Chương 23: Thắng lợi trở về

Đối mặt với cường địch, Long Tiêu Diêu vẫn hết sức chăm chú xem xét nhất cử nhất động của con trăn. Khi hắn nhìn thấy thân thể con trăn buông ra, vốn tưởng rằng con trăn có ý đồ chạy trốn, nhưng hắn lập tức liền biết mình sai lầm rồi, bởi vì ngay sau đó con trăn giơ lên khúc đuôi to lớn đánh về phía hắn.

Long Tiêu Diêu vẫn luôn giữ trạng thái khẩn trương phòng bị cao độ, lúc này thấy dị biến nổi lên, lập tức xuất ra Thanh Đồng Thuẫn che ở trước người mình, đồng thời rót chân khí vào tấm thuẫn.

Nhưng Long Tiêu Diêu vẫn còn chậm nửa nhịp, khúc đuôi của con trăn đập mạnh lên Mộc Linh Tráo, Mộc Linh Tráo lập tức vỡ nát biến mất. Khúc đuôi theo đã đập lên Thanh Đồng Thuẫn, Lúc này, hắn vừa mới rót vào một phần chân khí, lực phòng ngự của tấm thuẫn còn chưa đạt tới trạng thái tốt nhất.

Lực đánh cực mạnh của khúc đuôi con trăn lập tức đánh Long Tiêu Diêu bay ra ngoài xa, Thanh Đồng Thuẫn cùng rời tay bay đi, tay trái của hắn hoàn toàn cứng đờ, truyền đến một con đau đớn thấu xương, cánh tay trái này cũng gần như không giơ lên được nữa.

Long Tiêu Diêu cũng không kinh hoảng, đang ở giữa không trung, hắn thi triển thân pháp Ngư Hành Bách Biến, bay ra hai thước rơi xuống đất, liên tục thối lui ra sau ba bốn bước mới đứng vững trên mặt đất vẫn không té ngã. Cánh tay trái nhất thời không thể nâng lên được, hắn liền điểm ngón tay phải, bắn ra một đạo điện lưu về phía mắt trái con trăn.

Long Tiêu Diêu phán đoán thật chính xác, sau khi con trăn đánh hắn bay đi, liền theo bản năng quay đầu trợn con mắt phải xem xét vị trí chỗ hắn rơi xuống, nhưng lúc này mắt trái con trăn còn chưa hoàn toàn khôi phục, trước mắt nó vẫn còn mơ mơ hồ hồ. Ngay lúc con trăn còn đang cố gắng phân biệt cảnh vật trước mắt, một đạo điện lưu bắn tới trúng ngay mắt trái của nó.

Mắt trái con trăn lập tức vỡ nát, điện lưu công vào đại não con trăn. Dưới kí©h thí©ɧ cường đại của điện lưu cùng với con mắt bị mù, lập tức khiến con trăn rơi vào trạng thái điên cuồng, nó liều mạng vung lên khúc đuôi cực lớn của nó, bắt đầu quật đánh lung tung bốn phía không hề có mục tiêu.

Lực đánh của đuôi trăn cực kỳ mãnh liệt khiến Long Tiêu Diêu không ngừng né tránh. Khúc đuôi chỉ lớn bằng miệng chén, nhưng quất lên một gốc cây đại thụ đường kính một thước, lại làm cho cây đại thụ kia phát ra một tiếng “rắc” vang dội, rồi gãy ngang, cây đại thụ chậm rãi ngã xuống một bên.

Tuy nhiên, con trăn cũng không tốt gì hơn, sau khi quất gãy cây đại thụ, nửa thân mình con trăn bắt đầu vặn vẹo quay cuồng tại chỗ, còn khúc đuôi thì mềm rũ lê lếch trên mặt đất, dường như cú đập vừa rồi đã làm cho xương đuôi của nó gãy rời trong đó.

