Long Tiêu Diêu tính trước điều tra tên tu tiên kia đã nhưng khi hắn tới gần, nhìn cảnh tượng máu nhiễm đỏ cả nền đất, thi thể chồng chéo lên nhau lại không kìm được, bắt đầu không ngừng nôn mửa.
Khi Long Tiêu Diêu bị vây công, tất cả tâm tư của hắn đều đặt lên những hắc y nhân công kích mình, căn bản không chú ý tới những thi thể trên mặt đất! Hắn chỉ là một đứa nhỏ mười bốn tuổi, đột nhiên nhìn thấy nhiều thi thể như vậy, hơn nữa đều là chết trong tay mình thì không kìm nổi phải nôn thốc nôn tháo.
Tộc trưởng đương nhiên hiểu được cảm thụ của Long Tiêu Diêu lúc này. Ngay cả là hắn, nhìn thấy thi thể vương vãi khắp nơi cũng còn có chút cảm giác không thoải mái, huống chỉ là một đứa nhỏ!?
Lúc này, trong cảm nhận của Tộc trưởng, Long Tiêu Diêu đã trở thành một trụ cột của gia tộc trong tương lai. Tuy rằng Tộc trưởng còn cảm thấy nghi hoặc rằng Long Tiêu Diêu chưa bao giờ gia nhập môn phái tu tiên. Ngay cả mọi người đều biết Côn Lôn Phái cự tuyệt tuyển nhận hắn. Chẳng lẽ là cha mẹ hắn âm thầm truyền thụ công pháp tu tiên nào đó cho hắn?
Tuy nhiên, Tộc trưởng lúc này sẽ không tra vẫn Long Tiêu Diêu. Nhìn thấy hắn nôn mửa, Tộc trưởng ân cần đi tới bên cạnh hắn, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng hắn, cũng cho một đệ tử của gia tộc nhanh chóng mang tới một cốc nước sạch, chuẩn bị cho hắn súc miệng.
Khoảnh khắc này, tâm tình của những tộc nhân Long gia cũng không giống nhau. Đại đa số mọi người lo sợ bất an, hồi tưởng lại thái độ của mình với Long Tiêu Diêu lúc bình thường, nhìn Long Tiêu Diêu như nhìn một ma vương chuyên gϊếŧ chóc, lo lắng hắn sẽ trả thù mình.
Thấy Long Tiêu Diêu đã không còn nôn nữa và đã súc miệng, Tộc trưởng nói:
Tiêu Diêu huynh đệ, ngươi rốt cục giờ đã thành người tu tiên. Cha mẹ ngươi cũng có thể thanh thản được rồi! Gia tộc sau này cũng phải dựa vào ngươi!
Long Tiêu Diêu bình thản nói:
Tộc trưởng khách khí rồi! Ta cũng là một phần tử của gia tộc, gia tộc có việc thì tất nhiên bụng làm dạ chịu rồi!
Tộc trưởng và ba vị trưởng bối gia tộc hàn huyên với Long Tiêu Diêu một lúc rồi lại ra lệnh chuẩn bị Khánh công yến. Long Tiêu Diêu nhìn thấy tộc nhân bắt đầu thu dọn chiến trường thì vội đi tới trước thi thể tên tán tu kia, bắt đầu lục soát vật phẩm trên người hắn.
Trên thân thể, quần áo của tên tu tiên này không có thứ gì, chỉ có một thứ như cái túi lớn chừng bàn tay như túi tiền bằng da ở bên hông và một tấm Pháp phù trên tay.
Long Tiêu Diêu thu lấy bao da kia và tấm Pháp phù, Tộc trưởng và một ít tộc nhân dù trong lòng không vui vẻ nhưng cũng không có dị nghị gì. Bọn họ biết rằng những vật phẩm của người tu tiên thì người phàm tục căn bản không thể sử dụng. Hơn nữa, dưới tình huống hiện tại, không có bất cứ kẻ nào nguyện ý đắc tội với Long Tiêu Diêu cả!
Về tới đại viện gia tộc, Tộc trưởng đã căn dặn tộc nhân sửa sang lại căn phòng trước đây của cha mẹ Long Tiêu Diêu để dành cho hắn sử dụng. Tuy rằng Long Tiêu Diêu luôn bảo thôi nhưng Tộc trưởng lại cho rằng hắn còn có oán khí, dù thế nào cũng hãy để hắn sắp xếp.
Kỳ thật Long Tiêu Diêu dù còn có chút bất mãn với thế lực Tộc trưởng nhưng hắn vẫn không ghi hận. Hắn căn bản không thèm để ý những việc phàm tục này! Nguyên nhân khiến hắn muốn ở trong căn phòng nhỏ cũ là không hy vọng bị người ta quấy rầy khi tu luyện. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn không thể thay đổi ý của Tộc trưởng, đành chuyển về căn phòng ở phía Bắc.
Tiếp theo lại là Khánh công yến, lại thưởng cho ngân lượng, tăng lên tiền chu cấp hằng tháng, bổ nhiệm Long Tiêu Diêu làm trưởng lão của gia tộc, những người khác tiến lên chúc mừng kéo dài tới tận hai canh giờ.
Tâm tư Long Tiêu Diêu đã sớm không ở nơi yển hội này. Nếu không phải hắn tu dường tốt, rất lễ phép thì đã sớm cáo từ, trở về phòng mình nghiên cứu những thứ thu được của tên tán tu hắn gϊếŧ ban ngày.
