Hai tiếng sau.
“ Hỗn đản, thối phụ thân, ngươi lại gạt ta” Sương Nhi gương mặt âm trầm, có ngu đi nữa giờ nàng cũng biết được hết thảy là do Việt vương cùng với cha mình diễn kịch, làm hại nàng mất không ít nước mắt đây.
“Tốt con gái không phải là để lừa gạt sao?” Dược Thiên Sầu không có chút giác ngộ, cười nói.
“ A a a” Sương Nhi tức giận hét lớn, gương mặt đỏ bừng vì giận, hiển nhiên bị một tràng hí kịch đùa giỡn nàng không vui chút nào, nhất là tiểu bạch bên cạnh ném cho nàng cái ánh mắt khinh bỉ đây.
Hàn Phi một bên uống rượu, cười nói: “ Tuồng kịch này quả thật khiến Hàn Phi sợ hãi, đến giờ vẫn còn hãi hùng đây. Nếu không có tiểu bạch, chỉ e Hàn Phi cũng khó mà phát giác ra được”
“ Ngươi đúng là thông minh” Tú Nương đem kiếm trận thu hồi, thân ảnh chậm rải đi đến gần Thiên An, một tay vươn ra gõ nhẹ lên đầu tiểu bạch: “ vốn định xem một tuồng kịch vui, ai ngờ lại bị tiểu bạch ngươi phá hoại, đúng là trừ ăn và phá phách ra là tốt”
“Chi chi chi” tiểu bạch nghe được bất mãn, tỏ ý kháng nghị.
“ Bây giờ nghĩ kỷ lại mới phát hiện, tiểu bạch biểu hiện không đúng, đại vương ra tay gϊếŧ đi Thiên An quân, chúng ta người ở đây đều bị cuốn vào lời kịch mà ngài dựng lên, tâm tư lo lắng đều không để ý cũng may có Hàn Phi huynh, nếu không đến bây giờ Tử Phòng cũng chưa thoát khỏi bến mê” Tử Phòng chậm rải cất lời.
“ Đến đại ca, lâu ngày không gặp làm như đệ thiếu tiền huynh không trả vậy. Nhiều năm như vậy huynh vẫn chẳng khác thế nào?” Thiên An nhìn âm trầm Thiên Trạch cười nói.
“ Hừ” Thiên Trạch hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên hắn cũng sinh khí vô cùng, bị người lừa gạt hốt du xỏ mủi đi một vòng làm sao không giận: “ ngươi vẫn khốn kiếp như xưa?”
“ Ha ha” Thiên An cười lên, đem vò rượu uống một hớp, đột nhiên gương mặt hắn cứng ngắc, hô lớn: “ đừng”
Chỉ thấy Lăng Sương lúc này đả nhịn không được, từ nhỏ đến giờ nàng còn chưa bị trêu đến mức này. Trước mặt nhiều người lại như con khỉ xoay quanh, để luôn kiêu ngạo mình thông minh bẻ mặt, hơn nữa lại trước nhiều người còn khóc đây.
Mà đáng ghét phụ thân lại một bộ không sao cả, để nàng không nhịn được một quyền tích tụ lực lượng hướng về l*иg ngực hung hăn nện.
“ Bụp” Một tiếng vang nhỏ vang lên, chỉ thấy thân ảnh Dược Thiên Sầu cũng không lường được con gái mình một kích này, bị một kích bất ngờ này chakra trong người đả tiêu hao không còn, liền không chống chịu được hóa thành khói trắng tan rả.
“ Choang” Ngay khi phân thân cao cấp này bị giải trừ khổng lồ ký ức của Dược Thiên Sầu nhiều năm qua đổ vào đại nảo Thiên An, làm cho hắn nhất thời khó mà tiếp nhận được, thân ảnh có phần lảo đảo chung rượu trên tay cũng vì đó mà rơi xuống.