Con trăn lăn lộn trên mặt đất ước chừng cạn một chén trà nhỏ, lúc này động tác của nó mới dần dần yếu bớt. Long Tiêu Diêu đang né tránh ở phía trước con trăn mấy thước, thấy vậy vội lấy ra một viên Liệu Thương Đan ăn vào. Cánh tay trái hắn vừa rồi dưới va chạm của Thanh Đồng Thuẫn, cánh tay đã bị gãy xương, đau đớn như kim châm muối xát khiến hắn có cảm giác như sắp hôn mê đi.

Hiệu quả của Liệu Thương Đan quả thật không tầm thường, sau khi con trăn lại miễn cường lăn lộn chừng cạn chén trà nhỏ, sinh mệnh của nó dần dần trôi đi, sự đau đớn trên cánh tay Long Tiêu Diêu cũng dần dần biến mất. chỉ có điều cánh tay trái vẫn không thể hoàn toàn hoạt động tự nhiên như trước. Dù sao bị gãy xương cũng phải cần một thời gian mới có thể hoàn toàn lành lặn như cũ.

Con trăn cuối cùng chết đi, nhưng dù không có yêu nguyên lực hộ thể, lớp da của nó cũng cực kỳ cứng chắc, Long Tiêu Diêu dùng trường kiếm pháp khí thượng phẩm mà cũng phải phí thời gian chừng một bừa cơm mới gian nan lột xong lớp da trăn, ở trong bụng nó tìm được một viên yêu đan màu xanh bằng cỡ hạt đậu. hắn liền cho vào bình ngọc cất giữ.

Ba tháng sau đó, Long Tiêu Diêu chỉ quanh quẩn một chỗ trong Thường Thanh Sâm Lâm. Thỉnh thoảng tìm được dược thảo thì nhổ trồng trong không gian Vạn Thú Lệnh, còn nếu gặp yêu thú cấp một thì để cho Kim Xà tiến hành luyện tập thực chiến.

Đối thủ đầu tiên của Kim Xà là một con lợn rừng, yêu thú cấp một thuộc tính thổ. Lợn rừng thân dài hơn một thước, thể trọng đạt tới hơn hai trăm cân. mà Kim Xà chỉ bàng ngón tay út dài một thước, nếu nói về phân lượng, có lẽ nó chỉ nặng nửa cân. hai đối thủ hoàn toàn không cân xứng.

Vốn Long Tiêu Diêu rất lo lắng, nhưng Kim Xà nhiều lần biểu hiện với hắn ý muốn tiến hành thực chiến, hắn cùng chỉ đành thỏa mãn yêu cầu của Kim Xà. Tuy nhiên, sau khi thả ra Kim Xà hắn liền hết sức chăm chú nhìn chằm chằm biến hóa trên chiến trường, nếu Kim Xà có nguy hiểm, hắn sẽ lập tức ra tay, hắn quyết không thể để Kim Xà bị chút thương tổn gì.

Nhưng kết quả lại ra ngoài ý liệu của Long Tiêu Diêu. Kim Xà vừa phát hiện đối thủ lập tức cực kỳ hưng phấn, nó chậm rãi chạy về hướng lợn rừng, ngay lúc lợn rừng cúi đầu về phía trước lao tới, định dùng răng nanh đâm Kim Xà. thân thể Kim Xà đột nhiên co rụt lại, tiếp theo toàn thân bắn lên. như mũi tên bắn về phía thân mình lợn rừng.

Nói hành động của Kim Xà nhanh như tia chớp cũng không khoa trương chút nào. Trong nháy mắt Kim Xà đã đáp trên lưng lợn rừng, không ngần ngại chút nào há miệng cắn trên lưng nó.

Lợn rừng tiếp tục chạy về phía trước hơn một thước, rồi thân thể ngã thật mạnh xuống trên mặt đất. tứ chi co rút. toàn thân co giật. một lát sau liền toi mạng.

