Chương 6: Cưỡi ngựa (H)

Tuy là Ngu Hi Hi nhưng cô cũng nhịn không được mà đỏ mặt.

Không phải chưa từng tự an ủi qua, thậm chí có lúc quá tịch mịch khó nhịn, Ngu Hi Hi còn tự mình mua các loại đồ dùng tình thú tâm đắc để sử dụng, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên ở trước mặt người khác làm như vậy.

“Nhanh nào.” Mạnh Phỉ móc điện thoại ra, răng rắc một tiếng chụp được dáng vẻ dâʍ đãиɠ của cô lúc này , “Nếu không, liền không chỉ có một mình tôi thấy được.”

A! Chính là loại cảm giác này! Ngu Hi Hi cảm động có thể sướиɠ vô mà khóc ra, nhưng lại không quá biểu hiện ra ngoài.

Bất luận là nhân vật nam chính nào trong truyện cô viết , đều phải đắp nặn loại tương ái tương sát, hình tượng vừa yêu vừa hạn, một phương diện khi anh ta cùng nữ chính yêu sâu đến đau lòng, một phương diện thì lại dùng ngôn ngữ lạnh nhạt cùng hành vi tàn khốc.

Ngu Hi Hi hoảng hốt đột nhiên nghĩ nội dung chương truyện của mình, một bên chậm rì rì hoạt động tay, giữ mày Mạnh Phỉ vừa nhíu, dây lưng liền dừng ở chân tâm cô, đánh trúng hoa đế, lưu lại một trận nóng rát đau cùng kɧoáı ©ảʍ.

“Chuyên tâm chút.” Tiếng nói của người đàn ông lạnh băng mà tràn ngập uy nghiêm.

Đôi mắt cô gái tròn vo tràn ra nước mắt, cô xinh đẹp mang nước mà liếc nhìn Mạnh Phỉ một cái, tay nhỏ trắng ở cửa huyệt ướt dầm dề của mình xem xét, tiếp theo chậm rãi cắm vào, rồi lại chậm rãi rút ra, đem vẩn đυ.c trong cơ thể ra theo.

Cô cứ như vậy chậm rãi đào, chậm rãi kéo, ngẫu nhiên moi đến nhục bích mẫn cảm cả người cô run lên, núʍ ѵú tự giác cứng lên, tiểu huyệt mới bị thỏa mãn lại tiếp tục phun ra nước.

Dần dần làm ướt lòng bàn tay của cô gái.

Ngu Hi Hi thẹn thùng liếc nhìn người đàn ông một cái, mới phát hiện hóa ra không phải chỉ có một mình cô kiên nhẫn vất vả, ánh mắt kia của anh, dường như giây tiếp theo liền phải đem cô ăn tươi nuốt sống.

Vì thế cô lắc mông, vừa moi vừa thọc vào rút ra, Ngu Hi Hi hơi híp mắt, giống như con mèo cao ngạo, mà lại là mèo động dục tự cọ bằng tay mình.

Dường như biết cô gái đang trêu chọc mình, Mạnh Phỉ hơi câu khóe môi, côn ŧᏂịŧ lại cứng sinh đau, qυყ đầυ thấm ra một chút dịch trắng.

Nhưng vẻ mặt của anh lại bình tĩnh vô cùng, giống như cự long bắn tinh kia không phải anh.

Trong cơ thể Ngu Hi Hi hư không cảm giác càng ngày càng nặng, rõ ràng mới vừa rồi bị câm cao trào hai lần, nhưng bây giờ cô lại không cảm thấy mỏi mệt, ngược lại cảm thấy cả người trống rỗng khó nhịn.

Cô tự lắc mông mình, một tay leo lên bộ ngực vong tình của mình xoa bóp, tay để giữa hai chân tay lúc thì đâm vào huyệt, khi thì xoa nắn âm đế, Mạnh Phỉ cứ như vậy nhìn cô tự chơi mình vui vẻ vô cùng.

