“Khốn nạn! Lão tử quả nhiên không nên nhất thời mềm lòng mà mua cái tên nhãi ranh kia!” La Huân tức giận thấp giọng mắng một câu, nhanh chóng luồn trái lách phải trong con hẻm nhỏ chật hẹp, theo sát thân ảnh nhỏ gầy trơn trượt như cá đang chạy phía trước cách đó không xa.
Một người chạy, một người đuổi, mấy người buôn bán ven đường tựa như xem kịch vui mà chỉ chỉ trỏ trỏ hai người, nhìn thấy đứa nhỏ người mặc tấm vải còn không che được đùi đang chạy như bay, mọi người liền biết người đàn ông đang chạy phía sau xui xẻo làm mất “Hàng hóa”. Tấm tắc, thời buổi này người có tiền bỏ ra mua một đứa nhóc nhất định là người giàu có, đâu giống bọn họ? Muốn giải quyết vấn đề sinh lý chỉ chỉ cần bỏ ra mấy cái tinh hạch bậc một đi ra hoa phố phía sau tùy tiện tìm cái mông không có trở ngại là được?
Quẹo trái, quẹo phải, băng qua giao lộ phía trước, hỗn loạn trước mắt làm La Huân sửng sốt —— một đám mấy người đàn ông cao lớn vạm vỡ đang sống mái với nhau!
“Đáng chết, đã cháy còn gặp rơm!” Hôm nay có cái vận khí gì đây? Rõ ràng muốn lấy ra mấy cái tinh hạch lưu trữ từ trước đến nay ra khao chính bản thân mừng sinh nhật tuổi 32, lại ở đầu phố gặp gỡ người lái buôn kia, đôi mắt đứa nhỏ kia đen bóng lại quật cường, vết thương dữ tợn trải khắp trên người, làm cho chính mình đột nhiên nhảy ra xúc động muốn mua nó. Nhưng vừa mới thanh toán xong cho người bán, tên nhóc kia lại quay người lại liền chạy! Hiện tại lại gặp được mấy bang phái sống mái với nhau!
La Huân trong nháy mắt phát hiện tên nhóc kia chạy đi liền đoán được, chính mình tám phần là gặp được mấy kẻ lừa tiền. Tên nhóc kia rốt cuộc không phải hàng hóa, bắt vào trong tay chỉ cần không bị người đoạt liền là của mình. Mấy tên nhóc đó phần lớn là cùng một đám người với mấy tên buôn lậu, chỉ cần bọn họ lấy được tiền, hài tử liền lập tức chạy trốn, trốn đi xong lại chờ người mua bất lực trở về, là có thể lại trở về chỗ bọn buôn người tiếp tục lần lừa gạt tiếp theo.
Trước kia La Huân chỉ là nghe nói qua có chuyện này, nhưng trước nay cũng chưa từng gặp qua —— bởi vì trước nay cậu chưa từng mua lần nào, làm sao có thể gặp được? Khó được hôm nay là sinh nhật cậu, đột nhiên cảm thấy ánh mắt hài tử kia rất đả động mình, ý niệm muốn có đứa con trai tương lai làm bạn nửa đời sau của mình so với bất kì thứ gì khác càng làm cậu động tâm…… Quả nhiên, trên đời này liền không có câu nói hảo tâm sẽ được hồi báo!
Đột nhiên xông vào bên trong hỗn chiến, tên nhóc kia rõ ràng đang ngây ngẩn cả người, ngây ngốc đứng tại chỗ nhất thời không biết nên trốn thế nào, một hoả cầu thật lớn đột nhiên bị đánh về phía nó, cũng không biết rốt cuộc là do dị năng giả nào phát ra. Cảm giác sợ hãi đột nhiên dâng lên trong lòng, nó đã chịu đủ những ngày tháng bị người khác coi như một vật phẩm mà lăng nhục, cho nên mới liều mạng thoát khỏi người mua mới của mình, nhưng hiện tại…… Nó sẽ chết sao?
