Chương 6
*******
“Mệt ta khi năm nhất liền đối với ngươi nói tẫn lời hay, nếu sớm biết rằng ngươi thích ngoạn loại trò *** đãng này, chúng ta đã sớm ăn nhịp với nhau hơn.”
Tỉnh Điền nhìn hắn lộ ra mặt cười *** đãng.
“Đến đây đi, ngươi thích ngoạn cái trò gì, ta đều phụng bồi được hết.”
Tỉnh Điền đứng ở trước mặt hắn, dùng tấm thân hùng vĩ cao to từ trên nhìn xuống, làm cho hắn cảm nhận sự uy hϊếp sâu sắc, hắn bị xô té trên mặt đất, theo góc độ của hắn nhìn thấy, quần Tỉnh Điền có một khối gồ lên, đại biểu tình huống càng ngày càng không ổn. Hắn hít sâu một hơi, giờ chỉ còn một cách, chỉ có thể nỗ lực câu giờ với gã, chờ đợi thời cơ.
“Ngươi trước giúp ta liếʍ, chờ một chút ta cũng sẽ cho ngươi cao hứng.”
Liệu định hắn không thể đào thoát, động tác Tỉnh Điền thập phần lớn mật, gã kéo mở khoá quần, khi Uyển Cung Triệt nhìn đến cái thứ bẩn thỉu của gã, liền trào lên cảm giác buồn nôn.
Không thể nào, hắn chỉ xem đã cảm thấy ghê tởm, làm sao có thể muốn bính cái địa phương đó, huống chi là dùng miệng! Siêu bẩn á, hắn tuyệt đối làm không được. Để cho Cám Dã Công Nghĩa giúp hắn khẩu giao, là bởi vì hắn ảo tưởng bộ dạng y rất suất, mới có thể để y làm.
“Đau quá.”
Thô bạo một phát kéo đầu của hắn lên, Tỉnh Điền dúi mặt hắn vào ngay nửa người dưới của mình, còn chưa có tới gần nơi đó, Uyển Cung Triệt đã nghe được một cỗ mùi hôi tanh, hắn bưng kín cái mũi của mình.
“Ít giả thanh thuần cho ta, mau liếʍ!”
Hưng phấn thanh âm tràn ngập du͙© vọиɠ, gã còn giống như muốn dùng vật bẩn thỉu kia vỗ lên khuôn mặt xinh đẹp của hắn. Uyển Cung Triệt bão nổi, hắn thà rằng bính nơi tư mật của Cám Dã Công Nghĩa, cũng không chịu bính gã, gã nhìn qua cũng thấy là mang đầy vi trùng cùng vi khuẩn gây bệnh, chạm vào nhất định sẽ nhiễm bệnh.
Hắn giơ tay lên, tưởng hắn muốn dùng tay bính ư, chết cũng đừng mơ, mà là hắn hai tay thạch cao chập vào nhau, giống động tác đánh bóng, chuẩn xác không có chệch đập trúng cái vật bẩn thỉu kia, Tỉnh Điền lập tức khóc thét, gã ngồi thụp xuống, thống khổ điên cuồng la hét.
Hắn lập tức đứng lên, muốn lao ra khỏi nhà kho cũ. Tỉnh Điền sao có thể để cho hắn bỏ chạy, lập tức đứng dậy lôi hắn trở về, còn hung hăng đá vào bụng của hắn, hắn che bụng, đau đến ứa nước mắt.
Tỉnh Điền điên cuồng đá hắn một lần lại một lần, hắn bảo vệ bụng, gã liền đá vào thạch cao của hắn, vào sau lưng, đánh cho hắn vô phương chống đỡ, Tỉnh Điền dùng sức kéo quần hắn xuống, hắn liền trần trụi nửa người dưới, nhưng hắn vẫn chiến đấu hăng hái không ngừng vì tiểu thí thí của mình mà nỗ lực cố gắng.
