Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 125

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit:..Lam Thiên..

Hạ Thính Ngưng quay đầu trả lời “Truyền đi.” Nói xong liền từ trong lòng Bách Lí Dung Cẩn

lui ra.

Vãn Ngọc gật đầu ứng đáp ứng xoay người ra cửa gọi đám tỳ nữ truyền lệnh.

Bữa tối, từng đĩa điệp thức ăn tinh xảo được bày lên trên bàn, trong đám tỳ nữ theo hầu trùng hợp Vũ Sam cũng ở đây.

Đợi sau khi tất cả những món ăn đều được bày lên, Hạ Thính Ngưng liếc mắt nhìn các món đồ ăn một cái, thoáng kinh ngạc nói “Thế nhưng có không ít củ cải làm thành món ăn.” Nàng nhìn lên trên bàn, ít nhất cũng có tới năm sáu món.

Vẻ mặt Vũ Sam không thay đổi, lộ ra tươi cười thường ngày nói “Củ cài xào và củ cải viên là do nô tỳ làm, còn lại, chắc là phòng bếp mới làm. Nô tì thấy những củ cải nàyđược đưa tới rất tươi ngon.” Vừa nói vừa gắp vào trong bát Hạ Thính Ngưng

vài viên củ cải.

Hạ Thính Ngưng khẽ gật đầu, gắp một viên cho vào miệng khẽ cắn, mím môi nói “Không sai,

củ cải viên này,

độ lửa nắm giữ vô cùng tốt.”

Ngoài giòn trong mềm, vị quả thật không sai. Hạ Thính Ngưng mỉm cười gắp một viên khác bỏ vào trong bát của Bách Lí Dung Cẩn.

Vũ Sam nghe thấy lời này, cảm giác vô cùng vui mừng, tiếp tục giúp đỡ chia thức ăn nói “Nô tì nghe nói ăn nhiều củ cải rất có lợi với thân thể, loại đồ ăn này còn là đồ ăn chay, ăn nhiều cũng không lo lắng sẽ bị béo phì.”

Những đồ ăn này đều là Tuyết Tú tự tay dạy

nàng, mới đầu nàng cũng cảm thấy kỳ quái, làm sao đều lấy củ cải làm món chủ đạo. Sau khi hỏi qua Tuyết Tú nàng mới biết, đối phương nói những món ăn này đều là mẫu thân nàng dạy nàng, nói là cải củ đối với thân thể rất có lợi, hơn nữa cải củ là đồ ăn chay, ăn nhiều cũng không việc gì, đối với việc giữ dáng cũng vô cùng có ích.

Nàng nghe xong cũng thấy có lý, tuy rằng gia đình phú quý sẽ ăn nhiều sơn hào hải vị, bữa bữa đều là thịt cá. Nhưng là nữ tử chung quy cũng sẽ lo lắng đến bản thân, phần lớn đều ăn đồ béo ngậy, chỉ sợ thân mình béo phì lên.

Hạ Thính Ngưng nghe vậy khẽ rũ mắt cũng không mở miệng, nàng chỉ nhấm nuốt

tôm thịt trong miệng. Tuy rằng củ cải này rất có lợi đối với thân thể, nhưng không thể ăn quá nhiều, người nơi này không hiểu được đạo lý tốt quá hóa dở, tổng sẽ luôn cho rằng đồ gì tốt thì liền ăn nhiều.

Bách Lí Dung Cẩn nhàn nhạt nhíu mày, gắp một cái chân giò màu sắc sáng bóng bỏ vào trong bát của Hạ Thính Ngưng,ôn nhu nói “Ăn cái này đi, gần đây nàng hơi gầy.” Hắn một chút cũng không để ý nàng mập mạp, loại chuyện giữ dáng này căn bản nàng không cần để ý tới, hắn chỉ cần nàng giống như trước kia, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, dù sao cũng không thể chỉ ăn đồ ăn chay.

Hạ Thính Ngưng mím môi cười, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Bách Lí Dung Cẩn, nàng biết, hắn đây là đang nói cho nàng nghe, hắn không để ý nàng ăn nhiều sẽ béo.

Vũ Sam thấy thế, cúi đầu chuyên tâm gắp đồ ăn, cũng không mở miệng nói nhiều thêm cái gì.

