Chương 23: Càng thuần càng hư

Có lẽ trong mắt cô gái nghi hoặc càng ngày càng sâu, Mạnh Phỉ vội vàng thu hồi ánh mắt nóng cháy giống như muốn ăn thịt cô vậy, trong óc anh hiện lên ngàn vạn từ, cuối cùng giả vờ khó chịu hơi hơi nhăn mi lại, sau đó làm bộ nhẹ nhàng vỗ về mu bàn tay mình, kỳ thật là đang véo thật nhanh.

Trong bóng đêm thị lực vốn dĩ không tốt, Ngu Hi Hi đương nhiên không chú ý tới hành động nhỏ này của anh, chỉ là vẻ mặt lo lắng mà nhìn chằm chằm vẻ mặt đột nhiên không thoải mái của Mạnh Phỉ, lo lắng hỏi: “Tiên sinh ngài có khỏe không……”

Mạnh Phỉ tốt xấu gì cũng nhân viên phát thanh thân kinh bách chiến, muốn chơi chút trò lừa cô gái đương nhiên dễ như trở bàn tay, anh giả bộ suy yếu nói: “A… Trên tay tôi, vốn dĩ có vết thương cũ, lúc này xem ra là tái phát rồi……”

Giọng anh ẩn nhẫn làm trong lòng Ngu Hi Hi giật mình, nghĩ, ngày thường dọn nhà sức lực rất lớn dọn đông tây phương đã có thể, còn cảm thấy rất vui vẻ, kết quả, bây giờ thế mà còn đánh gãy tay người ta……

“Nếu không tôi đưa ngài đi bệnh viện đi!” Những lời này mới vừa nói xong, đèn trong rạp chiếu phim bạch bạch bạch từng loạt từng loạt sáng lên, trên màn ảnh đã hiện lên danh sách diễn viên, cô gái có một khuôn mặt nhỏ thanh thuần đáng yêu càng rõ ràng xuất hiện trong mắt Mạnh Phỉ.

Thật sự là cô…… Trong lúc nhất thời anh ngơ ngẩn đã quên giả bệnh, một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần, đây là lần đầu tiên trong thế giới hiện thực gặp được bạn tình trò chơi, tâm tình có thể nói là vô cùng phức tạp, hơn nữa vẫn cô gái duy nhất anh chơi 2 lần.

Anh nghĩ, nếu như đi bệnh viện đã có thể bị vạch trần, so với nóng vội, Mạnh Phỉ càng có thói quen thả cá con câu cá lớn thì tốt, vì thế trong lúc Ngu Hi Hi lo lắng nhìn chăm chú, không xấu hổ mở miệng lại: “Nhưng trong chốc lát tôi có chút việc gấp……” Một dáng vẻ khó xử, nếu trợ lý ở bên cạnh người anh, nhất định trộm xem thường anh.

Kia…… Ngu Hi Hi đứng ngồi không yên nghĩ phương án giải quyết, mắt sáng tức khắc chợt lóe, “Không bằng chúng ta thêm cái QQ, sau đó ngài như thế nào có thể nói cho tôi biết! Tôi nhất định sẽ phụ trách!” Sau đó bổ sung nói: “Tôi nhất định nhất định nhất định sẽ không quấy rầy ngài!”

Nhìn đôi mắt sáng ngời nghiêm túc như sao của cô, lương tâm Mạnh Phỉ đột nhiên hâm lại trong chốc lát, rồi lại trong giây lát biến mất hầu như không còn gì, anh ngoại trừ vẻ tươi cười, sau đó trịnh trọng mà lấy điện thoại ra, khuôn mặt trầm xuống cùng cô gái trao đổi QQ với mình.

Làm một người của công chúng, anh có hai cái QQ, một cái là công ty dùng, một cái là anh dùng.

Mạnh Phỉ đương nhiên là cho Ngu Hi Hi cái của anh dùng.

Sau khi thành công trao đổi phương thức liên hệ, Mạnh Phỉ cũng không hề giữ cô lại, dù bận nhưng vẫn ung dung ngồi trên ghế trống ở rạp chiếu phim thật thoải mái, trong rạp chiếu phim chỉ còn lại vài người rộn ràng nhốn nháo, mỗi người đều có dáng vẻ chuẩn bị rời khỏi, so với dáng nhàn nhã của anh hình thành sự đối lập mãnh liệt.

