Chương 63: Xuất giá (Trung)

Đại thái thái vội vàng xuống xe ngựa, Hàng mama ở trước thùy hoa môn

nghênh đón nhìn thấy mặt nàng tái nhợt, ánh mắt sưng phù, biết ngay tình hình Nguyên Nương khẳng định là không ổn. Một mặt đi theo đại thái thái đi về phòng, một mặt vội vàng nói:” Hai vị mama Trung Cần Bá Phủ đến

đây, nói là mời Ngũ tiểu thư, Thập tiểu thư cùng Thập Nhất Nương năm

ngày sau đến Trung Cần Bá phủ thưởng xuân.”

Đại thái thái đột nhiên dừng bước chân lại, Hàng mama thiếu chút nữa đυ.ng vào người của nàng.

” Trung Cần Bá Phủ Cam gia?” Ánh mắt đại thái thái sắc bén,” Thưởng xuân?”

Hàng mama vội vàng gật đầu:” Là Cam gia Thất tiểu thư phái đến, mời mọc cực kỳ chân thành, Đại phu nhân, tiếp nhận thϊếp mời.”

” Đại phu nhân, người đâu?” thanh âm Đại thái thái có chút nghiêm khắc.

” Ở nhà chính.” Hàng mama vội ân cần cười nói,” Đại phu nhân trước

hết đem đồ cưới của các vị tiểu thư nghĩ ra danh sách, đang chuẩn bị đợi ngài trở lại thương lượng xem nên mua những gì để làm đồ cưới!”

Đại thái thái hơi nắm tay, bước nhanh vào nhà.

Đại phu nhân, vội nghênh đón:” Nương, Đại tiểu thư, nàng……”

Trong khóe mắt Đại thái thái nước mắt lại trào ra:” Chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi!” Ý không muốn nói quá nhiều đến việc này.

” Vậy thì tốt.” Đại phu nhân vui mừng,” Của hồi môn của ta còn có một cây hà thủ ô hai trăm tuổi, nếu không, tặng cho Đại tiểu thư, để bồi bổ thân mình?”

Đại thái thái suy nghĩ một lát, vậy nhưng nói:” Cũng tốt. Thứ tốt của ta nhất thời ta cũng gom không kịp.”

Đại phu nhân, sai Hàng mama đi lấy, còn mình giúp đỡ đại thái thái

ngồi xuống trên Lâm Song đại kháng phía tây gian, sau đó tiếp trà nhóm

nha hoàn dâng, tự mình bưng cho đại thái thái.

Đại thái thái uống một ngụm trà, nói:” Đại lão gia đâu?”

Đại phu nhân, cười nói:” Bị bạn cùng trường kéo đi uống rượu. Còn dặn bảo gã sai vặt bên ngoài buổi tối nhớ giữ cửa cho lão nhân gia hắn.”

Đại thái thái sắc mặt xanh mét, chung trà trong tay liền run rẩy chuẩn bị rơi xuống lã chã.

Đại phu nhân, nín thở tĩnh tâm, không dám nhiều lời.

Một lúc lâu sau, đại thái thái sắc mặt mới chậm rãi dịu đi.

” Nghe nói Trung Cần Bá phủ Cam gia thất tiểu thư đưa thiệp mời cho mấy người Ngũ Nương, muốn mời các nàng đến thưởng xuân?”

Đại phu nhân, vội lên tiếng” Dạ”, cười nói:” Chính là đợi nương trở về xin ý kiến!”

” Cho các nàng đi.” Đại thái thái biểu tình thản nhiên, đột nhiên

chuyển đề tài,” Ta giao cho ngươi mua đồ cưới cho các nàng làm thế nào

rồi?”

Đại phu nhân, liền từ ống tay áo lấy một xấp giấy đơn độc tử thật dày ra:” Đây là lúc ta rảnh rỗi nghĩ ra, ngài xem thế nào?”

Đại thái thái thấy thật là cẩn thận. Có điều, mới vừa xem được mấy

dòng, có tiểu nha hoàn bẩm:” Đại thái thái, Đại lão gia sai người tới

hỏi ngài đã trở lại hay chưa. Nếu trở về, muốn hỏi một chút tình hình

Đại tiểu thư ra sao?”

Đại thái thái nghe xong sắc mặt liền nhu hòa, nói:” Trở về bẩm với Đại lão gia, không có việc gì.”

Tiểu nha hoàn trả lời mà đi.

