- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi
- Chương 82
Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi
Chương 82
Edit: voi còi
Rất nhanh, Thanh Vũ một thân cẩm y liền mang theo vài cái hộ vệ đi tới.
Vừa vào phòng bếp, liền thấy đầu bếp nữ cùng Liên ma ma đang mặt xám mày tro nhóm lửa, biến thành thập phần chật vật.
Hạ Thính Ngưng lại thập phần nhàn nhã lựa ra một ít nguyên liệu nấu ăn tốt, tự mình cầm dao thập phần lưu loát xử lý.
Thanh Vũ cung kính hướng Hạ Thính Ngưng hành lễ “Thế tử phi.”
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng nâng đầu, gật đầu với Thanh Vũ nói “Ngươi trước tiên ở đây chờ một lát đi, ta còn cần vài nô tài này nhóm lửa đấy.”
Thanh Vũ nào dám phản bác, thuận theo mang theo thị vệ đứng đợi ở một bên.
Không bao lâu, Vãn Ngọc cũng mang theo người đã trở lại, động tác của bọn tiểu nhị ở Tiên Thực Hành (cửa hàng đồ ăn tươi sống) nhanh nhẹn đem các loại nguyên liệu nấu ăn vận chuyển vào. Bào ngư vây cá mập dạ dày nhân sâm, gà vịt cá ngan, hoa quả khô, hải sản, cái gì cần có đều có.
Hạ Thính Ngưng xem nguyên liệu nấu ăn phong phú, có thế này mới vừa lòng
gật gật đầu. Sau khi sai Vãn Ngọc ở một bên giúp đỡ giúp việc, liền bắt đầu bận việc lên.
Động tác trên tay thập phần thành thạo, một bên vừa đãi vỏ rửa sạch đậu đỏ hạt bo bo (hạt ý dĩ) đổ vào trong nồi đất, vừa nói với Thanh Vũ “Ngươi đem mấy người này mang đi đi, ta nơi này đã không cần bọn họ. Ngươi đưa đến chỗ Dung Cẩn kia đi, chờ hắn xử lý.” Sau khi dứt lời, lại để tỳ nữ dẫn Thanh Vũ tới cũng cùng trở về giải thích một phen.
Thanh Vũ gật đầu trả lời ‘Vâng’, sau đó liền để thị vệ phía sau tiến lên đêm người giải đi.
Hạ Thính Ngưng cấp tốc đem các loại nguyên liệu nấu ăn xử lý tốt, bắt đầu chế biến thức ăn chuẩn bị bữa sáng phong phú lại dinh dưỡng.
Thanh Lan viên
Trong phòng, Bách Lí Dung Cẩn còn đắm chìm trong giấc ngủ, bàn tay thon dài không ý thức vươn sang bên cạnh, truyền đến một loại cảm giác mát mát.
Mát? Bách Lí Dung Cẩn nhất thời nhíu mày mở đôi mắt ra, Ngưng Nhi của hắn rõ ràng thật mềm thật ấm áp, làm sao có thể là cảm giác mát mát đâu.
Hắn nhìn sang bên cạnh, đã thấy trên giường lớn trừ bỏ chính mình đúng là trống rỗng, vốn dĩ Hạ Thính Ngưng hẳn là ngủ ở bên cạnh hắn thế nhưng không thấy bóng dáng.
Lại tìm tòi ổ chăn, là mát, hiển nhiên đã ly khai có đoạn thời gian.
Bách Lí Dung Cẩn nhất thời cả kinh, lập tức xốc chăn lên rời giường. Ngưng Nhi của hắn đi đâu vậy, tối hôm qua còn dựa vào hắn ngủ, thế nào hôm nay đứng lên nhưng lại không thấy
bóng dáng đâu.
Bách Lí Dung Cẩn vừa hướng cửa vừa nói “Người tới.”
Nghe được tiếng gọi, nhất thời cửa bị nhẹ nhàng đẩy ra, tỳ nữ canh giữ ở ngoài phòng vội vàng đi đến, cúi đầu hành lễ “Thế tử, không biết có gì phân phó.”
Bách Lí Dung Cẩn hỏi “Thế tử phi đâu.”
Tỳ nữ ngẩng đầu đáp “Thưa thế tử, thế tử phi đang ở phòng bếp.”
Phòng bếp? Chẳng lẽ là đi chuẩn bị đồ ăn sáng cho hắn sao? Bách Lí Dung Cẩn nhất thời yên tâm, lại có chút đau lòng. Lúc này mới giờ nào, nàng không ngủ nhiều thêm chút, làm sao lại bỏ chạy đến phòng bếp đi vì hắn chuẩn bị đồ ăn sáng nữa nha.
