Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thu Thiên, Mau Đến Đây

Chương 42: Trùng hợp trong truyền thuyết

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: rinnina

Beta: Peiria

Trong trò chơi này cái gì cũng có, chỉ bí mật là không có.

Ngọc bích có thể tập hợp đủ, còn có thể đổi trang bị, tuyệt đối là chủ đề mới nhất.

Sau bang chiến, hưng phấn của quần chúng vây xem vốn đã đạt tới một cao trào; bất ngờ nghe tin người đẹp Thu Thiên lại có bộ trang bị ngọc bích duy nhất của cả server, lại càng giống một viên đá tạo ra ngàn tầng sóng, lớp sóng sau mãnh liệt hơn lớp song trước.

Quan trọng là những người chơi cũ hiểu rõ dây chuyền ngọc bích không có mấy người có, ánh mắt lại một lần nữa quay về trên người Mị Song KC.

Chẳng lẽ, bởi vì thua trận, cho nên ngay cả cái này cũng chủ động cống hiến cho tình địch? Chậc chậc, nhất định là không cam lòng rồi?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trang bị ngọc bích này mặc trên người người đẹp Thu Thiên đúng là rất hợp. Ai bảo người đẹp Thu Thiên vừa xinh đẹp, danh tiếng lại tốt đây?

Quần chúng hoàn toàn có khuynh hướng thiên về một bên, không ai chú ý làm thế nào mà dây chuyền ngọc bích của Mị Song lại đến trên người Thu Thiên, tất cả đều tự cho cho rằng là Mị Song hai tay dâng lên.

Bởi vì bang chiến đại thắng, thêm vào đó Thu Thiên còn tập hợp đủ bộ trang bị ngọc bích duy nhất, những người đó kiên trì cho là Tây Hồ là nam thần may mắn, Thu Thiên là nữ thần may mắn. Vì vậy, vô số người xin vào bang.

Đối với suy nghĩ của một số người, Thu Thiên cảm thấy rất quẫn, nhưng dĩ nhiên cô và Tây Hồ cũng sẽ không cố ý đi sửa chữa những người đó.

Về phần một người nào đấy mất trang bị lại không dám nói ra, sớm bị mọi người vứt ra sau gáy.

Thu Thiên và Tây Hồ đang làm nhiệm vụ gϊếŧ yêu quái, bang La Hán Môn vô cùng kích động.

“Rất nhiều người đẹp xin vào bang chúng ta đó!”

“Tinh lực ông đây tích góp nhiều năm cuối cùng có chỗ phát tiết rồi!”

Mọi người im lặng, Nam Sơn giật mình biết mình nói sai, ho khan vài tiếng, bổ sung: “Ý ông đây là, người đẹp tới, hình tượng huy hoàng của bang chúng ta lại trở lại lần nữa.” Về sau, cái từ nhân yêu này, sẽ không còn ai nhớ tới!

Tuyết Nhi: “Nam Sơn đại thúc, trước kia là nhân yêu?”

Tiểu Hoa Hoa: “(⊙o⊙) nhân yêu?”

Trung tính thường không đổi giới tính, vừa là nam vừa là nữ?

Tuyết Nhi MM không ngừng lắc đầu, bởi vì sau bang chiến cô vô cùng sùng bái Nam Sơn đại thúc mới gia nhập Thu Ý Nùng, tại sao Nam Sơn đại thúc lại là nhân yêu?

Thanh Sơn Bạch Lang: “Nhân yêu? Cái này không phải đại danh của Tiêu Sái sao!”

Gia Là Truyền Thuyết bên cạnh nhe răng lóe sáng: “Cậu ta cũng đã từng là đàn ông, chỉ là bị bẻ cong rồi.”

Tiêu Sái tức giận bất bình: “Của các người đã sớm đứt!” Thế nào, còn ngoan độc hơn cong chứ.

Tuyết Nhi vẫn còn ở trong góc đau thương thủ thỉ: “Nam Sơn đại thúc, 55555.”

“Tuyết Nhi, ông đây.... what, vừa nhìn thấy em đã trở thành đàn ông chân chính rồi!” Thật vất vả mới có tiểu MM mới vào bang, anh đâu dễ dàng bỏ qua.

Ca Là Tịch Mịch: “Tôi cũng muốn người đẹp!”

Lão Tam kêu la trong bang: “Lão Tứ?”

