Quyển 1- Chương 6: Ta là bố của con!

Sắc mặt Lâm Nam đỏ bừng, nhiều ngày như vậy cuối cùng cha cũng hỏi, Lâm Nam xấu hổ kẹp hai chân. Anh giả vờ không biết gì lắc đầu nói: "Sữa bột gì? Tiểu Bảo vẫn chưa đến thời gian uống sữa bột! Là sữa của Nam Nam."

Lâm Tranh cũng không ngờ tới, hiển nhiên bị anh làm cho bối rối, ngơ ngác lặp lại: "Sữa của con?"

Lâm Nam tự nhiên gật đầu: “Đúng vậy, sữa nhiều quá bé không uống được, tối nào con cũng phải dùng máy hút sữa hút ra nếu không sẽ căng sữa lắm, nhưng bây giờ đã có bố ở đây nên không cần lãng phí nữa!

Bố chỉ vào mình rồi chỉ vào nửa cốc sữa dưới tay, lo lắng đến mức lắp bắp: “Ý con là... con nói sữa bố uống trước đó là sữa của con? Sao con có thể để bố uống sữa của con à? Ta, ta là bố của con!”

Lâm Nam đối mặt với sự khó xử và sự cường điệu của bố về việc này, hưng phấn xoa xoa chân, bào chữa nói: "Nhưng chỉ là uống sữa mà thôi, có liên quan gì đến việc là ai là bố chứ! Và hơn nữa, hiện nay không phải đang khuyến khích việc cho con bú sữa mẹ sao? Đồ chứa đựng giá trị dinh dưỡng cao như vậy, đổ đi thật là phí phạm!"

Lâm Tranh vẫn mở to mắt kinh ngạc nhìn anh, Lâm Nam vẫn có chút sợ hãi bố mình liền đặt cốc sữa lên bàn: “Con để ở đây, muốn hay không thì tùy bố." Nói xong rồi anh quay về phòng.

Nhìn thấy con trai mình bước ra ngoài, Lâm Tranh ngơ ngác nhìn chằm chằm vào cốc sữa, tại sao việc một người bố uống sữa của chính con trai mình lại nghe buồn cười đến thế? Tuy nhiên, ông nuốt xuống vị ngọt trong veo lạ phảng phất trong miệng.

Lâm Nam do dự một lúc, nhưng sau đó ông vẫn cầm lấy nửa cốc sữa còn lại và xem xét kỹ. Màu sữa mẹ cũng thậm chí còn vàng hơn sữa bò. Ông đặt nó dưới mũi và hít thở, hương sữa thơm ngát lan tỏa. Ông đã uống qua rồi, dù sao người khác cũng không biết và không có gì để chế giễu nên quyết định uống sạch nó. Vậy là ông mở miệng và hớp hết cốc sữa còn lại.

Sáng hôm sau khi thức dậy, Lâm Nam nhìn thấy cốc đã được rửa sạch đặt trên giá, anh không hỏi bố liệu có uống cốc sữa đó hay không. Chỉ khi tối đến, một cốc sữa mới lại được đưa đến, Lâm Tranh lại như hôm qua, uống hết cốc sữa ấm áp của con trai.

Lâm Nam phát hiện ra rằng kể từ khi nói với bố là tối hôm đó ông đang uống sữa của mình, bố luôn lén nhìn anh khi anh đang cho con bú. Vì thế mỗi lần cho con bú, anh đều bế đứa bé trước mặt bố.

Kể từ khi Lâm Tranh biết được từ con trai mình rằng sữa ông uống mấy ngày nay là sữa của con trai mình, ông luôn có cảm giác không kiềm chế được muốn nhìn bộ ngực khủng của con trai mình khi cho con bú. Dù mỗi lần nhìn lén sẽ bị chính lương tâm mình lên án. Nhưng khi Lâm Nam đang cho em bé bú, Lâm Tranh không khỏi lén lút liếc nhìn ngực anh.

Nhìn thấy bố đang ngồi trên ghế sofa xem TV, Lâm Nam bế đứa bé ra ngoài ngồi bên cạnh cho con bú. Mỗi lần cho con bú, bé đều để lộ toàn bộ bầu ngực, nhìn thấy ánh mắt của bố lại lén lút nhìn về phía mình Lâm Nam điều chỉnh cơ thể chậm rãi quay về phía bố, khóe mắt thấy bố đang lén nhìn bầu ngực lớn trong miệng đứa bé.

Lâm Nam nhìn thấy người bố bên cạnh đang lén lút nhìn chằm chằm vào bộ ngực lớn, Lâm Nam cố ý bắt đứa bé nhổ núʍ ѵú trong miệng ra, sau đó lấy vυ" còn lại ra cho đứa bé bú. Bằng cách này, bộ ngực gần bố nhất được giải phóng để bố có thể nhìn rõ bộ ngực của mình.