Bầu không khí lại im lặng trong chốc lát, dường như đám người lại phát hiện ra một sự thật khiến người kinh sợ. Sự thật này càng hé lộ hơn khi Lăng Sương gương mặt cứng ngắc quay sang nhìn Thiên An, kinh hô lên: “ Ảnh Phân Thân”
“ Ảnh Phân Thân” Đám người hô lên.
“ Ngươi.. ngươi.. hỗn đãn.. đại hỗn đãn.. khốn kiếp.. đại khốn kiếp” Lăng Sương tức giận run người, hơi thở phập phồng tay run chỉ về Thiên An đang nhắm nghiền đôi mắt, nàng làm sao không rõ đối phương tình trạng kia là gì.
Nàng cũng tu luyện Ảnh Phân Thân cho nên biết rõ một khi phân thân bị giải trừ sẻ truyền lại hết thảy kinh nghiệm. Thân ảnh lao nhanh đến từng quyền hung hăn nện xuống thân ảnh kia, bấy lâu nay nàng bị lừa một cú lừa để nàng tức giận vô cùng.
“ Bành” “ Bành” “ Bành” từng quyền trút xuống thân ảnh Thiên An, đem hắn đánh rơi xuống mặt đất, Lăng Sương lập tức ngồi đè lên thân ảnh đối phương hung hăn dùng nắm đấm đánh.
“ Có phải là ta uống nhiều rượu quá không?” Hàn Phi gương mặt cứng ngắc đem chung rượu lắc lên tay.
Đám người cũng hít một ngụm khí lạnh nhìn vô pháp vô thiên Lăng Sương, Thiên An dù sao cũng là Việt vương chí cao thân phận đây. Vậy mà bây giờ lại bị nàng hung hăn đánh, mà Tú Nương một bộ xem không thấy gì mặc chuyện xảy ra.
Tú Nương đem chung rượu uống một hớp, cười nói: “ lật thuyền trong mương nha, không ngờ lại bị chính con gái mình bóc trần, để xem chàng làm gì đây? Lừa gạt nhỏ Sương nhiều năm như vậy”
“ Khốn kiếp, vì sao lại lừa ta như vậy?” Lăng Sương giận quát, nước mắt cũng ngấn ra.
“ Bẹp” Thiên An tiếp nhận ký ức truyền lại, đủ thứ linh tinh nhiều năm nay cùng một lúc dồn vào đại nảo, đợi khi tiếp thu xong tay vươn ra ôm lấy tiểu thân ảnh vào lòng, lần nữa lại phiêu phù đứng lên, hôn lên gò má của nàng, dổ dành: “ Được rồi, là phụ vương không đúng, chờ thời gian phụ vương sẻ giải thích cho tiểu bảo bối nghe”
“ Ai là của ngươi bảo bối, đại khốn kiếp” Lăng Sương hai tiểu quyền đầu lại giáng lên.
“ Ha ha” Thiên An cười lên, ngón tay gõ gõ trên bàn nhìn đám người, gương mặt cùng nghiêm lại, rồi nói: “ ta từ nhỏ khinh thường người trong thiên hạ, bố cục nhiều năm lại bị chính con gái mình phá, các ngươi đều thấy cả rồi, có nên gϊếŧ người diệt khẩu không?”
“ Ah.. sẻ không là thật đó chứ” Hàn Phi gương mặt biến đổi sợ hãi lên tiếng, hắn mới không tin vị Việt vương này sẻ ra tay.
Thiên Trạch nhìn thân ảnh đệ đệ mình, nhịn không được mắng lên: “ Khốn kiếp”
“ Đúng là khốn kiếp” Lăng Sương trong người cũng hưởng ứng nói.
“ Chuyện này.. Dược Thiên Sầu hắn đâu rồi..bại hoại là ngươi giở trò gì?” Hồng Liên vẫn không hiểu ra chuyện gì lên tiếng.
“ Khó ai mà tin được, danh vang thất quốc trang chủ Thanh Y Lâu lại cùng với Việt vương lại cùng một người. Nếu hôm nay Lương không tận mắt thấy, Lương bội phục” Trương Lương cảm than lên tiếng.
