Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thứ Nữ Công Lược

Chương 4: Kiều viên

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngũ Nương, Thập Nhất Nương cùng Ngô Hiếu Toàn Gia nối đuôi nhau ra cửa.

Mọi người đứng ở cửa, giống như tâm tình đều trở nên thoải mái, trên mặt biểu lộ không ít nhu tình.

Ngô Hiếu Toàn gia liền cười hỏi hai tỉ muội: “Ta đi tìm lão tử nhà

chúng ta đem thước tấc, khoản cách bình phong đến. Nhưng mà lại không

biết đợi lát nữa làm sao để tìm được hai vị tiểu thư?”

Làm một cái bình phong trăm thọ, trước tiên phải xác định bộ dáng

cùng thước tấc của bình phong, sau đó Ngũ Nương dựa theo kích thước lớn

nhỏ bình phong để viết chữ cho tốt, Thập Nhất Nương thì dựa vào mặt

trước của bình phong, mà tuyển lựa ti tuyến (chỉ tơ), sau đó là

có thể lấy châm chấp bút, căn cứ thớ vải dệt cùng với chiếu theo thể chữ mà Ngũ Nương viết là có thể bắt đầu thêu chữ.

Cho nên, ban đầu là việc của Ngô Hiếu Toàn Gia cùng Ngũ Nương.

Thập Nhất Nương tự nhiên không tiện nhúng tay.

Nàng cười trong suốt nhìn Ngũ Nương.

Ngũ Nương cũng biết, mình ở trước mặt đại thái thái nói cần hai ngày

thời gian là làm xong, nếu hai ngày sau không có gì giao cho Thập Nhất

Nương, vạn nhất Thập Nhất Nương không làm ra được gì, thì tất cả đều là

trách nhiệm của chính mình.

Lúc này, không phải là thời điểm khách khí.

“Nếu muội muội không chê, thì hãy đến chỗ ta ngồi!” Nàng cười nhìn

Thập Nhất Nương,”Nơi ở của ta rất gần nơi của mẫu thân, đợi lát nữa Ngô mama cũng tiện đi về chỗ mẫu thân bẩm báo.”

Ngũ Nương sống ở trong viện Kiều viên phía tây, cách nơi này ước chừng không quá thời gian một chén trà nhỏ.

” Vẫn là tỷ tỷ lo lắng chu đáo.” Thập Nhất Nương cười nói,” Vậy quấy rầy tỷ tỷ rồi!”

” Tỉ muội trong nhà, làm gì khách khí như vậy, thật quá xa lạ.” Ngũ

Nương cười nói,”Ngươi mỗi ngày đều ở trong phòng làm thêu thùa may vá,

trừ bỏ đi chỗ đại thái thái, thì chỗ nào cũng không đi. Là ta không mời

được khách quý thôi, ta ước gì ngươi mỗi ngày đều đến quấy rầy ta.”

Thập Nhất Nương nghe xong cười nói: “Ta đây sẽ không cùng tỷ tỷ khách khí!”

Ngô Hiếu Toàn gia cũng cực kỳ đồng ý quyết định Ngũ Nương: “Một khi

đã như vậy, ta đợi lát nữa sẽ đi đến Kiều viên của ngũ tiểu thư mà đáp

lời.”

Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương gật đầu: “Trời lạnh như vậy, vất vả mama rồi!”

” Sao tiểu thư lại nói vậy. Đây vốn là phận sự của ta!” Ngô Hiếu Toàn gia khách sáo hai câu, rồi xoay người đi tìm lão gia tử nhà mình.

Thập Nhất Nương liền phân phó Tân Cúc đứng ở một bên:” Ngươi đi nói

cùng Đông Thanh một tiếng. Hổ Phách tỷ tỷ bên người mẫu thân từ nay sẽ

đảm đương việc trong phòng chúng ta. Bảo nàng gọi người giúp Hổ Phách tỷ tỷ thu thập chỗ nghỉ ngơi, sau đó đến chỗ mẫu thân nghênh đón….xem Hổ

Phách tỷ tỷ nơi đó có cần giúp gì hay không. Ta còn phải đi chỗ Ngũ tỷ

để chờ Ngô mama báo lại hình dáng bình phong. Ngươi truyền lời xong,

liền đi đến chỗ ngũ tiểu thư tìm ta!”