Thu Thiên trước màn hình gửi một icon ngơ ngác, sau đó Tây Hồ mới học theo Thu Thiên hỏi: “Sao vậy lão Tam?”

Lão Tam tổ đội với bọn họ xong, nói trong đội ngũ: “Có rất nhiều người xin vào bang, Phi Thiên Háo Tử đã không ứng phó được nữa rồi.” Phi Thiên Háo Tử là một vị nguyên lão của bang La Hán bọn họ, đặc biệt phụ trách nhận người “Hơn nữa xin nhập bang, MM nhiều hơn GG (*).”

(*) MM: muội muội, GG: ca ca.

Ánh mắt Tây Hồ sát qua người bên cạnh mình, cười nói: “Thêm MM cũng tốt.” Tránh cho bọn họ rảnh rỗi, vừa nhìn thấy Thu Thiên, mặc kệ là đang online YY hay là đang online QQ, toàn bộ đều vây quanh cô.

Lão Tam lắc đầu: “Có mấy người, rất khó quyết định.”

Oh? Nhìn dáng vẻ lão Tam đau khổ, chỗ của mấy người này, nhất định có chút chuyện xưa.

Quả nhiên, lão Tam nói: “Bang KC thì có Dạ Thượng Ngưu Xoa Đầu và Cuồng Long Thủ Lĩnh, còn có một người chơi nữ là Bất Chẩm Ái Ái.”

Tròng mắt đen của mỗ nam nhanh chóng lóe sáng một cái, Ngưu Xoa và Cuồng Long bang KC?

“Bọn họ chủ động tìm Phi Thiên?” Hai người là người giỏi thao tác, hơn nữa, trước kia gặp qua trong phó bản mấy lần, hành sự coi như chính phái.

Lão Tam: “Không đúng không đúng. Là người chơi nữ kia tìm bọn họ.”

Vạn Niên nói, ở KC trước kia có một bang chúng mở biệt hiệu ra, quan hệ không tệ với một MM, ngay cả lần bang chiến đó, nói cho bọn họ biết chuyện Xích Long muốn tìm mấy người bao vây Tây Hồ, cũng là MM này mạo hiểm tới nói cho bọn họ biết.

Nghe nói, từ khi MM đó rút khỏi KC, bang chúng KC đó cũng vừa lúc quen với Phi Thiên tại bang chiến, nhắc tới chuyện này với Phi Thiên, Phi Thiên vừa nghe, cảm thấy nên đưa MM này vào bang, tìm người đi nói. Sau thì nghe nói, hai người Ngưu Xoa và Cuồng Long vẫn còn ở bên ngoài rảnh rỗi chưa vào bang nào, mới nghĩ để cho MM này đi nói một chút. Không ngờ, lại còn nói thành công, mới vui vẻ chạy tới nói cho lão Tam.

“Nếu không, từ chối vậy?” Lão Tam hơi bận tâm, vốn là hai phe đối lập, bọn họ đột nhiên phản bội, coi như bọn họ thao tác khá hơn nữa, cũng có chút lo lắng. Nhưng, nếu như buông tha Ngưu Xoa và Cuồng Long, quả thật rất đáng tiếc.

Ngay cả Tần Tần của bang Lưu Quang muốn mời, hai người kia cũng không gật đầu đồng ý.

Tây Hồ trầm ngâm, cười nhạt: “Thêm vào cũng không sao.” Hai người mà thôi, nếu bọn họ có thể tới, tất nhiên là thành phần có thưởng thức tồn tại trong bang.

Mặc dù nhân phẩm bang KC không quá làm người ta vừa lòng, nhưng cũng không cần thiết trông gà hoá cuốc.

Lão Tam suy nghĩ một chút, gật đầu: “Tôi sẽ thêm bọn họ.” Xoay người thoát đội, chạy đi tìm người nói.

Thu Thiên vẫn trong đội ngũ an tĩnh nhìn, lúc này mới phun bong bóng, phát im lặng tuyệt đối.

Thu Thiên: “...”

Tây Hồ: “Sao vậy?”

Thu Thiên: “Không có gì.”

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy thật ra không ổn.

Ngộ nhỡ người KC vào trong bang, nếu như bang KC xảy ra xung đột gì với bang, không biết hai người kia sẽ giúp bên nào? Hơn nữa, cứ có cảm giác là lạ, nói chuyện cũng không dễ dàng.

Thu Thiên còn chưa nói lo lắng của mình ra, Tây Hồ đã cười cười, gửi icon xoa đầu.