Bách Lí Dung Cẩn nhẹ nhàng nhíu mày, phất tay với tỳ nữ nói “Đi chuẩn bị một chút, ta muốn rửa mặt chải đầu.” Hắn phải đi qua phòng bếp một chuyến mới được, đem Ngưng Nhi của hắn mang về.
Chính là sau một lúc lâu cũng không nghe thấy tỳ nữ kia có động tĩnh gì, Bách Lí Dung Cẩn nhất thời nhíu mày nhìn qua, chỉ thấy đối phương vẻ mặt ngượng ngùng, hiển nhiên không có nghe đến lời hắn mới vừa nói.
Tỳ nữ lúc này chính là vẻ mặt thẹn thùng vụиɠ ŧяộʍ nhìn Bách Lí Dung Cẩn, nàng không nghĩ tới thế tử nhưng lại có tư thế như tiên nhân, phong cách thanh nhã xuất trần, liền ngay cả bộ dáng nhíu mi lại đều là đẹp mắt như vậy, cả người giống như là theo từ trong tranh đi ra vậy. Khiến nàng nhất thời cảm thấy tâm đều say, trên mặt cũng không khỏi nóng lên.
Lúc trước nàng làm việc ở nơi khác trong vương phủ, thế tử trừ bỏ vào triều sớm, thời gian còn lại phần lớn là ở trong Thanh Lan viên, cho nên nàng chỉ nghe qua thanh danh của thế tử, biết thân mình ngài không tốt, trong phủ đều đang truyền đối phương sợ là sống không lâu.
Nhưng nàng lại chưa từng gặp qua thế tử, càng không biết ngài ấy lại là nam tử đẹp mắt đến mức tận cùng như vậy.
Cái này làm sao nhìn đều là Nhị thiếu gia so ra kém đấy, thiệt thòi mấy tỷ muội tốt của nàng ở trong phủ còn thường xuyên nói, nếu cho chủ tử làm thông phòng, đương nhiên là muốn tuyển Nhị thiếu gia kia cho thỏa đáng. Lúc trước nghe xong lời nói của bọn tỷ muội, nàng cũng cho là như vậy, nhưng lúc này, nàng lại cảm thấy nếu như để nàng lựa chọn, nàng vẫn là chọn thế tử.
Tỳ nữ càng nghĩ sắc mặt càng
đỏ bừng lên, nàng tự nhận tư sắc không tồi, ít nhất cho chủ tử làm thông phòng vẫn là dư dả.
Nghĩ vậy, tỳ nữ càng là dùng đôi mắt tỏa sáng sợ hãi nhìn Bách Lí Dung Cẩn, mang theo vô hạn thẹn thùng nói “Thế tử, nô tì cần phải thay y phục cho ngài?”
Bách Lí Dung Cẩn mâu quang phát lạnh, lúc trước mặc dù hắn chưa từng có cùng nữ tử tiếp xúc qua, nhưng mà cũng không phải gì đó cũng đều không hiểu. Tâm tư của tỳ nữ này hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấu.
Nhất thời khuôn mặt ngọc lạnh lại nói “Không cần, đi xuống. Bảo Vũ Sam mang nước vào.” Tỳ nữ nổi lên tâm tư khác thường không thể để lại.
Tỳ nữ nghe vậy sửng sốt, nàng là đang đứng ở chỗ này, thế nào thế tử lại muốn người khác tiến vào hầu hạ. Nàng vừa định mở miệng nói chút cái gì, lại bị Bách Lí Dung Cẩn nhàn nhạt thoáng nhìn dọa đứng ở
tại chỗ, ngập ngừng hồi lâu cũng không có thể phát ra nửa âm thanh đến.
Thế tử tựa hồ có khí thế khác với người khác, rõ ràng đứng ở nơi đó cái gì cũng không có làm, thanh nhã quý khí như trước, nhưng thoáng nhìn nhàn nhạt, lại khiến nàng nhất thời lần cảm áp lực, nói cái gì đều nói không ra khỏi miệng.
Cuối cùng cũng chỉ có thể chán ngán thất vọng thối lui đến
ngoài cửa, lẩm bẩm để một tù nữ gọi Vũ Sam đến. Mà chính nàng lại đi đến phòng bếp đi báo cho thế tử phi một tiếng.