Mà trên bàn cơm xuất hiện nhiều cải củ như vậy, đến cùng vẫn

khiến cho Hạ Thính Ngưng có chút chú ý.

Liên tục vài bữa, mỗi một bữa đều có không ít

đồ ăn làm từ củ cải. Hoặc là làm nguyên liệu chính, hoặc là làm nguyên liệu phụ. Những củ cải này, thật giống như mọc lên như nấm, phía sau tiếp phía trước. Nàng tùy tiện động đũa một chút cũng có thể gắp phải cải củ.

Bữa tối ngày tiếp theo, Hạ Thính Ngưng nhìn bàn thức ăn, lại không ngoại lệ là

‘củ cải yến’. Trong lòng nàng đối với chuyện này đã cảm thấy có một chút không đúng, nhưng thời điểm dùng bữa nàng vẫn bất động thanh sắc, bất quá sau khi bữa tối kết thúc, gọi Vãn Ngọc và Lục Vu tới, để các nàng bí mật hỏi thăm một chút, nhìn xem đột nhiên toát ra

nhiều củ cải như vậy đến cùng là có chuyện gì xảy ra.

Đêm nay Bách Lí Dung Cẩn cũng không ở trong phủ, Hạ Thính Ngưng sau khi dùng qua bữa tối liền lập tức vào phòng tắm rửa.

Tắm rửa xong, mặc vào váy ngủ rộng rãi. Hạ Thính Ngưng xốc chăn mỏng lên, nằm lên giường lớn khắc hoa. Mành lụa mỏng manh

lướt qua da thịt, mang đến một trận cảm giác mềm mại.

Một đầu tóc đen của Hạ Thính Ngưng xõa xuống đến eo, rơi lên trên chiếc gối màu đỏ thêu uyên ương xinh đẹp.

Lục Vu đẩy cửa vào phòng, thong thả

đi đến bên giường nhẹ giọng nói “Tiểu thư, có muốn tắt đèn không?” Đêm nay Thế Tử không trở về ngủ nên không cần chờ giống như ngày bình thường.

Hạ Thính Ngưng ngước mắt nói “Không cần, lưu lại cũng được, ngươi lui xuống ngủ đi, không cần ở đây canh giữ

.”

Lục Vu gật đầu lên tiếng, cúi đầu đi ra khỏi phòng.

Hạ Thính Ngưng hơi hơi cọ cọ vào chiếc gối mềm mại, nhắm hai mắt lại, từ lúc gả cho Dung Cẩn, đây là đêm đầu tiên nàng

ngủ một mình. Cũng không biết hắn thẩm vấn phạm nhân như thế nào rồi.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, lúc này Hạ Thính Ngưng mới tắt ánh nến đi vào giấc ngủ.

Sáng sớm ngày kế tiếp, chim chóc kê vang

bên ngoài cửa sổ, Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng mở

hai mắt, lại kinh ngạc nhìn thấy chính mình ngủ ở

trong l*иg ngực quen thuộc.

“Tỉnh?” Thanh âm ôn nhu của Bách Lí Dung Cẩn truyền đến bên tai.

Hạ Thính Ngưng quay đầu chuyển người lại, nhíu mày

nói “Chàng trở về khi nào, tại sao không đánh thức ta dậy?.” Nàng còn tưởng rằng hắn đi xử lý công việc, sợ là phải chờ tới giữa trưa hôm nay mới có thể trở về đâu.

Bách Lí Dung Cẩn nắm thật chặt thắt lưng của nàng, ôn nhu nói “khoảng nửa canh giờ ( 1 canh giờ = 2 tiếng, nửa canh giờ = 1 tiếng) trước, thấy nàng ngủ ngon liền không nỡ đánh thức nàng.” thẩm vấn xong phạm nhân hắn liền nhanh chóng chạy về, chỉ khi ở trong này, hắn mới có thể thả lỏng người nằm ngủ.

Hạ Thính Ngưng vươn tay thay hắn đắp chăn, cười nhẹ nói “Mệt mỏi cả đêm, ngủ đi.”

Bách Lí Dung Cẩn nhẹ nhàng lên tiếng, giống như ngày thường cùng nàng ngủ.

Hai người dựa sát vào nhau, một lần ngủ này ngủ thẳng đến

tới gần bữa trưa, trong phòng vẫn luôn yên tĩnh, không có người không thức thời

tiến vào quấy rầy.