Một lực đẩy thật mạnh từ sau truyền đến, đôi mắt trong to đen nhánh của tên nhóc ngơ ngác nhìn người vừa đẩy mình, đó là một người đàn ông gầy yếu, thế nhưng sức lực của hắn tựa hồ cũng không nhỏ như vậy.
Phảng phất có tiếng thở dài, hoả cầu thật lớn đánh tới trên người, đôi mắt màu trà kia lập tức mất đi ánh sáng.
————————————
“Mình đã chết, mình không chết, mình đã chết, mình không chết……” Trên giường gỗ cũ xưa, hai mắt La Huân vô thần nhìn trần nhà, trong miệng lẩm bẩm tự nói.
Cứ như vậy tuần hoàn hơn hai mươi lần rốt cuộc dừng lại, phần phật một tiếng, La Huân bỗng nhiên đứng dậy, bước vài bước tới trước tủ quần áo trong phòng ngủ.
Trên tủ quần áo được khảm một khối gương to, đây là gia cụ cũ được ba mẹ lưu lại, lúc này công dụng của nó cũng cho La Huân một cách trực tiếp nhất, minh xác nhất đáp án.
Ngơ ngác mà giơ tay lên sờ sờ mặt mình, đã không những nét mệt mỏi tích luỹ sau bao năm bôn ba tại mạt thế, đã không còn những nếp nhăn khô khốc do lao động nặng nhọc, đã không còn nét vàng vọt khô gầy do thiếu dinh dưỡng…… Gương mặt này, ước chừng đã trẻ hơn mười tuổi!
“Ta thật sự…… Đã trở lại?” Cúi đầu nhìn vào đôi bàn tay đang phát run, đôi bàn tay này tuy rằng không tính là da thịt non mịn, nhưng lại sạch sẽ thon dài, tựa như hoàn toàn không phải cái người do lao động nhiều năm mà những khớp xương đều biến hình, móng tay đen nhánh.
Đôi tay che mặt, La Huân vô lực ngã ngồi trên mặt đất, nước mắt yên lặng mà chảy ra.
cậu không biết hiện tại là lúc nào, cũng không biết trên người mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại rõ ràng mà cảm giác được không khí bất đồng, hoàn cảnh không khí bất đồng, trên người mình bất đồng, cùng với vị trí bất đồng.
Nơi này là thành phố F, quê quán của mình, là di sản duy nhất cha mẹ để lại cho mình. Là nơi mà cậu đã sống suốt hai mươi hai nắm trước khi mạt thế tiến đến – Nhà cậu.
Cứ mãi ngồi trên sàn nhà đến khi sắc trời tối tăm, La Huân mới cứng đờ đứng dậy, đi đến phòng bếp nấu một gói khang sư phụ*…… Đây là hương vị khiến người ta hoài niệm đến cỡ nào a! Ở thời kì đầu của mạt thế, mọi người còn có thể đi loạn thành một đoàn tới các siêu thị lớn nhỏ tìm được một chút, chờ tới hậu kỳ loại đồ vật này liền hoàn toàn tuyệt chủng.
*(Một hãng mì ăn liền của trung quốc). Sau đó có đi qua hai cái căn cứ, thực vật bị biến dị, cho dù có mì được bán ra, rốt cuộc cùng không còn cái hương vị này nữa.
Mì ăn liền lúc này sớm đã không còn hương vị của mì ăn liền lúc đầu, nhưng đối với La Huân vừa trọng sinh mà nói như cũ là nhân gian mỹ vị. Một chén mì ăn liền xuống bụng, ăn uống hoàn toàn mở ra. La Huân lúc hai mươi tuổi ăn uống vốn là không nhỏ, huống chi còn thêm buff vừa từ mạt thế trở về? Một bao mì ăn liền, căn bản không đủ cho cậu ăn.
