Chương 17

chương 17:

Quần áo trong tay An Vân đã làm xong, tốc độ của hắn cũng tương đối nhanh, trước khi mấy người Lộ Cảnh trở về đã làm xong quần áo trong tay, tốc độ của Khả Khả chậm hơn một chút, nhưng quần áo cấp cho Khoa Lôi lúc trước là An Vân giúp hắn làm cùng nhau, lúc này quần áo cấp cho a phụ nhà mình cũng làm mấy ngày rồi, hiện tại cũng chỉ còn lại quần may vá cuối cùng.

Khi Lộ Cảnh và Khoa Lôi mang hai khối đá trở về thì mọi người đều đang thu thập đồ vật phơi nắng trong sân, đặt hai khối đá này ở bên ngoài sân, tuy rằng hai khối đá này đã rất san bằng, nhưng còn cần phải mài giũa thêm.

Sau khi Lộ Cảnh và Khoa Lôi trở về thì lập tức bắt đầu việc mài giũa, bọn họ cũng cảm nhận được nhiệt độ thay đổi, cửa đá cũng phải nhanh chóng trang bị, tuyết mùa khô ngẫu nhiên sẽ có mãnh thú đói khát tập kích bộ lạc, nơi này chỉ có hai nhà bọn họ, không thể mỗi ngày đều an bài người tuần tra, chỉ có thể tận lực đề cao hệ số an toàn.

Được một ngày cuối cùng của mùa đông, Lộ Cảnh ở trong nhà mài đá phiến lợi dụng phương thức thanh trượt để trang bị tốt, tự mình thử đẩy còn tính là nhẹ nhàng, lại để An Vân tới thử, ở trong sân yêu cầu dùng sức đẩy, nhưng cũng có thể đẩy đến động, xác định được không thì sau đó cũng trang bị cho Khả Khả gia, nhưng mà Khả Khả gia nói, lấy thực lực của Khả Khả thì khẳng định là không đẩy được, nếu thật sự có nguy hiểm thì vẫn phải để cho Khả Khả đến bên bọn họ.

Bởi vì có Lộ Cảnh làm cửa đá ở nhà nên An Á cũng ở bên ngoài sân chế tạo cửa gỗ, An Vân và Khả Khả ở trong nhà vội vàng làm da thú, cho nên hôm nay ngay cả Khoa Lôi và Mộc Lý cũng đi ra ngoài săn bắn, bọn họ chứa đựng thịt thật ra cũng không ít, hai người bọn họ không đi cũng không sao, hôm nay đồ ăn săn bắn đã thu thập sạch sẽ, thừa dịp ngày mai nhiệt độ hạ thấp có thể bảo tồn nhiều hơn mấy ngày, dựa theo tập tục của bộ lạc trước đây, ngày cuối cùng của mùa quý cũng là ngày săn thú lớn cuối cùng trong năm.

- Cảnh ca, ngươi chờ lát nữa đi thu tất cả thịt khô làm cá vào đây đi, sau đó cũng làm một chút sơn động nuôi thú, miễn cho Tuyết Quý Đông chết.

An Vân ở trong sân nói với Lộ Cảnh, động tác khâu vá chăn bông trên tay không ngừng.

- Được, ta chờ lát nữa đi ăn chút cỏ khô, bên kia cửa gỗ là mới làm, Tuyết Quý hẳn là đủ rồi.

Bọn họ nuôi một con thú trong khoảng thời gian tích luỹ này đã tăng lên tới tám con, trong đó ngoại trừ một con công thì tất cả đều là con cái, vốn có hai con công, nhưng hai con kia vì tranh đoạt hậu cung nên đã bị trọng thương, cuối cùng bị Mộc Lý làm thịt, đây vẫn là sau này mới bắt trở về.

Sau khi xây xong hai cánh cửa đá, Lộ Cảnh đi vào trong viện thu một bộ phận cỏ khô, làm một cái sân thật dày ở chỗ rẽ sơn động, sau đó đào rỗng mấy cái chậu gỗ, thêm nước và cây ngô.