Vũ Sam nhận được tỳ nữ truyền lời, liền dẫn người bưng đồ dùng rửa mặt đi tới tân phòng.
Bách Lí Dung Cẩn rửa mặt súc miệng xong, liền thay một thân áo gấm Tô Châu thêu trăng, tóc dài đen như mực buộc lên, có vẻ thanh nhã mà lại quý khí.
Sau khi rửa mặt chải đầu xong xuôi, Bách Lí Dung Cẩn mới vừa đi ra cửa phòng, định hướng phòng bếp mà đi, liền nhìn đến Thanh Vũ cùng vài thị vệ đang áp giải người đi tới bên này.
Thanh Vũ sớm liền nhìn đến Bách Lí Dung Cẩn ra cửa phòng, vội vàng đi nhanh vài bước đi đến trước mặt, cung kính hành lễ nói “Thế tử.”
Bách Lí Dung Cẩn nhẹ nhàng gật đầu, nhìn lướt qua vài người bị thị vệ áp kia, hỏi “Sao lại thế này?”
Vài người này không phải Liên ma ma quản sự phòng bếp cùng hai đầu bếp nữ trong phòng bếp sao, thế nào đem người áp giải tới đây.
Thanh Vũ giải thích nói “Là thế tử phi phân phó thuộc hạ tự mình đi phòng bếp bắt người.”
Tình huống cụ thể hắn cũng không phải rất rõ ràng, chỉ biết là ma ma cùng đầu bếp nữnày
đều phạm vào lỗi là được rồi.
Tỳ nữ đi theo Thanh Vũ cùng nhau trở về vội vàng đứng ra giải thích một phen, đem ma ma cùng đầu bếp nữ tham ô nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp Thanh Lan viên nói ra rõ ràng.
Bách Lí Dung Cẩn nghe xong đôi mắt híp lại, nói với Thanh Vũ “Đem vài cái ác nô này đưa quan xử theo pháp luật.”
Lời này vừa ra, Liên ma ma cùng hai đầu bếp nữ nhất thời cùng nhau run rẩy lên, chỉ khóc hô “Thế tử tha mạng nha, lão nô cũng không dám nữa.”
Bách Lí Dung Cẩn không động đậy, chỉ nhẹ nhàng xua tay, thị vệ liền lập tức đem bọn họ tha
đi xuống.
Hạ Thính Ngưng vừa vặn giờ phút này đã trở lại, phía sau đi theo một loạt tù nữ bưng đồ ăn sáng.
Nhìn thấy Hạ Thính Ngưng, trên mặt Bách Lí Dung Cẩn luôn luôn lạnh nhạt rốt cục hiện lên một chút tươi cười, nắm giữ tay đối phương nói “Mệt muốn chết rồi đi.”
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng lắc đầu, tùy ý hắn nắm tay nàng, xảo tiếu yên hề nói “Sẽ không, chính là làm chút đồ ăn sáng mà thôi, làm sao mệt.”
Hai người cùng nắm tay nhau về tới trong phòng, ngồi vào cạnh bàn tròn, từ nhóm tỳ nữ đem từng món ăn tinh xảo mang lên bàn.
Hạ Thính Ngưng trước tiên múc cho Bách Lí Dung Cẩn một bát cháo đậu đỏ hạt bo bo, cười đặt ở trước mặt hắn. Ý bảo hắn mau ăn, cháo này đối thân thể hắn là rất hữu ích.
Bách Lí Dung Cẩn ôn nhã cười, múc một thìa đưa vào trong miệng, thơm mát trơn mềm mềm dẻo, cực kỳ hợp khẩu vị của hắn. Hắn lại múc một thìa, đưa tới bên môi Hạ Thính Ngưng, hiện tại hắn sớm đã có thói quen khi dùng bữa cũng bón cho nàng ăn vài thứ.
Hạ Thính Ngưng hơi hơi cúi đầu, há mồm ngậm lấy thìa, uống xong cháo. Lại gắp một đũa tôm viên xào tây hoa lam (nguyên văn: tây lam hoa sao hà cầu, k dịch được hi) cho hắn.
Hai người giơ chiếc đũa từng cái từng cái nếm mĩ vị trên bàn.
Bánh bao gà rán vàng, đế vàng và giòn, da mềm nhũn, nhân bánh trơn mềm, miệng đầy bốn phía nước canh.
Dùng củ sen, hạt sen, củ ấu làm thành hồ sen tam bảo. Thịt ức gà cắt hạt lựu cùng chân giò hun khói, rắc lên hành lá cắt khúc, quét dầu mỡ lên hấp cách thủy thành bánh bột mỳ thiên ti.
