươi không phải là ý tứ kia.”
Lúc này Hầu phu nhân cũng kịp phản ứng lại, vẻ mặt ngượng ngùng, ấp úng nửa ngày không biết giải thích thế nào.
Triệu Thanh Hà cười nói: ” Nghĩa phụ nghĩa mậu cùng Ngũ đệ không cần để ý.”
Trung nghĩa hầu lắc đầu liên tục, ” Việc này vốn cũng không phải là ý muốn của nhà chúng ta, nhưng ý tốt của Lục hoàng tử chúng ta không từ chối được, bây giờ thật ra là viên mãn.”
Nói xong, Trung nghĩa hầu cũng thấy không thích hợp, vò đầu không biết nên làm cái gì mới tốt. Hầu phu nhân hiện giờ cũng liếc mắt Trung nghĩa hầu một cái, mới nãy còn trừng ta, giờ còn nói giống như ta nói.
Thế tử Trung nghĩa hầu nhanh chóng tiến lên cầu tình, ” Thỉnh tứ đệ chớ có để trong lòng, cha mẹ đều là người thẳng tính, nói chuyện nghe không êm tai nhưng không có ác ý.”
Triệu Thanh Hà cười nói: ” Không sao, đều là người một nhà, nói chuyện che che lấp lấp rất khó chịu, huống hồ nghĩa phụ nói đúng, bây giờ đúng là rất viên mãn.”
Người Chu gia cũng liên tục phụ hoạ, tuy mọi người có chút câu nệ nhưng trường hợp này không đến mức quá khó xử. Cuối cùng, Trung nghĩa hầu không sợ mất thân phận, đúng là tự mình dẫn thế tử đi nhà bếp làm bữa tối, thể hiện sự coi trọng Triệu Thanh Hà, làm cho hắn vô cùng hoảng sợ. Liên tục từ chối nhưng Trung nghĩa hầu vẫn như cũ, chỉ có thể từ bỏ.
Hầu phu nhân nhìn ra Triệu Thanh Hà không tự nhiên, nên nói: ” Đừng nhìn nhà chúng ta lớn nhỏ gì cũng là nhà công hầu, nhưng từ trong khí chất từ trong xương lại không giống như quan to quý tộc đàng hoàng trong kinh, đó cũng là nguyên nhân Trung nghĩa hầu chúng ta bị người xem thường. Thanh danh mấy năm nay của Chu gia, kỳ thật cũng tương đương dân chúng bình thường mà thôi. Nhưng đây là tổ huấn nhà chúng ta, mặc kệ sau này ra sao, cũng không được quên gốc rễ, như vậy là làm cho người ta chê cười.”
Một câu nói này lại khiến cho Triệu Thanh Hà đối với phủ Trung nghĩa hầu ấn tượng tốt, cứng nhắc tán đi không ít, ” Ta cũng là dựa vào một tay trù nghệ kiếm ăn, giống như nghĩa phụ nghĩa mẫu vậy, mặc kệ về sau như thế nào cũng không từ bỏ tay nghề này.”
Hầu phu nhân nhất thời cười híp mắt, ” Quả nhiên không phải người một nhà không vào cùng một cửa, có ngươi nói vậy nghĩa phụ nghĩa mẫu yên tâm.”
Triệu Thanh Hà hiện giờ đối với Hầu phu nhân không còn quá giữ ý, không khỏi nói: ” Nhưng mà để cho nghĩa phụ với nghĩa huynh tự mình xuống bếp, thật là có chút không tự nhiên.”
Hầu phu nhân vui vẻ cười nói: ” Nhà chúng ta không có nhiều quy củ như vậy, huống hồ đó là nghĩa phụ với nghĩa huynh của ngươi thích, lúc trước khi ta gả cũng giống ngươi gầy như cọng mì, đều là do nghĩa phụ ngươi nuôi thành ra thế này. Còn có, ngươi để ý hai di dương không, hai người này đều là mệnh khổ, ở quê bị thiên tai chạy nạn đến đây, người nhà còn bị đói chết, bộ dáng lúc đó gầy không thể gầy hơn được nữa, xương đều nhô ra ngoài. Hiện tại ngươi không nhìn thấy được nữa đâu, béo giống như quả cầu vậy.”