Sau khi dùng xong bữa trưa, Bách Lí Dung Cẩn lại xuất môn. Trước khi đi chỉ nói sẽ sớm trở về bồi Hạ Thính Ngưng dùng bữa tối.

Hạ Thính Ngưng nghiêng người dựa vào giường, bàn tay trắng nõn hái từng quả nho đưa vào miệng.

Vãn Ngọc tay cầm quạt hương bồ, vừa khẽ quạt gió vừa nói “Tiểu thư, nô tì âm thầm tra xét biết được đám tỳ nữ đều nói người thích ăn củ cải, Vũ Sam chính bởi vì làm món này nên mới được trọng thưởng và coi trọng. Nói vậy, người trong phòng bếp cũng là bởi vì nguyên nhân này mới làm nhiều món củ cải như vậy đi.”

Hạ Thính Ngưng nghe vậy nhíu mày, nhẹ giọng nói “Có biết tin tức này là do ai truyền ra không?”

Dường như chuyện này có người cố ý làm ra, vậy mục đích là gì?

Vãn Ngọc nhẹ nhàng lắc đầu, tiếp tục quạt quạt hương bồ nói “Này, nô tì không biết.” Nàng dừng một chút, lại nói “Còn có, có tỳ nữ nói, Vũ Sam thường xuyên đến phòng giặt đồ.”

Phòng giặt đồ? Hạ Thính Ngưng cúi đầu nhìn

Vãn Ngọc liếc mắt một cái, hỏi “Là tới đó tìm Tuyết Tú sao?”

Vãn Ngọc đổi tay phe phẩy quạt hương bồ nói “Không biết, Lục Vu đã đến hỏi tỳ nữ trông chừng Tuyết Tú ở phòng giặt đồ, chờ nàng trở lại hỏi một chút liền có thể biết.”

Hạ Thính Ngưng khẽ gật đầu, tiếp tục ăn trái nho chua ngọt trong mâm đựng trái cây.

Ước chừng qua nửa chén trà nhỏ, Lục Vu liền từ bên ngoài trở lại. Vừa mới vào phòng, Vãn Ngọc đã vội vàng hỏi “Thế nào? Tỳ nữ trông chừng Tuyết Tú nói sao?”

Lục Vu nhìn bộ dáng vội vàng của nàng, không khỏi cảm thấy buồn cười. Vài bước đi đến trước mặt Hạ Thính Ngưng nói “Tiểu thư, nô tì hỏi qua tỳ nữ Tuệ Tư trông chừng Tuyết Tú, nàng nói, cơ hồ mỗi ngày Vũ Sam đều sẽ đến phòng giặt đồ tìm Tuyết Tú, hai người thường xuyên ở chung một chỗ, vừa thấy mặt nhau liền ở cùng nhau hơn nửa ngày. Có mấy lần nàng còn nhìn thấy Vũ Sam mang theo Tuyết Tú đi phòng bếp, hình như là Tuyết Tú vẫn luôn dạy Vũ Sam nấu ăn. Nô tì nghĩ, đồ ăn hai ngày nay Vũ Sam làm có thể là do Tuyết Tú dạy?”

Sau khi suy đoán, nàng lại cảm thấy không thích hợp, Tuyết Tú chính là người tiểu thư phạt, nàng làm sao có thể dạy Vũ Sam nấu ăn để Vũ Sam lấy lòng tiểu thư đây?

Hạ Thính Ngưng nghe vậy hơi hơi cúi mâu trầm tư, chuyện này nếu như cùng Tuyết Tú có liên quan, vậy vì sao nàng ta phải làm như vậy đây?

Củ cải? Xem bộ dạng này, người phía sau màn tựa hồ rất muốn để nàng ăn củ cải, nhưng vì sao muốn cho nàng ăn củ cải đây?

Vãn Ngọc nghiêng đầu hỏi “Tiểu thư, ăn nhiều củ cải có phải sẽ trúng độc hay không a?”

Hạ Thính Ngưng trơn mắt, cười nhạt nói “Ngươi nghĩ đi đâu vậy, cái này tất nhiên sẽ không. Ăn củ cải quả thật có rất nhiều chỗ tốt, ngươi cho dù ăn nhiều cũng sẽ không trúng độc.”