“ Hả” Hồng Liên kinh ngạc: “ Tiểu Lương Tử ngươi nói mò cái gì, Dược Thiên Sầu và Việt vương làm sao lại là một người”
“ Ngài bản lĩnh lừa gạt thật có một tay, nhất là đối với nử tử ngây thơ” Tử Nữ lườm một cái lên tiếng, nàng đến bây giờ mà không hiểu ra thì tự sát cho rồi.
“ Ha ha” Thiên An cười lớn một tràng tay kết ấn, chakra tuôn ra một thân ảnh Dược Thiên Sầu khác xuất hiện, đồng thời nhãn đồng bên trong xoay chuyển ký ức phong ấn của đám người cũng được giải trừ.
Hồng Liên, Bách Độc Vương, Thủy Vân Du, Khu Thi Ma thân ảnh lay động, đại nảo một lượng lớn ký ức đổ về. Là ngày trước bắt đi Hồng Liên công chúa ký ức, bọn họ từng gặp một người nhưng không cách nào nhớ ra.
“ Aaa.. là ngươi.. tên bại hoại.. da^ʍ tặc.. khốn kiếp” Hồng Liên kinh hô lên, gương mặt ửng đỏ vội che lấy mông mình vội trốn phía sau ca ca của mình.
“ Khụ khụ” Thiên An bị chúng nhân chú mục cũng xấu hổ ho khan lên, rồi nói: “ các ngươi ánh mắt đó là gì? Lần trước đến tìm nàng là thương hoa tiếc ngọc nàng dù sao cũng là vương phi của ta, vừa đến mắng ta bại hoại, đòi giam ta trong ngục thất, chém nhà ta chỉ trừng trị một chút.”
“ Vương phi, thối lắm không biết xấu hổ, ai mới lấy ngươi” Hồng Liên đỏ bừng gương mặt mắng lên.
“ Đại vương đối với việc lừa gạt thiếu nữ mới lớn thủ pháp thật cao minh” Tử Nữ bồi tiếp vào, thanh âm đầy châm chọc. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Thiên An chậm rải nói: “ Nàng lẻ nào không biết cha nàng Hàn An tại nhiều năm trước đả đem nàng gả cho ta sao? chỉ chờ nàng lớn là có thể xuất giá hòa thân, ta lần này đến là để xem thử thê tử của ta thế nào? Khinh bạc nử nhân của mình có gì không đúng sao?”
“ Ah” Hồng Liên mắt tròn mở lớn lên đến cả lổ tai cũng đỏ bừng không tin được chuyện này, dậm chân thẹn thùng lớn tiếng: “ ta mới không tin ngươi, phụ vương mới không gã ta cho tên bại hoại sắc lang như ngươi”
Đám người há miệng kinh ngạc khi chứng kiến một cái hắc động chậm rải hiện ra, từ trong không gian lấy ra một quyển trục đem vứt cho Hàn Phi, thủ đoạn của vị Việt vương này bày ra thần hồ kỹ kỹ để cho bọn họ thấy được khϊếp sợ vô cùng.
Cách không lấy vật một số người ở đây đều làm được, nhưng lấy đồ từ một cái hắc động khác thủ đoạn này bọn họ không biết, cũng không làm được.
“ Năm xưa phụ vương của nàng vì thượng vị làm không ít chuyện không muốn người biết, một khi lộ ra ngôi vị thái tử của hắn khi đó sẻ lung lay. Nhất là khi ta chấp chưởng Đại Việt một ngày cường thịnh lên chẳng khác nào là một mối hiểm họa khôn lường một khi chuyện cũ mở ra. Hàn quốc chỉ là một đợt tai nạn, cho nên một giao kèo được thực hiện giữa ta với hắn, và nàng chính là mối gắn kết cho ràng buộc giữa ta và cha nàng.”
Hàn Phi đem thư trục mở ra nhìn dòng văn tự phía trên cùng con dấu Hàn quốc in trên đó, nội dung bên trong hắn cũng rõ được cũng hiểu vì sao lại có hiệp ước bí mật này, phụ vương hắn vì muốn che đậy chuyện cũ mà Thiên An khi đó cũng cần thời gian để biến pháp.