Phải hắn ở trong này thất thân, vậy hắn lúc trước thất thân cho Cám Dã Công Nghĩa xem như có thể chịu đựng được. Tuy rằng Cám Dã Công Nghĩa biếи ŧɦái lại là cái siêu cấp lớn trạch nam, còn thích chơi cosplay ghê tởm, ít nhất y đối hắn nhất cử nhất động đều ôn nhu hữu lễ, đem hắn trở thành nữ thần trong lòng, mà Tỉnh Điền căn bản là chỉ muốn cưỡиɠ ɠiαи hắn mà thôi.
“Ngươi hỗn đản này, buông ra...... Buông!”
Tay không thể dùng, hắn dùng hai chân loạn đá, bị Tỉnh Điền chế trụ rồi dùng chân dụng lực đạp mạnh, lực đạo gã rất lớn, làm cho xương chân của hắn cơ hồ phải vỡ vụn, hắn cắn môi, không để cho tiếng khóc của mình bật ra khỏi môi.
Hắn vừa rồi phát hiện, Tỉnh Điền cố ý đá chỗ yếu hại của hắn, chính là vì muốn cho hắn kêu thảm thiết, hắn sao có thể làm cho loại người thối nát này đạt được mục đích.
Eo hắn đã hoàn toàn bị nâng lên khỏi mặt đất, nửa người dưới bị Tỉnh Điền nhìn xem nhất thanh nhị sở, lỗ mũi gã phập phồng không ngừng, nuốt nước miếng ừng ực.
“Ngươi nơi này mới vừa bị nam nhân chơi đùa đi, còn sưng đỏ đây này.”
Gã chạm đến nhập khẩu, làm cho Uyển Cung Triệt lại một trận giãy giụa, gã không ôn nhu như Cám Dã Công Nghĩa, mà là cậy mạnh kìm giữ ở những chỗ hắn đặc biệt bị đau, làm cho hắn cả người rụt lại vì cảm giác đau đớn kịch liệt. Gã là cố ý! Người này thích xem bộ dáng thống khổ của người khác.
Cảm giác thống khổ. Không mạnh bằng nỗi khϊếp sợ hắn hiện tại đang bị Tỉnh Điền lừa gạt khi dễ, vừa nghĩ tới hắn hội thất thân dưới thân loại người thối nát này, hắn liền cảm thấy ớn lạnh, ghê tởm căn bản là không đủ để hình dung.
“Bên trong sẽ không còn có dịch thể của nam nhân khác đi?”
Tỉnh Điền mê đắm nói xong, vươn ngón tay định tiến vào, Uyển Cung Triệt tứ chi đông cứng, hắn chịu không nổi phải hét thất thanh.
Ầm ầm một tiếng, Cám Dã Công Nghĩa một cước đá văng cánh cửa xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn chưa từng cảm tạ sự tồn tại của Cám Dã Công Nghĩa như vậy, nhưng vào giờ phút này vô luận là ai đứng ở cửa, hắn nhất định đều cảm động đến cực điểm.
“Ngươi là ai? Xông tới làm gì? Xéo đi đi!”
Tỉnh Điền không biết y là đương nhiên, bởi vì Cám Dã Công Nghĩa ở ban H, hơn nữa y cũng không thường đến trường học.
Cám Dã Công Nghĩa nhìn hắn một cái, mắt liền bốc lửa, tiếp theo một cước đá ra, Tỉnh Điền vạm vỡ thân cao mét tám bị y một cước đạp văng ra ngoài, sau đó đập vào trên tường. Vách tường cơ hồ cũng bị gã chấn lõm một mảng, Tỉnh Điền lập tức trợn trắng mắt, gục té trên đất.
