Chương 5: Chương 5

Sáng sớm ánh mặt trời chiếu rọi qua cửa sổ Hình Diễn đứng ở nơi đó nhìn cô, cũng không trả lời, quần áo thoải mái trắng tinh của hắn lung linh mọt tấng ánh sáng, tung bay trong gió.

Viên Lai Lai ngây người nhìn, tại sao có một người đàn ông đẹp như vậy, trong lòng ngứa ngáy, đã có một người đàn ông đẹp như vậy không đùa giỡn hắn không phải là phong cách của Viên Lai Lai này! “Giáo sư nhìn thầy giống như ngủ không ngon giấc, là d.ục vọng chưa được thỏa mãn sao?”

Nói xong nhìn chằm chằm vào Hình Diễn, nhìn mặt hắn trong nháy mắt đen lại, cô mới phát hiện mình đang nói cái gì, đáng chết, ngày hôm qua Tần Diệu lôi kéo cô xem phim cấm trẻ em dưới 18 tuổi suốt cả đêm, Tần Diệu kích động lôi kéo tay cô nói nam chính kia rất giống Hình Diễn, kết quả làm cho cô hôm nay đầu ốc không tỉnh táo trong hoàn cảnh này lại nói ra một câu ngu xuẩn như vậy, cô hận không thể cắn rớt đầu lưỡi của mình!

Nói thì chậm nhưng chuyện xảy ra rất nhanh, vì che giấu bối rối của mình, cô ba chân bốn cẳng chạy đến trước mặt Hình Diễn, đưa hoa hồng trong tay đến trước mặt đối phương “Giáo sư, hoa!”

Hình Diễn khẽ lui về phía sau, nhìn hoa hồng không còn nguyên dạng trong tay cô, khẽ cau mày “Làm cái gì vậy?”

“Tặng cho thầy!”

“A.” Hình Diễn cúi đầu cười nhìn cánh hoa trong tay cô, lúc nãy cô vì kích động mà bóp nát nó, bây giờ tất cả cánh hoa đều bị rơi trên mặt đất mà cô vẫn kiên trì đưa cho hắn.

Hả? Cứ như vậy? Chẳng lẽ hắn không có động tác hoặc vẻ mặt khác sao? “Giáo sư không phát biểu cảm thụ sâu sắc về chuyện này sao?”

“Tôi không muốn đồ người khác đã dùng qua.” Ngay sau đó nghiêng nghiên đầu “Còn có phụ nữ người khác chạm qua.”

Viên Lai Lai hào phóng ném cành hoa qua cửa sổ “Em quên là thầy thích sạch sẽ nghiêm trọng, thầy yên tâm, trước mắt thì chưa có người chạm qua em.” Suy nghĩ một chút cảm thấy không đúng “ Bình thường thường là em chạm người khác.”

Hình Diễn vốn đang cười trong nháy mắt liền mù mờ “ Chuyện đó không giống nhau sao?”

“Dĩ nhiên là không giống nhau.” Viên Lai Lai đúng lý hợp tình nói “Khi còn bé lúc đánh nhau em luôn luôn thua, ba nói bị người khác khi dễ là không có năng lực, khi dễ người khác mới là có bản lãnh, bọn họ đánh không lại em thì vén váy em, ba dạy em đánh bất ngờ bọn sau đó lột quần họ trước mặt mọi người, sau này bọn họ mới không dám chọc em nữa.”

Hình Diễn nhìn ánh mắt của cô “ Ba em dạy em như vậy?”

Viên Lai Lai sửng sốt, sau đó gật đầu một cái.

Hình Diễn nhìn dáng vẻ ngu si của cô, nhếch miệng nói: “Đến giờ vào học.” Nói xong liền nghiêng người đi qua, các bạn học liên tục đi vào, Viên Lai Lai cũng ngồi xuống vị trí đứng lúc nãy, Giống như vừa rồi không có việc gì xảy ra.

Lúc tan lớp Tần Diệu đánh thức cô “Viên Lai Lai, giáo sư đang nói chuyện với cậu đấy.” Cô mở to mắt đang buồn ngủ .

Dáng người Viên Lai Lai ngay ngắn, mỉm cười nhìn Hình Diễn “Giáo sư vừa rồi nói cái gì, em đang chép bài không có nghe rõ, phiền thầy lặp lại lần nữa.”

Khóe mắt Hình Diễn co quắp “ Em xác định lúc nảy không phải trợn tròn mắt ngủ, mà là chép ghi nhớ?”

Sắc mặt Viên Lai Lai không thay đổi, trịnh trọng gật đầu nói “Em xác định.”

Hình Diễn gật đầu “Tốt, một chút cầm bản ghi nhớ đến phòng làm việc của tôi.”

À?

