Hai tháng sau
Nam Lĩnh Thành, Quảng trường hôm nay tụ tập hàng chục ngàn người đang hò hét ở xung quanh ở quảng trường, trên bầu trời tràn đầy tiên kiếm bay khắp các nơi, đằng trước có một khán đài to lớn, trên khán đài giữa không trung có những viên đá đang trôi lơ lửng trên không.
Ở đằng sau khán đài có một ngôi nhà lầu cổ xưa được làm giống như một tháp chuông, cao đến mấy ngàn mét, nhìn bề ngoài củ kỉ của ngôi nhà tựa hồ đã tồn tại rất lâu.
Trên tầng cao nhất có năm người đang ngồi uống trà xung quanh một cái bàn tròn được làm bằng đá, đôi khi lại cười ha hả.
Bên trong năm người, một người trung niên ăn mặc giống như đạo sĩ, đằng sau áo còn có cả âm dương đồ án, mái tóc đen huyền, khuôn mặt râu ria không được cắt tỉa, trên lưng đeo một thanh kiếm được bọc lại bằng một võ kiếm màu xanh, ngang thất lưng đeo một bình rượu hồ lô, khí chất trên người y rằng một vị kiếm tiên đang xuống nhân gian dạo chơi.( Tuy hình tượng có chút không hợp.)
Kế bên người trung niên đạo sĩ đang ngồi một nữ nhân, mái tóc đen dài đến vai, khuôn mặt tràn đầy xinh đẹp, mặc bộ đầm màu trắng, bàn tay trắng nõn cầm lấy ly trà thưởng thức, đôi chân dài gác lên một bàn chân khác, giữa eo buộc lấy một cuộn dây thừng màu đen, xung quanh cơ thể của nàng tản ra mùi thơm như hoa lan, khí chất giống như một hồ ly đang mị hoặc kẻ khác.
Ngồi bên cạnh nàng là một nữ nhân khác, sở hữu khuôn mặt lạnh lùng, mái tóc ngắn, trên trán đeo lấy một chiếc vòng âm dương, mặc trên người một thân y phục đạo sĩ, trên lưng đeo một thanh cổ cầm, trên thân tản ra lạnh lẽo khí tức y như bảo rằng người khác chớ tiến đến gần nàng.
Ngồi trước mặt trung niên là một lão nhân, mái tóc bạc trắng rối tung, khuôn mặt nhăn nheo tràn đầy nếp nhăn, đôi mắt nhắm chặt, mặc bộ y phục sạch sẽ trên thân, bàn tay run rẩy nắm lấy chén trà thưởng thức cho vào miệng, trên thân tản ra khí chất tuổi già xế chiều.
Ngồi cạnh lão nhân đồng dạng cũng là một lão nhân khác, khuôn mặt nhăn nheo, cặp mắt mở ra một bên, bàn tay đang vuốt bộ râu, đang cười ha ha.
"Tiêu viện trưởng cùng Ngọc Thanh viện trưởng năm nay cũng đến à, ta tưởng học sinh của các ngươi đã nhiều lắm rồi chứ!" Lão nhân đang vuốt râu đột ngột mở miệng cười ha hả, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua trung niên nam nhân cùng nữ đạo sĩ.
"Không đủ, hiện nay học viện chúng ta mặc dù danh xưng thiên tài như mây tuy nhiên chúng ta cũng cần thay một lớp áo mới nếu không lại giống như Nam Lĩnh Học Viện thì đã muộn." Trung niên mặc áo xám, lắc đầu thở dài, khoé miệng lại cong lên.
"Đúng vậy, học viện chúng ta hiện tại thậm chí thiên tài còn không bằng một phần ngàn của Nam Thiên Học Viện vậy cho nên năm nay Tiêu viện trưởng không cần cướp người nữa có được không, ta cũng chỉ mới lên làm viện trưởng có mười năm mà thôi, nếu năm nay còn bị ngài cướp mắt một lần nữa thì ta cũng không có khuôn mặt nào để đi xám thối với các đời viện trưởng trước kia." Nữ nhân mặc bộ đồ trắng cười tủm tỉm nói.
"Ta năm nay đến đây chỉ để tìm một hai người nối nghiệp mà thôi, hi vọng các vị có thể cho ta một khuôn mặt, cũng như cho Thiên Tuyết Học Viện một khuôn mặt." Nữ nhân mặc đạo sĩ y phục bỗng nhiên lên tiếng.
"Đương nhiên, Minh viện trưởng đã nói như vậy thì lão già ta đây sẽ không giành với cô nương những thiên tài bình thường." Cầm lấy ly trà bàn tay vẫn còn run rẩy lão nhân cũng mỉm cười mở ra một con mắt rồi đóng lại nói.
