Trở lại nhà cây thấy Lục Sướиɠ đang cầm dao nhỏ cắt tóc, lúc này mới phát hiện tóc hắn đã dài đến vai, không ngắn như khi vừa tới đây.
Tóc dài hay ngắn, y đều thích. Chỉ là bộ dáng Lục Sướиɠ sau khi cắt tóc ngắn thật có tinh thần, làm cho người ta nhìn không dời mắt.
Nhớ mỗi lần mình cùng Lục Sướиɠ làm xong, hắn đều sẽ mềm nhũn nằm úp sấp trên da thú, tuy rằng thật mê người khiến y muốn một lần lại một lần xâm chiếm, nhưng y hình như càng thích bộ dáng hiện tại này.
Nghĩ vậy, Leo bất giác hóa thành hình người, ôm Lục Sướиɠ từ phía sau, giam hắn vào trong ngực mình, không chịu buông tay.
“Da ngứa rồi hả?” Bạn Lục rít ra mấy chữ trong hàm răng.
“Yên tâm, ta chỉ muốn ôm ngươi một cái.” Đầu to vùi vào cổ Lục Sướиɠ, cúi đầu khẽ hôn.
Lục Sướиɠ rõ ràng không tin a! Leo này có tiền án, hoàn toàn không còn danh dự đáng bàn nữa.
Đang muốn giáo huấn, cái đầu sư tử dừng lại, y ghé vào bên tai Lục Sướиɠ nói: “Từ giờ trở về sau, ta muốn ôm ngươi mãi, không muốn buông tay, không muốn để ngươi rời khỏi tầm mắt của ta. Bởi vì ta biết, trong tương lai chuyện thế này nhất định còn có thể xảy ra, không thể lần nào cũng may mắn. Lúc đào tẩu ở trong rừng, ta đã nghĩ, nếu có thể còn sống gặp lạo ngươi, nhất định phải làm cả phần của quá khứ và tương lai bù lại, nếu không sẽ tiếc nuối.”
Ngón tay Lục Sướиɠ khẽ run, xong rồi, không phải lại muốn làm chứ? Leo nói như vậy, hắn đúng là hoàn toàn không có cách nào phản kháng.
Sư tử không hành động thêm, tiếp tục nói: “Nhưng vừa nãy ta hiểu ra, ở bên ngươi là tốt rồi, không cần lúc nào cũng làm.”
Lục Sướиɠ khẽ sợ, hắn quay đầu lại nhìn khuôn mặt thành thật của sư tử, biết y tuyệt đối đã hạ quyết tâm, nhưng rốt cuộc là cái gì làm cho sự tử trong đầu chỉ có từ ngữ nhạy cảm này nghĩ thông suốt?
Lúc này Leo lấy con dao trong tay hắn qua, ngón tay vói vào mái tóc đen của hắn, tùng chút từng chút giúp hắn cắt đi phần tóc dư thừa.
“Ta cảm thấy ngươi tóc ngắn một chút thì đẹp hơn, thoạt nhìn thật có tinh thần. Ta thích như vậy, không thích bộ dáng ngươi suy yếu.”
Lệ nóng doanh tròng a! Sớm biết mình cắt tóc có thể làm cho sư tử nghĩ thông, trước đây sao phải chịu nhiều tội như vậy. Lục Sướиɠ ôm lưng đấm sàn, thất sách a thất sách!
“Đừng, đừng cử động…”
Nói muộn rồi, lưỡi dao sắc bén cắt qua ngón tay Leo, y cho dù đã khỏe mạnh cường tráng lại, nhưng vẫn là thân thể, làm sao so được với sắt thép, tất nhiên rất dễ đã cắt thành một vết thương không nhỏ, máu tươi trào ra.
Lục Sướиɠ vội vàng lấy thảo dược giúp y cầm máu, xử lý miệng vết thương rồi ngẩng đầu nhìn Leo ngây ngô cười nhìn hắn.
“Nhìn cái gì vậy, cười rất ghê tởm.” Hắn rùng mình một cái.
Sư tử vẫn thật sự nhìn Lục Sướиɠ đang kỳ quái, đột nhiên mở miệng nói: “Ta nhớ ra rồi.”
“Cái gì?”
“Ta lần đầu tiên thấy ngươi, ngươi mặc thứ kỳ kỳ quái quái, còn quỳ trên mặt đất, không biết đang nói cái gì. Ta ở phía sau ngươi nhìn rất lâu, đột nhiên ngươi đứng lên, nhìn trời vươn ngón tay này, biểu cảm thật đáng yêu.” Y hoài niệm.