Bất quá, trong đầu Hạ Thính Ngưng

đột nhiên hiện lên một cái ý niệm, ăn củ cải tuy rằng có nhiều chô tốt, nhưng muốn nói tới chỗ không tốt, cũng là có một.

Trong giây lát Hạ Thính Ngưng nghĩ tới, củ cải này, nếu là ăn nhiều, có thể làm cho người ta không dễ mang thai. Chẳng lẽ, là có người muốn mượn cái này để ám hại nàng sao?.

Hạ Thính Ngưng ngẩng đầu nói với Vãn Ngọc

“Ngươi đi thăm dò điều tra, nhìn xem đến cùng là do ai truyền ra tin tức này.” Nàng quay đầu đi, lại cùng Lục Vu nói “Ngươi để Tuệ Tư tiếp tục nhìn chằm chằm Tuyết Tú, nhìn rõ ràng

hành động của nàng sau đó bẩm báo lại cho ta. Về phần Vũ Sam, cũng sai cho người trông chừng đi.”

Nàng cũng muốn nhìn, đến cùng là ai đang chơi đùa thủ đoạn nham hiểm đem chủ ý đánh tới trên đầu nàng.

Vãn Ngọc và Lục Vu nghe xong liền gật đầu đáp ứng.

Vãn Ngọc ngừng động tác trong tay, chần chờ

nói “Tiểu thư, người cảm thấy việc này có quan hệ với Vũ Sam sao?”

Nói thực ra, nàng cùng Vũ Sam ở chung rất tốt, đối phương thoạt nhìn không giống người sẽ phản chủ. Nhưng đồ ăn làm từ củ cải lại là do nàng làm đầu tiên.

Hạ Thính Ngưng hơi trầm ngâm, thấp giọng nói “Nói không tốt, có lẽ có cũng có lẽ không có.” Tri nhân tri diện bất tri tâm, nàng nhất thời cũng không nắm chắc việc này

Vũ Sam có tham dự trong đó hay không.

“Tiểu thư, vậy có cần để phòng bếp ngừng làm món củ cải này không?” Lục Vu nhỏ giọng hỏi.

Hạ Thính Ngưng khẽ lắc đầu, nói “Không cần, kệ các nàng đi, miễn cho đả thảo kinh xà, ngược lại hỏng chuyện.” Nàng chỉ cần chú ý

không ăn cải củ là được.

Thời điểm chủ tớ ba người đang nói chuyện, ngoài cửa có tỳ nữ tiến vào bẩm báo “Thế tử phi, thừa tướng phu nhân mang theo tam tiểu thư Thừa Tướng phủ

tới cửa

đang đi đến Thanh Lan Viên chúng ta.”

Hạ Thính Ngưng nghe vậy liền kinh ngạc, nói “Các nàng không tới Quỳ Viên sao?” Thế nào lại chạy tới bên này.

Tỳ nữ tới bẩm báo đáp “Thừa tướng phu nhân chỉ tới Quỳ Viên ngồi một chút liền mang theo người tới đây.”

Hạ Thính Ngưng nghe xong mày liễu khẽ nhếch, hiếm lạ như vậy, không ở chỗ nữ nhi do mình sinh chơi, ngược lại, lại chạy tới chỗ nàng, còn mang theo tam tiểu thư Tướng phủ, quả thật có chút ý tứ. Diễn Đàn Lê Qúy Đôn, Edit:..Lam Thiên..

Hạ Thính Ngưng mỉm cười nói “Nếu như các nàng

đến, ngươi liền dẫn các nàng đến đại sảnh ngồi đợi. Ta sẽ đến sau.”

“Vâng, thế tử phi.” tỳ nữ lĩnh mệnh xong liền rời khỏi phòng.

Sau khi tỳ nữ lui ra, Vãn Ngọc lập tức cau mày nói “Tiểu thư, thừa tướng phu nhân này khẳng định không có hảo tâm, người thật muốn đi gặp nàng ta?”

Hạ Thính Ngưng nghe vậy, trên mặt lộ ra một chút tười cười nhàn nhạt, khóe môi khẽ nhếch, nhìn Vãn Ngọc và Lục Vu nói “Vì sao không đi, giúp ta thay y phục. Khách quý tới cửa, cũng không thể để cho người ta đợi lâu.”
« Chương TrướcChương Tiếp »