Từ khi biết đại thái thái đem Hổ Phách đưa đến chỗ Thập Nhất Nương,

trong lòng Tân Cúc ruột gan như bị lửa đốt, hận không được lập tức bay

trở về Lục Quân Lâu cùng Đông Thanh thương lượng, bây giờ phải làm sao

cho tốt. Hiện tại Thập Nhất tiểu thư làm cho nàng trở về báo tin với

Đông Thanh, đúng là như ý nguyện của nàng. Nàng liền cung kính ” Dạ” một tiếng, liền cấp bước đi.

Ngũ Nương nhìn bóng dáng Tân Cúc, ánh mắt chợt lóe lên, cười nói: “Muội muội cư xử với mọi người thật sự là khách khí!”

” Dù sao cũng là người hầu hạ qua mẫu thân nhân.” Thập Nhất Nương

tươi cười ôn hòa,” Đến nơi của ta đã là chịu ủy khuất, chúng ta nên đối với người ta tốt một ít, chỉ sợ Hổ Phách tỷ tỷ cảm thấy ủy khuất, uổng

phí lòng tốt của mẫu thân!”

Ngũ Nương liếc nhìn nàng một cái thật sâu, rồi cười mang nàng đi Kiều viên.

Kiều viên trụ ở phía tây của chính viện Chi Vân Quán, ba gian hai

lầu, ở giữa cách một cái sân, có mấy cây chuối tây còn cao hơn so với

nhà, nơi đây vốn gọi là Tiêu viên. Sau nơi này trở thành chỗ ở của Đại

tiểu thư La Nguyên Nương, đại thái thái thấy tên này không tốt, hơn nữa

“Tiêu” lại đồng âm với ” Kiều”, liền đổi tên là “Kiều viên”. Sau khi

Nguyên Nương gả đi, đại thái thái liền đem Ngũ Nương an trí ở nơi đó.

Ngũ Nương vì tôn kính tỷ tỷ, lưu lại tầng hai của tiểu lâu chỗ Nguyên

Nương đã ở trước kia, ngày đêm để cho người ta quét tước, như lúc bình

thường Nguyên Nương còn ở nhà. Còn mình thì ở tầng một tiểu lâu, đem

gian giữa làm chỗ đãi tiệc, phía đông thì làm thư phòng, phía tây thì

cho tiểu nha hoàn, cùng bà tử ở. Mình thì cùng hai cái đại nha hoàn Tử

Uyển, Tử Vi ở lầu hai.

Vừa vào cửa, Tử Vi liền mang theo hai tiểu nha hoàn đi ra ngoài nghênh đón.

Đáp lễ lẫn nhau, Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương phân chủ khách rồi

ngồi xuống, tiểu nha hoàn liền nhanh chóng dâng trà, Tử Vi dùng chén đĩa thủy tinh trang hoàng Phụng Tiên Quất vàng óng: “Đây là ngày hôm trước

đại thái thái thưởng, thập nhất tiểu thư nếm thử chút.”

” Nha đầu ngốc,” Ngũ Nương liếc mắt xem Thập Nhất Nương một cái,”Thái thái thưởng tcho a, tự nhiên cũng thưởng Thập Nhất Nương. Đâu cần

ngươi xum xoe lấy lòng.”

Tử Vi hé miệng cười:” Thập nhất tiểu thư có, là của thập nhất tiểu thư, đây là tâm ý của chúng ta thôi.”

Thập Nhất Nương tươi cười trong suốt, lấy một quả quất lột vỏ:” Nơi

ta ở nhiều người, mấy Phụng Tiên Quất ngon hơn nhiều so với loại khác,

nên trong nháy mắt liền không còn. Trong lòng đang lúc thèm ăn, Tử Vi tỷ tỷ mang một mâm quả đi ra. Thật đúng là như nắng hạn gặp cơn mưa rào,

thái độ vất vả lấy lòng này thật tốt!”

Ngón tay nàng thon dài, trắng nhưng hơi xanh. Vỏ quất vàng óng ở chính giữa, càng trở nên xinh đẹp sáng chói.

Ánh mắt Ngũ Nương không khỏi dừng ở trên mặt Thập Nhất Nương.

Tóc đen huyền, da trắng hơn tuyết, mắt như thu thủy, môi đỏ như son…… Khi nào thì, Thập Nhất Nương đã trở nên xinh đẹp như thế!

Trong lòng nàng dâng lên một trận hoảng hốt.

