Chương 18: Lễ tang của Hoắc lão gia

Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, tin dữ đã lan truyền khắp thành phố Yến Kinh, các tờ nhật báo lớn cuối cùng cũng không kìm được mà đăng tải hàng loạt vụ bê bối bị gièm pha cả đúng lẫn sai có quan hệ với Hoắc lão gia lúc còn sống, cuối cùng biến thành những câu truyện cười trong miệng dân chúng và trong các quán trà , quán rượu.

Tang lễ kéo dài ba ngày, theo nguyện vọng khi còn sống của Hoắc lão gia, mọi lễ nghĩa đều được giản lược, tang lễ được bố trí ở sảnh phụ của nhà họ Hoắc, khói cuộn lên, xung quanh là rèm trắng và hoa lụa... Quan tài đặt ở giữa chiếm gần hết diện tích nhà tang lễ, không gian trống không còn nhiều nên vẫn chưa thông báo cho quá nhiều người đến phúng viếng.

Là con trai duy nhất của Hoắc lão gia, Hoắc Đình Chu ở trong tang lễ ba ngày cũng không hề tỏ ra đau buồn, chỉ ngồi vô cảm, thỉnh thoảng đứng dậy tiếp đón một số người thân, bạn bè.

Các cô vợ nhỏ quỳ bên cạnh quan tài khóc lóc thảm thiết, sau đại khái vì diễn quá mệt mỏi, ngày hôm sau tự nhận thương tâm quá độ muốn đóng kín cửa nghỉ tạm, thậm chí còn không buồn ló mặt ra ngoài.

Thu Lam không khóc cùng bọn họ, cậu im lặng ở bên cạnh Hoắc Đình Chu, thường xuyên lén nhét đồ ăn nhẹ cho hắn, sợ hắn ngồi lâu sẽ đói. Đến tối Hoắc Đình Chu bảo cậu về phòng ngủ sớm, nhưng cậu không nghe, nhất quyết thức đến mức không chịu được nữa mới rời đi, không qua bao lâu lại tiếp tục đến ngồi bên cạnh hắn.

Sau ba ngày chịu tang, Hoắc Đình Chu có chăng chỉ mọc ra nhiều thêm một chút râu, chứ tinh thần vẫn còn rất tỉnh táo, nhưng Thu Lam lại gầy đi một vòng, sắc mặt hồng hào mà cậu thật vất vả mới dưỡng ra được cũng không còn nữa, bị Hoắc Đình Chu nhốt trong nhà ép ăn ngon uống tốt mà dưỡng hơn nửa tháng, thẳng đến khi có thể ra cửa mới biết được hậu sự của Hoắc lão gia đã được xử lý xong xuôi, vài cô vợ nhỏ vì không có con với Hoắc lão gia, được phân tài sản liền từng người rời đi, từ nay về sau cùng Hoắc gia không có liên quan gì nữa.

Đây đại khái là kết quả tốt nhất có thể đạt được khi đi theo Hoắc lão gia, nhưng Thu Lam không hề muốn điều đó, suốt ngày lo lắng sốt ruột mà ngồi trên ghế xích đu ở sân sau, bị Thúy Bình đem quần áo tới khoác cho cậu trêu ghẹo rất nhiều lần, nói cậu không giống một quả phụ vừa mất chồng mà giống một người vợ mới cưới đang chờ chồng trở về.