Đại thái thái liền đem danh sách đưa cho Đại phu nhân,:” Ngươi suy

nghĩ thực chu đáo, liền chiếu theo giấy của ngươi mà mua. Nếu không đủ

tiền, thêm nữa cũng được. Hai ngày nay liền đem việc này làm gấp.”

Hai ngày trước còn nói không vội, chậm rãi mua, quan trọng hơn chính là không cần vượt chi.

Như sao hôm nay lại….

Lại nhớ đến bộ dáng bà bà lúc trở về, trong lòng nếu có chút dự cảm

Đại phu nhân, liền cười trả lời”Dạ”

Đại thái thái lại phân phó Đại phu nhân,:” Ta muốn Hàng mama giúp ta lo liệu công việc.”

Đại phu nhân, hiển nhiên là đáp lời “Vâng” đợi Hàng mama lấy hà thủ ô lại đây, liền cười nói:” Ngài có việc gì, cứ việc phân phó nàng là

được.”

Đại thái thái đem hà thủ ô giao cho Hứa mama:” Đưa đến chỗ Đại tiểu thư đi.”

Hứa mama trả lời mà đi

Đại thái thái bảo Đại phu nhân đi lấy hoàng lịch đến. Nàng vẫn giống

như bình thường lật xem hoàng lịch, phân phó Hàng mama ở bên cạnh:

“Ngươi đi một chuyến đến phủ hình bộ Hoàng đại nhân, liền nói ngày mang

sinh lễ liền định ở….” Nói xong, đảo lại đến mùng ba tháng chín”….

“Mùng ba tháng chín là ngày tốt.”

Đại phu nhân, cùng Hàng mama đều lắp bắp kinh hãi

Đây là không phải hơn mau một chút, cách ngày thi hội không đến chín ngày

Nếu là nói vừa rồi Đại phu nhân còn có chút hoài nghi, nhưng hiện tại, liền khẳng định chắc chắn

Nàng không dám hỏi nhiều, cười nói:” Ta đây phải chuẩn bị mới được.”

Đến ngày mang sinh lễ, nhà gái còn muốn đãi người nhà trai tới ăn một bữa no nê

Hàng mama lại phúc thân nói một tiếng chúc mừng với đại thái thái, lúc này mới cười trong suốt đi

Đại thái thái cũng không có vẻ vui sướиɠ, ngược lại thần thái có một

tia mỏi mệt:” Chúng ta vừa mới dọn đến, mọi đồ vật đều còn mới, đến lúc

đó ở trước cửa treo hai cái đèn l*иg lớn màu đỏ là được. Về phần tiệc

rượu, cái gì mà Yến Kinh đô có bán, chọn những thứ sang trọng trở về

giao cho bà tử trong bếp làm là chính, không phải ngồi chơi không.”

Đại phu nhân, cười gật đầu:” Cái này để ta đi an bài.”

Đại thái thái “Ân” một tiếng, lại nói:” Sáng mai ngươi liền đi một

chuyến đến nhà Vương phu nhân, thỉnh hắn đến nhà chúng ta làm bà mối!

Thái độ thình lình thành khẩn một chút, có thể mời được nàng đến là thỏa đáng.”

Đại phu nhân, đáp lời, lúc này đại thái thái mới kêu mấy người San Hô cùng Phỉ Thúy tiến vào thay quần áo cho nàng. Đại phu nhân, thức thời

lui xuống

Buổi tối, tất cả mọi người đều biết đại thái thái đem Ngũ Nương gả cho Tiễn công tử

Sắc mặt Ngũ Nương trắng bệch

Tử Vi cùng Tử Uyển đứng ở một bên nín thở không dám lên tiếng.

Thập Nhất Nương biết không khỏi thở dài trong lòng

Xem ra, vấn đề của vị Vương công tử phủ Mậu Quốc Công này không nhỏ?

Đông Thanh chính hầu hạ nàng ở gian phía tây, cười nói chuyện cùng

nàng:” Nghe nói Đại phu nhân, đi mua đồ cưới đã trở lại, chật ních một

đôi phòng.”

Thập Nhất Nương cười nói:” Một đôi phòng, chẳng qua cũng chỉ tương đương một tấm ngân phiếu mỏng manh”

” Vậy cũng đúng.” Đông Thanh cười nói, lấy khăn đưa cho Thập Nhất

Nương một lần nữa để lau chân, lúc này mới đưa cho nàng đôi tất để đi

vào,” Ngài nói, nếu Tiễn công tử đề danh bảng vàng, nhà chúng ta chẳng

phải có cô gia làm tiến sĩ?”