“Không có chuyện gì, đừng lo lắng.”

Được rồi, Thu Thiên không tiếp tục nói nữa. Hai người rõ ràng nói cũng chưa nói ra, lại cứ giống như biết trong lòng đối phương nghĩ gì. Việc này, ai cũng không phát giác.

Nhìn nam tử áo xanh trước mắt này, dáng vẻ thong dong tự đắc, Thu Thiên không làm gì nâng cằm lên nhìn bóng dáng anh tuấn của anh.

Nếu như, hai người kia thật lòng đến giúp thì tốt rồi, mong rằng, hai người kia không làm cho cô và Tây Hồ, còn có hi vọng của mọi người đối với bọn họ trôi theo nước chảy.

“Reng —! Reng ——!” Điện thoại đột ngột vang lên, quấy rầy suy nghĩ của Thu Thiên.

Mẹ Giang gọi điện tới, nói muốn đi Thượng Hải, ba ngày nữa sẽ về, sau đó dặn dò Thu Thiên một phen, hơn nữa nói cho cô biết trong thẻ có tiền, bảo Thu Thiên tự đi mua đồ ăn. Thu Thiên khéo léo hỏi thăm mẹ mấy câu, điện thoại vừa cúp, lại vang lên. Không ngờ. Lại là Lâm Tố Tố điện tới.

Thu Thiên bất đắc dĩ nhắm mắt, nhấn nút trả lời: “Sao vậy?”

“Thu Thu ~~ cậu có nhà không?” Mỗ Lâm vô cùng hưng phấn “Ở nhà thì mau mở máy tính lên YY đi!!”

Thu Thiên quả quyết cự tuyệt: “Không đi, đang chơi trò chơi.”

Lâm Tố Tố sững sờ, ngay sau đó cười khúc khích: “Thu Thu, có phải trong trò chơi có trai đẹp không?”

Trai đẹp? Thu Thiên mất hồn một lát, bởi vì lúc Tố Tố nói đến từ trai đẹp này thì lại nghĩ đến mỗ nam.

Khụ khụ khụ, Thu Thiên bị suy nghĩ này của mình hù dọa, mắt hạnh của cô hơi mở, chớp chớp lông mi dày, cười tự giễu. Giang Thu Thiên, mày đừng đùa, dáng dấp anh ta thế nào mày cũng chưa từng thấy qua. Không cần nghĩ nhiều, bình tĩnh, bình tĩnh.

“Trai đẹp gì, nghe không hiểu.”

Lâm Tố Tố ở bên kia chờ hồi lâu, bất đắc dĩ đành phải dùng thủ đoạn ăn vạ: “Thu thu, Thu Thu tốt bụng, lên YY đi, có được không? Mình hi vọng bạn đến rồi.”

Lẽ ra từ nhỏ đến lớn, đối với chiêu này của Lâm Tố Tố Thu Thiên sớm đã nên bách độc bất xâm rồi, nhưng mỗi lần vẫn là mềm lòng.

“Được rồi, số kênh là bao nhiêu? Ngày mai mình đi.”

“Oa! Thu thu cậu thật tốt ~~ mình yêu cậu Thu Thu ~”

“Ngừng. Đưa số kênh đây, nếu không mình không đi.”

Thu Thiên vừa nói như thế, Tố Tố lập tức ở đầu kia điện thoại không tự chủ được mà làm động tác chào: “Dạ! Số kênh là 1314!” Hô, Thu Thu à, sau khi ghé thăm nhất định sẽ có bất ngờ, hắc hắc.

Sáng thứ hai, quét dọn vệ sinh trong nhà xong đã gần mười giờ, Thu Thiên mở máy vi tính ra, nhập mật mã YY, online.

Tìm ra kênh 1314, Thu Thiên mới nhớ ra, chẳng trách nghe Tố Tố nói 1314 thì cảm thấy quen thuộc như vậy. Không phải là kênh Internet chủ trì Thỏ Con vô cùng si mê sao?

“Nhóc con, mình yêu anh ấy, giọng nói của anh ấy khiến mình rất kích động.” dường như lần đó Thỏ Con đã nói như vậy, sau đó cái gì muốn cùng cô chia sẻ thần tượng của mình, nhất định bắt cô sang kênh 1314 cùng tặng hoa.