Bên tai lại vang lên thanh âm Thập Nhất Nương ôn nhu thư thái: “Tròn

một trăm chữ ‘ thọ’, tỷ tỷ có nghĩ sẽ viết như thế nào không? Là muốn

viết một chữ ‘Thọ’ lớn ở bên trong, sau đó xung quanh viết chín mươi

chín chữ ‘Thọ’ nhỏ? Hay là chuẩn bị mỗi hàng ngang dọc sắp xếp mười chữ

‘thọ’? Ta suy nghĩ, cảm thấy cả hai kiểu viết kia đều không tồi. Không

biết tỷ tỷ cảm thấy cái nào tốt? Ta nghĩ mãi mà không ra chủ ý nào tốt

hơn?”

Ngũ Nương chấn động, phục hồi tinh thần lại.

Xinh đẹp thì thế nào? Gả không được cho một người tốt, năm tháng sẽ

làm thay đổi con người, nghĩ đến tình cảnh đó, thật khiến cho người ta

buồn cười thôi. Muốn gả được nơi tốt, thì phải làm cho đại thái thái gật đầu……

Nàng cười đứng dậy: “Muội muội đi theo ta.”

Thư phòng của Ngũ Nương thực rộng lớn, nhưng trong phòng chỉ có hai

đồ vật– một là một cái kệ sơn đen. Trên suốt kệ xếp đầy thư pháp có

tiếng, lại bày ra bốn, năm nghiên mực, một cái ống màu cắm bút thiên

thanh thật lớn, không dưới mười cây bút thượng đẳng khác nhau. Hai là

tháp sơn đen quý phi dựa vào tường, đệm được bọc bằng vải gấm sắc thu Cá Cựu lộng lẫy. Không khỏi trống rỗng và vẻ có chút quạnh quẽ.

Thập Nhất Nương chà xát hai tay: “Tỷ tỷ không để cái chậu than sao?

Lúc luyện chữ thì làm thế nào? Ta thì không được. Ta nếu phải thêu hoa,

thế nào cũng phải đốt chậu than.” Nói xong, nàng cười rộ lên,” Bất quá,

chỗ ta ở chỉ lớn bằng thư phòng tỷ tỷ, hơn nữa thường có nha hoàn bà tử

tìm ta nhờ phân chỉ làm thêu thùa may vá, dù không đốt chậu than, chen

chúc sinh hoạt cùng một chỗ, cũng không lạnh.”

Ngũ Nương biết Thập Nhất Nương thêu giỏi, trong nhà nha hoàn tức phụ

bà tử đều thích tìm nàng, hoặc là giúp đỡ thêu đồ vật này nọ, hoặc là

chỉ điểm làm đồ thêu. Nghe xong liền trêu tức nói:” Ta nơi này sao so

được với chỗ người, ở nơi đó đông như trẩy hội!”

Thập Nhất Nương có chút ngượng ngùng cười cười. Chỉ cây bút to nhất

trong lọ cắm:”Tỷ tỷ khi nào thì bắt đầu viết chữ to? Ta nhớ rõ tỷ tỷ

thích nhất là viết chữ nhỏ như trâm hoa.”

Ngũ Nương cười nói: “Ta cũng nghĩ giống muội muội — nghĩ chính giữa

việt một chữ ‘thọ’ thật to, sau đó ở bên cạnh dùng chữ nhỏ như trâm hoa

viết chín mươi chín cái chữ ‘ thọ’ nhỏ một ít……”

Thập Nhất Nương không khỏi kinh ngạc.

Ngũ Nương nói như vậy, tương đương với việc ám chỉ cho Thập Nhất

Nương, nàng đã sớm biết đại thái thái muốn tặng thọ lễ gì cho Vĩnh Bình Hầu thái phu nhân…… Nàng như thế nào có thể biết sớm như vậy, không

phải đại thái thái nói, thì chính là có người sớm biết tâm tư đại thái

thái nên mật báo cho nàng. Nếu là giả thuyết đầu, thì chứng tỏ nàng so

với Thập Nhất Nương càng được đại thái thái yêu thích, đại thái thái

không chỉ đem tính toán của mình nói cho nàng biết, còn để nàng chuẩn bị trước tiên, miễn cho sự việc trước mắt lọt vào tay nàng mà bị trì hoãn

mất mặt; nếu là giả thuyết sau, thì chứng minh nàng có quan hệ thân

thiết với các nha hoàn, mama cao cấp hơn so với bình thường, Thập Nhất

Nương không thể so được!