Hội thi hương của Đại Chu hương thường vào tháng mười hàng năm, hội

thi hội hai năm một lần ở trung tuần tháng ba, hội thi điện ở mùng một

tháng tư.

Vừa lúc ấy Hổ Phách mang xiêm y tiến vào, nghe xong cười nói:” Năm nay người tham gia thi hội cũng thật nhiều a!”

Đông Thanh gật đầu: “Đại gia chúng ta, Tứ cô gia nhị phòng, có Tiễn

công tử…. Nếu đều trúng, nhà chúng ta đây chính là nhất môn tam tiến sĩ

(một nhà ba tiến sĩ).”

Hổ Phách che miệng mà cười: “Nhà của chúng ta đã sớm nhất môn tam

tiến sĩ, muốn gọi là cha con đồng tiến sĩ cũng không đúng, anh em họ tam tiến sĩ? Cũng không thể nói như vậy…. Ai nha, nhà chúng ta thiệt là

nhiều tiến sĩ!”

Tất cả mọi người ha ha cười rộ lên.

,,.,,,,,

Bên kia Đại lão gia nghe xong lại trực dựng thẳng đôi lông mày:” Có

nhanh quá hay không? Sao lại đính hôn lúc này, hay là đợi tháng năm rồi

nói sau!”

“Lão gia cũng có lúc hồ đồ.” Đại thái thái cười nói:” Đợi cho đến

tháng năm, thành tân khoa tiến sĩ, cửa thân sự này chúng ta có muốn trèo cao cũng trèo không được đi cho nên vẫn là tính cả hai đường đi?”

Đại lão gia không cho là đúng:” Nếu họ Tiễn kia thiển cận như vậy, thì việc hôn nhân này không cần cũng được!”

“Xem ngươi. Mặt mũi quan trọng hơn, hay là tiền đồ của nữ nhi quan

trọng hơn?” Đại thái thái sẳng giọng,” Chuyện này ta tính.” lại nói,” Ta có việc thương lượng ngươi.” Đại thái thái cười nói,” Ngươi cũng biết,

họ Tiễn kia gia cảnh bần hàn, ta sợ Ngũ Nương đi qua chịu khổ, muốn cấp

một ngàn lượng bạc áp đáy rương cho nàng, ngươi cảm thấy được như thế

nào?”

Thấy đại thái thái hào phóng như vậy, Đại lão gia dĩ nhiên rất cao hứng, liên tục gật đầu: “Tốt, tốt, tốt,”

……

Đến ngày mùng chín ấy, sáng sớm Hoàng phu nhân liền mang theo thỏi

bạc, trâm cài như ý cùng tám mâm hoa quả cùng trà lễ đợi mang lễ vật

đăng môn, ngồi xuống uống một ly trà, Vương phu nhân bà mối La gia mới

khoan thai đến.

Hai người trao đổi bái thϊếp đỏ nhũ vàng của Ngũ Nương cùng Tiễn công tử, Hoàng phu nhân đem lễ vật mang đến giao cho người La gia, theo Đại

phu nhân, cùng vào bên trong uống rượu.

Trong lúc nhắc tới chỗ ở Tiễn công tử:”…. thuê một ngôi nhà hai gian

thụt lùi bên cạnh Quốc tử giám, trong lúc nhất thời vội vàng không thấy

phòng khác. Chỉ có đợi qua tháng năm đến lúc thương lượng hôn lễ. Lúc đó cũng vừa lúc khảo thí xong, có thể thành song hỉ lâm môn.”

Đại thái thái nghĩ, nếu Tiễn công tử thật sự trúng tiến sĩ, vậy sẽ

khảo thứ cát sĩ, nếu trúng thứ cát sĩ, liền lưu lại ở Yến Kinh ba năm.

Nếu không có khảo trúng, không phải là vẫn ở Yến Kinh chờ bổ nhiệm. Nếu

nhanh, thì có thể phải đến bảy tám tháng mới có thể mưu cầu được chức

quan, nếu chậm, chỉ sợ tới đầu xuân sang năm cũng không chừng.

Trong lòng nàng đã có tính toán, cười nói:” Tháng năm cũng hơi nhanh

một chút, không bằng đợi cho đến tháng chín lại nhìn xem coi có ngày nào tốt hay không.”

Nhà giàu làm mai cưới vợ, kéo dài một năm rưỡi là chuyện thường tình, bốn hay năm năm cũng bình thường, có năng lực để La gia nói một câu như vậy, Hoàng phu nhân đã thực là vừa lòng, vội cười đồng ý.

