85, Tắm rửa? Dùng cơmTác giả: Điều đường quảEdit: An Braginski‘A Tình, ngươi tự tắm nốt được không?’ Utherus thấy cũng kỳ cọ gần hết rồi, bèn hỏi một cách khó khăn. Bình thường khi giúp A Tình lau người, vì bên ngoài rất lạnh, y sợ bảo bối bị ngấm lạnh, nên không có thời gian nghĩ về chuyện đó. Nhưng trong hoàn cảnh như hôm nay — nhìn đôi má ửng đỏ vì hơi nóng và đôi mắt đen láy vì hơi nước kia, Utherus liền cảm thấy nóng cực kì!
‘Ừ, ngươi cũng tắm rửa sạch sẽ, lát nữa ta sẽ giúp ngươi.’ Vòng tay qua cổ Utherus, Vô Tình cắn nhẹ vành tai Utherus, chậm rãi nói. Trong mắt hắn, nam nhân cao lớn đang cố kìm nén du͙© vọиɠ này vô cùng đáng yêu, khiến hắn không nhịn được muốn trêu đùa.
Nói xong, Vô Tình liền rời khỏi cái ôm của Utherus, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua huynh đệ đang hưng phấn dưới thân Utherus, ý tứ ám chỉ rõ rệt.
‘Ầm–’ Utherus chỉ cảm thấy nháy mắt khí huyết đều xông lên đầu, máy móc lau thân thể mình, cứng ngắc nói ra một chữ ‘Được’.
‘Ha ha.’ nhìn phản ứng của Utherus, Vô Tình cười ra tiếng. Trước kia hắn cũng giúp Utherus làm rồi mà, sao hồi đó lại chưa từng thấy Utherus ngốc như vậy nhỉ? Người này coi trọng hắn vô cùng, khiến hắn khó có thể không mềm lòng….
Không qua bao lâu, trong phòng tắm liền truyền ra tiếng thở dốc của nam nhân, nặng nề mà khiến người mơ màng —
‘Thoải mái không?’ ý xấu ngừng động tác trên tay, Vô Tình kéo dài thanh âm hỏi. Utherus phản ứng rất thật thà, lại cố tình đè nén sự xúc động nào đó, khiến hắn nhìn liền muốn bắt nạt.
‘A Tình ……’ Utherus lấy lòng nhìn bảo bối, hơi nước làm ánh mắt vốn thoạt nhìn có chút lãnh ngạnh của y trở nên mơ hồ.
‘Ha ha.’ Vô Tình cúi người hôn lên khóe mắt Utherus, tiếp tục chuyển động tay. Rõ ràng đều là con ngươi màu đen, Vô Tình lại biết đôi con ngươi của Utherus sạch sẽ trong suốt hơn bất cứ ai.
‘Ừm!’ đột nhiên bị nắm lấy, Utherus hừ một tiếng vừa như thống khổ vừa như vui thích……
Theo động tác càng lúc càng nhanh tốc của hắn, Utherus thở dốc càng thêm dồn dập, đột nhiên hô hấp bị kiềm hãm, cực lạc đúng hạn tiến đến……
Vô Tình rửa tay, đứng dậy ra khỏi phòng tắm, nhướn mày nhìn hai bộ quần áo xuất hiện ở gian ngoài phòng tắm. Vô Tình biết, trong lúc bọn họ tắm rửa có người đến, cũng biết người đến là ai, hắn cũng không ngừng trên tay động tác; Việc này nếu như bị gián đoạn, hắn không biết còn phải làm bao lâu Utherus mới xuất ra được.
Tuy rằng hắn kỹ xảo phong phú, nhưng Utherus năng lực tựa hồ cũng không phải bình thường. Thật không biết những giống cái thuần khiết kia thừa nhận trụ “kim thương” của thú nhân như thế nào. Nghĩ đến đây Vô Tình 囧 phát hiện mình có chút may mắn vì trước kia học qua chuyện đó……
Vô Tình rất hài lòng với năng lực và sự thức thời của Hắc Huyền. Không nghĩ tới ông ta nhanh như vậy đã chuẩn bị xong quần áo cho Utherus. Phải biết với chiều cao của Utherus, quần áo có sẵn cũng không phải dễ tìm.