Triệu Thanh Hà nở nụ cười, trong lòng không khỏi cảm thán, Hầu phu nhân này đúng là tâm khoan độ lượng, nhìn thấy được nàng đối với hai vị tiểu thϊếp không có ý kiêng kị, khi nói đến cũng không có một chút chán ghét ngược lại còn có ý thích. Mà xem khi nãy nàng đối với thứ tử thứ nữ cũng thập phần khoan dung, cả nhà hoà hợp ở cùng nhau không có chuyện gì lục đυ.c. Trung nghĩa hầu có khả năng gì không thì không dám nói, trong nhà thật ra quản lý rất tốt. So với Định Quốc Công sáng suốt hơn nhiều, ít nhất là người ta cưới được quản được, làm sao giống với Định Quốc Công không làm được còn học người khác tam thê tứ thϊếp, kết quả gia đình không yên.
Hầu phu nhân thấy thái độ Triệu Thanh Hà như vậy, trong lòng thêm kiên định, ” Lại nói, hôn lễ của ngươi chỉ còn có nửa năm, nói thì nghe dài nhưng lại hết sức vội, ngươi đã có dự định gì chưa?”
Triệu Thanh Hà chắp tay nói: ” Còn thỉnh nghĩa mẫu làm chủ, ta xuất thân cửa nhỏ nhà nghèo, đối với mấy chuyện này không biết rõ.”
Hầu phu nhân cũng hiểu, ” Theo lý thì ta không thể lướt qua cha mẹ ruột ngươi, nhưng người ngươi gả cho không phải bình thường, đây chính là nhà công tước chân chính, không giống như nhà chúng ta đùa chơi. Bên trong thật sự có rất nhiều quy tắc, cần phải cân nhắc cẩn thận. Cha mẹ ngươi dù sao không hiểu được, cho nên nghĩa mẫu lo liệu được thì nên để cho nghĩa mẫu, tốt lắm thì không dám nói, ít nhất sẽ không xảy ra sự cố.”
” Nghĩa mẫu lo lắng thật chu toàn, nhưng mà lại sợ làm ngài mệt nhọc.”
Hầu phu nhân thẳng thắng chân thành nói: ” Không khổ cực, việc này nghĩa mẫu vui! Nghĩa mẫu nhìn ngươi cũng là người thành thật, nghĩa mẫu ta cũng không gạt ngươi, ngươi là giúp cho Chu gia chúng ta giải quyết được vấn đề không nhỏ. Tuy nói lão tứ nhà ta, à không, lão ngũ nhà ta chỉ là thứ tử, nhưng hắn không hảo nam phong nên nếu gả cho Thường tướng quân tuy rằng vinh quang mà cũng rất miễn cưỡng, ta làm chủ mẫu không có cách nào cho mẹ ruột hắn cái công đạo. Hiện giờ thì tốt rồi, ngươi cùng Thường tướng quân tình đầu ý hợp, kết quả này quả thật là hoàng thượng thánh minh.”
Triệu Thanh Hà hiểu được lời nói của Hầu phu nhân có bảy phần thật ba phần giả, không phải là vô tâm vô phế như hắn nhìn bên ngoài, nói như vậy là để cho hắn hiểu được nhà bọn họ không có ý nghĩa nào không an phận đối với Thường Đình Chiêu, trước mặt Triệu Thanh Hà tỏ rõ lập trường. Dù sao miêu mị bên trong mọi người đều rõ, hiện giờ thành người một nhà, nếu không nói rõ ra thì về sau nếu Thường Đình Chiêu đến phủ Trung nghĩa hầu, Chu ngũ thiếu này hết sức xấu hổ.
Triệu Thanh Hà cười mà không nói, Hầu phu nhân thấy mục đích đã đạt được thì tiếp tục nói chuyện kết hôn, ” Ngươi là phải từ phủ Trung nghĩa hầu xuất giá, bây giờ sân của ngươi đang thu dọn, có cái yêu cầu gì cứ nói, nghĩa mẫu sẽ giúp ngươi chuẩn bị thoả đáng.”
” Nghĩa mẫu, hài nhi cũng đang muốn nói chuyện này. Dọn đến dọn đi thật sự rất phiền toái, hơn nữa từ nơi này đi mục mã giam rất xa, cho nên trước khi kết hôn thì hài nhi sẽ không đến đây ở, còn thỉnh nghĩa mẫu thông cảm.”
Hầu phu nhân gật gật đầu, không có ngoài ý muốn, ” Cũng thế, bất quá phòng ở này vẫn cần thu dọn xong, nếu không có ngày ai đó nhìn thấy sẽ nói nhà chúng ta hà khắc ngươi, quan trọng nhất là làm cho thể hiện ngươi bị mất. Ngươi nếu không thường ở, vậy nghĩa mẫu làm chủ thu xếp giống như sân nhị ca ngươi, nếu có gì không ổn thì đến lúc đó nói sau.”
