"Đại gia rõ ràng đây là chủng loại cao quý sư ưng song dực (nguyên là 2 cánh nhưng ta thấy để thế này đẹp hơn), rất khó có được, tốc độ phi hành rất nhanh, phong hệ ma thú loại hiếm!" Người chủ trì thấy không có người nào muốn mua, vội vã giải thích.
"Hai trung cấp quặng!"
Một thanh âm rất nhỏ vang lên, mọi người liền thấy một thiếu nữ, ước chừng mười lăm tuổi đang nhỏ giọng hô. Dưới đài một mảnh huyên náo, phong hệ ma pháp triệu hoán sư, hơn nữa còn là tam cấp, quả là hiếm thấy.
"Hai trung cấp quặng còn có ai trả giá không?"
Dưới đài một mảnh yên tĩnh, không có tiếng lên giá. Như Phong cũng không kêu giá, nàng không phải là không thích, vì Vô Song nói, con này chỉ là phong hệ ma thú, không đặt được vào mắt hắn, cho nên, không muốn!
Như Phong đương nhiên là tán đồng Vô Song , hai trung cấp quặng để mua một ma thú tam cấp phong hệ, quả là không đáng. Vật phẩm tiếp theo là một thanh bội kiếm, màu đồng xanh, mặt trên có mấy lỗ, hình như là tương chui gì gì đó, bất quá lúc này khá là vắng vẻ.
"Đây là một thanh quân chủ kiếm, mặt trên đã được đυ.c ba lỗ, có thể khảm nạm ba viên tinh thạch cấp bậc quân chủ, tương đương với có trong tay ba lực lượng cấp bậc quân chủ, giá đấu là ba trung cấp quặng!"
"Năm trung cấp quặng!"
"Sáu trung cấp quặng!"
"..."
"Ba mươi trung cấp quặng!"
Dưới đài âm thanh huyên náo càng lúc càng lớn, người gọi giá đã lên tới ba mươi mấy nhưng Như Phong lại nhàn nhạt nhìn tất cả. Diệp Định Thiên nhìn bọn họ kêu giá trên đài, nắm chặt nắm tay, lại không hé răng.
"Cha, thích không?"
Diệp Định Thiên sắc mặt hơi lúng túng, "Không thích!"
Ánh mắt lại nhằm thanh kiếm kia liếc một cái. Quân chủ kiếm, hắn mặc dù không thể tu luyện tới, nhưng lại có thể ở sinh thời đạt được. Quân chủ kiếm đối với hắn mà nói là bao nhiêu khát vọng.
"Cha, một cao cấp quặng có thể đổi bao nhiêu trung cấp quặng?"
Như Phong cẩn thận hỏi, thanh âm chỉ để phụ thân nghe thấy, Diệp Định Thiên nhìn nữ nhi, "Một trăm, làm sao vậy?"
Nga, vậy tiếp tục chờ đã!
Người ở dưới đài kêu giá đã lên bảy mươi trung cấp quặng, người gọi giá là đại trưởng lão Diệp gia, một bộ dáng nhất định phải có. Gia tộc khác cũng đành cắn răng tiếp tục kêu, tới tám mươi, chỉ còn lại Diệp gia trưởng lão cùng gia chủ Lâm gia, hai người đều bắt đầu đỏ mặt tía tai.
"Một cao cấp quặng!"
Như Phong thản nhiên nói, thanh âm không lớn không nhỏ. Mọi ánh mắt đều xoát (từ chỉ tiếng động) nhìn nàng. Diệp gia trưởng lão cùng gia chủ Lâm gia cũng nhìn nàng, trong ánh mắt tất cả đều là nghi hoặc. Nàng mà có cao cấp quặng sao? Gia tộc bọn họ cũng không có nhiều, nàng sao có thể có?
Như Phong nhìn mọi người, lấy vẻ mặt mỉm cười nhìn người chủ trì, "Đủ chưa?"
Diệp Định Thiên kéo nữ nhi, Như Phong tựa như ảo thuật lấy ra một cao cấp quặng trong tay, Diệp gia chủ cùng Lâm gia chủ vốn còn muốn nói nàng lừa gạt người nay á khẩu không trả lời được nhìn Diệp Như Phong với vẻ mặt không thể tin được.
"Một cao cấp quặng, còn có giá cao hơn không?"
Dưới đài một mảnh tĩnh mịch, ai mà không tiếc một viên cao cấp quặng, bọn họ tưởng cao cấp quặng khắp nơi đều có a!
"Quân chủ kiếm liền thuộc về vị tiểu thư này !"
Như Phong gật gật đầu, nhìn người nọ đem quân chủ kiếm đưa tới, Như Phong đem cao cấp quặng cho hắn, hoàn thành giao dịch.
"Cha, tặng cho ngươi!"
Như Phong đem quân chủ kiếm giao cho phụ thân, tiếp tục xem, Diệp Định Thiên nắm quân chủ kiếm, viền mắt đã ươn ướt.
"Kiện vật phẩm thứ ba là thiên tàm màu bạc tua cờ trường bào (trường bào tơ tằm màu bạc có tua cờ) thế gian hiếm thấy, trọng yếu nhất trường bào này là kiện vật vừa mới được quý nhân phó thác bán đấu giá, có thể đỡ được công kích của đế cấp. Giá khởi đầu là 50 trung cấp quặng, bán đấu giá bắt đầu!"
Như Phong nhìn chằm chằm món trường bào đó, màu trắng bạc , rất đẹp mắt, không như...
Dưới đài đã kêu giá khí thế ngất trời, giá đã đến chín mươi trung cấp quặng, dù vậy, người nhiệt tình đấu giá vẫn không rút đi, hơn nửa canh giờ sau cũng đã gọi giá tới một cao cấp quặng năm mươi trung cấp quặng!