Mặc kệ là loại giả thuyết nào, đều biểu đạt, là nàng thị uy trắng trợn!

Mà Ngũ Nương lời còn chưa dứt, thì trên mặt liền lộ ra biểu tình hối

hận, giống như thực hối hận vừa rồi mình thốt ra những lời như vậy, lại

vội vàng nói: “Ngươi cũng biết ta, bình thường thích thư pháp, không có

việc gì thường thích cân nhắc này nọ……”

Hơi có chút giấu đầu lòi đuôi.

Thập Nhất Nương nghe xong gật đầu cười: “Tỷ tỷ luôn luôn trí tuệ, là ta không theo kịp.”

Cũng không có như Ngũ Nương đoán là mang theo chua xót hoặc ảm đạm.

Giống như đối với việc Ngũ Nương “không có việc gì thường thích cân nhắc này nọ” hoàn toàn giống không có gì hoài nghi.

Ngũ Nương không khỏi nổi giận.

Mỗi lần cùng nàng nói chuyện đều như vậy, giống như một quyền đánh

vào mới bông, không có một chút cảm giác thành tựu. Không giống như Thập Nương, lửa giận đầy trong mắt cũng không dám phát tác……

Nàng cảm thấy thực không thú vị, nên đem mấy bản viết nháp lấy ra cho Thập Nhất Nương xem:”…… Bản này là chúng ta vừa rồi đều nhắc tới, giữa một chữ thọ lớn, bên cạnh chín mươi chín chữ thọ nhỏ…… Bản này là viết

dưới dạng hình thoi, ở giữa dùng chữ nhỏ, bên cạnh dùng lối chữ lệ…… Bản này là viết dưới dạng hình tròn, toàn dùng chữ nhỏ……”

Hai người đang nói, thì Tử Uyển mang ghế con đến cho Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương mới vừa ngồi xuống, thì Ngô Hiếu Toàn Gia đến đây.

Tử Vi cùng Tử Uyển một phen bận rộn. Dâng trà bánh, bưng ghế con. Một hồi lâu ba người mới ngồi xuống nói chuyện.

” Đây là lúc trước chiếu ý tứ đại thái thái vẽ ra một cái.” Ngô Hiếu

Toàn Gia hé ra tấm giấy đưa Ngũ Nương xem,”Cái bệ dùng gỗ hoàng dương

tám trăm tuổi, khung dùng kê mộc……”

” Sao không dùng hoàng lê mộc.” Ngũ Nương đánh gảy lời nói Ngô Hiếu

Toàn Gia,”Nếu như bệ dùng gỗ hoàng dương, mà khung lại dùng gỗ kê chỉ

sợ có chút không tốt đi?”

Gỗ hoàng dương màu vàng, gỗ kê thì màu đỏ sậm.

” Ai nói không phải.” Ngô Hiếu Toàn gia nguyên là đại nha hoàn bên

người đại thái thái, đi theo đọc sách viết chữ, khả năng thưởng thức cơ

bản vẫn phải có,” Nguyên lai là có chủ ý khác. Một là đem bệ đổi thành

gỗ kê đồng màu với gỗ tử đàn. Chẳng qua hiện tại gỗ hoàng lê đã khó tìm, chứ đừng nói là tử đàn. Biện pháp này khẳng định là không được. Hai là

đem cái bệ đổi thành gỗ kê, như vậy khung cùng bệ đều có màu giống nhau, là tốt nhất. Lão già nhà ta lúc đó có ấn tượng, nói trong nhà giống như có thứ có thể sử dụng. Đi khố phòng lấy mới biết được, lần trước sinh

nhật của mẫu thân ấn sát sứ Hoàng đại nhân Chiết Giang, đại gia đã mời

người khắc thành ông thọ tinh làm thọ lễ rồi. Việc này đại thái thái

quyết định khẩn cấp, nên hiện tại chất liệu nhất thời không có, ta cũng

đã dặn dò mấy nhà buôn gỗ, nhưng đến nay đều không có thấy tin tức.”

Ngũ Nương nghe xong không khỏi cau mày:” Cái này là ai quyết định?

Sao không nói ra để cùng nghiên cứu! Mẫu thân cũng biết sao?”
« Chương TrướcChương Tiếp »