Chương 3: Bị Bạch Hổ lột quần

Nó muốn nàng đứng lên sao?

Tuy không hiểu vì sao thú nhân này không biến thành người để nói chuyện với nàng, nhưng qua lời nói của con chó sói kia, có vẻ ngôn ngữ ở thế giới thú nhân cũng giống với nàng.

May là xuyên sách, vì vậy không có vấn đề về ngôn ngữ giao tiếp.

Bị Bạch Hổ thúc giục vội vàng, Tống Tiểu Noãn do dự một chút, vẫn cắn răng đứng lên, nhưng vẫn sợ hãi, đề phòng và do dự nhìn Bạch Hổ, hai chân mềm nhũn, bắp chân không ngừng run rẩy…

Bạch Hổ thấy nàng đứng dậy thì lập tức gầm lên rồi quay đầu nhìn phía sau nàng.

Grào grào grào—

Giống cái này thuộc chủng tộc gì? Không có tai, cũng chẳng có cánh, chẳng lẽ là có đuôi? Cái đuôi của nàng trông như thế nào?

Thấy giống cái mặc quần, nó hận không thể thò đầu qua, cắn quần của giống cái kéo xuống, nó nhất định phải nhìn xem, cái đuôi của giống cái thơm tho này trông như thế nào.

Thậm chí cái quần của nàng cũng không có cái lỗ để lộ đuôi, là vì cái đuôi của giống cái rất nhỏ sao?

Ở bộ lạc thú nhân, quần áo của giống cái thường được sửa đổi theo đặc điểm cơ thể, ví dụ như sau áo của Vũ tộc sẽ để lại những khoảng trống tương ứng để thả cánh ra, sau quần của sư tử, hổ hay các thú nhân khác sẽ khoét thêm một lỗ nhỏ để tiện cho giống cái xỏ đuôi ra ngoài, chỉ có một ít giống cái không có đuôi nên mới không có lỗ ở sau quần.

Sau quần của giống cái thơm tho này không có lỗ nào, có phải nàng không có đuôi sao? Giống cái khi hóa thành thú nhân hình người mà không có đuôi thì chỉ có hai tộc: Xà tộc và Ngư tộc.

Nếu là Xà tộc và Ngư tộc, Bạch Hộ thật sự không thích.

Cả người Xà tộc trơn bóng, còn thích ở nơi âm u ẩm ướt, hàm răng lại có độc, tích cách lại u ám, vô tình ném độc vào người khác, thật đáng ghét.

Thú nhân ở đại lục thú nhân đều ghét Xà tộc như đám chó sói tham lam kia, không, bọn họ chán ghét Xà tộc còn hơn đám chó sói tham lam kia.

Ngư tộc càng hung ác hơn, phần lớn thời gian bọn họ đều ở trong nước, độc chiếm nguồn nước không cho thú nhân khác tới gần, nếu có người xuống nước hay uống nước, nếu không cẩn thận sẽ bị bọn họ kéo xuống đáy nước rồi ăn thịt, làm người khó lòng phòng bị, không ít giống cái trong tộc đã bị bọn họ kéo xuống nước ăn thịt, vì vậy cũng chán ghét vô cùng.

Thế nhưng trên người của thú nhân Xà tộc đều có mùi hôi, cả người thú nhân của Ngư tộc đều tỏa ra mùi hôi tanh khó ngửi, mà giống cái trước mắt này có mùi thơm, vì vậy nó tin, thú nhân trước mắt này chắc chắn không phải là Xà tộc hay Ngư tộc.

Nhưng mà—

Giống cái thơm tho này rốt cuộc là thú nhân tộc gì, sau quần không có đuôi, bởi vì nó quá nhỏ sao?

Bạch Hổ nghĩ vậy, càng dùng sức kéo quần của Tống Tiểu Noãn xuống, muốn tụt quần nàng xuống để nhìn.

Mà giờ phút này Tống Tiểu Noãn đã trợn tròn mắt, thú nhân này muốn làm cái gì? Nó muốn cắn quần nàng.

Không đúng, nó chỉ muốn cởϊ qυầи của nàng! Bỗng nhiên nàng nhận ra.

Nghĩ đến việc bộ lạc thú nhân công khai tìиɧ ɖu͙©, trong lòng lập tức đập loạn xạ, cảm giác sợ hãi nhanh chóng lan ra…

Nước mắt không tự chủ được trào ra, sắc mặt Tống Tiểu Noãn trắng bệch, dùng sức kéo quần, không muốn cho Bạch Hổ cởϊ qυầи của nàng.

Tổng Tiểu Noãn cảm giác cả người đều đang run rẩy, cảm giác sợ hãi đang xâm chiếm lấy mọi cảm xúc của nàng. Thú nhân mày muốn làm gì? Nó cởϊ qυầи nàng làm gì? Chẳng lẽ cũng muốn làm chuyện đó?