Việc muốn tranh chân trong bộ phim mới của Yến Thu Hồng lớn như thế nào, Sở Dịch trong lòng biết rõ.
Thế nhưng tình huống như bị bắt gian tại trận đang diễn ra này, “Bản thân bị người ta nghĩ thành tiểu tam còn Tần Hữu là tra nam” chiếm cứ lấy toàn bộ chú ý của y.
Sở Dịch đứng tại chỗ, trong chốc lát mới thu liễm được một chút ý tứ bài khích, tận lực nở ra nụ cười, đối Yến Thu Hồng nghiêm túc mà ôn hòa nói: “Yến đạo, ngài hiểu lầm, Tần tiên sinh cùng tôi không có giống như ngài nghĩ.”
Vốn lời này do Tần Hữu nói càng có sức thuyết phục, nhưng Tần Hữu chỉ giơ cổ tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, nhãn thần bình tĩnh một tia gợn sóng cũng không có, cái khí chất lạnh như băng, giống như một pho tượng, càng không có ý định giải thích.
Ánh mắt Sở Dịch từ trên người hắn kéo trở về, chuyển đến khuôn mặt xinh đẹp đang phẫn uất bất bình của Yến Thu Hồng, trong nháy mắt bổ nào ra câu chuyện tình tự ngược một vạn chữ.
“Vậy? Tôi nên tin lời cậu sao?”
Nghe y nói xong, Yến Thu Hồng nghi ngờ nhìn y một hồi, ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
Đây là cái bàn vuông, vị trí hiện tại của bọn họ , Tần Hữu đang ngồi đối diện Sở Dịch, mà chỗ Yến Thu Hồng ngồi xuống chính là hơi nghiêng về hướng Tần Hữu, dù rất nhỏ nhưng rõ ràng là đang dựa vào hướng Tần Hữu.
Sở Dịch trong lòng lệ chảy thành sông, lời này anh hỏi Tần Hữu không phải thích hợp hơn sao?
Tần Hữu vẫn là bộ dạng phó mặc, thân thể ngửa ra sau dựa vào lưng ghế, ánh mắt không bận tâm mà nhìn về phía dãy núi Thương Thúy phía bên kia hồ, giống như vở kịch cẩu huyết đang phát sinh mảy may không có quan hệ gì với hắn.
Sở Dịch chỉ cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, cũng giơ tay lên làm bộ nhìn đồng hồ, đương nhiên là y không có hoàn toàn nhìn ra cái gì.
Sau đó, tiếu ý trong sáng mà nói với hai người: “Tôi còn có việc phải về công ty một chuyến, thật không phải, hai người ở lại, tôi đi trước.”
Lúc này ánh mắt Tần Hữu cuối cùng cũng nhìn y, hơi gật đầu một chút, nhàn nhạt nói:”Lái xe cẩn thận.”
Sở Dịch giả bộ trấn định mà đi ra ngoài thanh toán, xem như không có chuyện gì mà rời đi.
Mãi cho đến khi thân ảnh của y biến mất sau lớp cây cối rậm rạp kia, Yến Thu Hồng bỗng nhiên bật cười một tiếng: “Cái này chui?”
Tần Hữu trầm giọng mở miệng:”Có ý tứ sao?”
Yến Thu Hồng thu hồi ánh mắt, cũng không trực tiếp trả lời, đối Tần Hữu trêu ghẹo nói:”Anh không được, cũng không chịu cho người ta một lần được quyết đấu giữa những người đàn ông.”
Tay chỉ bụi cây xanh mọc thành hàng rào phía sau vị trí Sở Dịch vừa ngồi, “Tôi vừa nhìn bên kia một chút, ngày hôm nay cậu trong vòng nửa giờ cười còn nhiều hơn cả năm cộng lại, thế nào, rốt cuộc cũng động phàm tâm sao? Lại thay đổi sao, không mấy khi cậu mới có một tia nhân khí bình thường, lại bỏ lỡ bao nhiêu nhân sinh lạc thú sao?”
Tần Hữu mí mắt không nhấc lên, Yến Thu Hồng người này có một bệnh nan y, cứ khi có cảm giác hứng thú với đối phương liền giống như yêu mà lăn đi lăn lại người ta, rõ ràng vừa rồi là hắn có hứng thú với Sở Dịch, cắt đứt màn diễn trò của hắn quả thực là không sáng suốt.
Yến Thu Hồng vẫn còn tiếp tục lải nhải:” Anh bây giờ đuổi theo, nói rõ cho cậu ta, rồi lại hống hai ba câu, thêm cái biểu tình thâm tình, nói không chừng hôm nay lại có được mảnh tình mãnh liệt suốt đời cũng không quên được, chuyện tình cảm này, có lúc thăng trầm mới thực sự khắc sâu, thật đấy.”
Quan hệ giữa hắn với Sở Dịch cũng không có giống như Yến Thu Hồng tưởng tượng, nhưng Tần Hữu cũng không có ý muốn cùng người giải thích, trầm mặc trong chốc lát, nói: “Cậu gần đây đang có dự án phim mới?”