Sự hiểu biết của Long Tiêu Diêu đối với những người tu tiên khác nói riêng và Giới tu tiên nói chung quả thật quá ít nên nóng lòng muốn tìm hiểu thêm. Cuối cùng, khi yến hội cũng đã sắp kết thúc, hắn lấy lý do chân khí tiêu hao nghiêm trọng, cần tu luyện để khôi phục nên mới cáo từ trở về căn phòng mới của mình. Trong cuộc giao đấu hôm nay, hắn quả thật tiêu hao chân khí nghiêm trọng nhưng vẫn chưa nóng lòng tu luyện mà sốt ruột tra xét chiếc bao da kia.
Long Tiêu Diêu cẩn thận mở bao da ra, dùng thần thức đảo qua liền phát hiện bên trong có hai không gian cùng tồn tại ở hai bên trái phải. Hắn lập tức đoán được đây chính là túi trữ vật của người tu tiên. Tuy nhiên cấp bậc của chiếc này quả thật rất thấp, không gian trữ vật căn bản không thể sánh bằng Vạn Thú Lệnh Bài được!
Không gian trong Vạn Thú Lệnh Bài sẽ tăng trưởng khi tu vi Long Tiêu Diêu gia tăng, hiện đã rộng tới gần hai mươi thước. Có được một không gian trữ vật khổng lồ như vậy, những vật phẩm trữ vật khác đương nhiên không được hắn để vào mắt.
Điều khiển Long Tiêu Diêu cảm thấy hứng thú chính là những thứ bên trong nó, cũng chính là những thứ mà tên tán tu kia thấy quý giá. Tuy nhiên, điều khiến hắn thấy thất vọng chính là đại bộ phận bên trong lại lưu giữ vàng bạc thế tục.
Tuy nhiên, trong túi trữ vật này còn có một ít thứ khác, gồm ba cái ngọc giản, một bình ngọc, một hoàng chỉ vẽ đồ án, mấy khối đá tản ra linh khí và một thanh trường kiếm ẩn chứa linh khí.
Long Tiêu Diêu trước nhìn thanh trường kiểm và khối đá, lại cầm bình ngọc lên nhìn. Trong bình ngọc có mấy viên đan dược tròn tròn tản ra linh khí, trên nhãn có viết ba chữ: Tụ Khí Đan. Cuối cùng hắn cầm lấy một cái ngọc giản, nhìn qua nhìn lại.
Long Tiêu Diêu nhìn không ra ngọc giản này có gì ảo diệu, còn đang nghi hoặc thì linh cơ khẽ động, dùng thần thức tiến nhập vào bên trong. Hắn lập tức phát hiện ra trong ngọc giản này là một phần bộ công pháp Hoàng giai trung cấp mộc thuộc tính Luyện Khí Kỳ. Hắn có được Vạn Thú Tiên Kinh cấp cao nhất, tự nhiên không thấy hứng thú với bất cứ công pháp nào khác.
Long Tiêu Diêu không biết rằng các loại tin tức trong Giới tu tiên đều sử dụng ngọc giản có được ký ức tính này ghi lại, chẳng những dễ dàng bảo tồn lâu dài, không bị hư hao mà hơn nữa, dung lượng ghi lại vô cùng khổng lồ. Phương pháp ghi chép và nhìn đọc đều dùng thần thức nên càng thuận lợi và mau chóng.
Long Tiêu Diêu cũng không thấy hứng thú đối với nội dung ghi lại trong ngọc giản này, lập tức cầm lấy một ngọc giản khác, dùng thần thức quan sát nội dung bên trong. Hắn cau mày một lúc, rồi chợt tươi cười, rồi lại hiện ra vẻ nghi hoặc.
Thật lâu sau, Long Tiêu Diêu mới buông ngọc giản ra rồi lâm vào trầm tư. Hóa ra, trong ngọc giản này ghi lại những việc mà tên tán tu đã từng trải quả, như nhật ký của người phàm tục vậy, hơn nữa còn ghi chép rất cẩn thận.
Từ trong ngọc giản, Long Tiêu Diêu hiểu biết thêm một ít về Giới tu tiên mà hắn còn rất lơ mơ. Hắn biết những hoàng chỉ kia là Pháp phù, phù trang sơ cấp, cao cấp... Rồi chỉ cần rót chân khí vào trong là có thể kích hoạt Pháp phù, phát động kỹ xảo phong ấn trong đó... Sử dụng Pháp phù không bị hạn chế bởi thuộc tính của người tu tiên, cho nên tên tán tu kia mới dễ dàng sử dụng như vậy.
Hắn biết người tu tiên có thể sử dụng đan dược phụ trợ tu luyện. Tụ Khí Đan trong cái bình kia chính là đan dược phụ trợ cho người tu tiên Luyện Khí Kỳ cấp bốn tới lục cấp tu luyện.
Hắn biết người tu tiên có thể điều khiển Pháp khí. Pháp khí cũng chia cấp bậc, từ thấp tới cao gồm Pháp khí, Linh khí, Thần khí, Pháp bảo, Tiên bảo. Mỗi loại chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Pháp khí cũng chia ra ngũ hành thuộc tính và người tu tiên chỉ có thể điều kiển được Pháp khí có cùng linh căn với mình.
Hắn còn biết những thứ này là do tên tán tu kia mua được ở một Phường thị tu tiên, nơi đó có các loại vật phẩm tu tiên. Điều này khiến hắn vô cùng hướng tới loại Phường thị này.
-o0o-