Vừa ăn cơm xong Viên Lai Lai bị mấy người trong ký túc xá cưỡng chế đuổi ra muốn cô đi tìm Giáo sư bồi dưỡng tình cảm, cô kêu gào nửa ngày ở ký túc xá không ai để ý tới. Với sự không cam lòng cô đến phòng làm việc của Hình Diễn, sau khi đi vào mới phát hiện mình quên gõ cửa, mà Hình Diễn từ quyển sách chuyên nghành ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào mình, cô vội nói “Giáo sư tìm em?”

Hình Diễn cầm bút chỉ salon cách đó không xa “ Ngồi.”

Ngồi khoảng 20 phút, Hình Diễn ngẩng đầu thấy cô trong nháy mắt kinh ngạc, lúc lâu mới nhớ cô vẫn luôn luôn ngồi đó, đứng dậy đi đến ngồi ở đối diện cô, duỗi tay về phía cô.

Viên Lai Lai không hiểu, lại đưa tay mình ra “ Tay Giáo sư thật mềm mại.”

Hình Diễn co rụt lại khóe miệng đang cười, rất bình tĩnh nhắc nhở cô “ Tập ghi nhớ.”

Viên Lai Lai sửng sốt, thì ra là tự mình đa tình, quýnh lên, hận không tìm được lỗ chui vào, nhưng lại nghĩ, mình không phải hay đùa giỡn người khác như vậy sao? Có cái gì phải xấu hổ! Vội đưa ra tập ghi nhớ lúc nảy vừa ăn cơm vừa chép lại của Tần Diệu “ Giáo sư buổi chưa em có chép ghi nhớ thật, hơn nữa còn rất cặn kẽ.”

Hình Diễn thờ ơ nhìn qua tập ghi nhớ của cô, tiện tay chỉ vào một câu trên tập ghi nhớ nói “ngoại hối kiến thức, ngoại hối giao dịch, ngoại hối nguy hiểm, ngoại hối dự đoán cùng với thu chi quốc tế nghĩa là gì?”

Viên Lai Lai chậm chạp nửa ngày nói một câu “ Ý nghĩa như trên mặt chữ.”

Hình Diễn kỳ quái nhìn cô “ Trên mặt chữ có nghĩa là gì?”

"Chính là ngoại hối kiến thức, ngoại hối giao dịch, ngoại hối nguy hiểm ... Ý nghĩa. . . . . ." Trong lòng lo lắng, đi học chưa từng nghe hiểu hắn nói một câu, cô làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của những cái này!

Hình Diễn không nói lời nào, tiếp tục lật tập ghi nhớ, tay của hắn dừng lại, nhìn tập ghi nhớ sắc mặt hắn từ đỏ chuyển sang trắng “ Đây là cái gì?”

Bộ dạng Viên Lai Lai khổ sở “ A, Giáo sư cũng không hiểu. . . . . . . .Thật ra thì, thật ra thì em cũng vậy không hiểu lắm. . . . . .”

Hình Diễn đem tập ghi nhớ đến trước mặt cô “ Cái này cũng không hiểu?”

Ánh mắt Viên Lai Lai nhất thời mở to như chuống đồng, duỗi ngón tay run rẩy chỉ bức họa trong tập ghi nhớ, đoạt lại tập ghi nhớ “ Bức họa này là do em vẽ đấy!”

“Hả?” Hình Diễn nheo mắt lại “Tôi không nhớ tôi đã từng chụp bưc hình này khi nào.”

“Giáo sư không cần biết!” động tác Viên Lai Lai nhấn mạnh, dường như nhảy dựng lên che giấu sự bất an trong lòng “ Thật ra em cũng không thích xem ! Nhưng Tần Diệu lôi kéo em xem, thầy và nam chính trong phim rất giống nhau, em nhàm chán không có việc gì làm nên cầm bút vẽ.” Khả năng khác không nói, nhưng vẽ tranh là không cần người dạy cũng biết, từ nhỏ vẽ lại những bức tranh giáo khoa giống như đúc. Nhưng cô ngờ sẽ cho hắn thấy cô vẽ hắn khỏa thân!

“Thật sự giống như vậy?” Gương mặt rõ ràng chính là hắn, trên này làm sao có thể có hai người giống nhau như vậy.

Vẻ mặt Viên Lai Lai thành thật vỗ ngực bảo đảm “Thật sự giống! Không tin bây giờ em sẽ tìm phim đó cho thầy xem!”

Cô không ngờ vốn là thuận miệng nói, Hình Diễn lại không phản đối “Được.”

Trái tim nhỏ bé của Viên Lai Lai run lên, trên laptop kinh doanh của Hình Diễn tìm nửa ngày, bên tai truyền đến tiếng nói của Hình Diễn “Em không phải không thích xem sao? Sao còn lưu trong hộp thư?”

. . . . . . . .