Lau khô thân mình, Vô Tình thay quần áo — đồ lót trắng mềm mại thoải mái, trung y đỏ trầm giữ ấm, ngoại bào đỏ vàng kim phô trương quý khí; phát cơ (dây cột tóc) ám kim sắc, kim sắc đai lưng. Sự cao ngạo cùng quý khí của kẻ bề trên được bộ quần áo này phô bày rất rõ.
Mặc vào bộ quần áo quen thuộc, trong nháy mắt Vô Tình nghi hoặc, sao hắn cảm thấy ngoại bào ngắn đi một chút? Chẳng lẽ là lúc làm bị ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu? Nhưng rất nhanh hắn liền nghĩ ra, tựa hồ là hai năm nay hắn lại cao lên. Bởi vì Utherus rất cao, hắn luôn không ý thức được điều này……
‘Utherus, xong rồi thì đi ra mặc quần áo.’ nghe được hô hấp trong phòng đã ổn định lại, Vô Tình mở miệng gọi.
Cầm lấy bộ quần áo chuẩn bị cho Utherus, Vô Tình kinh ngạc phát đây là một bộ trang phục màu đen chất liệu thượng hạng. Bởi vì chất liệu co dãn rất tốt, bộ quần áo này chỉ cần không phải thân hình khác biệt quá lớn, đều có thể ăn mặc vừa người.
Thấy Utherus đi ra, Vô Tình có chút ghen tị nhìn một thân cơ bắp căng chặt hữu lực cỉa Utherus. Đồng thời, hắn cũng rất hiếu kì Utherus mặc bộ quần áo sẽ thế nào.
Vô Tình vừa dạy vừa giục Utherus mặc quần áo vào, vừa lòng nhìn nam nhân cao lớn trước mắt này đột nhiên biến thành võ sĩ lạnh lùng. Không thể Không nói, Utherus mặc như vậy thật sự có dáng vẻ cao thủ.
Tuy áo khoác vẫn hơi nhỏ, nhưng làm nổi bật rất rõ dáng người của Utherus. Rõ ràng dáng người thật sự gợi cảm, nhưng xứng với gương mặt không biểu tình của Utherus, khí chất không ai có thể tiếp cận của y được bộ đồ đen này thể hiện rất tốt. Có chút mâu thuẫn, lại dường như vốn là nên như vậy.
‘Được rồi.’ Vô Tình cột tóc cho Utherus bằng phát cơ màu đen, lại đánh giá Utherus một vòng từ trên xuống dưới.
‘Ừm, thật là đẹp mắt!’ vừa lòng ôm lấy mặt Utherus hôn một cái, Vô Tình nói ra kết luận cuối cùng. Tóc Utherus không quá dài, phối với phát cơ như vậy vừa khéo!
Utherus thuận thế kéo hắn vào lòng, cười nhẹ nói:‘Ha ha, A Tình đẹp mắt hơn.’ Tuy y không rõ mình mặc bộ quần áo này trông như thế nào, nhưng chỉ cần A Tình vừa lòng là được. Utherus lần đầu ý thức được, hóa ra thú nhân cũng có thể ăn mặc chỉnh tề một chút, như vậy hình như càng được giống cái thích……
Tắm xong, đi về sảnh chính, một tiểu tư chờ lệnh đã đứng ở cạnh bàn ăn.“Lên đồ ăn đi.” Vô Tình ngồi trên chủ tọa phân phó, đồng thời để Utherus ngồi cạnh hắn.
Tiểu tư được được lệnh, khom người lui ra, sau đó một đám tỳ nữ bưng các loại thức ăn nối đuôi nhau mà vào. Không bao lâu trên bàn liền bày một bàn tiệc tối phong phú, trong chính sảnh chỉ còn lại hai người Vô Tình và Utherus.