"Mọi người không cần như vậy, hôm nay là việc vui, chúng ta tại sau không ở đây chơi vài ván cờ, còn về những thanh thiếu niên bên dưới muốn vào học viện nào thì tùy bọn họ lựa chọn." Người trung niên mĩm cười hoà giải nói.
Tất cả những người ở đây điều ném ánh mắt khinh bỉ vào hắn, tuy nhiên người đàn ông vẫn cười vui vẻ, thậm chí còn lấy ra một bàn cờ ngồi đánh một mình.
Ở một bên khác, Nam Minh nhà trọ, bên trong một căn phòng, một thiếu niên mái tóc đen dài, mặc lấy một bộ thanh y đang ngồi xếp bằng, hắn đang tập đang tập trung xoay tròn năng lượng trong lòng bàn tay.
Sau một lúc, thiếu niên mở ra đôi mắt, thần sắc vui vẻ hét lớn: "Thành công!"
Đằng sau thiếu niên, một nữ nhân mái tóc đen dài được một ngân châm xinh đẹp xoã qua, mặc lấy một bộ y phục màu hồng trên người, thần sắc lạnh nhạt nhìn thiếu niên nói: "Ngươi hiện tại chỉ mới Thất Tinh Nguyên Sư, nếu muốn đánh bại huynh của ngươi cơ hồ là không thể, nếu ta đoán không lầm hiện tại hắn chắc cũng đã bước vào Ngũ Tinh Nguyên Vương."
Thiếu niên tóc đen thần sắc buồn bã lắc đầu: "Nếu như ngay cả hắn ta còn không thể đánh bại thì nói gì là tu hành, càng đừng nói trả thù cho sư muội của ta."
"Muốn cứu sư muội của ngươi thì cần phải gom đủ tất cả Ngũ Hành Linh Chi, linh hồn của nàng hiện tại đang bị ta bảo vệ, mục tiêu lần này của ngươi đó là Thánh Mộc linh dược nhớ kĩ chưa, cho nên ngươi phải bắt được quán quân của đại hội." Thiếu nữ lạnh nhạt trả lời.
Thiếu niên mái tóc đen gật đầu: "Ta đương nhiên biết, nếu ai dám cản đường ta thì trước hết phải bước qua xác của ta."
Thiếu nữ mĩm cười: " Đại hội sắp bắt đầu, ngươi mau chóng đến quảng trường."
Thiếu niên gật đầu, bước đi khỏi căn phòng.
Trên đường phố Quảng trường, một thiếu niên mái tóc ngắn màu đen, trên người mặc một bộ thanh y màu trắng, thần sắc tràn đầy lười biến nhìn quảng trường, khoé miệng ngậm lấy một thanh cỏ dại, rồi nói: "Yêu Yêu, ngươi nghĩ xem lần này ai có thể làm đối thủ của ta."
Bên cạnh thiếu niên, một thiếu nữ mái tóc bạc dài, khuôn mặt tràn đầy thanh lãnh, trên thân đồng dạng cũng đang mặc lấy một bộ thanh y màu trắng, ngồi trên một thanh ghế gỗ, đang ngậm kẹo đường.
"Ta không biết, tuy rằng ngươi đã bước vào Bát Tinh Nguyên Sư chi cảnh nhưng cho dù Cửu Tinh Nguyên Linh chưa chắc gì đã là đối thủ của ngươi." Thiếu nữ từ chối cho ý kiến, lắc đầu nhưng trong miệng lời nói lại hoàn toàn khen ngợi thiếu niên.
"Ngươi cũng nghĩ vậy sau, thật đúng là khó khăn, muốn tìm một đối thủ ngang cảnh giới để chiến đấu cũng quá khó, vậy cứ để ta tiện tay cầm quán quân là được." Thiếu niên tóc ngắn thần sắc lười biến thở dài, bất đắc dĩ nói.
"Cũng đúng, nhưng ngươi đừng có mà làm vẻ mặt đó, ta cảm thấy ngươi là đang thèm ăn đòn." Thiếu nữ tóc đỏ xạm mặt nói.
Thiếu niên tóc đen không tiếp tục trả lời, hắn quay đầu quan sát quảng trường một lúc rồi khẽ thở dài, nhắm mắt lại.
Bên ngoài Nam Lĩnh Thành, một thiếu nữ đang đeo mặt nạ quỷ trên khuôn mặt, trên người mặc lấy thanh y màu tím, thắt lưng đeo một bầu hồ lô rượu hướng về Quảng trường Nam Lĩnh Thành đi đến.