Hai nước thân gia sẻ trở nên tốt đẹp hơn nhiều Hàn An sẻ không còn lo lắng về chuyện năm xưa hắn bồi dưỡng phản loạn nữa, dù sao người có lợi không chỉ một mình hắn còn cả Thiên An đây.
Nhất là cách đây không lâu được triệu vào cung hỏi dò Hồng Liên hôn phối, thật ra đả có lựa chọn, mục đích chính là dò hỏi hai người bọn họ. Phụ vương của hắn quả thật không đơn giản như mặt ngoài hắn nhìn.
Nhìn Hàn Phi đem quyển trục đưa cho Hồng Liên xem lấy, gương mặt nàng đỏ bừng lên không ngờ khi chứng kiến văn kiện bên trong.
Hắn đả sớm mưu tính từ trước dù sao sau này Hồng Liên diễm lệ xinh đẹp cho dù là ngây ngô đơn thuần hay là hỏa mị câu nhân đều là mỹ nữ tuyệt sắc cả, liền cầm đèn đi trước ô tô cho sứ thần đến Hàn An bí mật ký kết hiệp ước này, thiết lập bang giao mà đối với điều kiện này đương nhiên Hàn An mừng rở vô cùng lập tức đồng ý.
“ Không thể nào.. ta không tin.. phụ vương.. phụ vương.. không được.. ta mới không gả cho tên bại hoại ngươi” Hồng Liên đem quyển trục ném xuống đất lớn giọng lên tiếng.
“ Nàng muốn hủy hôn ước, cũng được chỉ cần đem nó xé là được rồi” Thiên An cười nói đem hồ lô rượu uống lấy.
Hàn Phi nhìn Hồng Liên đem văn thư nhặt lên má phồng lên đỏ ửng xấu hổ đem nó xé đôi đi, miệng há lớn lên hắn còn chưa kịp can ngăn đả bị cô muội muội của mình không biết lớn nhỏ đem nó xé đi.
Thiên An cười nói: “ Hiệp ước do chính tay Hồng Liên công chúa xé Việt Hàn bang giao đến đây chấm dứt, Hàn vương An đem huynh trưởng của ta là Thiên Trạch nhốt tại ngục tối gần 14 năm, nước Hàn khinh người quá đáng.”
Tú Nương nhiều năm sinh sống làm sao không biết rõ tâm tư nam nhân mình, biết hắn là cố tình dọa nạt, cũng phối hợp vào: “ Mấy năm nay Đại Việt, Quốc Hội đứng đầu Thủ Tướng Thiên Trạch đột nhiên biến mất, thì ra là bị giam giữ ở Tần Trịnh ý đồ bất minh, theo thϊếp thấy bang giao là giả.”
“ Còn chơi được như thế này” Hàn Phi lẩm bẩm, gương mặt thương tâm lên.
Thiên An đem Lăng Sương để xuống, tay cầm lấy chung rượu bước đi: “ Tú Nương phiền nàng truyền quả nhân chi lệnh phát động toàn diện chiến tranh với Hàn quốc, lệnh cho các bộ các ngành toàn lực hiệp trợ 10 vạn pháo binh Đại Việt. Trong vòng 1 tháng quả nhân muốn thấy cờ Đại Việt trên hoàng cung nước Hàn. Diệt Hàn chi quốc để cho huynh trưởng ta nguôi giận, sát nhập bản đồ nước Hàn vào Đại Việt”
“ Ngươi.. ngươi” Hồng Liên run người, nhất thời không biết phải làm gì.
Hàn Phi thở dài một hồi, bước đến một bước, lên tiếng: “ Hai nước bang giao là quốc gia hệ trọng, Hồng Liên tuổi nhỏ nhất thời nóng giận còn chưa hiểu được nặng nhẹ lại được phụ vương nhất mực cưng chiều. Cho nên mới nhất thời chọc giận Việt vương..”