Chương 18: Bị bắt

Úc Tích bước chân chậm lại, trên mặt lộ ra vẻ tàn nhẫn, cuối cùng hắn quay đầu lại. Vương Lệ bị hắn nhìn sợ tới mức rớt phấn trên mặt."Ngươi có tư cách gì nói " Úc Tích" phá của?" Úc Tích như là đang nói chuyện của người khác nhưng ánh mắt lại tràn ngập oán hận.

"Ngươi đối với "Úc Tích" chỉ có duy nhất ân tình sinh hạ hắn.". Cũng không có ơn dưỡng dục nuôi dạy hắn, đối với các ngươi mà nói "Úc Tích" chỉ là nô ɭệ nhà các ngươi. Ngươi dám nói lời này, làm ta cảm thấy thật ghê tởm.

"Ngươi mau trở về cùng ta." Vương Lệ định nắm lấy cánh tay hắn, lại bị hắn tránh đi.

"Vương Lệ, ta khuyên ngươi đùng chọc vào ta, bằng không ta sẽ khiến các ngươi sống không bằng chết"

"Nghiệp chướng, ngươi dám nói chuyện như thế với mẹ ngươi?"

Thời điểm Úc Khang Đông chạy đến phía sau còn mang theo ba nam nhân, hiển nhiên đều tới để bắt Úc Tích.

Đối với việc vợ chồng Úc Khang Đông đánh trống khua chiêng đi bắt người, Úc Tích có chút không hiểu.

Chẳng lẽ chỉ vì muốn đem hắn về nhà đập một trận?

Hắn còn không có khuynh hướng tìm ngược đâu nha.

Hắn nói: "Úc Khang Đông, các ngươi còn dám nói là cha mẹ ta sao, các ngươi không xứng."

Có người tới giúp đỡ, hiện tại Vương Lệ thẳng eo, "Các ngươi mau bắt hắn lại, đừng làm hắn chạy thoát."

Tiếng nói vừa dứt, ba nam nhân hùng hổ tiến lên vây Úc Tích.

Úc Tích đối với Mạnh Sáo nói: " Ngươi đi về trước đi, đây là chuyện nhà của ta, không nghĩ sẽ liên lụy đến ngươi."

Mạnh Sáo không có trở về mà đứng ở một bên trong tay còn cầm di động đang rối rắm không biết có nên báo nguy hay không.

Úc Tích hô to: "Mọi người mau tới đây, ta bị bạo lực gia đình, bọn họ chính là cặp vợ chồng trên hot search, ta chính là người bị hại kia, bọn họ lại muốn bắt ta trở về để đánh ta, mau cứu ta với."

Bạo lực học đường cùng bạo lực gia đình, hai cái hot search còn treo ở đầu weibo đâu.

Âm thanh của hắn hấp dẫn không ít người, còn có người lấy di động ra quay video.

"Tại sao lại có loại cha mẹ như vậy, phi, bọn họ không xứng."

"Nghe nói bọn họ còn đem hài tử đánh hộc máu, còn không cho hài tử về nhà."

"Trời ạ, tại sao lại có loại người súc sinh như vậy. Thiếu niên này thật đáng thương vì có cha mẹ ác độc như vậy."

"Ngươi xem, hiện tại lại muốn bắt người. Còn không biết sau khi bị bắt về nhà sẽ bị ngược đãi như thế nào đâu."

"Hài tử mau đi báo nguy, hiện tại là xã hội chính trị, cảnh sát viên sẽ giúp đỡ ngươi."

Úc Tích thay đổi bộ mặt đáng thương, "Thúc thúc ai di, các ngươi thật tốt, giúp ta với, ta không muốn về nhà, sẽ bị đánh."

Úc Khang Đông thấy tình hình không ổn, đối mọi người nói: "Chúng ta đã hối cải để làm con người mới, lần này tới để đón hài tử về nhà, hắn là vị thành niên ở bên ngoài trước sau gì cũng không an toàn."