“Hả? Ngươi khen ta đáng yêu ta sẽ không vui. Còn nữa ra là ngày đó ngươi một mực rình trộm ta a! Khốn kiếp ngươi!”
“Nhưng ta lại nghĩ, đó là lần đầu tiên ta nhìn diện mạo một giống cái. Trước đó đều chỉ ngửi mùi, biết nàng là giống cái mà thôi. Ngày đó ta đầu tiên đột nhiên ngửi mùi phi thường dày đặc, như thể tự dưng xuất hiện, ta chạy tới vừa nhìn, liền thấy một giống cái ở trên cây thân khắc cái gì đó. Khi đó ta đã nghĩ, giống cái này có thể làm cho ta trưởng thành hay không? Không ngờ thật sự thành công!” Đôi mắt to ngập nước nhìn Lục Sướиɠ, một người lớn như vậy mà lại bày ra bộ dáng vô cùng đáng yêu!
Cún póc từ chỗ nào tới a! Lục Sướиɠ cười, nhưng vẫn mếu máo nói: “Đừng nói nữa, đó là nét bút hỏng lớn nhất trong cuộc đời chúng ta, nhắc tới là đáng sợ.”
“Vì sao đáng sợ, ngươi xinh đẹp. Ta lần đầu tiên nhìn thấy làn da trắng đến vậy, cũng là lần đầu tiên liếʍ được khuôn mặt mềm đến thế.”
Nói xong lại duỗi đầu lưỡi bắt đầu liếʍ mặt Lục Sướиɠ, như hồi mới gặp, như hoài niệm trong lòng.
Toàn bộ quá trình gặp gỡ Leo, Lục Sướиɠ chỉ sợ vĩnh viễn không quên được, bởi vì lúc đó thật sự là rất kinh khủng. Đổi thành ai khác đột nhiên xuyên qua, sau đó bị một con sư tử chiếm dụng, ăn làm liếʍ sạch, cũng không thể quên ngày đó.
Hắn còn nhớ rõ, Leo liếʍ qua mặt hắn, lộ ra biểu cảm vừa lòng, lúc này mới xé mở quần áo hắn.
Cuồng rình trộm, cuồng XX, cuồng theo dõi… Được rồi, các loại biếи ŧɦái đều bị sư tử chiếm hết.
“Sau đó ngươi bị Rick bắt được, ta rất sợ hãi, lần đầu tiên gặp giống cái mềm mại có thể thấy rõ diện mạo, nếu như bị người khác cướp đi hoặc làm thương tổn, ta sẽ thương tâm chết.” Y ôm Lục Sướиɠ càng chặt.
“Đại ca, ngươi nhẹ một chút, ta sắp hô hấp không được.” Giọng nói thật bình tĩnh, rõ ràng mặt đã nghẹn đỏ, thoạt nhìn chính hắn trong cái thế giới này cũng trưởng thành không ít, đây mới gọi là lâm nguy không sợ này.
Sư tử đỏ mặt thả lỏng lực đạo, sau đó nhẹ nhàng ôm Lục Sướиɠ nói: “Sau đó ta mất khí lực té xỉu, ngươi đã cứu ta không phải sao?”
“Đó là vì ngươi cứu ta trước, ta không muốn nợ nhân tình của ngươi.”
“Nhưng buổi sáng ngày hôm sau tỉnh lại, ta thấy ngươi ở trong lòng ta ngủ ngon xinh đẹp. Ta vẫn ở một mình, lần đầu tiên khi mở mắt ra có người bầu bạn bên cạnh, sau đó ta đã nghĩ, nếu mỗi ngày tỉnh lại đều có thể thấy gương mặt khi ngủ của ngươi thì thật tốt.”
Mặt Lục Sướиɠ hơi hơi đỏ lên, có chút không được tự nhiên nói: “Hình như ngươi từ đó về sau mỗi ngày đều nhìn thấy, lại ở riết nhà cây của ta không đi, nguyện vọng của ngươi thực hiện chưa?”
“Nhưng ngươi muốn đuổi ta ra ngoài, làm sao bây giờ?” Cún pốc tái hiện, đôi mắt trông mong nhìn Lục Sướиɠ.
“Được rồi! Trở về rồi dọn lại đi. Nhưng ta rất sợ mệt, ngươi khắc chế một chút.” Bạn Lục lần thứ hai hạ khí giới đầu hàng, bất luận tâm hắn đen cỡ nào vẫn không thể cự tuyệt người này.
Leo vừa nghe hắn đáp ứng, ngây ngô cười rộ lên, thấy mà Lục Sướиɠ nổi da gà toàn thân, vội vàng đẩy y ra nói: “Đừng làm ta mắc ói, mau rửa mặt ăn cơm đi, ta đói rồi!”
