Chương 8

Giang Đình Nghiêm vừa xuống xe đã vứt một ánh nhìn khinh người cho Giang Dư Trì rồi mới xoay người lại nhẹ nhàng ôm Lâm Phó Niên.

“Niên Niên, chúc cháu sinh nhật vui vẻ, mới ba năm không gặp mà đã gầy thế này rồi à.”

Lâm Phó Niên vỗ sau lưng Giang Đình Nghiêm: “Chú Giang à, cháu có gầy đâu, béo thế này mà, ba mẹ cháu đang đợi chú ở trong đó.”

Giang Đình Nghiêm mỉm cười bước vào.

Bỗng trên đầu Lâm Phó Niên có thêm một bàn tay, không cần ngẩng đầu cậu cũng biết đó là ai.

“Anh Mộ, anh lại xoa đầu em nữa rồi.”

Giang Dư Mộ không thèm thu tay lại mà còn xoa nhẹ một cái: “Niên Niên thật thông minh, chúc mừng sinh nhật tuổi 21 của em.”

Anh ta vừa nói xong liền đưa ngay hộp quà cho Lâm Phó Niên.

“Quà tặng này.”

Lâm Phó Niên nhận lấy hộp quà rồi mỉm cười: “Cảm ơn anh.”

Giang Dư Mộ nói: “Khách sáo rồi, anh vào nhà trước, em cứ nói chuyện với Tiểu Trì đi.”

Lâm Phó Niên nhìn bóng lưng vừa rời đi của Giang Dư Mộ rồi thở dài một cái, chuyện gì nên đối mặt sớm muộn gì cũng sẽ phải đối mặt thôi.

Hiện menu

TYT - Ứng dụng đọc và nghe truyện tốt nhất

TYT Thu Thề Chương 5

THU THỀ

CHƯƠNG 5: CUỘC TRANH GIÀNH NHỎ

2 tháng

Giang Dư Trì bước tới, Thẩm Chi Ức ở bên cạnh bắt tay cậu: “Cậu chủ Lâm, sinh nhật vui vẻ.”

Sau đó cậu ta đưa tay về phía Giang Dư Trì: “Dư Trì, đưa quà tặng cho em.”

Giọng điệu của Thẩm Chi Ức ẩn chứa một chút miễn cưỡng mà người khác không phát hiện được, cậu ta cũng không muốn gọi như thế, nhưng đây là yêu cầu của Giang Dư Trì.

Nếu không làm theo, tiền thuốc men của mẹ cậu ta sẽ bị cắt.

Trái tim của Lâm Phó Niên đập loạn xạ khi nghe thấy xưng hô này.

Giang Dư Trì đặt hộp quà lên tay Thẩm Chi Ức, Thẩm Chi Ức nhận lấy rồi đặt lên tay Lâm Phó Niên.

Lâm Phó Niên cầm lấy hộp quà nói: “Cảm ơn Trì phu nhân, hai người đi vào ngồi đi.”

Thẩm Chi Ức xua tay: “Không cần gọi tôi vậy đâu, tôi họ Thẩm, gọi Chi Ức là được rồi.”

Giang Dư Trì lạnh lùng nói: “Chi Ức, em đừng khách sáo, đây là phép lịch sự mà em cần nhận được khi là người yêu của anh.”

“Cái danh xưng Trì phu nhân này, người yêu tôi chắc là thích lắm, cậu chủ Lâm thật có lòng.”

Mặc dù tự mình nói ra những lời này nhưng trong lòng Giang Dư Trì lại cảm thấy cực kỳ bực bội.

Thẩm Chi Ức từ từ cúi đầu.

Vẻ mặt bên ngoài của Lâm Phó Niên trông thì lạnh lùng nhưng bên trong trái tim cậu như bị xé nát bởi hai từ Trì phu nhân, người yêu.

“Khách sáo rồi.”

Giang Dư Trì muốn nói lại thôi.

Lâm Phó Niên đang tính nói tiếp thì đột nhiên có người xuất hiện ở phía sau.

“Tiểu Niên Niên ơi, tôi nhớ cậu muốn chết!”

Lâm Phó Niên bất lực giữ cậu ta lại để tránh cậu ta bị ngã: “Đoàn Cảnh Thời! Cậu bao nhiêu tuổi rồi, nhìn xem có ấu trĩ không hả?”

Một bàn tay khác xuất hiện, nhấc Đoàn Cảnh Thời ra khỏi người Lâm Phó Niên: “Đừng có dính lấy cậu ấy.”

Đoàn Cảnh Thời tức giận nói: “Phó Tinh Nghịch! Cậu đừng có suốt ngày mơ tưởng chiếm đoạt Tiểu Niên Niên nữa có được không, tôi không đồng ý! Trác Dương cũng không đồng ý!”

Trác Dương ho một tiếng “Khụ.”

Đoàn Cảnh Thời cười nói: “Thấy chưa, thấy chưa!”

Phó Tinh Nghịch liếc một cái đầy xem thường: “Không nhìn thấy.”

Ba người này là thành viên trong nhóm huấn luyện ở nước ngoài của Lâm Phó Niên, cũng là những người anh em cực kỳ tốt của cậu.

Lâm Phó Niên ngắt lời bọn họ: “Ngừng, tôi chỉ thuộc về mình tôi thôi, mấy cậu đừng có lại đây.”

Đoàn Cảnh Thời ôm lấy cánh tay Lâm Phó Niên cọ tới cọ lui: “Đừng mà, Tiểu Niên Niên à, sau khi cậu đi tôi ăn không ngon ngủ không yên luôn đó.”

Lâm Phó Niên gõ đầu cậu ta: “Thế hả? Sao tôi thấy cậu có vẻ béo lên nhỉ.”

Lúc này Thẩm Chi Ức nhìn vẻ mặt của Giang Dư Trì một cái rồi lên tiếng, nếu mà không hỏi thì chắc chắn anh sẽ lên cơn ở đây mất.

“Cậu chủ Lâm, những vị này là…”

Lâm Phó Niên mỉm cười nói: “Ngại quá, tôi quên giới thiệu, đây là bạn bè của tôi, Phó Tinh Nghịch, Đoàn Cảnh Thời và Trác Dương.”

Đoàn Cảnh Thời bổ sung thêm một câu: “Tôi với Trác Dương là bạn bè của cậu ấy, còn Phó Tinh Nghịch là bạn trai tương lai của Tiểu Niên Niên ~”

Giang Dư Trì siết chặt tay, buộc bản thân phải bình tĩnh lại, mình đã có Thẩm Chi Ức rồi mà.

Không cần phải vì người mình ghét mà làm ảnh hưởng tâm trạng của bản thân.

Thẩm Chi Ức đáp lại: “Chào mọi người, tôi tên là Thẩm Chi Ức, người bên cạnh tôi là Giang Dư Trì.”