Đọc truyện
ngôn tình tại website [ MyTruyen . com ]
Suất Vũ Sâm có lẽ là một tên đầu rùa, lại hay chọc cho người ta tức giận, nhưng tuyệt đối không thừa cơ mà ăn đậu hủ của cô, cô biết, hắn không phải người như vậy. Nếu vậy thì chuyện gì làm cho cử chỉ của hắn đột nhiên khác thường. cố ý giả vờ thân mật với cô ? "Cười lên một cái." Bên tai truyền đến tiếng thì thầm. Cô phối hợp nặn ra một nụ cười, hơn nữa là nụ cười phi thường kiều mỵ, bởi vì cô cảm giác được đây là thứ hắn muốn. Trên mặt vẫn duy trì nụ cười, giống như đang cùng hắn tán tỉnh, cũng dùng thanh âm chỉ có hai người nghe thấy nói với hắn: "Xảy ra chuyện gì ?" "Bọn họ tới." "Ai tới ?" Không cần hắn trả lời, cô rất nhanh chóng biết được đáp án. "Vũ Sâm." Có người gọi hắn, Lạc Tiểu Huân tò mò quay đầu lại theo giọng nói. Đứng ở trước mặt bọn họ, là một đôi nam nữ, nam đeo kính mắt viền vàng nhã nhặn, thoạt nhìn như giáo sư đại học, nữ nhìn qua ôn nhu nhàn thục, là một giai nhân xinh đẹp. Ngay khi cô nhìn thấy cô gái, không hiểu sao, có một loại cảm giác như đã từng quen biết. "Hi, đại ca." Suất Vũ Sâm mở miệng tươi cười, chào hỏi đôi nam nữ, Lạc Tiểu Huân đứng ở một bên càng thêm tò mò, nguyên lại người đàn ông nhã nhặn này là anh trai của Suất Vũ Sâm, cô nhỡ rõ trên tư liệu của Suất Vũ Sâm, hắn có một người anh. Ánh mắt của đối phương rơi xuống trên người Lạc Tiểu Huân, giống như cực ký có hứng thú với cô. "Không giới thiệu quý cô đây một chút sao ?" Nam tử nhã nhặn cười hỏi. "Đây là đại ca của anh, còn có đại tẩu tương lai." Suất Vũ Sâm giới thiệu cho cô, cũng xoay ra hướng hai người kia giới thiệu. "Cô ấy là Tiểu Huân." A, ngay cả xưng hô cũng biến thành thân mật rồi? Lạc Tiểu Huân tò mò nhìn Suất Vũ Sâm, nụ cười của hắn ôn nhu vô cùng, hoàn toàn là một người đàn ông mang một cái mặt nạ hoàn mỹ, cô cực kỳ khẳng định, tên này đột nhiên biến thành thân sĩ khiến kẻ khác nổi da gà, khẳng định có liên quan đến hai người trước mắt. "Đại ca hảo, đại tẩu hảo." Miệng ngọt, vốn là một trong những ưu điểm của cô, cô quyết định sắm vai hình mẫu mà Suất Vũ Sâm hy vọng, cho hắn mười phần thể diện . Trong lúc giao thiệp tán gẫu, cô đối mặt với đủ loại khách hàng khó chơi kỳ quái, mà lời ăn tiếng nói ưu nhã, trên mặt vĩnh viễn nở nụ cười, cô không cần giả bộ cũng có thể biểu hiện tự nhiên, cũng rất rõ ràng đối phương đang đánh giá cô. Quả không ngoài dự kiến, thái độ của cô rất nhanh đạt được sự tán thưởng trong mắt đối phương, hơn nữa người đàn ông kia thân là "đại ca" của hắn, lại càng dùng ánh mắt nhìn em dâu để nhìn cô, trong mắt lộ ra sự vui mừng, tựa hồ như còn có một phần.... an tâm ? Bởi vì có liên quan đến công việc, cho nên cô biết đoán được ý tứ qua lời nói và sắc mặt. Cô đánh giá vị đại ca này, ánh mắt của anh ta rất dễ đoán được, không giống như Suất Vũ Sâm rất khó để suy đoán, mà tướng mạo của anh ta cùng với Suất Vũ Sâm có