“Ừ, đã chuẩn bị xong.”
–
Mùa xuân năm thứ hai, trong một ngày tràn ngập ánh sáng làm cho người ta toàn thân ngứa ngáy, có bốn đôi thú nhân kết làm bạn lữ.
Vốn là thế này, Tiger nói ta nhất định phải làm trước Leo; Leo nói là ta cùng Lục Sướиɠ xác định trước, ta trưởng thành trước, nhất định phải là chúng ta kết hợp trước; lời này khiến White không vui, dựa vào cái gì các ngươi làm trước chứ, tình cảm của ta cùng Hilda cũng thật vững chắc a!
Ba người tranh giành khí thế ngất trời, Rick ôm lấy Fitch: “Chúng ta cũng làm nghi thức kết hợp đi.”
“Cây cỏ biếи ŧɦái ngươi điên rồi, hai giống đực làm kiểu gì?”
“Có thể a, tộc quy cho phép.”
“Hả?” Lục Sướиɠ và Fitch cùng nhau hô to.
Kết quả là bốn giống đực hai giống cái cùng nhau khinh bỉ hai người bọn họ: “Trong nghi thức gia nhập bộ lạc hai ngươi không nghiêm túc nghe tộc trưởng nói tộc quy chứ gì? Có một điểm đặc biệt đề cập tới, nếu có hai giống đực muốn kết hợp, nhất định phải duy trì vô điều kiện, hơn nữa phải cho đối phương quan tâm cùng bảo vệ lớn nhất, tuyệt đối không thể kỳ thị! Người kỳ thị sẽ lập tức bị đuổi ra khỏi bộ lạc, một chút thương lượng đường sống cũng không có, là tộc quy nghiêm khắc nhất.”
Ờ… Lúc ấy quả thật không nghe kỹ, bị mấy thứ viết trên khối Thần Đá làm cho khϊếp sợ, bất quá chị hủ nữ khổ bức quả là tuyệt a! Lục Sướиɠ toát mồ hôi nghĩ.
Ờ… Lúc ấy quả thật không nghe kỹ, bị cây cỏ biếи ŧɦái biến thành không quá bình thường, bất quá bộ lạc này rốt cuộc được tạo ra thế nào, ngay cả chuyện này cũng cho phép a! Fitch toát mồ hôi nghĩ.
Cuối cùng bốn giống đực nháo tới chỗ tộc trưởng Star, người này đòi ta kết hợp trước, người kia nói dựa vào cái gì ngươi trước, cuối cùng đánh nhau cho mặt mũi bầm dập, Star lệnh Jeff cho mỗi người một quyền, sau đó mới chậm rì rì nói: “Đừng cãi cọ nữa, làm cùng nhau.”
Cuối cùng diễn biến thành tình cảnh mấy người đứng trước Thần Đá tuyên thệ, mọi người cả bộ lạc đến xem lễ, gần như giống hệt kết hôn hiện đại, cái gì mà ta đồng ý ta không đồng ý nữa.
Còn có không đồng ý? Đương nhiên là có!
Khi kết hợp tới mình, Fitch lập tức lớn tiếng hô: “Lão tử không đồng ý! Lão tử vì sao phải chăm sóc cây cỏ biếи ŧɦái cả đời chứ? Lão tử sao mà cái gì cũng phải ở bên hắn? Hắn sinh bệnh lão tử lập tức đi tìm tiểu giống cái! Lão…”
Nói còn chưa xong, hắn đã bị Rick trói chặt, chặn lấy miệng, không ngừng giãy dụa.
Rick cười nói: “Hắn đồng ý.”
Tất cả đều toát mồ hôi a! Có một vài người can đảm đưa ra ý kiến, hắn không muốn ngươi còn ép buộc hắn, mặc kệ là đực hay cái, độc thân hay có bạn lữ, Rick đều trả lại một câu: “Vậy ngươi thay hắn?”
Trong nháy mắt tất cả ý kiến phản đối biến mất, mọi người tập thể nói thầm trong lòng: “Fitch, mời ngươi tự do…”
Tóm lại mọi người cãi nhau ầm ĩ làm xong hôn lễ, trừ bỏ Fitch không được tự nhiên có chút bất mãn kia ra, xem như đoàn tụ một đường.
Buổi tối Rick trói Fitch mang về nhà cây, ngày mai mới chuẩn bị nhà, dọn đến chỗ thú nhân đã có bạn lữ tụ cư, bất quá ngày mai Fitch có còn mạng mà đi hay không còn chưa biết.