Uyển Cung Triệt nhìn xem mà trợn mắt há mồm, trách không được kia một lần nhiều tên lưu manh như vậy, không quá ba giây liền đều nằm trên mặt đất. Hắn cũng chưa nhìn rõ Cám Dã Công Nghĩa là như thế nào làm được như vậy, y căn bản là hung khí trần gian mà, so với xe tăng còn mạnh mẽ hơn.
Tỉnh Điền ngã văng ra ngoài, hắn lập tức liền bị rơi xuống đất, còn chưa kịp đυ.ng tới sàn nhà, Cám Dã Công Nghĩa đã nhanh chóng ngồi xổm xuống, hai tay đưa ra, đem hắn chặt chẽ ôm vào trong ngực, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng.
“Tôi...... quần của tôi......”
Hắn giãy giụa muốn kéo quần lên.
Hai chân hắn vẫn còn quần vướng lại, Cám Dã Công Nghĩa cầm nó kéo lên, hai tay của hắn bó thạch cao không thuận tiện, Cám Dã Công Nghĩa thay hắn ôn nhu sửa sang quần áo lại ngay ngắn, động tác tuy rằng ôn nhu, nhưng khí tức cuồng bạo còn vương vất trong người y, làm cho động tác của y có điểm cứng ngắc.
“Em không sao chứ?”
Câu thăm hỏi ôn nhu ân cần này, hỏi vào lúc hắn vừa thoát đại nạn, vô cùng cảm động tim của hắn, dũng khí vừa mới dùng để chống cự biến mất vô tung, bởi vì vừa rồi thật sự thực đáng sợ, chỉ cần chậm năm phút đồng hồ, hắn nhất định sẽ bị Tỉnh Điền vũ nhục.
Vậy nhân sinh của hắn có hai cái vết nhơ khó có thể xoá nhoà, hơn nữa vết nhơ này chỉ sợ lấy tất cả các loại sơn trắng nhất trên thế gian đến cũng không thể xoá được.
“Không...... Không có việc gì......”
Vừa nói, khớp hàm hắn vừa không ngừng run cầm cập, sợ hãi cũng tới cực điểm, sự tình qua đi hắn thấm thía nỗi sợ hãi. Uyển Cung Triệt yếu ớt khóc oà lên, đã muốn mồm miệng lập bập, cũng không rõ ràng mình đang nói cái gì.
“Hắn bảo tôi lộng nơi đó của hắn, siêu ghê tởm đó! Hắn còn nhìn nơi đó của tôi, cũng siêu ghê tởm a! Nếu cậu không có tới, tôi hẳn là liền xong đời.”
“Lilith......”
Ngay cả không rõ hắn nói nơi này nơi đó là cái gì, nhưng nhìn khuôn mặt chịu đủ kinh hách của hắn, làm cho Cám Dã Công Nghĩa đầy một bụng phẫn nộ. Y mềm nhẹ lau đi nước mắt trên mặt hắn, tựa như muốn lau đi nỗi khổ sở của hắn, làm cho hắn lần thứ hai biến trở về bản thể tự tin.
Chính là Uyển Cung Triệt toàn thân còn đang phát run, run rẩy phi thường lợi hại. Hắn cúi đầu, biết rất rõ ràng đối phương là cái vừa thối vừa nát vừa tiện vừa bẩn biếи ŧɦái trạch nam, còn ép hắn mặc vào quần áo cosplay kinh dị, nhưng khi y giống cái anh hùng xông tới cứu hắn, chỉ một thoáng địa vị y trong cảm nhận hắn gia tăng thêm một trăm điểm, thậm chí có thể tới một ngàn điểm.
“Đừng sợ, anh là hiệp sĩ của em a.”
Như vậy quỷ dị từ ngữ của trạch nam thế nhưng cảm động hắn bởi vì y vừa rồi thật sự tựa như một hiệp sĩ phá cửa mà vào, giải cứu nhân sinh đang gặp nguy hiểm to lớn của hắn làm cho hắn tựa như nàng công chúa điềm đạm đáng yêu trong phim hoạt hình truyện tranh.