Thu Thiên vốn đồng ý với Thỏ Con chuẩn bị lên kênh đưa mấy đóa hoa cho thần tượng của cô ấy, kết quả mẹ già lại gọi cô đi mua bịch muối, trở lại, thì quên mất.

Không ngờ người Thỏ Con và Tố Tố theo dõi ở cùng một kênh, thật đúng là trùng hợp.

Mắt nhìn bộ tự động đếm người của gian phòng này, online lại có 2 hơn ngàn người? Thật đúng là không ít.

Đeo ống nghe lên, thì nghe một giọng nam rất dịu dàng nói: “Nơi này là kênh 1314, tôi là chủ gánh hát đương nhiệm: A Hiên.”

Giọng nói, dễ nghe thì dễ nghe, nhưng thiếu hụt chút khí chất dương cương, chắc là kiểu thư sinh nho nhã yếu đuối? Trắng trẻo nõn nà, luôn luôn mỉm cười.

Cũng không phải trắng trẻo nõn nà thì không tốt, chỉ là, không phải kiểu Giang Thu thích.

Cô thích, là kiểu... mạnh mẽ hiên ngang, hiểu rõ tương lai mình nên lựa chọn con đường nào, tin tưởng cô tôn trọng cô, lại che chở cho cô.

Nhưng mà... Giọng nói này, tại sao nghe có phần quen thuộc vậy?

Thu Thiên bưng nước qua bên cạnh, vừa uống vừa nghĩ, rốt cuộc mình đã nghe giọng này ở đâu, lại phát hiện cửa sổ nói chuyện riêng nhanh chóng nhảy lên, là Tố Tố đang nói chuyện với cô.

Tố Tố đáng yêu: “Thu Thu, giọng của anh ấy dễ nghe không? Dễ nghe không?”

Thu đưa tay phải ra, đánh một chữ: Ừ.

Tố Tố thấy Thu Thiên khẳng định năng lực thưởng thức của mình, lập tức cảm động ‘hoa lê đẫm mưa’: “Thu Thu, tăng âm lượng đi! Mình chọn ca khúc cho bạn!”

Thu Thiên im lặng cười lên, Tố Tố này, kêu mình tới chính là vì ca hát sao? Trong lòng ấm áp không hiểu được, chỉnh âm lượng lớn một chút.

Nhưng một giây sau vẻ mặt cô lập tức hóa đá.

Bởi vì trong tai rõ ràng nghe truyền người chủ trì A Hiên đó nói: “Hôm nay, sư muội của tôi cũng ở chỗ này, bài hát kế tiếp, tặng cho em ấy. Thu Thiên, em nghe chứ?”

Phụt ———!! Lần này, thật là nước rửa màn hình rồi.

“Lâm, Tố, Tố!” Thu Thiên tức giận gõ chữ “Tại sao cậu không nói với mình, người chủ trì kia là Văn Hiên?”

Lâm Tố Tố vặn vẹo uốn éo: “Thu Thu, đừng nóng giận ~”

Cô có thể không tức giận sao? Cô căn bản không muốn có bất kỳ tiếp xúc gì với người mà mẹ giới thiệu được không?

Nhưng Lâm Tố Tố cũng không biết chuyện này, cô ấy vẫn luôn thần kinh không ổn định như vậy.

Ở bên này Thu Thiên tức giận rút ra mấy tờ khăn giấy lau màn hình, lại thấy cô ấy tiếp tục nói: “Thu Thu, cậu thấy Văn sư huynh hát tặng cậu, có phải là kích động không?” Cô cảm thấy rất kích động nha, chẳng trách ngày đó lần đầu tiên nhìn thấy Văn sư huynh, đã cảm thấy giọng của anh ấy rất êm tai, vô cùng thích 1314. Sau này tiếp tục tới nghe tiết mục, không ngừng tặng hoa cho anh ấy, có ngày thật sự không có kìm nén nội tâm của mình,trong lúc người hâm mộ tụ tập trong phòng gửi một câu hỏi cho anh ta: “Hiên GG, giọng của anh thật giống sư huynh của bạn tốt em đó! ~ hơn nữa trong tên vị sư huynh kia cũng có chữ Hiên á.”

Mặc dù lúc ấy bị người hâm mộ phẫn nộ, nói cô soạn ra cái cớ muốn bậy bạ đến gần Hiên GG, nhưng không ngờ, thần tượng lại thêm cô làm bạn tốt.

Lâm Tố Tố cảm động rơi lệ đầy mặt, sau khi them bạn tốt, câu đầu tiên anh ta hỏi cô là: “Bạn em tên là...?”