Aids cùng Tiger tiếp tục phát triển truyền thống tốt đẹp của bọn họ, một đường gào thét lăn lộn, từ chỗ Thần Đá đến chỗ giống đực tụ cư, lại lăn đến chỗ giống cái tụ cư, cuối cùng lăn đến hang động của Mộ Liên, bị bảo vệ trung thành tận tâm nhất là Liệt Phong ngậm lấy ném vào lòng sông tiếp tục lăn, phỏng chừng bọn họ ngày mai cũng không có cách nào dựng nhà.
White ngủ một mùa đông mới tỉnh đã bị kéo đến lập gia đình, Hilda rốt cuộc tìm được thời gian ân ái một phen, nàng nghẹn suốt cả mùa đông, hiện tại nên bù về. Phỏng chừng ngày mai White cũng không đứng dậy nổi.
Về phần Lục Sướиɠ, hắn nhéo tai Leo nói: “Tối nay nhẹ một chút, ngày mai ta còn muốn đến một chỗ, ngươi theo giúp ta.”
Sư tử khó hiểu gật đầu, y đến được đây thật vất vả, còn tưởng rằng hôm nay có thể buông thả một chút, nào ngờ vẫn không được, huhu…
–
Ngày hôm sau bọn họ bắt đầu chạy đi, Lục Sướиɠ ngồi trên lưng Leo, đi một ngày một đêm mới tới đích.
Đó là nơi bọn họ gặp nhau, một gốc cây vừa mới mọc chồi, trên thân còn khắc “SOS”.
Lục Sướиɠ dưới ánh mắt tò mò của Leo, lấy mã tấu ra, ở dưới chữ “SOS” viết tiếp ——
Ta là nam nhân.
Nhưng từ sau khi đến đây vẫn bị coi là giống cái, không ai nghe ta giải thích, đương nhiên ta có giải thích cũng không ai nghe.
Trước ta có một nhân vật truyền kỳ gọi là hủ nữ khổ bức muối hoang, tạo ra bộ lạc Viêm Hoàng, người ở trong đó đều tò mò quái dị, có thể biến thành người, cũng có thể biến thành thú. Không có nam nữ, chỉ có đực cái. Trong đầu giống đực ngoại trừ XXOO cùng bảo vệ giống cái và bộ lạc ra, không còn thứ gì khác; trong đầu giống cái ngoại trừ XXOO cùng giáo huấn giống đực và bảo vệ bộ lạc ra, cũng không có thứ gì khác.
Người ở đây gọi là thú nhân, bộ lạc này tên là Viêm Hoàng. Mọi người ở đây coi ta thành giống cái, nhung ta vẫn là một nam nhân.
Chính là, mặc kệ bọn họ gọi thế nào, ta là ta, gọi nam nhân hay giống cái cũng không sao.
Ngày hôm qua ta vừa mới kết hợp cùng một giống đực, tuy rằng ta là nam nhân có tính hướng bình thường, bất đắc dĩ giống cái ở đây đều quá mức nhanh nhẹn dũng mãnh, ta không muốn bị giống cái ôm, đành phải chọn để giống đực ôm vào lòng.
Hiện tại giống đực ở bên ta tên là Leo, là một sư tử vàng, mái tóc vàng của y rất đẹp, dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, bộ dạng cũng rất tuấn tú, ít nhất đẹp hơn ta…
Bất quá cái này ta sẽ không nói với y đâu, nếu không y nhất định sẽ nhào lên làm cho ta vài ngày không đứng dậy nổi.
Ta viết cái này không phải muốn cho người sau thấy, thực tế thì tốt nhất đừng có thêm ai tới đây, thế giới này thật sự toàn ăn tươi nuốt sống, đã bẻ cong cách sống của ta.
Ta chỉ là muốn lưu lại một kỷ niệm, kỷ niệm ta là nam nhân, lại bị coi như giống cái để rồi kết hợp cùng một giống đực.
Chỉ như vậy.
–
Viết xong Lục Sướиɠ nói với Leo: “Nghỉ ngơi một chút rồi trở về thôi, còn phải dựng nhà nữa.”
Leo gật gật đầu, không hỏi Lục Sướиɠ tại sao phải viết phù chú trên Thần Đá, chỉ gắt gao ôm hắn vào trong ngực.
Giống cái của y, đến từ bầu trời.
Trong tộc có truyền thuyết, người tới từ bầu trời, nếu không hạnh phúc sẽ mọc cánh bay trở về. Nếu muốn giữ người đó lại, nhất định phải làm cho người đó vĩnh viễn mỉm cười.
Y sẽ không để Lục Sướиɠ trở về, hắn vĩnh viễn sẽ không có cơ hội trở về đâu.