Triệu Thanh Hà cũng không dị nghị, ” Ta đối với mấy thứ này không có nhiều chú ý, còn thỉnh nghĩa mẫu làm chủ.”
Trung nghĩa hầu tuy rằng vẫn luôn tự hạ mình, đem mình nói thành không đáng một đồng, kỳ thật nhìn phủ đệ có thể nhìn ra của cải rất dày. Triệu Thanh Hà tin tưởng Hầu phu nhân tất sẽ làm được thoả đáng, dù sao cũng là bạc do hoàng thượng ban thưởng, Trung nghĩa hầu cũng không ngu ngốc phạm sai.
” Thị tì với nha hoàn hồi môn ngươi đã chọn xong chưa?”
Triệu Thanh Hà trực tiếp ngẩn người, ” A?”
Hầu phu nhân không khỏi lắc đầu, ” Chỉ biết là mấy nam nhân các ngươi đối với việc này không rõ, theo lý ngươi giao cho Thường tướng quân phải có tam phòng thị tì, bốn nha hoàn hồi môn, nếu không về sau qua đó phải phân việc ra sao, cần phải có thân tín trung thành được việc của mình, nếu không về sao làm việc không thuân tiện. Tuy nói ngươi là nam tử, nhưng chút chuyện này cũng phải chú ý, làm vợ thì phải quản hậu trạch, không có người sai bảo sao được. Ngươi trên không có bà bà, nhưng Thường lão phu nhân không phải là đèn hết dầu.”
Triêu Thanh Hà nhăn chặt đầu mày, bên cạnh hắn đúng là không có nô bộc sai bảo, chỉ có một Đương Quy.
Hầu phu nhân thấy hắn như vậy, không khỏi thở dài, lúc mới thấy hắn không nhìn thấy có nô bộ hầu hạ hai bên lại nghe Chu đại quản gia nói tình huống, liền biết Triệu Thanh Hà hoàn toàn không có quan tâm.
” Việc này nghĩa mẫu cũng không thể làm chủ cho ngươi được, ngươi tự nhớ lấy trở về chuẩn bị cho tốt, còn có thời gian nửa năm, tuy là gấp gáp nhưng cũng có thể thu xếp được, dù sao ngươi là nam tử có thể xuất đầu lộ diện, về sau có biến cố gì cũng dễ dàng giải quyết. Nếu còn gì không rõ thì đến tìm nghĩa mẫu.”
Triệu Thanh Hà vội vàng nói tạ, ” Đa tạ nghĩa mẫu nhắc nhở, nếu không ta thật đúng là không nghĩ ra được vấn đề này.”
Hầu phu nhân có chút vừa lòng, cảm thấy được bản thân làm nghĩa mẫu cũng góp được chút tác dụng, ít nhất có thể làm cho Triệu Thanh Hà niệm tình ưu ái. Lại cùng Triệu Thanh Hà nói thêm không ít chuyện, khiến cho Triệu Thanh Hà nghe phải vò đầu liên tục, không ngờ kết hôn lại nhiều chuyện như vậy!
Không nói việc kết hôn vốn nhiều việc, mấu chốt là Triệu Thanh Hà gả cao, hoàn toàn không phải là cùng một cấp bậc cho nên việc cần chuẩn bị phái nhiều hơn.
Hầu phu nhân nói đến miệng khô lưỡi khô, nhấp một ngụm trà nghĩ nghĩ thấp giọng nói: ” Nghe nói Thường tướng quân là hảo nam phong thật, vậy nha hoàn hồi môn có thể đổi thành tiểu tử hồi môn… “
Triệu Thanh Hà đang uống trà, nghe nói thế xém tí nữa phun ra, ” Nghĩa mẫu, ngài đúng là… Rất chu toàn.”
Hầu phu nhân giả bộ khụ một tiếng, bởi vì trước có Lục hoàng tử nhắc nhở nên nàng bên này cũng đã chuẩn bị, cho nên mới nghĩa biết cái gì thì nói cái đó.
