- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Thú Thế Mê Tình: Gả Cái Thú Nhân Hảo Làm Ruộng
- Chương 2: Giống cái thật đáng yêu
Thú Thế Mê Tình: Gả Cái Thú Nhân Hảo Làm Ruộng
Chương 2: Giống cái thật đáng yêu
Tốc độ của Bạch Hổ rất nhanh, Tống Tiểu Noãn nằm sấp trên lưng nó, không thể không nắm chặt lấy lông của nó nếu không sẽ ngã xuống.
Đầu óc của ong ong, một lúc lâu sau, Tống Tiểu Noãn mới từ từ lấy lại tinh thân, bắt đầu thắc mắc.
Đám chó sói háo sắc kia có thể biến thành người, quả nhiên nơi này giống với tưởng tượng của nàng, là thế giới của thú nhân.
Chó sói là động vật sống theo bầy đàn, tham lam, lười biếng, háo sắc, thích lang thang trong rừng rậm, thích cướp thú nhân của người khác, chúng chính là thổ phỉ trong thế giới thú nhân.
Mà Bạch Hổ dưới thân nàng, rất có khả năng cũng là một thú nhân, không, chắc chắn cũng là một thú nhân.
Sau một lúc lâu, Bạch Hổ mới dừng lại, mấy con chó sói háo sắc ở đằng sau cuối cùng cũng bị quăng ra xa.
Ngay cả như vậy, Tống Tiểu Noãn vẫn không thể yên tâm, tim vẫn đập thình thịch rất nhanh, thấp thỏm, bất an…
Nếu chân tướng thật sự giống như nàng tưởng tượng, thì đây không phải là thế giới của dã thú, mà là thế giới của thú nhân…
Vì sao nàng lại xuất hiện ở đây?
Đối với câu hỏi này, trong lòng nàng có lẽ đã có đáp án, chỉ là không dám chấp nhận nó.
Trước kia nàng từng đọc qua một cuốn tiểu thuyết, tác giả đã nói qua ở phần giới thiệu, bởi vì nhân vật chính hack máy tính của tác giả, xem trộm bản thảo của tác giả, cuối cùng bị trác giả nguyền rủa xuyên đến thế giới trong truyện…
Não bộ con người hiện đại rất đặc biệt, thể loại tiểu thuyết kỳ lạ gì cũng có, cho nên nhìn thấy phần mở đầu như vậy, nàng cũng không cảm thấy kỳ lạ, dù sao cũng chỉ là tiểu thuyết, đều là giả, nàng chưa từng quan tâm lắm.
Cuốn tiểu thuyết đó nàng cũng khá thích, tuy không có đọc nhiều lắm, nhưng nàng cũng là một con mọt sách đắm chìm trong văn học mạng mười mấy năm, Tống Tiểu Noãn dám lấy nhân cách của mình ra đảm bảo, chủ đề này rất ít được mọi người chú ý, chắc chắn không thể kiếm được tiền, cho nên các tác giả ngu xuẩn suốt ngày đi bán bản thảo, càng ngày càng nhiều, thật sự nàng không thể nhìn được nữa, cho nên mới hack máy tính của tác giả, muốn nhìn xem thu nhập của họ được bao nhiêu, quả nhiên không dám nhìn thẳng vào kết quả, tiền nhuận bút một tháng của tác giả cũng không đủ để mua một bát lẩu cay, cũng may da mặt tác giả dày như vậy, còn có mặt mũi nói tiền nhuận bút của mình rất nhiều…
Sau đó, nàng cũng giống như nữ chính trong cuốn tiểu thuyết kia, mở mắt ra, thế giới trước mắt đã thay đổi.
Nàng cũng bị mấy tác giả ngu xuẩn đó nguyền rủa sao?
Này tác giả, đợi đó!!!
Bạch Hổ dừng lại, đặt nàng xuống mặt đất, sau đó tò mò nhìn nàng, thỉnh thoảng ghé tới dùng mũi ngửi xung quanh cơ thể nàng.
Là giống cái…
Bạch Hổ càng kiểm tra, càng cảm thấy phấn khích, đã lâu lắm rồi mới thấy có giống cái xuất hiện.
“Grào—” Gầm nhẹ một tiếng với giống cái, ý bảo nàng đứng lên, nó muốn kiểm tra một chút, Mặc dù mùi hương giống cái rất thuần khiết, nhưng nó muốn xác nhận thêm chủng tộc của giống cái.
Trong thế giới của thú nhân, sau khi giống cái biến thành người vẫn đều giữ lại một bộ phận của thú, trên đầu của giống cái trước mắt không có tai, sau lưng cũng không có cánh, thật kỳ lạ, chẳng lẽ hình thái của thú ở trên mông nàng sao?
Tống Tiểu Noãn biết nó là một thú nhân, nhưng tiếng mãnh hổ gầm nhẹ bên người, vẫn đủ khiến nàng sợ hãi, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hai tay run rẩy.
“Grào grào grào—”
Thấy giống cái không nghe lời mà đứng lên, Bạch Hổ có chút nôn nóng thúc giục, sốt ruột muốn xác định chủng tộc của giống cái.
Giống cái này thơm quá, nếu có thể, thật muốn trở thành bạn lữ của nàng.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Thú Thế Mê Tình: Gả Cái Thú Nhân Hảo Làm Ruộng
- Chương 2: Giống cái thật đáng yêu