Viên cá chuối nấu măng mùa đông trơn mềm, đậu hủ naaud hải sản màu sắc phối hợp cực kỳ tươi đẹp.
Thịt khô trong bánh bao thịt sắc màu hồng nhuận, mùi thơm tho, chất thịt mềm mịn, nhừ mà không vụn, nồng đậm thuần hương, vào miệng là tan.
Từng món ăn ngon miệng đến mức tận cùng, khiến Bách Lí Dung Cẩn ăn được cực no. Bình thường hắn đều là sau khi lâm triều xong mới có thể trở về dùng bữ, dù sao canh giờ vào triều quá sớm, người trong phủ lúc này còn đang trong giấc mộng, cho nên phòng bếp cũng cũng không có nô bộc ở, đồ ăn sáng đều là sau khi hồi phủ mới dùng.
Chính là Ngưng Nhi của hắn lại vì chính hắn, sớm đứng dậy đi đến phòng bếp vì hắn chuẩn bị một bàn đồ ăn sáng phong phú như vậy.
Sau khi ăn no, Hạ Thính Ngưng lại sai Vãn Ngọc bưng tới hai chén sữa nóng hầm hập, đem mật hoa đặt ở trên giá lấy xuống dưới. Múc một thìa cho thêm vào trong sữa, sau đó quấy đều mới đưa cho Bách Lí Dung Cẩn.
Bách Lí Dung Cẩn nhìn sữa trắng trong tay ngẩn ra, Ngưng Nhi đây là muốn cho hắn uống cái này? Hắn nhớ được sữa này người trong phủ thật đúng không uống qua đâu.
Hạ Thính Ngưng nhìn Bách Lí Dung Cẩn nghiêng đầu nói “Uống nhanh nha, cái này dinh dưỡng rất tốt, đối với chàng cũng tốt.” Sữa này thêm mật nhưng là tuyệt phối đâu.
Bách Lí Dung Cẩn nghe vậy thanh thiển cười, Hạ Thính Ngưng dường như nghe được tiếng hoa nở.
Hắn nhẹ nhàng uống một ngụm sữa trắng trong chén, có một cỗ hương vị sữa, sau khi bỏ thêm mật cũng không tệ.
Hạ Thính Ngưng cũng nâng cái cốc trong tay uống từng chút từng chút uống xong sữa, thứ này anbumin nhưng là cực cao, so với canxi trong canh xương còn muốn nhiều hơn, nàng theo trước kia liền dưỡng thành thói quen mỗi ngày uống một chén sữa, làn da cũng bởi vậy mà trở nên càng thêm tuyết trắng tinh tế lên.
Hơn nữa loại sữa thuần khiết không ô nhiễm này, ở hiện đại nhưng là rất khó tìm được.
Hai người đều tự uống hết một bát sữa lớn, lúc này đã giờ mẹo (6_8h sáng), Bách Lí Dung Cẩn cũng nên ra phủ đi vào triều sớm.
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng thay hắn vuốt lại vạt áo, hưởng thụ chút ấm áp cùng thoải mái khi ở chung.
Đôi mắt Bách Lí Dung Cẩn mỉm cười nhìn nàng nói “Ta rất nhanh sẽ trở về, nàng cũng mệt mỏi lại đi ngủ nhiều một lát.”
Hạ Thính Ngưng hơi lắc lắc đầu “Ta không phiền lụy, đợi lát nữa còn phải đi thỉnh an nương đâu. Hơn nữa chuyện trong viện ta cũng phải tiếp nhận an bày một chút ”
Hôm qua đều đã khiến nàng trộm cái nhàn, hôm nay phải đem việc này đều chỉnh lý xong mới được. Hơn nữa chuyện Liên ma ma kia, nàng còn phải đến trước mặt bà bà nói một tiếng đâu.
Bách Lí Dung Cẩn nghe vậy cũng cảm thấy có
lý, nhưng vẫn là dặn nói “Vậy nàng cũng đừng quá mệt, nghỉ ngơi chút lại làm cũng là tốt.”
Hạ Thính Ngưng cười gật gật đầu, sung sướиɠ đưa Bách Lí Dung Cẩn ra cửa phòng.
Đợi sau khi nhìn không tới bóng lưng đối phương đi xa, mới tính toán xoay người vè phòng. Không nghĩ, lại bị hai quả cầu thịt cũng không xa xa chạy tới cuốn lấy thân mình.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi
- Chương 82