Chương 34: Bị trả thù

” Mẹ đừng làm con sợ mẹ mau dậy đi. “

Mẹ Lãnh Vân vừa khóc, gần như gào lên. Bao nhiêu năm qua bà Lãnh Vân vẫn khỏe mạnh đột nhiên thế này làm bà lo lắng cực độ.

Đưa bà nội đến bệnh viện đẩy vào phòng cấp cứu. Sau đó bà cũng gọi điện cho Lãnh Vân:

” Tiểu Lãnh con vào bệnh viện Việt Nhất đi bà nội…bà nội..con ” Bà khóc nấc lên.

” Mẹ bình tĩnh nói cho con biết bà nội làm sao ạ? “

” Bà nội con đột nhiên bất tỉnh rồi “

” Được con sẽ tới ngay mẹ cố gắng bình tĩnh lại. “

” Được mẹ biết rồi. “

[……]

” Quách Tổng, mời ông theo chúng tôi về trụ sở. “

” Có việc gì sao? ” Ba Jenny vừa nhìn thấy công an kinh tế nói muốn gặp ông ta liền run lẩy bẩy.

” Chúng tôi có bằng chứng ông tham ô, hối lộ và hàng loạt những tội danh khác “

” Bằng….chứng? “

” Về trụ sở chúng ta nói rõ hơn. “

” Tôi thật sự không có. Tất cả đều là bằng chứng giả. “

” Giấy trắng mực đen tất cả đều rõ ràng ông còn muốn chối? “

” Không, không tất cả đều là giả tôi không đi “

” Nếu ông không tự nguyện chúng tôi đành cưỡng chế xin phép Quách Tổng “

Ông ta cuối cùng vẫn bị lôi đi trong sự kinh hãi của cả Quách phu nhân và Jenny.

” Mẹ chuyện này là như thế nào? “

” Chắc chắn là nó…là nó. ” Mẹ Jenny lửa giận ngút trời.

” Mẹ đang nói ai chứ? “

” Là Lãnh Vân chính nó đã giao bằng chứng ba con hối lộ cho cảnh sát kinh tế. “

” Mẹ nói sao? Mẹ chắc chắn? “

” Mẹ cũng không rõ lắm. Nhưng ngoài nó ra chẳng ai có khả năng. “

” Vì sao chứ? “

” Bởi vì nó là người đứng đầu Dịch Bang “

” Ý mẹ là Dịch Bang danh tiếng lẫy lừng luôn trong tầm ngắm của cảnh sát? “

” Phải. Nhưng chỉ vài người ở thế hệ trước mới biết được. “

” Vậy tại sao anh ta luôn sống yên ổn như thế? “

” Mẹ cũng không rõ lắm về việc này. “

[……]

” Mẹ, bà đã xảy ra chuyện gì? “

” Bác sĩ nói bà con có quá nhiều thuốc ngủ trong dạ dày may mắn đã cấp cứu kịp nếu không đã… “

” Thuốc ngủ? Bà từ bao giờ uống thuốc ngủ? “

” Mẹ cũng không rõ. Nhưng bà con rất ít uống thuốc ngủ. Lần này lại phát hiện số lượng lớn thật chẳng biết phải nghĩ thế nào. “

Đang nói chuyện bỗng điện thoại của Lãnh Vân vang lên nhạc chuông.

” Con nghe điện thoại một lát. “

” Ừ “

[……]

” Gọi tôi có chuyện gì? “

” Tất cả những chuyện đó là do anh làm? ” Jenny nghi hoặc hỏi.

” Chuyện gì? “

” Anh còn không rõ? Là anh giao bằng chứng ba tôi tham ô hối lộ cho cảnh sát kinh tế? “

” Đã biết nhanh như vậy? ” Lãnh Vân cười cợt.

” Đúng là anh sao? “

” Phải là tôi làm. “

” Tôi nhất định sẽ không tha cho anh. “

” Ha, tôi chờ cô. “

[……]

” Mẹ cảm thấy thuốc ngủ có thể bỏ vào những gì? “

” Cơm có lẽ không được. Chỉ có thể bỏ vào canh hoặc nước. “

” Vậy từ hôm qua đến giờ bà có ăn những gì như canh hoặc nước? “

” Bà nội con có ăn nhưng mẹ nghĩ nếu ăn từ sáng hay trưa thì đã phát tác từ sớm chứ không phải sáng nay mới phát hiện. Vậy chỉ có thể là chén tổ yến tối hôm qua. “

” Con sẽ điều tra chuyện này. “

[……]

” Bà ta sao rồi? “

” Lão phu nhân bất tỉnh đã đưa đến bệnh viện rồi. “

” Cô có bỏ đúng liều lượng tôi đưa hay không? “

” Tôi… Tôi có. ”

Vì sợ hãi đến lão phu nhân nên chị giúp việc chỉ dám bỏ một nửa nhưng nếu nói thế thì Jenny chắc chắn sẽ không giao tiền nên chị giúp việc đã lừa cô ta.