Sau khi đóng cửa lại thì đi ra bên ngoài hồ rửa sạch giày, nhìn hiện tại đang đi đôi dép lào thoải mái, nghĩ tới tuyết quý ăn mặc sẽ lạnh, nhưng hắn cũng không làm giày, nghĩ nghĩ, vẫn là chờ buổi tối cùng nhau thảo luận xem thử.

Mặc dép lào sạch sẽ vào, đi về phía bờ sông lớn, bên cạnh sông lớn là một mảnh cây cao nửa người, đến mùa quý đã biến thành màu vàng, lộ cảnh dùng móng vuốt thú cắt xuống, cắt xuống một mảnh nhỏ, thu chứa chất lỏng hai tiết trúc, lại bắt lấy một cái l*иg cá từ dưới rễ cây cùng nhau mang về nhà, chờ khi nhiệt độ hạ thấp mặt sông kết băng, thì không thể lấy ra được nữa, gần đây thu hoạch cũng đã ít đi rất nhiều.

Cỏ khô phơi ở trong sân, đây là cần phải nhóm lửa, trong nhà chuẩn bị không ít, nhưng lúc Lộ Cảnh nhìn thấy vẫn sẽ thu một chút trở về, dù sao đây không phải là yêu cầu của Tuyết Quý. Bắt hai con cá trảo ra khỏi l*иg, treo l*иg sắt vào bên cạnh tường viện phơi khô, hai con cá thì bị Lộ Cảnh mang đi đến bên cạnh hồ nước rửa sạch sẽ rồi thả vào trong phòng, nhìn thấy trong nhà có một cái lu đá lớn không còn nước, dọn dẹp cái lu đá đến trong viện, cố ý đào một cái lạch nước bên cạnh, lợi dụng nước trong lu đảo sạch sẽ rồi dọn dẹp lại về sơn động, cầm lấy mấy cái thùng gỗ đặt ở cửa bắt đầu đi lấy nước.



- Cảnh ca, hôm nay ngươi tới làm cơm trưa đi, ta và Khả Khả nắm chặt lấy, nhanh chóng làm ra da thú.

Thật ra chăn bông bên trong đã làm xong, hiện tại đang phơi ở bên ngoài, tuy rằng mấy ngày nay Tuyết Quý mới bắt đầu còn sẽ không quá lạnh, nhưng mặt trời không đủ ấm áp, chăn bông không phơi, An Vân cảm thấy không đủ ấm áp, cho nên mới vội vàng làm ra vào ngày hôm nay.

Hôm nay, khi Mộc Lý và Khoa Lôi đi săn về sẽ không còn sớm nữa, cơm trưa của Lộ Cảnh đã không còn cho bọn họ chuẩn bị nữa, hôm nay bọn họ còn có không ít chuyện phải làm, hắn cũng không tốn thời gian làm cơm trưa, bánh nhân thịt và một nồi canh cá, lại nướng một con trường mao thú là được rồi.

- Cảnh ca, cửa đá của Khả Khả gia cũng làm xong rồi sao?

An Vân uống một ngụm canh cá hỏi.

Lộ Cảnh xé con thú lông dài nướng chín đặt ở trong cái chậu gỗ lớn, cho An Á một cái chân sau, còn mình thì cắt mấy khối tương đối ngon miệng vào trong chén An Vân, An Á cũng gắp tương tự cho Cocoa:

- Ừm, đã chuẩn bị tốt, mặt đất cũng sửa sang lại tốt, buổi chiều ta và An Á cùng nhau chuẩn bị đại môn xong, hôm nay lại đốt một diêu than cũng không sai biệt lắm.