Anh nhìn chằm chằm vào Ngu Hi Hi giống như con thỏ nhỏ bị dọa một tiếng chạy trốn không thấy thân ảnh không, khoé môi không khỏi gợi lên chút.

Cô gái này, một bộ dường như chưa làm qua chuyện xấu.

Tựa như lúc học sinh, ở trong lớp học nhất định là một học sinh ngoan ngoãn an tĩnh.

Đôi mắt màu nâu toát ra một tia hứng thú, sau đó thong thả mà đứng dậy, đem đồ uống đã uống hết ném vào thùng rác.

Khó trách có người nói cô gái càng ngoan ngoãn càng ngầm càng phóng đãng.

Tự mình làm bừa làm bậy một trận, Ngu Hi Hi liền hết tâm tình muốn tìm Phùng Anh đi dạo phố ăn cơm cũng hết rồi, một mình rũ cái đầu nhỏ ngồi trên xích đu của công viên như suy tư cái gì.

Người qua đường có lẽ sẽ cảm thấy là cô gái này dường như là đang có chuyện gì lớn, nhưng là chỉ có cô mới biết, lúc này trong đầu cô đang hiện lên bao nhiêu cảnh giường chiếu hoạt sắc sinh hương thôi……

Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn quyết định lựa chọn hệ liệt “Mau xuyên” chủ đề mà cô chưa từng thử qua.

Cái đề tài này trong những năm gần đây trở lên vô cùng hot, đặc biệt trong giới thịt văn, rốt cuộc có thể vừa xuyên qua vừa làʍ t̠ìиɦ, ai mà không thích? Ngay cả tự Ngu Hi Hi cũng vô cùng vừa ý với tác phẩm của mình.

Hơn nữa! Ánh mắt cô sáng lên, dường như lóe một ngàn ngói sáng -- cô có thể vào trong trò chơi trực tiếp trải nghiệm rồi viết thành nội dung truyện !

Lại có thể sửa đổi chút, “Tự thể nghiệm”, “Dốc hết tâm huyết” sáng tác ra văn chương nhất định sẽ được độc giả yêu thích!

Cô vui mừng móc điện thoại đi động trong túi ra, nhanh chóng gõ bản sao của mình.

Linh cảm tới ai cũng không cản được, cô liên ngồi xuống như vậy trong hai giờ, thẳng đến mức tin nhắn hiện lên, cô mới phát hiện sắc trời đã tối, toàn bộ công viên chỉ còn lại có một mình cô.

Đèn đường mờ nhạt chợt lóe lên, toàn bộ bầu không khí liền thê lương lại hiu quạnh, một trận gió thổi tới, khiến Ngu Hi Hi rùng mình một cái, lần đầu tiên cảm thấy buổi đêm mùa hè có chút lạnh.

Cô click mở tin nhắn ra, cuộc trò chuyện của cô và Giản Duyên vốn dĩ trống không đã xuất hiện một cái bong bóng.

“Thật ngại, xin hỏi, Ngu tiểu thư đã trở về chưa?”

Ngu Hi Hi sửng sốt, mới nhớ tới sáng nay cô cùng Giản Duyên, cô dùng ngón cái chọc bàn phím: “A a a xin lỗi đợi tôi chút TTT”

Đối phương đã trả lời rất nhanh, không chỉ có nhắn chữ được, còn gửi một cái nhãn dán vô cùng đáng yêu, nhãn dán chó con gật đầu……

Ngu Hi Hi trong nháy mắt liền hòa tan, tuy rằng cô cũng hay dùng nhãn dán, nhưng cô với Phùng Anh và Bí Đỏ dùng đều là cái loại này --

“Tôi nhìn cậu đúng là tên ngốc không sai.jpg”

“Anh căn bản không thích tôi, anh chỉ thích ngực lớn của tôi.jpg”

“Tác giả bảo bảo hôm nay chính là muốn kéo bản thảo.jpg”

Nhưng cái nhãn dán ngốc nghếch như vậy, cô thật sự không dám gửi lại cho Giản Duyên, liền vội vội đóng điện thoại vào, đi về nhà.