Biết rất rõ ràng tử trạch nam này cúi đầu là muốn hôn hắn Uyển Cung Triệt lại run rẩy nhắm mắt lại, y khổ cực như vậy đánh hôn mê Tỉnh Điền, cho y một cái hôn hẳn cũng không phải quá đáng, làm người tất yếu là có vay có trả a.
Tuy rằng một đá vừa rồi kia, y thực hiện có vẻ dễ dàng thoải mái tự tại, nhưng dù sao cũng là một chút hồi báo cho việc cứu hắn mà thôi, không phải hắn muốn cùng thối trạch nam này hôn môi đâu. Hắn ở trong lòng tự thuyết phục mình.
Khi hai môi chạm nhau, cảm giác tê dại ngọt ngào liền lủi thẳng lên lưng, kỳ thật Cám Dã Công Nghĩa cũng không thối, trên người y còn mang theo một chút hương vị nam tính đặc biệt.
Y gắt gao ôm hắn bằng lực đạo vừa phải, làm cho toàn thân hắn ấm áp hẳn lên. Thật thoải mái, thân nhiệt của y làm cho hắn cảm thấy phi thường thư sướиɠ, làm cho tất cả kinh sợ của hắn đều bị nhiệt độ cơ thể ấm áp này tiêu trừ.
Y chậm rãi hôn môi hắn, giống như dụ hống hắn hé miệng. Uyển Cung Triệt hơi hơi cong môi, đầu lưỡi cường thế của nam nhân đã muốn linh hoạt lách vào, tác cầu nước miếng ngọt ngào trong miệng hắn, hắn bị y hôn đến sau lưng nổi lên từng đợt bủn rủn thư sướиɠ, thậm chí trận bủn rủn này còn lủi xuống phía dưới, khiến bộ vị mới vừa bị Tỉnh Điền xem mấp máy co rút một chút.
“Lilith......”
Tay y vuốt ve tóc mai của hắn, ngón tay thon dài mơn trớn thùy tai hắn, mang đến một trận kɧoáı ©ảʍ ngứa ngáy khó nhịn.
Hắn ưm một tiếng, giống như kháng nghị không đủ. Cám Dã Công Nghĩa khẽ cắn vành tai hắn, hắn lập tức toàn thân run rẩy, hận y không thể nhiều cắn một ít, hoặc là cắn thêm ở những chỗ khác có thể khiến hắn phải rêи ɾỉ.
“Khụ, Lilith, nơi này đều là bụi bặm, chúng ta đi ra ngoài được không? Mũi của anh ngứa quá, anh đối bụi bặm khá mẫn cảm, hơn nữa không khí trong này thực ngột ngạt, anh đang đổ mồ hôi.”
Nếu không phải Cám Dã Công Nghĩa gỡ thân thể hắn ra, hắn sẽ không phát hiện mình giống như con bạch tuộc tám chân, dùng cả tay chân quấn chặt vào người Cám Dã Công Nghĩa, như e sợ y sẽ chạy mất, thật đủ ám muội. Mà Cám Dã Công Nghĩa vẫn nhu cái mũi, vẻ mặt rất không thoải mái.
Hắn vội vàng bảo Cám Dã Công Nghĩa buông hắn xuống, nụ hôn ngọt ngào vừa rồi tựa hồ có tác dụng trấn định, hắn không còn phát run, đã hoàn toàn khôi phục con người vốn có.
Hắn khí thế bừng bừng xông về phía kẻ đang mắt trợn trắng, móc từ túi quần gã ra ảnh chụp dùng để đe dọa hắn, Cám Dã không có khả năng đem ảnh này cấp Tỉnh Điền, nhất định là khi hắn lần đầu tiên ẩu đả với Cám Dã, đem ảnh chụp đập rơi ra đất, vừa vặn bị Tỉnh Điền nhặt được, Tỉnh Điền mới dùng tấm ảnh này uy hϊếp hắn.