Lại lần nữa xác nhận ngày hôm nay —— ngày chín tháng tám, La Huân mới cầm lấy túi tiền đứng dậy, đi về phía cổng lớn. Có chút do dự đứng sau cửa ước chừng một hút, hít sâu một hơi, đẩy cửa, đi ra ngoài.
Bên hông được dắt một thanh dao gọt hoa quả, động tác La Huân có chút cẩn thận mà thong thả xuống lầu, đi thẳng đến cổng lớn, nhìn đến người đến người đi trong tiểu khu, mới nhịn không được chấn động nơi đáy lòng —— mình thật sự đã trở lại! Thế giới hiện tại còn chưa nghênh đón tận thế khiến người ta tuyệt vọng!
Ngồi ở trong một tiệm mì bên ngoài tiểu khu, tay trái cầm một cái bánh nướng kẹp thịt, tay phải cầm một đôi đũa, cắn một ngụm bánh nướng kẹp thịt, hút một ngụm mì sợi thịt bò thơm nồng, La Huân suýt nữa rơi lệ đầy mặt.
Cho dù hậu kỳ có chuyển tới căn cứ A, La Huân cũng rất ít nhìn khi được nhìn thấy bột mì, càng không cần nói tới mỳ thịt bò vô cùng phổ biến trước đây. Mấy thứ này căn bản không phải loại đồ vật mà những người ở tầng chót như cậu có thể ăn được. Hoặc là nói, cho dù cậu có tinh hạch, mua nổi bột mì, cũng không có ai sẽ bán ra mấy thứ này, những loại lương thực không bị biến dị này ở tận thế chỉ có thể đặc biệt cung ứng, cơ hồ không có khả năng cho phép lén bán ra.
“Ai? Này không phải La Huân sao? Hôm nay không đi làm a?” Một thanh âm vang lên bên người, La Huân kinh ngạc ngẩng đầu, một cái đại gia khá quen thuộc trong tay cầm theo một cái bao nilon màu đen —— bên trong hẳn là đựng loại thuỷ sản nào đó. Vẻ mặt tò mò mà nhìn mình.
“Ách, a…… Hôm nay không có việc gì.” Mười năm trước lúc này mình hẳn là còn đang đi làm làm công đi?
“Không có gì sự?” Đại gia nghi hoặc nghĩ nghĩ, theo sau vẻ mặt bừng tỉnh mà vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Không có việc gì, không có việc gì, công tác này không tốt quay đầu lại tìm, cậu còn trẻ đâu, có rất nhiều cơ hội……” Lải nhải nói một đống lớn, thẳng đến lúc đại gia rời đi La Huân vẫn không thể nhớ ra người này rốt cuộc tên họ là gì, chỉ biết tựa hồ hẳn là hàng xóm của mình, nhưng rốt cuộc là người quen lâu? Hay đơn giản chỉ là hàng xóm có chút sơ giao, căn bản nghĩ không ra.
Đi làm? Công tác?
Chậm rãi uống một ngụm canh cuối cùng, La Huân phun ra một hơi thật dài, nhìn về phía người đi đường trên đường như nước chảy—— còn hơn hai tháng mạt thế liền phải tiến đến, mình căn bản không có khả năng đi kiếm thêm việc làm.
Đứng dậy, trả tiền, La Huân xoay người đi đến một văn phòng giao dịch môi giới gần đó. Tuy rằng có thể ở trên mạng bán ra miễn đi một bộ phận phí giao dịch, nhưng thời gian hiện tại của La Huân thực khẩn trương, cậu cần phải nhanh chóng bán bất động sản duy nhất trong tay sau đó nhanh chóng tới thành phố A. Đúng vậy, cậu muốn đi thành phố A, địa phương duy nhất có thể chống đỡ được mười năm tại mạt thế, cậu đã sống ở đó tám năm!