chút tương tự, nhưng có phong độ của một người trí thức hơn, cũng có sự nho nhã và trầm ổn của học giả, bất quá nếu so sánh, không nói đến cá tính, chỉ xét về tướng mạo thôi, cô vẫn thích tích cách mang chút lãnh khốc của Suất Vũ Sâm hơn. Cô cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào cô, tò mò nhìn lại chủ nhân của ánh mắt kia, chính là vị đại tẩu tương lai kia, nghe bọn họ giới thiệu, thì cô gái này tên là Chung Tuyết Mai. Cô gái nhìn cô mỉm cười, cô cũng gật đầu đáp lễ, trong lòng có một chút cảm giác quen thuộc mơ hồ, nhưng mà cô chắc chắc chưa từng gặp qua cô gái này nha. Nếu như cô đã gặp qua đối phương, khẳng định sẽ không quên, bởi vì năng lực nhận biết của cô rất tốt, nhưng cô quả thật không nghĩ ra đã gặp cô gái này ở đâu, ba chữ Chung Tuyết Mai này nghe cũng rất xa lạ. Khi Suất Vũ Sâm cùng đại ca hắn nói chuyện với nhau, lợi dụng lúc rảnh rỗi, cô cuối cùng cũng có cơ hội chuồn đi kiếm đồ ăn ngon rồi. Đêm nay cô đã đóng tốt vai một người bạn gái, tin rằng chuồn đi một chút đến bân cạnh ăn chút điểm tâm cũng không quá đáng đi ? Những món điểm tâm này vừa đẹp mắt lại có hương vị ngọt ngào ngon miệng, còn có trứng cá muối và gan ngỗng, đều là những món chỉ có khách sạn xa hoa mới có. Cô nếm chút điểm tâm, vừa uống chút rượu nhạt, có chút ngà ngà say, vì vậy cô bước tới ban công hít thở một chút. Nhìn ánh trăng, gió đêm từ từ thổi tới, bầu không khí pha chút lãng mạn, có lẽ tiếp theo, cô nên tổ chức loại tiệc rượu như thế này, nam nữ đều mặc lễ phục, nhất định sẽ rất được hoan nghênh, "Thì ra cô ở chỗ này ?" Không cần quay đâu, nghe giọng cũng biết là Suất Vũ Sâm. Hai bên trái phải của cô, là hai cánh tay của đàn ông, mà cô, đang bị vây giữa hai cánh tay đó. Cô rất rõ ràng, cử chỉ này của hắn hoàn toàn là diễn trò, thân phận của cô hôm nay, không chỉ là bạn gái của hắn, mà là "Người yêu" thân mật. "Nói chuyện với đại ca anh xong rồi ?"
"Chỉ nói chút chuyện nhà." Ánh mắt hắn nhìn về phía xa xa, ánh sáng mơ hồ, làm cho khuôn mặt kia lộ ra vẻ âm u, là nhìn nhầm sao ? Cô làm sao lại cảm thấy hắn hình như không được vui. Cô nghiêng đầu, thưởng thức tướng mạo anh tuấn của hắn. "Quả nhiên là anh em, anh cùng với anh trai nhìn rất giống nhau." "Rất nhiều người nói như vậy." Ánh mắt hắn chợt ảm đạm rủ xuống, cùng với màn đêm trống trải hòa làm một khối. "Đại tẩu tương lai của anh cũng rất đẹp, rất nữ tính, lúc cười lên làm cho người ta có cảm giác như một tiểu nữ nhân khiến người ta yêu thương, hơn nữa khí chất cũng rất hơn người." "Thật sự ?" "Hơn nữa ------ ai nha." Phảng phất linh quang chợt lóe, cô đột nhiên nhớ tới cái gì. Suất Vũ Sâm thu hồi ánh mắt, rơi vào trên mặt cô, nhìn chằm chằm ánh mắt quái dị của cô. "Làm sao vậy ?" "Tôi đã nói mà, đại tẩu anh làm sao có thể nhìn quen mắt như vậy, nguyên lai cô ấy nhìn rất giống La tiểu thư lần trước cùng anh kết giao nha." Ánh