Yến Thu Hồng gật đầu, rất có hăng hái mà hỏi:”Anh muốn nói cái gì?”
Đôi mắt thâm thúy của Tần Hữu dường như chớp lên một cái: “Coi trọng Sở Dịch?”
Yến Thu Hồng nghe thấy vậy biểu tình như lâm phải đại dịch: “Cái gì mà tôi xem trọng cậu ta? Anh nói rõ một chút, trước không nói tới chuyện vợ của bạn là không thể cướp, lời này khiến người của tôi nghe được, khẳng định sẽ lột da tôi đó!”
“Đừng giả bộ điên.” Tần Hữu lạnh lùng nói.
Thấy hắn thật sự không nhịn được nữa, Yến Thu Hồng nhất thời chuyển sang vẻ mặt chính trực, nghiêm túc nói: “Được rồi, tôi thực muốn dùng cậu ta, nhưng năm trước tôi có gặp qua cậu ta một lần, nhưng ngày hôm nay thấy cậu ta có vẻ còn gầy hơn, rõ ràng là chuẩn bị để tranh thủ một vai trong bộ phim mới của tôi, nhưng vai đó cậu ta không phải là người thích hợp nhất, nhìn người đại diện của cậu ta, có dám đánh cuộc hay không thôi.”
Lại cảm thán mà nói:”Bọn họ, những người xuất hiện phía trước này cũng thật cực khổ, muốn gầy liền uống nước trời ăn rau xanh, ngay cả gia vị cũng không được dùng, cách ăn uống này thực là phản nhân loại mà. Một tháng như vậy, mà còn có thể ngồi xem những người khác ăn uống theo cách bình thường được, tố chất tâm lý thực sự không tệ mà. ”
Tần Hữu nghe xong mím môi không nói, Sở Dịch một trận này là gầy đi rất nhiều, nhưng thời điểm cùng ăn với nhau cũng chỉ là ăn có ít đi chút, năm trước ở Triệu gia cũng vậy, ngày hôm nay cũng thế, hoàn toàn không có ở trước mặt người khác biểu hiện bản thân đang tận lực ăn uống điều độ.
Một bữa trưa mà khách và chủ từ vui mừng đến xấu hổ cũng chỉ là chuyện diễn ra trong mấy phút, vậy mà Sở Dịch rời đi vẫn còn chưa tỉnh hồn lại.
Đối với Tần gia còn có Tần thẩm, trong đầu y rất vi diệu: Cái này với ngươi có chứa nhiều cộng đồng bí mật nhân, hắn lại còn có một càng có quyền lợi cùng hắn chia xẻ các loại tư mật r. (So với người sở hữu rất nhiều bí mật của người khác, hắn lại còn có them quyền chia sẻ tư mật với người khác)
Đại khái chính là loại cảm giác này đi.
Nhưng ngẫm lại thì, Tần Hữu là một nam nhân có mị lực, hắn là kiểu nam nhân thành thục trầm ổn, lại có chút thong dong, cao lớn, anh tuấn, khỏe mạnh. Nam nhân như vậy hết lần này tới lần khác còn chỗ tôn cư hiển, bên người lại không có ai, mới khiến người không tin nổi.
Sở Dịch điều chỉnh chút tâm tình, mười phút sau nghĩ tới Tần Hữu cùng Yến Thu Hồng, loại cường công cường thụ này, để cả ngày tiếp thu vẫn có chút hoang mang.
Đang nghĩ ngợi ngày hôm nay lại bất ngờ không kịp đề phòng mà bị lộ, người đại diện liền gọi tới công ty, vừa để viên mãn lối ra thuận miệng biên cớ xé thành thực sự, Sở Dịch vòng vo một đường, rồi đi tới công ty.
Đi vào văn phòng, nói cũng không nói một câu, người đại diện liền trên dưới quan sát y một trận, gật đầu nói: “Rất tốt, gầy thêm chút nữa thì tốt hơn, kịch bản [Bất dạ chi thành] thế nào? Cuối tháng này thử vai, cậu tận lực đem trạng thái điều chỉnh tới điều kiện tốt nhất.”
《 bất dạ chi thành 》 chính là bộ phim mới của Yến Thu Hồng, Sở Dịch vốn thoả thuê mãn nguyện, sau một màn ngày hôm nay trong lòng có chút hỗn loạn.
Y không xác định được liệu Yến Thu Hồng có cảm thấy khó chịu sau một màn trưa nay không, nếu như thực không vừa lòng, có thể không giải thích được gì mà vì việc riêng mà làm hỏng chuyện công.
Dù sao chính bản thân y cũng rất ngại, y đã từng bị người ta đào góc tường hai lần, bây giờ lại bị hiểu lầm thành người chen giữa, Sở Dịch thực sự rất muốn nhảy vào sông Hoàng Hà để rửa sạch hiềm nghi, sau này khi đi cùng Tần Hữu phải để ý một chút, tuy rằng giữa hai người thực sự không có gì, nhưng khiến bạn trai người ta không thoải mái, quả thực cũng không tốt.