Vương Lệ lau nước mắt nói: "Đúng, đúng vậy, ngươi xem hài tử cầm bao lớn bao nhỏ đồ vật, đều là chúng ta vừa mới mua cho hắn đâu. Chúng ta kêu hắn về nhà cũng đều vì muốn tốt cho hắn, rốt cuộc hài tử vẫn còn nhỏ. Hắn vẫn chưa thể thấu hiểu tâm tình người làm cha mẹ, ai, cũng trách ta quá nóng vội. Không cho hài tử thời gian trưởng thành. Nhà ai không nghĩ con mình thành danh đâu, hài tử ham chơi không làm bài tập, chúng ta hơi giận nên liền đánh, ai, thật là làm khó tấm lòng cha mẹ, không đánh cũng không được. Ai, ngươi xem ngươi nháo đến mức độ này, ai."

Nói thật, năng lực lật mặt của Vương Lệ cũng không tệ lắm, nói xong lời này lập tức khiến cho tiết tấu chuyển biến, có người bắt đầu khuyên Úc Tích, còn có người an ủi vợ chồng Vương Lệ.

"Con trai ở tuổi phản nghịch chính là không đủ thông cảm cho tâm tình của cha mẹ, ta xem ngươi vẫn nên cùng ba mẹ về nhà, bọn họ cũng đều muốn tốt cho ngươi."

"Làm cha mẹ quả thực không dễ dàng, nghiệp chướng nhà ta mỗi ngày đều cùng ta đối nghịch."

Có cái lão thái bà nói: "Muối tốt ra đồ ăn ngon, gậy gộc nên nhân tài. Hài tử không nghe lời nên đánh, ta là người từng trải, các ngươi làm vậy là phải."

"Đúng đúng, hiện tại giáo dục thanh thiếu niên quá khó, động một chút liền cãi lời cha mẹ, chúng ta làm cha mẹ cũng rất khó."

Tiết tầu hoàn toàn thay đổi, Úc TÍch liếc mắt ra hiệu với Mạnh Sáo, ý bảo nàng chạy trước. Không thể để bọn họ phát hiện Mạnh Sáo, bằng không nhất định hang ổ của hắn sẽ bị tìm được.

Mạnh Sáo hiểu rõ, rời khỏi hiện trường.

Úc Tích lưu ý xung quanh, đầu óc miêu tả đường chạy trốn. Chỉ là hắn bị Vương Lệ, Úc Khang Đông cùng ba nam nhân vây thành một vòng, chạy không được.

Bên cạnh còn có người chặn đường, càng thêm khó khăn.

Úc Tích trong lòng chợt lóe, đột nhiên vẫy tay kêu to: "Ai, cảnh sát thúc thúc, bên này."

Đám người Vương Lệ không hẹn mà cũng hướng phía sau xem xét, Úc Tích nhân cơ hội chạy khỏi bọn họ, tốc độ thực mau nháy mắt liền chạy tới ngoài vòng.

"Bắt lấy hắn." Vương Lệ tức giận hô to.

Ba tên đại hán thân thể cường tráng đuổi theo Úc TÍch, còn có rất nhiều người qua đường cũng giúp bọn họ bắt hắn.

Đặc biệt là lão thái bà vừa rồi, nàng cầm chai ném về phía hắn, đáng tiếc ném không tới, còn cảm thán nói: "Tiểu hài tử này quá không hiểu tâm tình cha mẹ."

Bên ngoài cửa hàng người đến người đi tấp nập, ba nam nhân lập tức vây khốn Úc Tích.

Úc Tích cầm lấy di động muốn báo nguy, Vương Lệ thấy thế hô to: "Cướp lấy di động hắn."

Nam nhân phía sau tiến lên, đem Úc Tích đè trên mặt đất. Vương Lệ mang giày cao gót chạy tới, đoạt lấy di động của Úc Tích ném xuống dưới đất, chân nghiền vài cái, sau đó đá tới trên đường cái.

Di động bị xe lui tới đệp vụn ngay lập tức.

Cuối cùng Úc Tích vẫn bị trói lên xe, vợ chồng Vương Lệ ngồi hai bên của hắn, kẹp hắn ở bên trong.

Ở trên xe không ai nói chuyện, Úc Khang Đông cùng Vương Lệ đều đang chơi di động. Úc Tích liếc mắt một cái, thấy được mấy chữ: Trước cùng hắn hảo hảo nói chuyện......

Úc Tích mơ hồ cảm thấy "Hắn" chỉ chính là mình, như vậy xem ra vợ chồng hai người này có việc nhờ vả đến mình, đại khái là do sự kiện hot search không đơn giản như vậy đi.