mắt hắn cứng đờ, lập tức phủ nhận: "Không giống." "Làm sao lại không giống, anh nhớ lại mà xem -------di ? Cô ấy hình như cũng có điểm giống Quý tiểu thư kia." Lạc Tiểu Huân nhướn mày, càng nghĩ càng thấy không đúng, cẩn thận nhìn chăm chú vị hôn thê của đại ca hắn, thì thào nói: "Kỳ quái, tôi nhìn thế nào, cũng cảm giác được cô ấy ------“ Cô bỗng dưng dừng lại, như là màn sương mù trong đầu đột nhiên tản đi, suy nghĩ cũng thông suốt sáng tỏ, bừng tỉnh đại ngộ trừng mắt nhìn hắn. "Anh thích cô ấy?" Những lời này giống như thiên lôi đánh thẳng vào trái tim hắn, làm hắn kinh sợ, lập tức lên tiếng ngăn lại: "Đừng nói bậy! " Nguyên bản cô chỉ đoán như vậy, nhưng nhìn thấy phản ứng kịch liệt của Suất Vũ Sâm, cô lập tức hiểu ra mình đoán đúng rồi. "Tôi không có nói bậy, vừa rồi tôi vẫn cảm thấy như đã gặp qua cô ấy ở chỗ nào đó, bây giờ tôi rốt cục nhớ ra, anh kết giao với hai mươi tám người phụ nữ, trên người mỗi người đều có bóng dáng của cô ấy." Ánh mắt của Suất Vũ Sâm trong nháy mắt ngưng tụ, như là vết thương được che dấu cẩn thận, lại bị người ta hung hăng vạch ra, khiến trong lòng hắn đau xót, cũng hỗn loạn không chịu nổi. Quai hàm của hắn cứng lại giống như muốn cắn chính hàm răng của mình, bàn tay cũng siết chặt. Lạc Tiểu Huân rốt cục bừng tỉnh đại ngộ tất cả đã xảy ra chuyện gì, cô đã nói mà, một người có ngoại hình ưu tú, điều kiện tốt lại là người đàn ông độc thân hoàng kim, làm sao có chuyện không tìm được vợ? Nguyên lai không phải là do tính cách hắn có vấn đề, ,mà là hắn căn bản không muốn thân cận. Cô không dám tin trừng mắt nhìn hắn, như là một câu đố trong nháy mắt được giải đáp, mà đáp án lại khiến người ta thật khϊếp sợ, "Trời ạ, thì ra là có chuyện như vậy, anh một mực tìm kiếm những người giống cô ấy, như là cho dù có tìm thế nào, anh cũng không hài lòng, cho dù kết giao rồi, anh cũng vô tâm, vởi vì trái tim anh trước sau không có đặt ở trên người bọn họ." "Đừng nói nữa ! "Hắn thấp giọng gạt bỏ, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng Lạc Tiểu Huân dưới sự kích động, căn bản không có cách nào im mồm. Cô sớm nên nghĩ ra mới phải, lúc nhìn thấy Chung Tuyết Mai, cô đáng lẽ phải đem tất cả sự kiện xâu chuỗi lại mới đúng, sau khi nghĩ thông suốt, cô càng thêm tức giận, bởi vì cô phát hiện, bản thân đã bị lợi dụng. Cô không để ý đến Chung Tuyết Mai đang đi về phía bọn họ, nhưng Suất Vũ Sâm thì có. Bí mật hắn chôn sâu trong lòng, không ngờ rằng lại bị cô gái nhỏ này nhìn thấu rồi, mà cái miệng của cô lại không hề che đậy mà đem bí mật của hắn công bố cho cả thiên hạ, làm cho sắc mặt hắn càng thêm xanh mét. Hắn hiểu rằng, ngay lúc này muốn cho cô gái này câm miệng, chỉ có một biện pháp duy nhất. "Người anh yêu, căn bản chính là Chung ------" Hắn một phen ôm ghì lấy cô vào trong lòng, trước khi cô nói ra ba chữ kia, hung hăng khóa lại cái miệng nhỏ nhắn kia.