Đây chính là thái độ đối nhân xử thế của y.
Sau đó, vì để Sở Dịch có thể chuẩn bị tốt nhất cho lần diễn thử tới, người đại diện cho y mấy ngày nghỉ. Cùng với mấy ngày ở nơi quay kịch bản, chăm chú phỏng đoán tính cách nhân vật, các loại tâm tính, Sở Dịch thấy hoảng hốt.
Đang nghĩ đi đâu đó thay đổi không khí, Triệu Ly Hạ tới, hẹn y cùng đi ăn trưa, sau đó thì xuất phát đi Núi Vân Phù, cùng làng du lịch Sơn Lâm tới hết cuối tuần, đi cùng còn có người bạn đến từ Canada của Triệu Ly Hạ.
Người bạn này Sở Dịch cũng có biết qua, cơm nước xong liền xuất phát, một đường trò chuyện vui vẻ, hơn một giờ sau liền đã lên được lưng chừng núi, tuy rằng núi Vân Phù phong cảnh rất đẹp, nhưng y chưa từng nghe nói nơi này có cái làng du lịch Sơn Lâm nào, hỏi ra mới biết đây là một hạng mục mới, đã hoàn thiện, còn chưa mở cửa.
Đại khái nơi này cũng có chút liên quan tới chú của Triệu Ly Hạ, Sở Dịch cũng không hỏi nhiều.
Lái xe qua hai trạm gác, từ đây tới chỗ ở của bọn họ cũng khá xa, hơn nữa, xe cũng không thể đi vào, ba người liền đi bộ qua khu rừng, Triệu Ly Hạ cùng người bạn kia có vẻ rất hưng phấn.
Đi không bao xa, Triệu Ly Hạ quay đầu lại, đột nhiên dừng bước xoay người, gọi một tiếng: “Chú”
Sở Dịch xoay người lại có chút ngoài ý muốn, y nhìn thấy không chỉ có mỗi Triệu Trăn, còn có cả Tần Hữu.
Tần Hữu mặc một chiếc áo thun cùng chiếc quần thoải mái, cả người thoạt nhìn nhàn nhã mà tùy ý.
Sở Dịch có điểm nghi hoặc, rõ ràng có bạn trai, Tần Hữu vì sao mỗi lần đều chỉ có một mình.
Tần Hữu đưa mắt nhìn về phía y, khuôn mặt anh tuấn của Sở Dịch mang ý cười rực rỡ.
Đến gần đối với mấy người bọn y gật đầu xem như là bắt chuyện, đường núi hẹp dài, Tần Hữu thoáng đi nhanh hơn, tới bên người Sở Dịch, mấy người khác đi ở phía sau.
“Hai người, tới đây lúc nào?” Sở Dịch hỏi Tần Hữu.
“Hôm qua, cùng Triệu Trăn tới xem hạng mục.” Tần Hữu trả lời đơn giản.
Nghiêng đầu quan sát Sở Dịch, trên vai một túi du lịch, trên tay còn cầm một cái túi khác cầu kì, trông không giống như cái rương để đi du lịch,”Đây là cái gì?” Hắn hỏi.
Sở Dịch lập tức cái túi trong tay: “Vỉ nướng”, có vẻ khá nặng.
Chỉ ở có một đêm nên hành lý của bọn họ cũng không nhiều, Triệu Ly Ha trước khi tới mua hai cái túi lớn nhỏ gồm đồ ăn cùng vỉ nướng, y cùng Triệu Ly Hạ mỗi người cầm một cái.
Đoạn đường phiá trước là đường dốc, Tần Hữu đưa tay nhận lấy cái túi, làm một cách rất tự nhiên, sau đó khẽ cười mà nói: “Vậy tôi phải ra chút lực, nếu không lát nữa lại không ăn được nhiều.”
Sở Dịch khẽ run, đều là đàn ông, Tần Hữu hẳn là không cần chiếu cố y như vậy, nhưng quá độ khách sáo lại giống như già mồm cãi láo, y liền không tiếp tục từ chối.
Nhưng y rất nhanh thì cười hỏi,”Yến đạo diễn không có đi cùng sao?”
Dưới chân vừa vặn là mấy bậc thềm đá, Tần Hữu nhấc chân sải bước đi, cũng không quay đầu lại: “Lão nhân trong nhà cậu ta tới, vội vàng đi tiếp đón.”
Cuối cùng cũng tới nơi ở, là mấy khu nhà gỗ, phía trước là bãi cỏ xanh tốt, cách đó không xa là khe núi Thanh Đàm, toát nên vẻ u tĩnh nhưng đầy hứng thú. Triệu thái thái sớm chờ ở trước nhà, đi tới theo chân bọn họ bắt chuyện rồi bắt đầu chia phòng.
Tần Hữu xoát tay, vỗ vỗ vai Sở Dịch, hướng Triệu thái thái nói: “Y đi thì cháu ngủ ở đâu.”
Sở Dịch sửng sốt một chút, nhưng Tần Hữu tay đã chuyển qua lưng y,”Đi xem phòng.”