Mấy cái người ở trạm thu hồi phế phẩm vui vẻ ra mặt mà lôi kéo người thu mua gia cụ giá rẻ ra khỏi cửa, khu bất động sản chung cư cũ này cơ bản là được bài trí cơ bản, cổng lớn vĩnh viễn mở rộng cho người ngoài, cho dù rồi buổi tối cũng không ai trông giữ. Do đó dẫn tới thời kỳ mạt thế các tang thi lui tới vồ mồi, ra vào vô cùng dễ dàng tự do.
Treo biển tiêu thụ ngày hôm sau liền có người tới cửa xem phòng, hơn nữa theo giá cả La Huân định ra tiến hành đàm phán lần thứ hai. Nhưng La Huân cho dù bởi vì muốn bán nhanh một chút mà ra cái giá hơi thấp một chút so với thị trường, lại không có tính toán đem tiền coi như rác, 30 vạn là điểm mấu chốt, cậu còn có rất nhiều chỗ còn cần tới tiền, không có khả năng trả thấp hơn nữa.
Quả nhiên, chờ đến lần thứ ba đối phương đến xem phòng, hai bên rốt cuộc định ra hợp đồng, sang tên, trả tiền.
Mua bán phòng ở vô cùng phí thời gian, La Huân ước chừng phải bận rộn suốt hai mươi ngày mới hoàn toàn xong xuôi thủ tục, cầm thẻ ngân hàng, bước lên chuyến xe đi tới thành phố A.
Nhìn thành thị ngoài cửa sổ xe quen thuộc mà lại xa lạ kia, trong lòng La Huân không khỏi dâng lên một trận tang thương. Ở kiếp trước, trừ bỏ thời điểm còn đi học từng cùng cha mẹ đi du lịch tới thành phố A, thẳng đến mạt thế bùng nổ, lúc ban đầu sống ở thành phố M lại bị tang thi công phá, bản thân một đường chạy trốn mới lại lần nữa đi vào nơi này.
La Huân tự nhận, bản thân là một người tương đối cẩn thận, nhưng ở thời điểm nào đó lại không ít lần mạo hiểm tiến tới giao tranh. Bằng không, làm một người nửa điểm dị năng đều không có, lại không có người thường trong căn cứ tiến ra bão lãnh, cậu sao có thể tránh thoát nguy hiểm một lần lại một lần, ở mạt thế tồn tại suốt mười năm?
Cho dù cuối cùng vẫn tử vong, cũng là do bản thân chủ động lao ra tránh cho đứa nhỏ kia mới trọng sinh trở về. Nếu không, La Huân tuyệt đối có tin tưởng lại ở căn cứ A sống đủ mười cái năm tiếp theo.
Mà hiện tại, cậu đã trọng sinh trở lại, tuy rằng vẫn như cũ không có bất luận cái dị năng gì, cũng không nghĩ đi ôm đùi dị năng giả nào đó cường đại sau này, cậu vẫn như cũ có tin tưởng có thể tiểu tâm cẩn thận mà sinh tồn tại mạt thế.
Cho nên, bước đầu tiên chính là bán đi phòng ở, cùng với toàn bộ mọi thứ vô dụng trong mạt thế, đồ vật không cách nào đưa tới thành phố A. Tiếp theo, chính là đến khu Tây Nam thành phố A ……
Đi tìm người môi giới một nhà lại một nhà, cuối cùng ở một nhà người môi giới tương đối tương đối lớn tìm được mục tiêu chính mình.
“…… Một cái tiêu khu mới, khu hộ này vừa mới trang hoàng xong căn bản chưa có người nào từng ở. Hình dạng cơ bản tốt, tầm nhìn tốt, không khí cũng tốt, tuy rằng giá cả có chút cao, nhưng tuyệt đối tiền nào của nấy……”
Người môi giới thao thao bất tuyệt giới thiệu, La Huân nhìn kỹ tư liệu cơ bản của căn phòng này, cơ bản phán định ra —— đây là phòng ở mình muốn tìm.
“Mang tôi qua đó nhìn xem đã.”
“Được! Ngài cùng ta tới.”