“Là mấy bạn cùng học nói nam chính trong phim có cảm giác giống thầy, họ không có duyên với thầy, liền mộng nam chính trong phim có cảm giác như là thầy, em đang định gởi cho bọn họ. . . . .” Nhìn mặt Hình Diễn càng ngày càng đen, Viên Lai Lai biết điều vô cùng im miệng.

Trong chốc lát trong máy vi tính liền truyền ra tiếng rêи ɾỉ, đầy đủ cơ thể nam chính lộ ra cùng với tinh thần rất sảng khoái hành hạ trên người nữ chính N lần, Viên Lai Lai lúng túng nhìn hai người vật lộn trong màn hình, nếu sau này nói cô cùng đại danh đỉnh đỉnh Hình Diễn coi phim cấm dưới 18 tuổi sẽ bị phụ nữ toàn trường đuổi gϊếŧ, chỉ suy nghĩ thôi Viên Lai Lai không nhịn được lau mồ hôi lạnh.

“Nóng?”Hình Diễn không chút để ý hai người đang vật lộn trong màn hình, thú vị nhìn chằm chằm Viên Lai Lai.

Tay Viên Lai Lai run lên “ Không sao, hoàn hảo.”

Hình Diễn lấy khăn tay từ trong túi ra thay cô lau mồ hôi trên trán, chỉ vào màn hình máy tính “Thường xem?”

Viên Lai Lai nhanh chóng lắc đầu, Cảm giác không ổn “Bình thường em không xem loại này.”

Hình Diễn lơ đãng nói “Vậy bình thường em xem loại gì?”

“Cái loại namxnam. . . . . . . .V. . . . . .” Viên Lai Lai nghiêm túc nói.

Khóe mắt Hình Diễn co rút lần nữa, giơ tay ngừng lại, mặt Viên Lai Lai đỏ lên, bởi vì màn hình ngừng ngay đoạn tư thế nam trên nữ dưới “ Nói một chút cảm thụ của em về chuyện này.”

A . . . Giáo sư gọi học sinh đến kiểm tra tập ghi nhớ, kết quả hai người ở trong phòng làm việc nói về cảm thụ của phim A phiên? Viên Lai Lai nghiêng đầu nửa ngày, nói ra một câu “Có ích lợi tốt nhất cho người vận động khỏe mạnh.”

“Em. . . .” Hình Diễn nói một chữ rồi dừng lại nhìn ánh mắt nghi hoặc của Viên Lai Lai rồi mở miệng “ Nhìn những cái này thú vị hơn so với khóa học?”

Viên Lai Lai vội nói “ Trên nguyên tắc là như vậy, nhưng là . . . . . .”Hình Diễn cũng không cho cô cơ hội nói xong.

“Quay đầu lại viết báo cáo thể nghiệm cho ta.”

“À?” Miệng Viên Lai Lai há to “ Em tìm ai để thể nghiệm?”

Hình Diễn nhíu mày, khóe miệng nhếch lên ý cười “Không có thể nghiệm qua sao?”

Lập tức Viên Lai Lai hiểu mình đang bị đùa giỡn “Giáo sư yên tâm, em sẽ nộp báo cáo thể nghiệm đúng hạn.”

Sắc mặc Hình Diễn trầm xuống “Em tìm ai để thể nghiệm?”

Viên Lai Lai vung tay lên “cái này thì Giáo sư cứ yên tâm, tùy tiện tìm một người đùa giỡn là có thể.” Cô có danh hiệu “Đồ lưu manh” cũng không phải là hư danh.

“Báo cáo thể nghiệm không cần viết, trở về chép lại tập ghi nhớ mười lần cho tôi.” Sắc mặt Hình Diễn càng ngày càng không tốt, nhưng Viên Lai Lai lại không phát hiện, hào hứng bừng bừng hỏi “ phía sao tập ghi chép có cần vẽ mười lần không ạ?”

Hình Diễn ho nhẹ một tiếng “Tùy ý em.”

“Vậy em có thể thay đổi các động tác không?” Viên Lai Lai càng nói càng hăng hái “ Em vẽ cho thầy một hệ liệt, Giáo sư thích phụ nữ loại nào, em thuận tiện đổi loại phụ nữ Giáo sư thích.”

Hình Diễn nhìn cô nửa ngày, cuối cùng đứng dậy “Như em vậy.” không đợi cô nói chuyện liền nói tiếp “ Tôi về công ty, ngày mai nhớ nộp bài đúng giờ.”

Viên Lai Lai chưa kịp ngăn hắn lại “Giáo sư, thầy còn chưa khóa cửa. . . . . .”

Thật là cái người này một ít lòng cảnh giác cũng không có, buồn bực thay hắn khóa cửa lại, Viên Lai Lai lấy tay đập cửa “ Thần a, ta làm thế nào để giải quyết anh ta!”

Thôi, trước mắt đi về ký túc xá trước. . . . . .