Càng nhìn Tỉnh Điền càng điên, gã thế nhưng muốn hắn liếʍ chỗ thúi như vậy, hơn nữa hắn lại bị đá thương tích đầy mình, thù này không báo phải đợi khi nào!
Hắn giơ chân lên, tập trung đá vào mặt cùng hạ thể Tỉnh Điền, mỗi một hạ đều vừa mạnh vừa hiểm, Cám Dã Công Nghĩa đứng xem mà đầu đổ mồ hôi lạnh. Xem ra Lilith là người có oán tất báo, cho dù đối phương chết, hắn cũng đánh xác rửa hận.
Bị đá thật nhiều cước, người kia nằm xụi lơ trên mặt đất, đến Cám Dã cũng tội nghiệp gã, y giữ chặt Uyển Cung Triệt nói:
“Đừng đạp nữa, tái đá hắn sẽ chết đó.”
“Loại bại hoại này chết là đáng! Còn muốn bảo ta liếʍ chỗ dơ bẩn gì đó! Này, Cám Dã, cậu giúp tôi đem quần của hắn lột ra.”
Cám Dã Công Nghĩa trừng mắt nhìn. Uyển Cung Triệt một khi khôi phục bình tĩnh, cá tính nguyên bản liền trở lại. Hắn hét lớn:
“Mau lên, cậu chần chờ cái gì? Tôi mới không muốn bính kẻ khắp nơi đều là vi khuẩn, mau giúp tôi lột quần của hắn.”
Cám Dã Công Nghĩa dưới áp lực của hắn đành đem quần Tỉnh Điền lột ra, Uyển Cung Triệt vẻ mặt ôm hận xuất ra di động tả chụp hữu chụp.
Nói thật ra, nam nhân té trên mặt đất miệng sùi bọt mép, qυầи ɭóŧ bị cởi, hơn nữa tư thế rất khó coi, phải y nếu liếc mắt thêm một cái, y cũng cảm thấy như đâm kim vào mắt, không thể tưởng được Lilith thế nhưng chụp vài tấm.
“Ừm, Lilith?”
Cám Dã Công Nghĩa không biết hắn đang làm gì đó.
Uyển Cung Triệt nhìn ảnh chụp phi thường vừa lòngnói:
“Hừ, dám uy hϊếp ta, ta mượn tấm ảnh này uy hϊếp lại ngươi, cho ngươi nếm thử tư vị thống khổ, đưa cho hội trưởng là ổn, hội trưởng nhất định sẽ nghĩ ra phương pháp rất tuyệt để chỉnh ngươi.”
Gậy ông đập lưng ông (*), Uyển Cung Triệt bề ngoài tuy rằng xinh đẹp đạm mạc, nhưng là kỳ thật là một nam nhân có tâm trả thù cực kỳ mãnh liệt, Cám Dã Công Nghĩa ở một bên nhìn thấy rõ
(*) Từ gốc 以牙还牙,以眼还眼 (dĩ nha hoàn nha, dĩ nhãn hoàn nhãn): có ý nghĩa là dùng cách của một người để đánh chính người đó.
“Clefairy (*) thua”
(*) Hay còn gọi là Pippi: Một loại pokemon trông như con lợn tai thỏ màu hồng.
Cảm giác Lilith bằng xương bằng thịt so với phim hoạt hình Lilith càng đáng sợ hơn, gây với hắn nhất định khó có thể toàn thân trở về.
Nhưng nhìn hắn đôi môi phấn nộn, vì quần áo không chỉnh mà lộ ra xương quai xanh gợi cảm, Cám Dã Công Nghĩa cảm thấy mình bỗng nhiên trở nên nóng quá.
Y đã có thể lý giải vì sao nữ diễn viên có kiêu ngạo tai quái đến đâu, nam diễn viên vẫn là ngoan ngoãn nghe lệnh không thể từ bỏ, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa một đường rơi thẳng xuống vực sâu tình ái.