Cô lau mặt một cái, vui vẻ gõ ra hai chữ Văn Hiên, thần tượng lại gửi một icon mặt cười cho cô: “Em là... bạn của Thu Thiên, Tố Tố?”

“Oa, chào thần tượng, anh biết em ư?” Quên mất tên của mình Tố Tố đáng yêu, Văn Hiên cũng chỉ nghe cô nói như thế, lỡ đánh bây, đoán đúng mà thôi.

Nhưng Lâm mỗ nữ quá kích động, thì ra là Hiên GG thật sự là sư huynh Thu Thiên! Vì vậy, quyết định kéo Thu Thiên, trước không nói cho Thu Thiên nghe, đến lúc đó cho Thu Thiên một kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng).

Quả nhiên, Thu Thiên rất kinh hỉ, kích động đến nỗi không nói nên lời.

Đáng tiếc, Lâm Tố Tố nghĩ sai rồi, Thu Thu kích động không sai, nhưng cô tức giận, tuyệt đối không phải là bởi vì Văn sư huynh mà sinh ra vui mừng.

Thu Thiên chỉ cảm thấy đỉnh đầu xuất hiện đám mây đen, trút mưa xuống.

Vị Văn sư huynh kia mở mấy bài hát, lại còn thừa dịp quãng nghỉ giữa những ca khúc mà lên tiếng chào hỏi: “Thu Thiên, chào em.”

Cô chỉ cảm thấy càng đau đầu hơn, cô không tốt, rất không tốt.

Tuy nhiên Lâm Tố Tố lại hưng phấn, hai mắt sáng lên, tặng tim và hoa hồng: “Chào Hiên sư huynh, Chào Hiên sư huynh!”

Sợ rằng cô ấy đã quên, Văn Hiên nói là Xin chào Thu Thiên, mà không phải chào em Lâm Tố Tố.

Có người hâm mộ của Văn Hiên bắt đầu khe khẽ bàn luận: “Thu Thiên? Ở đâu ở đâu?”

Thu Thiên bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là ngoi lên, gửi một icon ngón cái tương đối vô hại. Quả nhiên, lại rước lấy một hồi nghi ngờ của nhóm người hâm mộ.

Rốt cuộc đợi đến khi tiết mục kết thúc, Thu Thiên và Tố Tố bị anh chuyển sang căn phòng nhỏ dành riêng cho anh.

Người ái mộ họ Lâm mắt bốc trái tim như cũ, Thu Thiên tự động loại bỏ cô; đối với cô mà nói, chuyện quan trọng nhất là nghĩ biện pháp ngăn cản anh ra quay lại trò chơi.

Nếu như chuyện bị trêu ghẹo, đã càng xào càng nóng, không biết có tính là nói láo không?

Đang suy nghĩ, lại thấy Văn Hiên: “Thu Thiên sư muội, mấy ngày không gặp.”

Lễ phép đáp bằng icon tươi cười.

Văn Hiên tiếp lời: “Em còn chơi trò chơi chứ?”

Vài giây sau Thu Thiên mới nói: “Gần đây trò chơi tương đối hỗn loạn.” Cô đã nghĩ kỹ nếu như hỏi tôi là hỗn loạn gì, vậy thì tôi nói sự kiện bị trêu ghẹo đưa tới hỗn loạn.

Văn Hiên nghe Thu Thiên vừa nói như thế, tảng đá trong lòng mới coi như rơi xuống đất.

“Em còn chơi là tốt rồi.”

Thu Thiên không lên tiếng, chỉ nhíu mày với màn hình. Mỗ Văn này không phải muốn quay lại đùa giỡn chứ?

Anh đã suy xét kỹ, nếu Thu Thiên còn chơi, anh cũng có thể chơi; nếu cấp bậc thấp sẽ chọc tới nhiều phiền toái như vậy, vậy anh phải nghĩ biện pháp thôi.

“Biện pháp gì? Em thật muốn biết oh ~” Lâm Tố Tố đã vượt lên trước một bước, mừng rỡ hỏi anh ta.

Đột nhiên mí mắt phải Thu Thiên không ngừng nhảy loạn.

Văn Hiên gửi một icon tươi cười: “Anh chuẩn bị mua một ID cấp cao, đi theo Thu Thiên sư muội chơi đùa trần thế.”
« Chương TrướcChương Tiếp »