” Lời này nam tử các ngươi khẳng định không thích nghe, nhưng mà gả chồng chính là như vậy. Huống hồ ngươi cùng Thường tướng quân vào sinh ra tử, cho dù có vài cái nhỏ cũng không ảnh hưởng đến tình cảm phu thê các ngươi. Ngươi nhìn ta và nghĩa phụ ngươi không phải rất tốt sao, chỉ cần đối với bọn họ chân thành, kỳ thật cũng không có chuyện gì. Mà đúng là có nhiều người mới náo nhiệt, ngươi nhìn bốn người chúng ta vừa đủ bàn đánh mã điếu, tìm người góp số cũng dễ dàng. Nhưng mà cũng không nên có quá nhiều, nếu không hậu trạch rối loạn lắm. Đúng rồi, Thường tướng quân về sau chắc là sẽ muốn có con nối dòng, cái này ngươi phải làm thật tốt, nhất định phải có văn tự mua đứt nha đầu này mới được. Nếu không ngươi bên dưới không con, khó có thể quản.”
Triệu Thanh Hà dở khóc dở cười, nhưng cũng biết là Hầu phu nhân đang thành thật với nhau, mới lần đầu tiên gặp mặt đã dặn dò nhiều như vậy, mặc kệ là có ý nay không nhưng cũng thập phần khó có.
” Nghĩa mẫu, việc của tướng quân ngài không cầm quan tâm đâu, tướng quân đời này chỉ có một mình ta.”
Hầu phu nhân không ủng hộ, ” Mấy lời nói ngon ngọt của nam nhân chỉ có thể nghe, nhưng không nên xem là thật, đỡ phải về sau còn bị thương tâm.”
Triệu Thanh Hà nhăn mặt, ” Nghĩa mẫu, ta cũng là nam nhân.”
Hầu phu nhân nhất thời á khẩu, nửa ngày cũng nói không ra được một chữ.
” Đa tạ nghĩa mẫu quan tâm, nhưng mà ta và Thường tướng quân dù sao cũng không giống vợ chồng khác.” Triệu Thanh Hà không muốn nói quá sâu, nói sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, nói nhiều ngược lại khiến buồn nôn.
Hầu phu nhân cũng nhận lấy bậc thang đi xuống, ” Trong lòng ngươi biết là được, nghĩa mẫu nói chỉ để nhắc nhở.”
Hai người rất ăn ý chuyển hướng đề tài.
Triệu Thanh Hà coi như là đã nhìn thấy nhiều, ở Đệ Nhất Lâu cũng nếm qua không ít sơn trân hải vị, nhưng ngồi đến bàn của phủ Trung nghĩa hầu cũng nhịn không được líu lưỡi, bàn này thật sự quá phong phú!
Đỉnh cao của ẩm thực, thật sự phải dùng cụm từ này mới có thể diễn tả được, ăn ngon thiếu chút nữa nuốt luôn đầu lưỡi. Kết quả, lúc Triệu Thanh Hà rời khỏi phủ Trung nghĩa hầu bước đi không nổi, buổi tối còn phải để Thường Đình Chiêu giúp hắn xoa xoa bụng.
” Trung nghĩa hầu với thế tử thật sự cho đủ mặt mũi, tự mình xuống bếp, dầu gì cũng là Hầu gia đâu. Nhưng mà tay nghề quả thật quá ngon, ta ăn căng cả bụng.” Triệu Thanh Hà liên tục cảm thán, rõ ràng ăn đến ngán tận cổ, nhưng nghĩ đến hương vị kia thì nhịn không được chép chép miệng.
Trong lòng hai người đều hiểu được, biểu hiện hôm nay của Trung nghĩa hầu chỉ sợ là nửa thật nửa giả, không giống như hành xử bên ngoài như vậy.
Có ba mục đích đơn giản: một là cho thấy tay nghề nhà bọn họ rất tốt, thiện ý muốn kéo khoảng cách gần với Triệu Thanh Hà, để Triệu Thanh Hà có ấn tượng tốt; thứ hai cũng là đem bản thân đè xuống thấp nhất, cho thấy mình vô hại; thứ ba là cũng muốn lấy lòng. Hiện giờ cơ bản xem như Lục hoàng tử đã ngã, có câu tường đổ thì người cũng đổ theo, lại thêm việc hoàng thượng có tâm xoá sạch thế lực của Lục hoàng tử, trong triều bắt đầu náo nhiệt buộc tội bè đảng của Lục hoàng tử. Bây giờ mỗi người bọn họ ai cũng bất an, Trung nghĩa hầu là cũng tự bảo vệ mình thôi.
Thường Đình Chiêu như có điều suy nghĩ, ” Nếu đem ngươi để ở trong phủ Trung nghĩa hầu nuôi mấy tháng, không biết có béo lên chút nào không, bây giờ mỗi đêm ta ôm ngươi rất là khó chịu, thiệt nhiều động tác không thể làm… “
” Lăn! “
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Thú Y
- Chương 82