Anh thừa dịp khi nữ hoàng của trùng tộc lột xác đang còn suy yếu, dùng tinh thần vực của bản thân mình làm cái giá phải trả, cùng với nữ hoàng của trùng tộc cấp SS lưỡng bại câu thương, chém gϊếŧ nữ hoàng của trùng tộc, khiến cho mấy chục tỉ nhân khẩu mấy tinh hệ ở biên cảnh may mắn được cứu thoát.
Tuy nhiên, hơn mười ngàn binh lính đồng liêu của anh cũng bị dư âm khi nữ hoàng trùng tộc tự bạo tinh thần vực tác động đến, mọi người cũng xuất hiện hội chứng cuồng hóa ở những cấp độ khác nhau.
Mặc dù anh đã cản được phần lớn sóng công kích tinh thần của nữ hoàng trùng tộc, nhưng phân nửa sóng công kích tinh thần bị thoát ra ngoài vẫn tấn công đến tinh thần vực các binh sĩ, có hơn mười vị binh sĩ trung cấp, cao cấp cũng bị cuồng hóa nghiêm trọng giống như anh, cũng không có cách nào biến trở lại hình người.
Trong đó có mấy người có bối cảnh thâm hậu, xuất thân từ các thế gia quân đội khác nhau, là những con cháu ưu tú được các gia tộc đó dốc sức bồi dưỡng.
Anh đã cứu được mấy chục tỷ dân chúng bình thường, quân hàm thiếu tướng cấp hai nhảy lên thành thượng tướng, nhưng đây chẳng qua chỉ là hư danh để trấn an dân chúng mà thôi.
Còn bên trong nội bộ quân đội, anh lại trở thành mục tiêu chỉ trích của mọi người.
Trong mắt những người phía sau của những binh sĩ cao cấp bị thương kia, mấy chục tỉ dân chúng bình dân trên những tinh hệ gần biên cảnh cũng chẳng quan trọng bằng con cháu của họ, rõ ràng lúc đó anh có thể kịp thời rút lui mà không phải là lựa chọn đánh đổi cả mạng sống của mình để cùng với nữ hoàng trùng tộc chiến đấu cùng sống cùng chết.
Những người trước đó vẫn luôn bị anh ép xuống dưới nhân cơ hội này để kéo anh xuống, khi đó bọn họ mới có cơ hội ngoi lên.
Anh đã không có cách nào khôi phục lại hình người, đối với Hoắc gia mà nói thì cũng không còn tư cách để tiếp tục làm người thừa kế nữa, vì thế anh liền bị bỏ rơi.
Nếu như Hoắc Hàn Diệp nguyện ý, với thực lực cùng với công trạng của anh, trước khi hội chứng cuồng hóa của anh trở nên nghiêm trọng đạt đến cấp năm hoàn toàn mất đi lý trí, anh vẫn có thể ở tiếp tục ở lại thành Địa Hạ, tinh cầu cách ly của quân đội để hưởng thụ sự trị liệu của trị liệu sư cao cấp nhất cùng với được cung cấp nguyên liệu nấu ăn được tinh chế và những loại thuốc men cao cấp.
Nhưng như vậy thì anh cũng phải tiếp tục đối mặt với sự chỉ trích không ngừng nghỉ từ các thế lực bên kia.
Chỉ cần anh vẫn còn ở gần những người đó, bọn họ đều không thể yên tâm được, đương nhiên cũng sẽ có vài hành động.
Thậm chí còn có không ít người thừa dịp anh đang bị bệnh, muốn lấy mạng của anh.
Hoắc Hàn Diệp mệt mỏi.
Đối với quân đội, đối với Hoắc gia mà nói thì anh có cũng được, không có cũng không sao.
Hoắc Hàn Diệp tự nguyện đến cách ly trên tinh cầu ZK.
Ít nhất khi đi tới tinh cầu này, tuy rằng ở nơi đây vật tư thiếu thốn rất nhiều, nhưng rốt cuộc không có ai làm phiền đến anh nữa, anh có thể tự do tự tại hơn rất nhiều, cũng có thể nghỉ ngơi thật tốt.
Mẹ anh vì anh mà tìm kiếm một nữ trị liệu sư cấp B trở thành người bạn đời hợp pháp của anh chứ không phải bỏ ra một số tiền lớn để mua một vị trị liệu sư ký kết hiệp ước sinh tử tự nguyện, như vậy có thể hiểu bà ấy đối với một người đã bị phế bỏ như anh vẫn còn một chút hy vọng xa xôi…
Kỳ thật bà ấy cũng biết cơ hội để anh khôi phục lại trạng thái bình thường là rất nhỏ, cho nên bà ấy chỉ yêu cầu anh có thể tranh thủ thời gian thỉnh thoảng biến trở lại hình người mặc kệ tinh thần vực bị tổn hại nghiêm trọng và nhanh chóng hơn, cái này theo lý thuyết thì quả thật có thể làm được, sau đó…
Tranh thủ thời gian này, cùng với người vợ hợp pháp trên danh nghĩa của mình, sinh ra một đứa bé có thiên phú xuất sắc.
Mẹ của anh muốn anh có một đứa con kéo dài huyết mạch của mình và cha mình, sau đó bà ấy lại bồi dưỡng con của anh, để đứa bé có thể tiếp tục hoàn thành được những chuyện mà anh không thể hoàn thành, để bà ấy có thể tiếp tục hy vọng.
Hoắc Hàn Diệp cảm thấy ghê tởm, lại cực kỳ buồn cười.
Bà ấy căn bản không để ý đến cảm thụ của anh, cũng không hề quan tâm đến chuyện sống chết của anh, anh chẳng qua chỉ là một công cụ để bà ấy đạt được mục đích mà thôi.
Cho nên, Hoắc Hàn Diệp vô cùng bài xích người phụ nữ mà mẹ anh đã đưa đến vì mục đích “sinh con” này, cũng tuyệt đối không thừa nhận mối quan hệ hôn nhân với người vợ không hề có chút tình cảm nào của mình.
Cho tới lúc này anh vẫn còn quá nhỏ yếu, không thể cam đoan rằng mình sẽ không chết hoặc biến mất ở trên chiến trường, không thể cam đoan trở thành một bến cảng che mưa chắn gió cho vợ con, vậy nên anh tình nguyện độc thân cả đời này.