Khu vui chơi Nam Lĩnh Thành, một cặp đôi đang đi cùng nhau, một thiếu niên sở hữu mái tóc đỏ dài đến vai, trên trán có một hình xăm phượng hoàng, khuôn mặt tuấn tú, thần sắc nhãn nhã, mặc trên người thanh y màu đỏ khiến người khác dễ dàng chú ý, như một phong lưu công tử.
Bên cạnh hắn là một thiếu nữ mái tóc vàng dài đến eo, mặc trên người mặc một bộ đạo bào màu vàng, trên trán mi tâm có một hình xăm rồng, khuôn mặt xinh đẹp, thần sắc ngưng trọng nhìn thiếu niên.
"Thanh Nhi, muội cảm thấy năm nay thật sự sẽ xuất hiện rất nhiều chân mệnh thiên tử thật chăng." Thiếu niên tóc đỏ thần sắc mang theo dò hỏi nhìn thiếu nữ bên cạnh.
"Đương nhiên, vốn dĩ chúng ta năm nay đúng ra sẽ không tham gia, dù sau Nam Thiên Quốc thì làm gì thiếu tài nguyên tu luyện, tuy nhiên sự tình có biến, ba ngày trước đây ta tình cờ trong lúc rảnh rỏi vô tình bói thử một quẻ, thử xem năm nay rốt cuộc ai sẽ đoạt giải quán quân, kết quả huynh biết ta thấy gì hay không." Thiếu nữ thần sắc ngưng trọng nói.
"Rốt cuộc muội thấy được gì." Thiếu niên áo đỏ thiếu kì nói.
"Thiên cơ mơ hồ, ta chỉ thấy được một con rồng đang bay trên bầu trời, phượng hoàng cùng sánh vai, mặt nạ quỷ như ẩn như hiện, song điệp cùng cất cánh, áo dài màu đỏ bay khắp nơi, một thiếu niên cầm trong tay một thanh kiếm tràn đầy khí tức đáng sợ, một thanh cổ cầm toả ra thanh âm chấn nhϊếp linh hồn, một chiếc đỉnh tựa hồ có thể dung luyện vạn vật, hai sợ dây xích buộc chặt vào nhau, thiên cổ sát trận xuất hiện, một chiếc chuông thanh âm vang lên đinh tay nhức óc, thiết bổng xoay tròn trời đất, huynh có biết việc này đại biểu cho thứ gì hay chăng." Thiếu nữ đôi mắt tràn đầy ngưng trọng.
"Đại biểu cho thời đại thay đổi, thiên kiêu tầng tầng lớp lớp xuất hiện, chư hùng chi chiến." Thiếu niên tóc đỏ trầm mặc lắc đầu thở dài.
"Kì thật như vậy cũng tốt, ta đã rất lâu rồi chưa từng cảm nhận được áp lực lớn đến như vậy trước đây, trời sinh chí tôn thiên mệnh như ta còn cảm thấy áp lực cùng hưng phấn thì huynh cũng giống như vậy phải không." Thiếu nữ bỗng nhiên thần sắc mỉm cười nhìn thiếu niên.
"Đúng vậy, không chỉ một mình muội mới cảm thấy, mà ta hiện tại bên trong cơ thể, huyết dịch cũng đang sôi sùng sục rồi đây nè!" Thiếu niên tóc đỏ mĩm cười đôi mắt tràn đầy chiến ý nói.
Nam Lĩnh Thành, Dương Lê nhà trọ.
"Thanh Phong bình tĩnh, vận chuyển thôn thiên quyết một cách chậm rãi, đúng vậy."
Trong một căn phòng, Thanh Phong đang ngồi xếp bằng trên giường, bàn tay vận chuyển thôn thiên quyết.
Thanh Phong đang quan sát tình huống trong đan điền, một nguồn tinh thuần nguyên lực mạnh mẽ từ bên ngoài đang liên tục tiến vào bên trong đan điền, cuối cùng thì ngừng lại.
Thanh Phong thở dài, đôi mắt ngưng lại mở miệng: "Phá."
Nguyên lực bên trong đan điền trở nên ngưng kết, thân thể hắn đột ngột phát ra khí tức cường đại, rất nhanh rồi biến mất.
"Thành công, thật mệt chết ta!" Thanh Phong thở phào.
"Ngươi nhanh chóng tiến về quảng trường, ta cảm nhận được hiện tại nơi đó đã tụ tập rất nhiều người, Thanh Lam đã tiến về nơi tổ chức Luyện đan đại hội cho nên ngươi không cần lo lắng." Dương Kỳ giọng nói vội vàng vang lên trong đầu Thanh Phong.
Thanh Phong gật đầu, kiểm tra mọi thứ, cầm lấy Như Ý Thần Thiết đeo lên trên thân, bước ra khỏi phòng.