Cha ta khẽ ho một tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở: "Chương Nhi, con đi nhầm rồi. Đây là Nhu Nhi, tân nương Xu Nhi của con ở bên này."
Cả đại sảnh cười ầm lên: "Ôi, tân lang nhận nhầm người rồi, tối nay động phòng, không biết Hàn đại tiểu thư có cho ngươi vào hay không?"
Lưu Chương dừng lại trước mặt ta, lớn tiếng nói: "Không nhận nhầm."
Cả đại sảnh bỗng im lặng, không ai phát ra bất cứ âm thanh nào.
Sau đó, ta và đích tỷ cùng lúc gỡ khăn trùm đầu.
Đích tỷ nhìn Lưu Chương, trên mặt đầy vẻ khuất nhục và tan vỡ.
Nhưng Lưu Chương không quay đầu lại, chỉ hạ giọng hỏi ta: "Không biết tại sao lại xảy ra biến cố, ta và nàng đã là phu thê với nhau mấy chục năm, nàng có nguyện ý tái giá với ta lần nữa không?"
Ta cố đè nén nỗi sợ hãi trong lòng, ánh mắt thoáng chút mông lung nhìn về phía Lưu Chương.
"Tỷ phu, chắc huynh vui mừng đến lú lẫn rồi, tỷ tỷ đang ở ngay sau lưng huynh đó." Ta làm ra vẻ ngây ngô.
Ánh mắt của Lưu Chương lập tức trở nên u ám, giọng nói mang theo chút ý vị đùa cợt.
"Hàn Nhu, ta và nàng đã làm phu thê mấy chục năm, ta đương nhiên biết nàng cũng sống lại." Hắn tiến lên một bước, toàn thân tỏa ra khí thế áp bức, khiến ta gần như không thở nổi.
"Nàng thực sự không muốn?"
"Không muốn." Ta ngẩng đầu, ánh mắt chứa đầy oán hận nhìn về phía hắn.
Khi bắt gặp ánh mắt của ta, hắn liền sững người.
"Nàng hận ta? Nàng dựa vào đâu mà hận ta? Nàng có tư cách gì để hận ta?" Ánh mắt hắn nhìn ta mang theo sự khó hiểu, "Sau khi lên ngôi, trẫm chưa từng phá vỡ lời hứa, nàng là Hoàng hậu của trẫm, nhi tử của nàng cũng nhờ nàng mà trở thành Thái tử. Trẫm lại chưa từng đối xử tệ bạc với nàng, cũng đối xử tốt với mẫu tộc của nàng, nàng còn muốn gì nữa?"
Ta há miệng, trong lòng tràn ngập chua chát, hóa ra trong mắt hắn, ta lại là kẻ không biết tốt xấu như vậy?
Nhưng hắn có biết không?
Kể từ ngày ta gả cho hắn, cuộc sống của ta không phút nào được yên ổn.
Ngày tân hôn đầu tiên, ta đã bị Lưu mẫu gọi dậy để hầu hạ già trẻ lớn bé trong nhà. Mẹ chồng chê bai ta là thiên kim đại tiểu thư, không biết làm việc nhà. Các trục lí* càng không ưa ta, thường xuyên bày trò châm chọc, khiến ta không được thoải mái.
(*妯娌: Trục lí: tiếng chị em dâu xưng hô với nhau.)
Sau này, ta học được cách trở thành một tức phụ của Lưu gia, cứ tưởng rằng cuộc sống sẽ trôi qua êm đềm như vậy.
Ai ngờ Lưu Chương lại cùng đám huynh đệ khởi nghĩa.
Hắn vừa đi là mấy năm, một chút tin tức cũng không có.
Khi ta nhận được tin tức về hắn một lần nữa, hắn đã chiếm giữ một phương. Còn ta lại bị kẻ thù không đội trời chung của hắn bắt giữ.