Long Tiêu Diêu nhìn hết thảy chuyện xảy ra. hắn giật mình, kinh ngạc cho hành động mau lẹ của Kim Xà. càng kinh ngạc vì độc tính của Kim Xà. Yêu thú cấp một vậy mà gần như chỉ trong nháy mắt liền chết dưới độc tố của Kim Xà. Cho dù người tu tiên Luyện Khí Kỳ trúng loại xà độc này, cũng sẽ tử vong trong nháy mắt.

Trong lòng Long Tiêu Diêu lại lần nữa đánh giá thực lực của Kim Xà. cũng cùng là yêu thú cấp một. vậy mà Kim Xà gần như là miểu sát đối thủ. Loại thực lực này tuyệt đối khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng, chỉ sợ cho dù đối mặt với yêu thú cấp hai, Kim Xà cũng có đủ thực lực chiến một trận.

Ba tháng sau. sau khi Kim Xà ăn hết thịt con trăn cấp hai, liền rơi vào trạng thái ngủ say. vốn mỗi lần ăn xong thực vật. Kim Xà đều sẽ không nhúc nhích lẳng lặng tiêu hóa. nhưng nhiều lắm cùng chỉ mấy ngày là tỉnh lại.

Mà lần này, Kim Xà nhưng lại ngủ say mười ngày còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, làm cho Long Tiêu Diêu vô cùng lo sợ. Tuy nhiên, thỉnh thoảng hắn tra xét mấy lần, phát hiện dấu hiệu sinh mệnh của Kim Xà vẫn mạnh mẽ, hơn nữa trạng thái cũng thập phần ổn định, hắn mới hơi yên tâm một chút. Hắn cũng không có biện pháp gì khác, chỉ đành chờ đợi thôi.

Không có Kim Xà thủ hộ, Long Tiêu Diêu cũng không có thủ đoạn phòng vệ gì, tu luyện ở chỗ đồng trống thật vô cùng nguy hiểm. Mà trọng yếu hơn là, thời gian qua phục đan tu luyện, Tụ Khí Đan của hắn đã sớm dùng hết sạch. Hiện giờ hắn đã đạt tới Luyện Khí Kỳ hậu kỳ cấp năm. nhưng không có đan dược phụ trợ, tốc độ tu luyện giảm nhiều, thăng lên cấp sáu có vẻ xa vời.

Vì thế, Long Tiêu Diêu quyết định rời Thường Thanh Sâm Lâm trở về phường thị Tây Nam Phong Hoa Sơn. Hắn vốn đã thu được hơn ba trăm khối linh thạch cấp thấp, cùng với một ít dược thảo. Hiện giờ, ở Thường Thanh Sâm Lâm lại nhổ trồng thêm hơn ba trăm cây dược thảo mười mấy loại, tuy rằng chỉ là dược thảo để luyện chế đan dược Luyện Khí Kỳ cấp thấp, niên đại cũng rất bình thường, nhưng khẳng định cùng có thể có giá trị gần một trăm linh thạch. Hơn nữa. dược thảo của hắn đều là nhổ trồng trong Vạn Thú Lệnh, tuyệt đối giữ được tươi tốt. linh khí không có tiết ra ngoài chút nào, hẳn là còn có thể bán nhiều thêm một ít linh thạch.

Lần này Long Tiêu Diêu còn thu được hơn ba mươi yêu đan và tài liệu của yêu thú cấp một, còn có hai tài liệu và yêu đan của yêu thú cấp hai. Những vật phẩm này, nếu toàn bộ bán ra. ít nhất có giá tới 600 linh thạch, tính tổng cộng hắn cũng là tài chủ trong lớp người tu tiên cùng cấp.

Long Tiêu Diêu tuy biết rằng đi phường thị mua bán có thể gặp phải nguy hiểm, nhưng hiện giờ hắn không có lựa chọn nào khác. Vừa rời khỏi Thường Thanh Sâm Lâm. hắn lập tức thuê một chiếc xe ngựa đi về hướng Hoa Sơn.

-o0o-