Dưới tình hình chung, không cần người hầu hạ, đây là quy củ nơi này của Vô Tình. Chi phí ăn mặc của hắn tuy xa hoa, nhưng tác phong cá nhân lại không da^ʍ mĩ. Hắn không phải loại người ăn cơm phải có người chia thức ăn, rời giường phải có người mặc quần áo; Nếu không phải tất yếu, hắn không thích có người tới gần.
Đây đại khái chính là vật cực tất phản đi, hắn luôn bị huấn luyện tiếp cận người khác như thế nào, một khi rời khỏi phạm vi nhiệm vụ liền khiến hắn vô cùng chán ghét đến gần người khác. Trong địa bàn của mình, Vô Tình đương nhiên sẽ không tự làm khó bản thân.
‘A Tình, mau ăn đi, lại không dùng bữa thì nguội mất.’ Không biết A Tình lại nghĩ gì đến xuất thần, Utherus nhắc. Đây là lần thứ hai y nhìn thấy một bàn đồ ăn lớn như vậy, lần này A Tình hình như chưa hề gọi món kia mà, vì sao cũng nhiều như vậy? Chẳng lẽ trước kia A Tình ăn cơm đều lên nhiều đồ ăn như vậy?
‘Ừ, ngươi cũng ăn đi.’ Vô Tình nhìn người hiện giờ thân cận nhất với mình, phát hiện hai người cùng nhau ăn cơm có vẻ cũng rất tốt. Cơ mà, nghiêm khắc mà nói thì Utherus cũng không tính là “người” nhỉ……
Utherus nhìn bát đũa trước mặt nhỏ đến đáng thương, hơi buồn bực, dùng đôi đũa nhỏ như vậy ăn cơm có vẻ rất thách thức. Trước kia lúc y là con báo, A Tình còn có thể cho y một cái đĩa lớn, lúc này biến thành người, liền phải dùng bát đũa nơi này. Utherus vừa nghĩ đến dáng người tương đối nhỏ nhắn của cư dân nơi này, vừa cam chịu cầm lấy bát đũa.
Vô Tình đang gắp một con hàu vào trong bát, liền nghe thấy tiếng thứ gì đó vỡ vụn. Quay đầu nhìn, chỉ thấy bát trong tay Utherus đã xuất hiện vết nứt, sau đó hoàn toàn vỡ nát trên tay Utherus.
‘Utherus!’ cầm tay Utherus, Vô Tình nhíu mày, từ khi Utherus biến về hình người vẫn chưa từng dùng đồ của thế giới này, không khống chế được lực đạo, cứ như vậy bóp nát một cái bát, cũng không biết có bị đâm vào tay không. Trước kia khi hắn đột phá nội lực cũng từng xuất hiện tình huống này do chưa kịp thích ứng.
‘Không sao, A Tình không cần lo lắng.’ Utherus phủi bột phấn trong tay đi, xòe tay nói. Hắn thật sự không ngờ những thứ này lại không rắn chắc đến vậy……
“Người tới, thu dọn chỗ này, lại lấy một bộ bát đũa lớn đến.” Biết sau cửa có người, Vô Tình gọi. Nhìn đôi đũa trong tay Utherus “nhỏ” như que tre, Vô Tình nhịn không được muốn cười. Chẳng lẽ Utherus không cảm thấy không thích hợp à, sao lại chẳng nói một tiếng nào?
Mặt đất được dọn dẹp nhanh chóng, trải khăn và đặt bát đũa mới. Vô Tình thuận tay gắp một con hàu vào bát Utherus, nói:‘Utherus, nếm thử món này đi.’ hắn biết, Utherus sẽ theo thói quen chờ hắn ăn no rồi mới ăn, nhưng hải sản bị nguội sẽ không còn ngon nữa.