Bởi vì nữ diễn viên thật sự quá đáng yêu, quá mê người!
Vào lúc Uyển Cung Triệt cất điện thoại di động đi, Cám Dã Công Nghĩa tại thời khắc này hoàn toàn lĩnh hội điều trên, bởi vì Lilith đi đến bên cạnh y, xuất ra khăn tay thơm ngào ngạt, thay y chà lau bụi bặm cùng mồ hôi trên trán, vẻ mặt chột dạ không dám nhìn thẳng hắn cất giọng lí nhí.
“Về sau tôi tuyệt đối sẽ không chửi biếи ŧɦái, cám ơn cậu tới cứu tôi.”
Nói xong, gương mặt trắng nõn của hắn từ từ hồng lên, mà ngay cả cái cổ tuyết trắng cũng đều đỏ, chắc lời kế tiếp nhất định rất khó nói ra, bởi vì cả lỗ tai hắn cũng thành màu hồng.
“Còn có, trang phục lúc trước cậu muốn tôi mặc rất biếи ŧɦái, tôi không có biện pháp mặc, vì cảm tạ cậu, nếu như là bộ khác, hoặc giả là sửa dài một chút. Tôi...... Tôi có thể chịu đựng một chút.”
Cám Dã Công Nghĩa trong mắt tràn đầy yêu thương, Lilith rất đáng yêu, rất manh! Y gật đầu, Uyển Cung Triệt vỗ nhẹ cánh tay y một cái.
“Mau ra thôi, cậu không phải bởi vì bụi bặm mà không thoải mái sao?”
Đi ở phía trước Lilith, đối hắn nở nụ cười thẹn thùng. Tươi cười phi thường loá mắt, so với tất cả sao trong hệ ngân hà còn muốn đẹp hơn, đó cũng là lần đầu tiên Lilith chủ động đối hắn tươi cười, tươi cười này thậm chí so với thái dương còn muốn tươi sáng vạn phần.
“Tôi đúng là có nói bộ khác có thể, nhưng bộ này......”
Làm cái quỷ gì vậy, ở trước mặt hắn đang bày ra một hàng quần áo đủ loại kiểu dáng, có trang phục nữ hầu, trang phục tai mèo, lại thêm vài trang phục cosplay quỷ dị khác. Hắn là có nói vì cảm tạ nguyện ý mặc quần áo quỷ dị một chút, nhưng không có nghĩa là hắn cái gì cũng mặc.
“Lilith, em có thể mặc bộ này không?”
Cám Dã Công Nghĩa còn không sợ chết lấy ra bộ quần áo để cho hắn thấy khó chấp nhận nhất.
Váy ngắn kèm tai mèo, chỉ là xem, hắn liền tăng huyết áp, làm sao có thể muốn hắn mặc quần áo ghê tởm như vậy, hắn giận dữ hét:
“Đương nhiên không được, quần áo mất mặt như vậy ai muốn mặc a.”
“Chính là Lilith em mấy ngày trước rõ ràng nói cũng có thể mà.”
Vẻ mặt nản lòng, ngồi xổm trong góc, trông như thể bắt đầu tự kỷ ngồi vẽ vòng tròn, làm cho hoả hoa trong lòng Uyển Cung Triệt tiêu tán một ít. Cám Dã Công Nghĩa cứu hắn a, đổi kiện quần áo có khó như vậy sao?
“Hảo...... Được rồi.”
Hắn không tình nguyện đáp ứng.
Bởi vì tay bó thạch cao không dễ dàng thay quần áo, Cám Dã Công Nghĩa còn thay quần áo cho hắn, chờ hắn mặc vào váy ngắn tai mèo xong xuôi, Cám Dã Công Nghĩa phát ra tiếng hút khí đầy ám muội.
“Em siêu manh đó, Lilith.”