” Rất tốt. Ngày mai tôi sẽ đưa số tiền còn lại đến cho chị. “

” Được, tôi cúp máy đây. “

Bỗng có một giọng nói vang lên.

” Chị Đồng chị đang nói chuyện với ai? ”

Chị giúp việc giật mình quay người lại lắp bắp nói:

” Cậu chủ, tôi…tôi đang nói chuyện với cô Jenny “

” Cô ta gọi đến có việc gì? “

” Cô ấy nghe tin lão phu nhân bị đưa đi cấp cứu nên gọi đến hỏi thăm. “

” Vậy sao? Tôi lại nghe không phải như vậy? “

” Đúng vậy. Chỉ có vậy không có gì khác “

” Thật sự không có sao? “

” Thật sự không có “

” Tôi tin chị. Nếu để tôi điều tra được kẻ nào liên quan đến chuyện của bà tôi tôi nhất định không tha cho kẻ đó ” Lời Lãnh Vân cứng rắn như đã khẳng định có liên quan đến chị giúp việc.

Nói rồi Lãnh Vân giẫm chân bước ra khỏi nhà.

[……]

Sau một ngày hôn mê bà Lãnh Vân cũng tỉnh lại.

” Hôm nay con mới biết bà bị bệnh nên con đến thăm bà. “

” Không cần đâu. Cháu đang có thai đi lại cũng không tiện. “

” Bà khỏe lên là tốt rồi. Tuần sau bà nội cháu về nước rồi. Bà phải mau xuất viện nếu không bà nội cháu sẽ lo lắm. “

Sau hôm gặp mặt ở nhà chính Nhan Thiên Uyển mới biết thì ra bà nội Lãnh Vân là bạn cũ của bà nội cô. Cô chỉ đơn thuần gọi bà nội về để tham dự đám cưới chứ không hề nói ra chuyện này.

” Vậy sao? Vậy bà nội phải mau khoẻ lên mới được. “

” Cháu nói bao nhiêu bà nội cũng không nghe nhưng cô ấy nói bà liền nghe theo sao? ” Lãnh Vân nói.

” Tiểu Uyển là cháu của bà. Cháu không phải. ” Nói rồi bà cười.

” Biết vậy cháu không dẫn cô ấy về nhà. Bà sẽ vẫn nghe theo lời cháu nói. “

” Chẳng phải bây giờ còn có chắt rồi sao? Cháu còn không mau tổ chức đám cưới bà sẽ đánh chết cháu. “

” Bà lại thế rồi! “

Nhan Thiên Uyển nghe xong cười không thôi.

[……]

Ngay khi bà nội tỉnh lại Lãnh Vân đã nhờ Chu Tuấn điều tra rõ.

” Tôi đã điều tra ra tất cả. Chị đã làm ra chuyện đó “

” Tôi… Tôi… ” Chị Đồng lo lắng cực độ.

” Tôi biết chị không phải chủ mưu chuyện này. Dù sao bà nội cũng không có việc gì tôi không trách chị. Nhưng lòng tin đối với tôi đã chẳng còn nữa. Tôi cho chị số tiền này mong chị sống thật tốt. ” Lãnh Vân đưa tiền cho chị Đồng.

” Tôi xin lỗi đã làm ra chuyện này. Tiền này tôi không dám nhận ” Chị đưa lại nhưng anh nói.

” Không sao cứ giữ lấy xem như tôi cứu giúp con trai chị. “

” Vậy tôi cảm ơn cậu rất nhiều. “

[……]

Ba Jenny đã bị kết án chung thân và bị thu hồi toàn bộ tài sản. Hai mẹ con cô ta cùng đứa con trong bụng trở về ngôi nhà cũ kĩ ngày xưa sống qua ngày. Kim Tấn sau khi nghe tin nhà cô ta bị như thế cũng nhanh chóng bỏ trốn chẳng thấy tin tức.

Vừa vặn 1 tuần sau Jenny hạ sinh một bé trai. Cô ta mặt cũng chẳng thèm nhìn nó liền đem nó vào cô nhi.

[……]

” Tôi có chuyện cần anh giúp “

” Có chuyện gì? “

” Tôi cần anh bắt cóc một cô gái “

” Bắt cóc một cô gái? Sẽ bị tù mục xương đấy. “

” 200 đô thế nào? “

” Cũng hơi ít rồi “

” Đó là một con đàn bà bọn anh muốn thế nào thì làm thế ấy. “