Hôn sự Ngũ Nương coi như là đã định xong.

Ngày hôm sau, Đại phu nhân, đem trà lễ cùng hoa quả mà Tiễn công tử

mang đến chia làm hai, sai người mang cho nhị lão gia cùng tam lão gia

mỗi nhà một phần.

Nhị thái thái cùng Tam thái thái biết, đều nhanh chóng đến cửa chúc mừng.

Ngũ Nương liền trốn ở trong phòng không ra.

Thập Nương cùng Thập Nhất Nương đi ra hành lễ với các vị trưởng bối.

Mọi người nói nói cười cười đi chỗ Ngũ Nương, Ngũ Nương xấu hổ đứng ở nơi đó không nói lời nào, Thập Nhất Nương lại nhớ tới tối hôm qua nghe

được âm thanh của đồ vật bị vỡ.

Nhị thái thái nắm tay Ngũ Nương cười nói:” Ngũ tiểu thư nhà chúng ta

thật có phúc, một phát liền gả cho cử nhân. Về sau định có thể kiếm được cái mũ phượng đem về.”

Tam thái thái cũng cười nói:” Đấy cũng là may mắn của đại tẩu.”

Đại thái thái cười ha hả, xem mặt Ngũ Nương đỏ đến nỗi có thể chích ra máu, cười mời mọi người đi vào trong phòng của mình.

Mọi người ngồi xuống uống trà nói chuyện phiếm, ăn cơm trưa, bắt đầu

chơi bài nói chuyện phiếm, Thất Nương, Thập Nhất Nương phụ xem bài ở một bên, Thập Nương thì ngồi ở một bên cắn hạt dưa.

Đánh vài ván, Thất Nương ngồi không yên, đưa ánh mắt cho Thập Nhất

Nương, sau đó nói với Nhị thái thái:” Nương, chúng ta muốn đi thăm Ngũ

tỷ.”

Nhị thái thái đang chỉnh một cái đại tam nguyên, nghe xong phất tay nói:” Đi thôi, đi thôi, miễn cho ở trong này làm ầm ĩm ta.”

Thất nươngcười hì hì đáp lời, kéo tay Thập Nhất Nương hất cằm hướng tới Thập Nương.

Ý muốn hỏi là nàng có đi hay không.

Chiếu theo lúc trước, Thập Nương sẽ không thèm quan tâm, lần này thế

nhưng lại thả hạt dưa trong tay ra: “Mẫu thân, chúng ta cũng đi nhìn xem Ngũ tỷ.”

Đại thái thái ngẩng đầu liếc mắt xem nàng một cái, lại thấy Thất Nương kéo Thập Nhất Nương, nên gật đầu.

Ba người đứng lên muốn đi, từ lâu đứng đợi bên cạnh không thể kiên

nhẫn Ngũ gia cùng Lục gia lập tức đứng dậy đi theo sau các nàng: “Nương, chúng ta cũng đi xem Ngũ tỷ.”

Nói xong, nhanh như chớp chạy ra trước các nàng, chọc Thất tỷ cười khanh khách không ngừng.

Tam thái thái vội phân phó nha hoàn bên người:” Mau đi cùng.”

Một đám người đi chỗ Ngũ Nương nơi đó.

Ngũ Nương ngồi xếp bằng ở trên lâm song kháng làm thêu thùa may vá.

Thất Nương vừa thấy nàng liền che miệng cười rộ lên, Ngũ Nương ngẩng

đầu, phụng phịu, không có một chút vui mừng nào trên mặt, thật cho thất

nương ngượng ngùng,:” Ngũ tỷ, nương các nàng đều đánh bài, chúng ta đến

chỗ ngươi nơi này nghỉ chân một chút.”

Ngũ Nương miễn cưỡng tươi cười, kêu Tử Vi dâng trà các nàng.

Thất Nương cùng Thập Nhất Nương ngồi xuống, Ngũ gia cùng Lục gia lại ở trong phòng chạy loạn khắp nơi.

Tuệ Nhi đi theo phía sau, một lát nói:” Cẩn thận đừng đem bút đồng

của tiểu thư để trên bàn làm rơi xuống dưới.” một lát lại nói:” Cẩn thận đừng đem hoa trên bàn kỷ trà của tiểu thư làm đảo lộn.”, làm tính cáu

kỉnh của Ngũ gia bộc phát, nhấc chân đá trên ngực Tuệ Nhi: “Đồ đĩ nhỏ,

ngươi đang nói ai?”