Vô Tình cúi đầu lấy thịt hàu trong bát mình ra khỏi vỏ, vừa đưa vào miệng lại nghe thấy tiếng gì kỳ quái — quay đầu thấy Utherus ăn hàu cả vỏ, Vô Tình yên lặng đỡ trán.
‘Utherus?’ Vô Tình thử gọi một tiếng, hắn không biết vỏ hàu có thể ăn được hay không, nhưng hắn biết nhất định ăn không ngon.
‘Hửm? Có chuyện gì sao, A Tình?’ Utherus tiếp tục nhai, nuốt xuống rồi quay đầu hỏi. Trước kia A Tình đều có vẻ không thích y đút cơm cho, chẳng lẽ hôm nay muốn thử được đút?
‘Utherus, cái kia, ăn ngon sao?’ nghe tiếng nhai “rộp rộp”, Vô Tình cảm giác rợn cả tóc gáy, phải chăng hắn nên nói cho Utherus là thứ này không phải ăn cả vỏ?
‘Ừm, ăn rất ngon, bên ngoài giòn giòn, bên trong mềm mềm, lâu rồi ta chưa ăn món gì giòn dai như vậy!’ Utherus rất hài lòng với món ăn mới lạ này, y đã ăn không ít đồ ăn ở thế giới này, nhưng cái gì cũng quá mềm. Có đôi khi, y ngứa răng đến mức muốn ngặm cục đá, hôm nay rất tốt, y đỡ phải đi tìm cục đá mài răng.
‘Hả?’ nghe Utherus trả lời, Vô Tình cố gắng làm mình giữ bình tĩnh: Tên này không phải người, tên này là thú nhân còn quái hơn cả yêu thú……
Vô Tình ngăn không cho Utherus ăn vỏ hàu trong lúc mình đang ăn cơm. Hắn bình tĩnh ăn xong, ở một bên uống trà, chờ Utherus giải quyết nốt phần thức ăn còn lại.
Có Utherus ở đây, dù là vỏ hàu cũng sẽ không bị lãng phí, thật tốt! Vô Tình che chắn tiếng nhai vỏ hàu của Utherus, hắn vừa ngửi hương trà vừa thích ý nghĩ.
Bữa tối qua đi, Vô Tình mang theo Utherus làm quen hoàn cảnh xung quanh trong viện. Viện hắn ở tuy cũng thuộc phạm vi của hậu viện Lầu Vong Tình, nhưng hoàn toàn độc lập, bình thường không thể có khách nhân đi nhầm đến đây; Mà đối với nhân viên nội bộ, nơi này chính là cấm địa, không được cho phép thì không thể đi vào.
Vừa đi dạo, Vô Tình vừa nói cho Utherus những điều cần chú ý khi ở đây. Thông qua việc dạy học có ý thức trong khoảng thời gian này, Vô Tình đã hoàn toàn không trông cậy vào việc Utherus có thể học được ngôn ngữ nơi đây trong thời gian ngắn.
‘A Tình, ngươi ở đây làm công việc gì?’ Utherus nghe một vài điều cần chú ý, càng nghe càng nghi hoặc, sao nghe có vẻ như có rất nhiều người sống ở đây? Chẳng lẽ nhà không phải là nơi ở tư nhân sao?
‘Ta ở đây làm công việc gì? Utherus, đợi lát nữa ta mang ngươi đi đến phía trước xem.’ Vô Tình không định giấu diếm việc hắn làm kinh doanh gì ở đây. Dù Utherus có chấp nhận hay không, đây là quá khứ của hắn, là sự thật đã tồn tại. Đồng thời, hắn cũng rất muốn biết, sau khi Utherus biết ở đây làm cái gì, sẽ có phản ứng như thế nào.
‘Được.’ Utherus như có chút đăm chiêu nhìn đình đài lầu các tinh xảo một đường kéo dài……
Tác giả có lời muốn nói: cuối cùng Utherus cũng không phải ở trần ở truồng nữa o[╯□╰]o……