Ít nhất giờ phút này Uyển Cung Triệt hiểu
“Manh”
Chữ này là để ca ngợi vẻ đẹp của hắn, chẳng qua cái váy ngắn này chiều dài chỉ tới đùi, hắn có kéo tới kéo lui thế nào cũng sẽ không dài thêm cm nào, phía sau còn đính một cái đuôi dài tức cười.
“Được...... đã được chưa?”
Gương phản chiếu hình ảnh hắn với khuôn mặt bị e lệ làm cho phiếm hồng thập phần kiều diễm mê người; váy thật sự rất ngắn, hơn nữa lại bó, làm cho đặc thù nam tính của hắn lộ ra dấu vết trên váy, có điểm mất mặt, nhưng là so với trong tưởng tượng của hắn đẹp hơn rất nhiều.
“Thật là đáng yêu, Lilith.”
Cám Dã Công Nghĩa ca ngợi hết lời làm cho hắn vui sướиɠ như bay lên mây, hắn muốn làm bộ này không có gì, nhưng là Cám Dã Công Nghĩa ánh mắt ái mộ lộ liễu như vậy, nhìn đến mặt của hắn càng ngày càng hồng. Hắn làm bộ nhìn nhìn chỗ mình bị đánh mấy ngày hôm trước, địa phương này trải qua vài ngày, có một ít bầm tím.
“Những chỗ này đều ứ thanh.”
Rõ ràng phải là khẩu khí nói chuyện bình thường, nhưng là hắn như thế nào nói ra thành khẩu khí nghe nũng nịu ngọt ngào, tựa ngữ khí làm nũng khi hướng tình nhân oán giận bị muỗi cắn.
“Anh xem nào.”
Cám Dã Công Nghĩa ngồi sát vào bên cạnh hắn, giơ lên cánh tay hắn chăm chú xem, nhưng Uyển Cung Triệt phát hiện ánh mắt của y không chỉ nhìn cánh tay, còn dần dần dời xuống, giữa hai chân hắn cảm giác là lạ, làm cho hắn nhịn không được muốn đem hai chân cọ cọ vào nhau, nhưng mà trách váy thật chặt, địa phương đáng xấu hổ của hắn dần dần trướng lên, sau đó hiện một túp lều nho nhỏ trên vải dệt.
Không khí bỗng nhiên trở nên rất ngọt ngào, Cám Dã Công Nghĩa đem bàn tay to ma xát đầu gối hắn, thân thể của hắn liền như nhũn ra. Khi y vén váy hắn, Uyển Cung Triệt cũng không có kháng nghị, cho nên Cám Dã Công Nghĩa động tác càng lúc càng lớn mật, y đem qυầи ɭóŧ hắn kéo xuống dưới, nhất trụ kình thiên bộ vị lập tức bại lộ trong không khí, mà ánh mắt Cám Dã Công Nghĩa, tựa như tiểu hài tử nhìn đến kẹo que siêu ngon nên hưng phấn.
Hai tay của hắn che môi của mình, vẫn không có biện pháp che dấu rêи ɾỉ yêu kiều tràn ra từ khóe môi mình, váy đã muốn ở trên hông thành một mớ hỗn độn vô cùng. Cám Dã Công Nghĩa ở giữa hai chân hắn, dùng bàn tay to, đầu lưỡi cùng môi, ra sức vỗ về chơi đùa, liếʍ duyện bộ vị gắng gượng của hắn.
Vì cái gì lại biến thành như vậy? Hắn đã không thể làm rõ ràng được, chỉ biết là Cám Dã Công Nghĩa kỹ xảo tốt lắm, làm cho hắn phi thường thoải mái. Có chút bất tri bất giác, bắt đầu từ khi y cứu hắn, hai người cũng chậm chậm phát triển trở thành quan hệ như vậy.