“Thầy…… Ha a, a……” Ngu Hi Hi hô hấp ra tiếng, thậm chí không muốn sống chọc người đàn ông đang lạnh mặt bên cạnh.

“Dươиɠ ѵậŧ của thầy thật thoải mái…… Um~ thật muốn cưỡi thầy ~”

Nghe vậy, Mạnh Phỉ ngồi xuống ghế, khóe miệng anh giơ lên thân thiện tươi cười, một đôi con ngươi con ngươi sâu thẳm không đấy, “Tới, thầy giáo cho em cưỡi ngựa.”

Ngu Hi Hi nghe muốn cười, cái gì cho là cho cô cưỡi ngựa, đến cuối cùng còn không phải bị anh làm sao, nhưng cô nháy đôi mắt đẹp, rút ngón tay ướt lộc cộc ra, thậm chí bỏ vào trong miệng nếm nếm, cười một nụ vô cùng thuần khiết, “Được a, Tiểu Ngư tới cưỡi ngựa.” Nói xong, sờ lên phần đùi gầy nhưng rắn chắc của người đàn ông, hơi hơi dẩu mông lên, cúc hoa hồng nhạt nhìn một cái không sót gì, cô gái duỗi tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ thô dài, đặt ở cửa huyệt mình cọ cọ, sau đó chậm rãi ngồi xuống.

Còn lại một đoạn chưa ăn vào tới, Ngu Hi Hi chậm rãi vặn vẹo mông nhỏ, dùng huyệt nông nông vuốt ve dươиɠ ѵậŧ cực lớn, vυ" miên to lớn theo động tác cô nhảy lên, dâʍ đãиɠ mỹ lệ tạo ra sóng vυ", cuối cùng bị Mạnh Phỉ dùng hai tay bắt lấy.

“Ha a ~ Thầy giáo thật lớn…… um, um Tiểu Ngư cưỡi ngựa ổn không ……?”

“Quá chậm.” Giọng nói vừa ra, Mạnh Phỉ liền chế trụ cô nâng cao mông cô lên, phụt một tiếng, dùng sức va chạm, nguyên cây côn ŧᏂịŧ đều bị nuốt vào bên trong âʍ đa͙σ hẹp hẹp ngắn ngủn.

Ngu Hi Hi bị anh đâm cho cả người mềm nhũn, chỉ cảm thấy cũng không muốn nhúc nhích, vì thế cô đổi thành trước sau hoạt động, côn ŧᏂịŧ ở bên trong huyệt cô bên trong biến hóa, thỉnh thoảng cọ qua điểm mẫn cảm, chọc làm cô gái thở hổn hển ra tiếng.

Thấy dáng vẻ này của cô, Mạnh Phỉ nhịn không được lại mắng tiếng dâʍ đãиɠ, anh bóp chặt cánh mông cô gái, phía trên bị đánh đỏ toàn bộ, anh vươn ngón tay phải dính dính dâʍ ŧᏂủy̠ của cô gái sau đó hướng đẩy vào bên trong cúc huyệt……

Cảm giác bị dị vật xâm lấn làm cả thân mình mỹ lệ của cô đột nhiên căng thẳng, cô khóc lên tiếng: “Đừng……”

Cánh môi Mạnh Phỉ kề sát ở bên tai cô, lộ liễu nói: “Thật muốn có hai cây côn ŧᏂịŧ cắm em tràn đầy……”

Anh vừa mới nói xong, đã bị hệ thống ném về căn phòng nhỏ tối tăm không thấy, Mạnh Phỉ sửng sốt, sau đó chửi nhỏ một câu thô tục.

Trên màn hình viết “Đã đến giờ” ba chữ rất to, vô tình đến bất ngờ, anh mím môi, sau đó mặt không biểu cảm ấn gửi bạn tốt.

Đây là lần đầu tiên anh muốn cùng một người làm lại một lần nữa.