An Vân ăn thịt nướng do Lộ Cảnh đặc biệt lấy ra cho hắn, mang một chút thịt nướng giòn và vàng bởi vì trước đó đã ướp qua, hương vị của thịt nướng được tẩm vào trong khe thịt, thịt đuôi thú non mềm một miếng cắn xuống còn có thể ăn được thịt nước, thịt nướng ăn được không sai biệt lắm lại uống một ngụm canh cá, canh cá làm người ta hạnh phúc muốn nheo mắt lại:

- Mấy khối đá lớn trong viện kia dùng để làm gì? Lúc trước ta còn tưởng rằng là phải dùng để xây sân đây.

An Vân nói mấy cục đá kia là sau khi hắn cố ý chọn lựa chuyển đến, hắn tính toán ở Tuyết Quý Thử làm Thạch Ma, tuy rằng thu hoạch đậu nành cũng không phải rất nhiều, nhưng lấy ra làm đậu hủ vài lần để thử mới mẻ vẫn được.

- Ta tính toán dùng hết thời gian ở Tuyết Quý, làm Thạch Ma, dùng đậu nành thu thập trước đó các ngươi làm chút đồ ăn mới mẻ.

- Đậu hủ?

Nghe thấy tên của món ăn xa lạ, Cocoa nghiêm túc ăn cơm đưa ra nghi vấn.

- Đúng vậy, đậu hủ chính là một loại đồ ăn rất mềm và rất sống, màu trắng, có thể lấy làm canh uống, cùng nhau nấu sẽ ăn rất ngon, chờ ta làm ra, sẽ làm đồ ăn cho các ngươi.

Lộ Cảnh nhanh chóng ăn hết thịt nướng trong tay mình, một chén canh cá và bánh nhân thịt cùng nhau ăn.



Cocoa nghe xong trong đầu không tưởng tượng ra hình dáng đậu hủ của Lộ Cảnh, nhưng nghĩ đến tay nghề của Lộ Cảnh, nàng cảm thấy Lộ Cảnh làm chắc chắn là đồ ăn ngon, cho nên cũng không hỏi nữa, tiếp tục vui vẻ ăn cơm trưa.

Sau khi ăn trưa, An Vân và Khả Khả ở lại giúp đỡ Lộ Cảnh thu thập rửa sạch, An Á tiếp tục đi đến cửa gỗ của hắn. Than củi đã thiêu đốt mấy lần, bởi vì giường của Khả Khả gia hơi nhỏ một chút, cho nên hai bên than củi là sáu phần bốn phần, Lộ Cảnh gia tích cóp có chín sọt, trong sơn động củi chỉ chất đầy bốn sọt, năm sọt còn thừa cùng củi gỗ dư thừa ngoại trừ để ở trong phòng khách đặt một ít ở bên ngoài thì đặt ở trong phòng cất giữ, vì phòng ngừa ô nhiễm đồ ăn, Lộ Cảnh cố ý che một khối da lông khổng lồ ở trên bề mặt, Khả Khả gia cũng có sáu sọt, nhưng bọn họ không chuyên môn gửi củi lửa ở trong sơn động, chỉ để ở phòng khách một ít, mặt khác cũng theo bộ dáng của Lộ Cảnh đặt ở trong phòng cất giữ.

Lộ Cảnh đi chuẩn bị đốt một diêu than củi cuối cùng trong năm nay, lần này than củi là chuẩn bị lưu trữ dự phòng, nếu như nuôi một sơn động thú, nếu như tuyết quý quá lạnh, Lộ Cảnh sẽ chuẩn bị cho bên kia điểm lò than, nhưng không thể mỗi năm tuyết quý chết hết, mùa xuân lại một lần nữa bắt đầu thuần dưỡng, như vậy sẽ quá tốn thời gian và công sức.

Sau khi trở về nhà, An Vân và Khả Khả đã hoàn thành việc quét sân, hiện tại đang ở trong viện phơi đồ, nhưng lúc này mặt trời đã không còn quá lớn, phơi đến mức không sai biệt lắm nên thu vào đi.