Đại khái là bởi vì hắn không có bạn gái, cho nên rất nhanh đã bị khơi mào tính dục, mà Dĩ Cám Dã Công Nghĩa này bộ dạng ngu xuẩn trạch nam biếи ŧɦái, hẳn là cũng không có thể có bạn gái đi.
Hai người thuận lý thành chương giúp nhau phát tiết du͙© vọиɠ của mình, chỉ là tất cả đều là Cám Dã Công Nghĩa hầu hạ hắn. Cám Dã Công Nghĩa chưa từng yêu cầu hắn bính cái bộ vị kia của y, bất quá như hắn cá tính quý công tử, cũng không muốn bính địa phương kia của thối trạch nam Cám Dã Công Nghĩa.
“Phải...... Phải xuất!”
Hắn khẽ cắn ngón tay, kɧoáı ©ảʍ làm mắt hắn mờ sương.
“Lilith, hôm nay có thể bính chỗ kia không?”
Chỗ nào cơ
“Chỗ kia”
Chính là cái động khẩu ở phía dưới một chút, bọn họ cũng không phải đồng tính luyến ái, tái làm gì cũng không có thể làm tới tình trạng này.
Hắn muốn lắc đầu, Cám Dã Công Nghĩa ngón tay nhẹ ấn lên lỗ nhỏ ngọt ngào, nói thầm:
“Có vẻ như rốt cục không bị sưng. Lilith, nếu lộng nơi này, em cũng sẽ cảm thấy thực thoải mái đó.”
“Làm sao có thể thoải mái chứ.”
Lần trước ban đầu nơi này đau tưởng chết, hắn lấp liếʍ đi việc về sau lại kỳ thật thực thoải mái.
“Sẽ thực thoải mái đó, Lilith nơi này là có thiên phú.”
“Cái gì thiên phú, mới không cần loại này thiên phú.”
Hắn hiện tại dần dần có thể cùng tử trạch nam Cám Dã Công Nghĩa đối đáp, chính là lời của y vẫn như cũ toàn chuyện trên mây.
“Lần đầu tiên có thể dùng nơi này đạt tới cao trào nhiều lần, không phải thiên phú thì là cái gì?”
Cám Dã Công Nghĩa nói ra quá mức thành thực. Làm cho Uyển Cung Triệt càng nghĩ càng tức.
“Khi đó ý thức của tôi bị đυ.ng choáng váng, tưởng......”
Nghĩ đến nhìn Cám Dã Công Nghĩa thành siêu suất mỹ nam tử, trong lúc hắn đang choáng váng, bị Cám Dã Công Nghĩa dùng cái cực đại kia của y gắng gượng xỏ xuyên qua chính mình, đem hắn chỉnh đến chết đi sống lại.
“Nha a! Không...... Không cần, đã nói không cần......”
Cám Dã Công Nghĩa thấp nóng đầu lưỡi, xảo diệu tham nhập, liếʍ nếp nhăn ở tiểu thí thí, lối vào mẫn cảm, bị khơi mào du͙© vọиɠ, khiến bắp đùi của hắn phát run cả lên. Cám Dã Công Nghĩa đưa ngón tay tham tiến, không bị khó chịu giống lúc vừa mới bắt đầu ở lần đầu tiên, y mát xa bên trong nội vách tường ấm ướt của hắn, eo hắn biết mùi liền nhũn ra, giống như nhớ lại kɧoáı ©ảʍ vào giây phút bị xỏ xuyên qua kia.
“A a! Nơi đó, chính là chỗ đó, thật thoải mái......”
Tiếng hắn cất lên trở nên *** mỹ, cổ họng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ, cũng không tái cự tuyệt. Cám Dã Công Nghĩa bính cái điểm làm cho hắn dục tiên dục tử, không bao lâu liền bắn ra chất lỏng nùng trù, thân thể tê liệt nằm im trên giường, liền giống như lời Cám Dã Công Nghĩa, nơi đó cũng là một điểm có thể làm hắn thoải mái.