Cửa gỗ của An Á đã làm xong, cảnh sát giúp đỡ bắt đầu trang bị đại môn, sân lớn hơn đại môn của sơn động một chút, cho nên bọn họ lựa chọn chế tạo hai cánh cửa, sau đó trang bị thành hình thức đẩy ra phía ngoài, động tác của hai người sẽ nhanh hơn rất nhiều, cho dù hai cánh cửa này rất dày và rất nặng.

Khi sơn động đã được trang bị xong, Mộc Lý và Khoa Lôi cũng đã trở về, lần này hai người đã thu hoạch đầy, lưng trên lưng dưới, trong miệng ngậm, sau lưng kéo.

Lộ Cảnh và An Á thấy được, vội vàng buông con mồi trong tay xuống, chạy nhanh lên giúp dỡ con mồi xuống, Lộ Cảnh nhìn xem, hai con Cự Giác Ngưu, hai con Trường Giác Thú, còn có hai con Trường Nha Thú một lớn một nhỏ. Sâm Lâm của Cự Giác Ngưu không thường thấy, Lộ Cảnh suy đoán bọn họ hẳn là đi đến thảo nguyên, nơi này đi qua vẫn là hơi xa, hơn nữa phía trước còn có chút tiếp cận khu vực săn bắn của bộ lạc Báo đốm, cho nên Lộ Cảnh không đi qua, nhưng nhìn thấy Cự Giác Ngưu thì Lộ Cảnh vẫn rất cao hứng, dù sao thịt bò vẫn là thịt thường thấy ở kiếp trước.

Hai vết thương của con bò sát này có hơi to, nhưng may mắn là đều ở trên khối da bò kia, da trâu còn tính là hoàn chỉnh, Lộ Cảnh đã phải phiền phức Mộc Lý đại thúc giúp đỡ chế tạo, hai tấm da trâu lớn này hắn thật đúng là có chỗ hữu dụng.

Sau khi đại môn được trang bị xong, mọi người đều vui sướиɠ tiến lên thử, đối với thú nhân mà nói thì hai cánh cửa này đều cảm thấy có chút nặng, đối với á thú nhân mà nói thì đương nhiên là càng thêm cố sức hơn, An Vân thử, đóng một cánh cửa còn coi là nhẹ nhàng, hai cánh cửa muốn đóng cùng nhau thì rất tốn sức, nhưng cũng có thể đóng lại, nhưng mà tới thằng nhãi Khả Khả này rồi, năm người nhìn hắn một chân lui ra phía sau dùng sức, một chân chống đất, hai tay dán ở trên cửa, mặt đỏ lên, cuối cùng mới đẩy được một cánh cửa.

Hôm nay mặt trời xuống núi đặc biệt sớm, mấy người vội vàng thu tất cả đồ ăn trong sân vào sơn động nhà mình, đồ ăn săn hôm nay cũng chia làm hai phần mang về nhà, mấy ngày hôm trước khi sơn động của Khả gia thu thập xong, hai nhà đã tách nhau ra dùng bữa cơm chiều, trong khoảng thời gian này đồ ăn sẽ được chia nhau ăn.

- Khả Khả, Mộc Lý đại thúc, Khoa Lôi đại thúc, đêm nay tới chỗ chúng ta ăn cơm đi, ta làm đồ ăn mới thử nghiệm mới mẻ.

Đêm nay có thịt của cong giác ngưu thú, Lộ Cảnh muốn làm thịt nướng, cho nên mời Khả Khả gia cùng nhau tới đây, thuận tiện làm cho bọn họ hiểu biết một chút cách làm, tin tưởng bọn họ vẫn rất vui lòng.

- Được rồi, chúng ta trở về đặt thứ tốt vào đây.

Sau khi Mộc Lý đại thúc đáp ứng thì hắn đã đi nhanh về phía sơn động nhà mình, Khả Khả cũng rất bận rộn thu thập những thứ đồ vật trong sân cho nhà mình, Mộc Lý nhìn con trai càng ngày càng có sức sống, mặt mày hồng hào càng thêm may mắn là lúc trước mình đi vào trong rừng sâu đã quyết định không làm sai.